'' Máy bay đã hạ cánh, mời tất cả quý khách xuống máy bay ''
Nhạc Ân nhíu mài từ từ mở mắt, nhìn những người lạ cứ tới tấp xuống sân bay, Có lẽ đã tới, rồi Nhạc Ân bước dần xuống chiếc máy bay. Những tiếng động của từng người cứ vang lên làm Nhạc Ân khó chịu, nào lạ tiếng gia đình hào hứng chào mừng. Rồi tiếng của bạn bè cười đùa chào đón. Nhạc Ân lặng lẽ bước đi, những tiếng động đó Nhạc Ân rất ghét.
'' Bây giờ là 4h sáng, mong quý khách thượng lộ bình an !! ''
Tiếng sân bay vang lên, Nhạc Ân nhìn đồng hồ, khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng và bước đi.
Nhắc điện thoại lên, Tiếng nói uy uyền của Nhạc Ân vang lên làm người bên kia khựng lại có chút sợ hại '' Lam Anh đâu ?''. Đầu dây bên kia khựng lại một chút rồi trả lời, lời nói tuy bình thường nhưng Nhạc Ân biết tiếng nói có phần sợ hãi '' cô ấy biết tin là bang chủ sẽ về nên đã cho người đi đón bang chủ, lát nữa cô ấy sẽ đến '', Nhạc Ân '' ừm '' một tiếng rồi cúp máy.
Gió từng đợt se se lạnh, có lẽ trời sắp lập đông, những ánh đèn mập mờ trong màn đêm càng làm Nhạc Ân thêm yên tĩnh, không khí yên tĩnh đến khác lạ, làm cho các cây cối gần đó càng đáng sợ hơn, nó như những con quái vật muốn nuốt chửng con người đã làm tổn hại đến số loài thực giống của chúng.
Chiếc xe jees trắng đen chạy với vận tốc cao tiến lại nó, khi sắp va chạm vào nó thì người lái rẽ cua 180 độ quay hướng khác, khuôn mặt nó vẫn lạnh như băng nhưng trong tia ánh mắt có phần dịu lại. Bước xuống xe, một cô gái tóc màu vàng nâu toát lên người một vẻ đẹp quý phái bước lại gần.
Nó nhẹ nhàng tiến lại gần người này, giọng nói vang lên '' Lam Anh ''. Người có thể lái chiếc xe rẽ cua đúng 180 độ mà không đụng vào nó, một vua đua xe ở thế giới ngầm, chỉ có thể là Lam Anh, nếu gặp người khác là đã tông phải nó, còn nếu không tông phải thì chiếc xe đã bị lặt ngược.
Lam Anh khẽ cười rồi mở cửa xe, nó bước vào xe ngồi ở hàng ghế phụ rồi nhìn Lam Anh chờ cô vào xe.
Chiếc xe phóng nhanh như bay về khách sạn Film Night, tốc độ quá chuẩn xác, nhưng vẫn còn kém xa Nhạc Ân, '' dạo này cậu thế nào rồi''. Nhạc Ân không trả lời trong vài giây, đáy mắt vẫn lạnh lùng rồi nhìn Lam Anh :
- Vẫn bình thường, còn cậu ?
'' Shit, có một băng nhóm chúng ta sẽ cần phải giải quyết đây '', Lam Anh đập tay mạnh vào kèn xe, ánh mắt dữ tỡn, Nhạc Ân biết tính cách của Lam Anh nên đành bỏ qua như không nhìn thấy, chiếc xe cứ như thế phóng băng băng. '' của ai ? '' một giọng nói của Nhạc Ân lên tiếng, cặp mắt hổ phách vẫn bình thãn như không có chuyện gì xảy ra.
'' tớ không biết, nhưng nghe nói là bang đó là Devil Cool, dám cướp địa bàn của tớ, mẹ..nó '' Lam Anh điên cuồng chạy thật nhanh, khi tới chiếc xe được đạp phanh một cách an toàn, Nhạc Ân cũng biết vì đó là một vua đua xe '' Lam Anh '' nếu cô không còn không làm được thì nói chi là một vua đua xe ?
Vừa bước vào trong, bao nhiêu người cúi đầu cung kính cô, Nhạc Ân nhìn những người hầu, quản gia này bằng một cặp mắt sắt lạnh. Rồi đi lướt qua, đáy mắt cô hiện rõ một tia tàn độc '' Cản trở thì sẽ giết sạch, một băng nổi tiếng không làm gì được chúng ta '' rồi Nhạc Ân bước vào phòng. Lam Anh khuôn mặt cười tươi nhìn Nhạc Ân có ý cảm ơn vì cô đã tham gia.. Nhạc Ân khuất dần sau chiếc cửa màu trắng.
