Diễm Mang lóe lên ánh lửa đỏ rực trong đêm tối, vẽ ra một đường thẳng huyễn lệ chém trúng Ám Dạ Bức vô cùng chính xác.
"Kéc ~!"
Hai cánh Ám Dạ Bức lập tức đỏ bừng, nhanh chóng dính lửa bốc cháy.
Ám Dạ Bức kêu vang thảm thiết, âm thanh chói tai không ngừng quanh quẩn giữa không trung.
Đôi cánh Ám Dạ Bức bị thương tổn đã mất đi lực chiến đấu, ngay cả khả năng phi hành cũng không còn, thân thể to lớn biến thành một đạo hỏa quang từ trên không trung rơi xuống bãi cỏ, thống khổ lăn lộn mấy lần rồi mất đi tính mạng.
"Hỏa diễm có hiệu quả thương tổn rất lớn đối với Hồn sủng Dực hệ và Ám hệ." Sở Mộ nhìn thoáng qua thi thể Ám Dạ Bức, chậm rãi nói.
Mạc Tà mới vừa nắm giữ kỹ năng Diễm Mang, một kích kia lại có thể trực tiếp giết chết Ám Dạ Bức là do kỹ năng Hỏa hệ có lực sát thương rất lớn với nó.
Ám Dạ Bức là Yêu Thú giới - Dực hệ - Biên Bức tộc, hiển nhiên con Ám Dạ Bức này phụ thêm Ám hệ thuộc tính, phần lớn sinh vật có cánh sẽ sợ hãi kỹ năng Hỏa hệ. Hơn nữa Ám Dạ Bức là sinh vật Ám thuộc tính đúng là cực kỳ bi kịch, đến lúc chết cũng không nghĩ tới một con Nguyệt Quang Hồ lại có thể thi triển ra Hỏa Diễm kỹ năng tạo thành vết thương trí mệnh.
Sau khi tăng thêm Hỏa thuộc tính, Mạc Tà tạm thời chỉ có lĩnh ngộ kỹ năng Diễm Mang này, theo Mạc Tà từ từ trưởng thành sẽ nắm giữ chiến kỹ cường đại hơn.
Trở lại gian nhà gỗ, Sở Mộ đã có thể an tâm ngủ một giấc, mấy ngày qua Sở Mộ đều một mực chịu đựng, rất khó có cơ hội an tâm nghỉ ngơi.
Vừa nằm xuống, Sở Mộ liền mơ màng ngủ thiếp đi.
Ánh nắng chói chang dần dần nổi lên trên mặt biển, tia sáng mờ mờ huyền ảo chậm rãi chiếu sáng đại dương rộng lớn.
Màn sương mù dày đặc bị ánh mặt trời chiếu rọi dần dần tiêu tán, vô số chim thú sinh sống trên Thanh Yểm Ma đảo vui mừng gào thét chào một ngày mới.
Vào lúc sáng sớm, bên ngoài Thanh Yểm Ma đảo đã xuất hiện một chiếc thuyền, con thuyền giương buồm có thêu huy hiệu Yểm Ma cung rất lớn.
Thuyền này không lớn, đại khái chỉ có thể chứa được khoảng chừng hai mươi người. Thanh Yểm Ma đảo bốn bề toàn là vách đá xem như không có bến đỗ, cho nên con thuyền chỉ có thể ngừng lại ở khu vực đá ngầm tương đối nguy hiểm, không thể nào neo đậu lâu được.
"Tranh thủ thời gian nhanh đi, xuống thuyền cho ta, chung quanh những cột đá ngầm kia có không ít cá mập vô cùng yêu mến thịt tươi từ đám ngu xuẩn các ngươi đó." Tào Dịch đứng trên vách đá, hét lớn với đám Hồn sủng sư trẻ tuổi.
Ở bên cạnh Tào Dịch là một con chim lớn màu xanh, hình thể hơi nhỏ, tư thế ngạo nghễ đường đường.
