Phong Vân đỡ Nhạc Ân vào phòng bệnh, không khí càng đáng sợ hơn khi chiếc xe đẩy Lam Anh vào bên trong phòng mổ. Phong Vân đi bên ngoài mà không nói gì hết, có lẽ đây không phải việc của Phong Vân. Nhạc Ân ngồi đó, có lúc hai giọt lệ từ đôi mắt hổ phách lạnh lại rơi ra. Ai làm gì, cũng không ngó tới, Nhạc Ân đang cố phớt lờ tất cả.
Nhìn vào bộ mặt thờ thẩn của Nhạc Ân, Phong Vân càng tức giận, '' hôm nay cô chã ra gì ''. Phong Vân đi vào bên trong không cho Nhạc Ân nhìn thấy mình. Quản gia thì đi gọi tất cả các bác sĩ giỏi nhất vào phòng làm việc, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào phòng làm việc với tận 10 bác sĩ giỏi nhất, mà không hiểu điều gì đang xảy ra. Trong lúc Phong Vân đi, những giọt nước mắt tắt, Nhạc Ân gọi điện thoại cho một ai đó.
Trong phòng làm việc, bây giờ đã đông đủ tất cả bác sĩ lẫn y tá, tất cả bác sĩ đều ngạc nhiên, y tá nhìn nhau nói thì thầm, Phong Vân cố phớt lờ nó đi :
- Tôi mờ tất cả các bác sĩ đến đây có 1 việc quan trong muốn nói. Phong Vân có vẻ đầy nghiêm túc và lạnh lùng
Các bác sĩ, y tá không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe từng lời nói của Phong Vân. '' tôi muốn các bác sĩ chữa trị khỏi cho cô gái mới cấp cứu, giá đầu là 100 triệu dola '' Phong Vân nói rồi ra hiệu cho quản gia đưa một cái cặp đen chứa đầy tiền. '' nếu không đủ thiếu gia tôi có thể bù sao '' Quản gia cười nhìn các bác sĩ đang chăm chú vào 100 triệu dola..
- Chúng tôi có thể làm được. Một bác sĩ cười và bước ra, Phong Vân liếc nhìn từ trên xuống dưới của bác sĩ. '' đừng vội mừng, nếu không làm được, tôi sẽ chặt gãy tay của anh '' Phong Vân chợt lên tiếng, bầu không khí ảm đạm đến lạ thường. '' tôi.. '' Anh bác sĩ khàn giọng, giọng sợ hãi đến vô cùng. Cánh tay là quan trọng đối với một bác sĩ mà.
- Tôi có thể. Một bác sĩ khác lại ra mặt, Phong Vân lại nhìn rồi phán '' được '' . tất cả các bác sĩ trở về vị trí ban đầu và chuẩn bị ca phầu thuật đối với Lam Anh.
__ Tg : chưa hết chương 19, do học bài nên khuya quá tác giả ko thể làm tiếp, mong mọi người thông cảm, còn nữa, do việc thi cử sắp diễn ra nên có thể tác giả sẽ đăng chương mới hoặc ko đăng được, mong các bạn đọc giả thông cảm. Chương 19 này ngày mai tác giả sẽ bù sao :)). cảm ơn đã lắng nghe và thông cảm.
Nhìn vào bộ mặt thờ thẩn của Nhạc Ân, Phong Vân càng tức giận, '' hôm nay cô chã ra gì ''. Phong Vân đi vào bên trong không cho Nhạc Ân nhìn thấy mình. Quản gia thì đi gọi tất cả các bác sĩ giỏi nhất vào phòng làm việc, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào phòng làm việc với tận 10 bác sĩ giỏi nhất, mà không hiểu điều gì đang xảy ra. Trong lúc Phong Vân đi, những giọt nước mắt tắt, Nhạc Ân gọi điện thoại cho một ai đó.
Trong phòng làm việc, bây giờ đã đông đủ tất cả bác sĩ lẫn y tá, tất cả bác sĩ đều ngạc nhiên, y tá nhìn nhau nói thì thầm, Phong Vân cố phớt lờ nó đi :
- Tôi mờ tất cả các bác sĩ đến đây có 1 việc quan trong muốn nói. Phong Vân có vẻ đầy nghiêm túc và lạnh lùng
Các bác sĩ, y tá không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe từng lời nói của Phong Vân. '' tôi muốn các bác sĩ chữa trị khỏi cho cô gái mới cấp cứu, giá đầu là 100 triệu dola '' Phong Vân nói rồi ra hiệu cho quản gia đưa một cái cặp đen chứa đầy tiền. '' nếu không đủ thiếu gia tôi có thể bù sao '' Quản gia cười nhìn các bác sĩ đang chăm chú vào 100 triệu dola..
- Chúng tôi có thể làm được. Một bác sĩ cười và bước ra, Phong Vân liếc nhìn từ trên xuống dưới của bác sĩ. '' đừng vội mừng, nếu không làm được, tôi sẽ chặt gãy tay của anh '' Phong Vân chợt lên tiếng, bầu không khí ảm đạm đến lạ thường. '' tôi.. '' Anh bác sĩ khàn giọng, giọng sợ hãi đến vô cùng. Cánh tay là quan trọng đối với một bác sĩ mà.
- Tôi có thể. Một bác sĩ khác lại ra mặt, Phong Vân lại nhìn rồi phán '' được '' . tất cả các bác sĩ trở về vị trí ban đầu và chuẩn bị ca phầu thuật đối với Lam Anh.
__ Tg : chưa hết chương 19, do học bài nên khuya quá tác giả ko thể làm tiếp, mong mọi người thông cảm, còn nữa, do việc thi cử sắp diễn ra nên có thể tác giả sẽ đăng chương mới hoặc ko đăng được, mong các bạn đọc giả thông cảm. Chương 19 này ngày mai tác giả sẽ bù sao :)). cảm ơn đã lắng nghe và thông cảm.
/48
|