Nhạc Ân nhíu mài từ từ mở mắt, nhìn những người lạ cứ tới tấp xuống sân bay, Có lẽ đã tới, rồi Nhạc Ân bước dần xuống chiếc máy bay. Những tiếng động của từng người cứ vang lên làm Nhạc Ân khó chịu, nào lạ tiếng gia đình hào hứng chào mừng. Rồi tiếng của bạn bè cười đùa chào đón. Nhạc Ân lặng lẽ bước đi, những tiếng động đó Nhạc Ân rất ghét.
'' Bây giờ là 4h sáng, mong quý khách thượng lộ bình an !! ''
Tiếng sân bay vang lên, Nhạc Ân nhìn đồng hồ, khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng và bước đi.
Nhắc điện thoại lên, Tiếng nói uy uyền của Nhạc Ân vang lên làm người bên kia khựng lại có chút sợ hại '' Lam Anh đâu ?''. Đầu dây bên kia khựng lại một chút rồi trả lời, lời nói tuy bình thường nhưng Nhạc Ân biết tiếng nói có phần sợ hãi '' cô ấy biết tin là bang chủ sẽ về nên đã cho người đi đón bang chủ, lát nữa cô ấy sẽ đến '', Nhạc Ân '' ừm '' một tiếng rồi cúp máy.
Gió từng đợt se se lạnh, có lẽ trời sắp lập đông, những ánh đèn mập mờ trong màn đêm càng làm Nhạc Ân thêm yên tĩnh, không khí yên tĩnh đến khác lạ, làm cho các cây cối gần đó càng đáng sợ hơn, nó như những con quái vật muốn nuốt chửng con người đã làm tổn hại đến số loài thực giống của chúng.
Chiếc xe jees trắng đen chạy với vận tốc cao tiến lại nó, khi sắp va chạm vào nó thì người lái rẽ cua 180 độ quay hướng khác, khuôn mặt nó vẫn lạnh như băng nhưng trong tia ánh mắt có phần dịu lại. Bước xuống xe, một cô gái tóc màu vàng nâu toát lên người một vẻ đẹp quý phái bước lại gần.
Nó nhẹ nhàng tiến lại gần người này, giọng nói vang lên '' Lam Anh ''. Người có thể lái chiếc xe rẽ cua đúng 180 độ mà không đụng vào nó, một vua đua xe ở thế giới ngầm, chỉ có thể là Lam Anh, nếu gặp người khác là đã tông phải nó, còn nếu không tông phải thì chiếc xe đã bị lặt ngược.
Lam Anh khẽ cười rồi mở cửa xe, nó bước vào xe ngồi ở hàng ghế phụ rồi nhìn Lam Anh chờ cô vào xe.
Chiếc xe phóng nhanh như bay về khách sạn Film Night, tốc độ quá chuẩn xác, nhưng vẫn còn kém xa Nhạc Ân, '' dạo này cậu thế nào rồi''. Nhạc Ân không trả lời trong vài giây, đáy mắt vẫn lạnh lùng rồi nhìn Lam Anh :
- Vẫn bình thường, còn cậu ?
'' Shit, có một băng nhóm chúng ta sẽ cần phải giải quyết đây '', Lam Anh đập tay mạnh vào kèn xe, ánh mắt dữ tỡn, Nhạc Ân biết tính cách của Lam Anh nên đành bỏ qua như không nhìn thấy, chiếc xe cứ như thế phóng băng băng. '' của ai ? '' một giọng nói của Nhạc Ân lên tiếng, cặp mắt hổ phách vẫn bình thãn như không có chuyện gì xảy ra.
'' tớ không biết, nhưng nghe nói là bang đó là Devil Cool, dám cướp địa bàn của tớ, mẹ..nó '' Lam Anh điên cuồng chạy thật nhanh, khi tới chiếc xe được đạp phanh một cách an toàn, Nhạc Ân cũng biết vì đó là một vua đua xe '' Lam Anh '' nếu cô không còn không làm được thì nói chi là một vua đua xe ?
Vừa bước vào trong, bao nhiêu người cúi đầu cung kính cô, Nhạc Ân nhìn những người hầu, quản gia này bằng một cặp mắt sắt lạnh. Rồi đi lướt qua, đáy mắt cô hiện rõ một tia tàn độc '' Cản trở thì sẽ giết sạch, một băng nổi tiếng không làm gì được chúng ta '' rồi Nhạc Ân bước vào phòng. Lam Anh khuôn mặt cười tươi nhìn Nhạc Ân có ý cảm ơn vì cô đã tham gia.. Nhạc Ân khuất dần sau chiếc cửa màu trắng.
/48
|