Ban đầu Sở Mộ ở nội đảo từng gặp một con Thanh Điểu tư chất rất cao, Thanh Điểu là Dực hệ Hồn sủng có năng lực điều khiển gió.
Đầu Thanh Điểu này hình thể đại khái không đủ nửa thước, thực lực chỉ có bốn giai. Xem ra con Thanh Điểu này đã vượt qua giai đoạn ấu sủng.
Thanh Điểu hình thể nhỏ bé, bộ dạng thế này hẳn là ở hình thái thứ tư, về phần bốn đoạn mấy giai thì rất khó phán đoán.
Mạc Tà bây giờ chẳng qua là hai đoạn một giai chênh lệch thực lực với con Thanh Điểu này khẳng định rất lớn. Thế nhưng Sở Mộ tin tưởng không bao lâu nữa Mạc Tà sẽ có thể đạt tới cấp độ này.
Bốn đoạn Thanh Điểu hoàn toàn chịu được sức nặng một người, phi hành Hồn sủng đúng là công cụ di chuyển rất tốt. Hơn nữa, trên đời này có không ít người tồn tại khát vọng được tự do bay lượn trên bầu trời.
Cho nên khi mọi người thấy thấy Tào Dịch có một con Thanh Điểu đều lộ ra ánh mắt kính sợ và hâm mộ.
Dựa vào Thanh Điểu hộ tống bay qua bay lại, Sở Mộ lại một lần nữa thể nghiệm cảm giác bay lượn trên cao, đúng là vô cùng thoải mái.
Được đưa lên thuyền tổng cộng là mười lăm người, mười người vượt qua cạnh tranh tàn khốc trở thành thành viên Yểm Ma cung và năm gã chấp sự bao gồm Tào Dịch.
Con thuyền lập tức lên đường, tìm cách sinh tồn nửa năm từ một nơi hoàn toàn phong bế này khiến cho tâm lý mọi người có chút o bế, thoái hóa. Hiện tại rốt cuộc có thể rời khỏi nơi này, tâm tình mười Hồn sủng sư trẻ tuổi rất là kích động, nhất là trong tương lai bọn họ sẽ trở thành thành viên của Yểm Ma cung. Có thể nói là hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống nô dịch, chỉ cần bọn họ nghe theo mệnh lệnh Yểm Ma cung sẽ không cần ngày ngày lo lắng tính mạng bị uy hiếp. Hơn nữa còn có thể thông qua Yểm Ma cung cung cấp tài nguyên từ từ tăng cường thực lực.
Ở giữa hải dương mênh mông, con thuyền Yểm Ma cung chậm chạp di chuyển, sóng biển không yên tĩnh lắm, con thuyền theo sóng biển không ngừng lay động trái phải. Đám Hồn sủng sư trẻ tuổi trải qua hai ba ngày xóc nảy đã cực kỳ mệt mỏi, căn bản không có tâm tình thưởng thức đại dương bao la, đẹp đẽ.
Trạng thái Sở Mộ coi như tốt, cảm giác say sóng không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với hắn, đứng ở trên bong thuyền đón gió, nhìn vào sóng biển từng lớp từng lớp vỗ vào mạn thuyền.
"Không nên đứng ở chỗ này." Một gã chấp sự người nhìn lướt qua Sở Mộ, nhạt giọng nói.
Sở Mộ nhìn qua gã chấp sự này, ánh mắt lộ ra mấy phần nghi ngờ.
"Trên biển có rất nhiều Hồn sủng hung tàn, kẻ yếu đuối giống như ngươi đứng ở mạn thuyền tương đương với một miếng thịt thơm ngon treo ngược ở ngoài lan can, sẽ dẫn tới sinh vật đói bụng dưới mặt bước. Chúng nó có thể nhảy lên đớp một phát nuốt ngươi vào bụng, con thuyền này cũng có khả năng bị ảnh hưởng." Người chấp sự nói.
"À !" Sở Mộ bình thản gật đầu, ngay sau đó từ từ lui về sau mấy bước.
Người chấp sự nở nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt mang theo vài phần khinh thị và kiêu ngạo, một phương diện khinh thị Sở Mộ đúng là tay mơ, một phương diện khác ra vẻ mình rất già dặn kinh nghiệm phong phú.
"Rầm !"
Đúng lúc này, mặt nước biển trước mũi thuyền trong giây lát tóe một trận bọt nước kịch liệt, nhất thời cả con thuyền rung động mạnh mẽ.
Bên trong sóng biển trắng xóa hiện ra hàm răng nanh bén nhọn, ngay sau đó là một đỉnh đầu to lớn.
Cái đầu tựa như cá mập, thân thể dài lớn như mãng xà, sinh vật hung tàn này vừa xuất hiện trên mặt biển liền đánh tới người chấp sự.
Gã chấp sự bị khí thế của sinh vật hung hãn này làm cho chấn kinh, ngay khi đầu lâu của hắn xém chút nữa bị sinh sôi cắn đứt thì gã chấp sự mới chật vật ngồi chồm hổm xuống sàn thuyền, vội vã quay cuồng lăn đi, tránh thoát một kích trí mạng. Sau đó sắc mặt hắn tái nhợt ngồi trên bong thuyền thở hồng hộc.
"Quá... quá nguy hiểm, Mãng Sa dài hơn mười thước." Gã chấp sự này đổ mồ hôi lạnh toàn thân, hơi thở nặng nề như trâu.
Tu vi Sở Mộ gần với người chấp sự này, năng lực cảm giác của hắn mạnh hơn một chút, ngay khi Mãng Sa xuất hiện thì hắn đã nhận ra không gian năng lượng dao động.
"Tào đại nhân, chúng ta có phiền toái, hình như chúng ta bị một đám Mãng Sa theo dõi." Đúng lúc này, một gã chấp sự có chút bối rối báo cáo với Tào Dịch.
"Kéc ~!"
Hai cánh Ám Dạ Bức lập tức đỏ bừng, nhanh chóng dính lửa bốc cháy.
Ám Dạ Bức kêu vang thảm thiết, âm thanh chói tai không ngừng quanh quẩn giữa không trung.
Đôi cánh Ám Dạ Bức bị thương tổn đã mất đi lực chiến đấu, ngay cả khả năng phi hành cũng không còn, thân thể to lớn biến thành một đạo hỏa quang từ trên không trung rơi xuống bãi cỏ, thống khổ lăn lộn mấy lần rồi mất đi tính mạng.
"Hỏa diễm có hiệu quả thương tổn rất lớn đối với Hồn sủng Dực hệ và Ám hệ." Sở Mộ nhìn thoáng qua thi thể Ám Dạ Bức, chậm rãi nói.
Mạc Tà mới vừa nắm giữ kỹ năng Diễm Mang, một kích kia lại có thể trực tiếp giết chết Ám Dạ Bức là do kỹ năng Hỏa hệ có lực sát thương rất lớn với nó.
Ám Dạ Bức là Yêu Thú giới - Dực hệ - Biên Bức tộc, hiển nhiên con Ám Dạ Bức này phụ thêm Ám hệ thuộc tính, phần lớn sinh vật có cánh sẽ sợ hãi kỹ năng Hỏa hệ. Hơn nữa Ám Dạ Bức là sinh vật Ám thuộc tính đúng là cực kỳ bi kịch, đến lúc chết cũng không nghĩ tới một con Nguyệt Quang Hồ lại có thể thi triển ra Hỏa Diễm kỹ năng tạo thành vết thương trí mệnh.
Sau khi tăng thêm Hỏa thuộc tính, Mạc Tà tạm thời chỉ có lĩnh ngộ kỹ năng Diễm Mang này, theo Mạc Tà từ từ trưởng thành sẽ nắm giữ chiến kỹ cường đại hơn.
Trở lại gian nhà gỗ, Sở Mộ đã có thể an tâm ngủ một giấc, mấy ngày qua Sở Mộ đều một mực chịu đựng, rất khó có cơ hội an tâm nghỉ ngơi.
Vừa nằm xuống, Sở Mộ liền mơ màng ngủ thiếp đi.
Ánh nắng chói chang dần dần nổi lên trên mặt biển, tia sáng mờ mờ huyền ảo chậm rãi chiếu sáng đại dương rộng lớn.
Màn sương mù dày đặc bị ánh mặt trời chiếu rọi dần dần tiêu tán, vô số chim thú sinh sống trên Thanh Yểm Ma đảo vui mừng gào thét chào một ngày mới.
Vào lúc sáng sớm, bên ngoài Thanh Yểm Ma đảo đã xuất hiện một chiếc thuyền, con thuyền giương buồm có thêu huy hiệu Yểm Ma cung rất lớn.
Thuyền này không lớn, đại khái chỉ có thể chứa được khoảng chừng hai mươi người. Thanh Yểm Ma đảo bốn bề toàn là vách đá xem như không có bến đỗ, cho nên con thuyền chỉ có thể ngừng lại ở khu vực đá ngầm tương đối nguy hiểm, không thể nào neo đậu lâu được.
"Tranh thủ thời gian nhanh đi, xuống thuyền cho ta, chung quanh những cột đá ngầm kia có không ít cá mập vô cùng yêu mến thịt tươi từ đám ngu xuẩn các ngươi đó." Tào Dịch đứng trên vách đá, hét lớn với đám Hồn sủng sư trẻ tuổi.
Ở bên cạnh Tào Dịch là một con chim lớn màu xanh, hình thể hơi nhỏ, tư thế ngạo nghễ đường đường.
Ban đầu Sở Mộ ở nội đảo từng gặp một con Thanh Điểu tư chất rất cao, Thanh Điểu là Dực hệ Hồn sủng có năng lực điều khiển gió.
Đầu Thanh Điểu này hình thể đại khái không đủ nửa thước, thực lực chỉ có bốn giai. Xem ra con Thanh Điểu này đã vượt qua giai đoạn ấu sủng.
Thanh Điểu hình thể nhỏ bé, bộ dạng thế này hẳn là ở hình thái thứ tư, về phần bốn đoạn mấy giai thì rất khó phán đoán.
Mạc Tà bây giờ chẳng qua là hai đoạn một giai chênh lệch thực lực với con Thanh Điểu này khẳng định rất lớn. Thế nhưng Sở Mộ tin tưởng không bao lâu nữa Mạc Tà sẽ có thể đạt tới cấp độ này.
Bốn đoạn Thanh Điểu hoàn toàn chịu được sức nặng một người, phi hành Hồn sủng đúng là công cụ di chuyển rất tốt. Hơn nữa, trên đời này có không ít người tồn tại khát vọng được tự do bay lượn trên bầu trời.
Cho nên khi mọi người thấy thấy Tào Dịch có một con Thanh Điểu đều lộ ra ánh mắt kính sợ và hâm mộ.
Dựa vào Thanh Điểu hộ tống bay qua bay lại, Sở Mộ lại một lần nữa thể nghiệm cảm giác bay lượn trên cao, đúng là vô cùng thoải mái.
Được đưa lên thuyền tổng cộng là mười lăm người, mười người vượt qua cạnh tranh tàn khốc trở thành thành viên Yểm Ma cung và năm gã chấp sự bao gồm Tào Dịch.
Con thuyền lập tức lên đường, tìm cách sinh tồn nửa năm từ một nơi hoàn toàn phong bế này khiến cho tâm lý mọi người có chút o bế, thoái hóa. Hiện tại rốt cuộc có thể rời khỏi nơi này, tâm tình mười Hồn sủng sư trẻ tuổi rất là kích động, nhất là trong tương lai bọn họ sẽ trở thành thành viên của Yểm Ma cung. Có thể nói là hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống nô dịch, chỉ cần bọn họ nghe theo mệnh lệnh Yểm Ma cung sẽ không cần ngày ngày lo lắng tính mạng bị uy hiếp. Hơn nữa còn có thể thông qua Yểm Ma cung cung cấp tài nguyên từ từ tăng cường thực lực.
Ở giữa hải dương mênh mông, con thuyền Yểm Ma cung chậm chạp di chuyển, sóng biển không yên tĩnh lắm, con thuyền theo sóng biển không ngừng lay động trái phải. Đám Hồn sủng sư trẻ tuổi trải qua hai ba ngày xóc nảy đã cực kỳ mệt mỏi, căn bản không có tâm tình thưởng thức đại dương bao la, đẹp đẽ.
Trạng thái Sở Mộ coi như tốt, cảm giác say sóng không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với hắn, đứng ở trên bong thuyền đón gió, nhìn vào sóng biển từng lớp từng lớp vỗ vào mạn thuyền.
"Không nên đứng ở chỗ này." Một gã chấp sự người nhìn lướt qua Sở Mộ, nhạt giọng nói.
Sở Mộ nhìn qua gã chấp sự này, ánh mắt lộ ra mấy phần nghi ngờ.
"Trên biển có rất nhiều Hồn sủng hung tàn, kẻ yếu đuối giống như ngươi đứng ở mạn thuyền tương đương với một miếng thịt thơm ngon treo ngược ở ngoài lan can, sẽ dẫn tới sinh vật đói bụng dưới mặt bước. Chúng nó có thể nhảy lên đớp một phát nuốt ngươi vào bụng, con thuyền này cũng có khả năng bị ảnh hưởng." Người chấp sự nói.
"À !" Sở Mộ bình thản gật đầu, ngay sau đó từ từ lui về sau mấy bước.
Người chấp sự nở nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt mang theo vài phần khinh thị và kiêu ngạo, một phương diện khinh thị Sở Mộ đúng là tay mơ, một phương diện khác ra vẻ mình rất già dặn kinh nghiệm phong phú.
"Rầm !"
Đúng lúc này, mặt nước biển trước mũi thuyền trong giây lát tóe một trận bọt nước kịch liệt, nhất thời cả con thuyền rung động mạnh mẽ.
Bên trong sóng biển trắng xóa hiện ra hàm răng nanh bén nhọn, ngay sau đó là một đỉnh đầu to lớn.
Cái đầu tựa như cá mập, thân thể dài lớn như mãng xà, sinh vật hung tàn này vừa xuất hiện trên mặt biển liền đánh tới người chấp sự.
Gã chấp sự bị khí thế của sinh vật hung hãn này làm cho chấn kinh, ngay khi đầu lâu của hắn xém chút nữa bị sinh sôi cắn đứt thì gã chấp sự mới chật vật ngồi chồm hổm xuống sàn thuyền, vội vã quay cuồng lăn đi, tránh thoát một kích trí mạng. Sau đó sắc mặt hắn tái nhợt ngồi trên bong thuyền thở hồng hộc.
"Quá... quá nguy hiểm, Mãng Sa dài hơn mười thước." Gã chấp sự này đổ mồ hôi lạnh toàn thân, hơi thở nặng nề như trâu.
Tu vi Sở Mộ gần với người chấp sự này, năng lực cảm giác của hắn mạnh hơn một chút, ngay khi Mãng Sa xuất hiện thì hắn đã nhận ra không gian năng lượng dao động.
"Tào đại nhân, chúng ta có phiền toái, hình như chúng ta bị một đám Mãng Sa theo dõi." Đúng lúc này, một gã chấp sự có chút bối rối báo cáo với Tào Dịch.
/1793
|