Không khí trong ngự hoa viên đang rất vui vẻ bỗng trở nên ồn ào.
Xảy ra chuyện gì? Sầm Mặc có chút không vui hỏi.
Khởi bẩm Hoàng thượng, là tiểu thư Bùi Loan vừa bị rơi xuống hồ. Một thị vệ vội vã chạy tới.
Cái gì? Chung Linh lập tức đứng lên, bước nhanh đến nơi đang xảy ra huyên náo.
Sao Bùi Loan lại rơi xuống hồ? Sầm Mặc đi theo sau với khuôn mặt lạnh lẽo.
Điều này....... Thị vệ ấp úng nói không ra lời.
Ngươi làm thị vệ để làm gì? Sầm Mặc dừng cước bộ.
Hoàng thượng thứ tội, hôm nay Hoàng thượng và các vị nương nương ở chỗ này thiết yến, chúng thần đã cố ý tránh xa một chút. Thị vệ kia hốt hoảng quỳ xuống. Nếu không phải có chuyện nghiêm trọng xảy ra, chúng thần tuyệt đối không dám tiếp cận.
Sắc mặt Sầm Mặc lúc này mới có chút hòa hoãn, bước chân tiếp tục tiến về phía trước: Người đã được cứu lên chưa?
Hồi Hoàng thượng, lúc thần đến nơi đã có cung nữ đi xuống cứu, thần cũng vội vàng cho người xuống hỗ trợ.
Chung Linh đến nơi đã thấy gương mặt nhỏ nhắn của Bùi Loan không còn chút huyết sắc, hai mắt nhắm chặt, đang nằm tròng lòng Chu Nhi.
Tập trung ở đây làm gì, còn không mau đưa người hồi cung cho ta! Chung Linh tức giận kéo đám Tần phi cung nữ sang một bên. Giữa mùa đông như thế này mà bị rơi xuống nước không phải là chuyện đùa. Truyền thái y đến Vân Tường cung đợi lệnh.
Sớm đã cảm thấy không ổn, nên cho người đi Thái Y Viện gọi thái y tới chuẩn bị.
Hoàng thượng, đang yên đang lành sao Loan Nhi có thể tự mình nhảy xuống hồ, nhất định là có người..... Chung Linh đi tới bên cạnh Sầm Mặc, hai mắt đã đỏ hồng, không biết là bản thân đang cực kỳ lo lắng. Bùi Loan chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, ai lại tàn nhẫn như vậy, ngay cả một đứa bé cũng không tha. Thế nhưng dám ra tay ngay trong hoàng cung, dưới mắt hoàng thượng.
Trẫm biết, Trẫm nhất định sẽ điều tra thật kỹ, tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Mặc kệ ý định của kẻ đó là gì, làm tổn thương Bùi Loan đồng nghĩa với việc cố ý khiêu khích mối quan hệ của hắn và Bùi tướng quân.
Bùi tướng quân chỉ có duy nhất một nữ nhi, nếu để xảy ra chuyện trong hoàng cung, cho dù ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng nhất định là sẽ có khúc mắc.
Hôm nay giải tán ở đây đi. Sầm Mặc quay đầu lại nhàn nhạt nói một câu. Những Tần phi vẫn chưa được biểu hiện không khỏi có vẻ mặt thất vọng, nhưng tất cả đều biết Hoàng thượng chắc chắn sẽ không có tâm trạng nào tiếp tục cuộc vui.
Trừ những người có mặt trong tiệc rượu lúc nãy, những người còn lại bao gồm cả cung nữ và thái giám, một người cũng không được bỏ qua thẩm tra. Nhìn thị vệ đang cúi đầu dưới kia, Sầm Mặc nói. Thẩm tra xong, trở lại thỉnh tội.
Dạ, tội thần lĩnh chỉ.
Trong Vân Tường cung, dưới sự giúp đỡ của cung nữ, các thái y sau khi tận tình chăm sóc Bùi Loan đã vội vàng ra nghênh đón hoàng thượng.
Tình hình như thế nào rồi? Chung Linh ân cần hỏi han.
Hồi nương nương, tuổi của tiểu thư Bùi Loan còn nhỏ, lại bị ngâm trong nước quá lâu, mặc dù chúng thần đã thi châm, cũng cho dùng dược, nhưng vẫn phát sốt rất cao, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh. Lại nói, tuy cơ thể bị ngâm nước nhưng do được chăm sóc cẩn thận, ngược lại không có gì đáng ngại. Chỉ cần tiếp tục phục dược, mấy ngày nữa là có thể bình phục. Triệu Đĩnh bước lên phía trước ôm quyền nói.
Nghe Chu nhi nói là không có chuyện gì lớn, lòng Chung Linh cuối cùng cũng thả lỏng một chút, nhưng tình hình Bùi Loan cũng không được lạc quan cho lắm.
Hảo hảo chăm sóc Bùi Loan. Thần sắc Sầm Mặc không đổi phân phó.
Thần tuân chỉ.
Sầm Mặc gật đầu một cái liền trở về Cần Chính Điện, hắn còn có chính sự phải làm.
Chung Linh đứng ngồi không yên vì thân nhiệt Bùi Loan càng ngày càng cao.
Nương nương, Bùi tướng quân cùng Vệ đại nhân tới. Vân nhi vội vã báo lại.
Mời vào. Lúc này bất chấp nam nữ hữu biệt, một người là phụ thân thân sinh, một người là phu quân tương lai.
Tham kiến nương nương. Vẻ mặt hai người đều có chút nóng nảy.
Mau vào xem một chút đi. Chung Linh liên tục phất tay, cũng đi theo vào trong.
Bùi Chiêu nhìn thấy nữ nhi đang nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hai mắt nhắm chặt, bước chân liền khựng lại, vành mắt phiếm hồng. Sau đó bước nhanh đến, cứ như vậy ngồi xuống bên mép giường.
Vệ Khiêm cũng lo lắng nhìn nàng một cái, sau đó đi đến bên cạnh thái y nhỏ giọng hỏi han.
Bùi tướng quân, là ta, xin lỗi ngươi. Chung Linh đứng sau lưng hắn nhẹ giọng, mặc kệ nói thế nào Bùi Loan xảy ra chuyện trong quá trình dạy dỗ của nàng, phần trách nhiệm này vô luận như thế nào cũng không thể phủi sạch, nàng cũng chưa từng nghĩ muốn chối bỏ.
Nương nương không cần như thế, thần biết việc này không liên quan đến nương nương. Bùi Chiêu nắm chặt tay, giọng điệu trầm thấp, mặc kệ như thế nào hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ đã hại nữ nhi của hắn.
Chung Linh nghe ra trong giọng nói
Xảy ra chuyện gì? Sầm Mặc có chút không vui hỏi.
Khởi bẩm Hoàng thượng, là tiểu thư Bùi Loan vừa bị rơi xuống hồ. Một thị vệ vội vã chạy tới.
Cái gì? Chung Linh lập tức đứng lên, bước nhanh đến nơi đang xảy ra huyên náo.
Sao Bùi Loan lại rơi xuống hồ? Sầm Mặc đi theo sau với khuôn mặt lạnh lẽo.
Điều này....... Thị vệ ấp úng nói không ra lời.
Ngươi làm thị vệ để làm gì? Sầm Mặc dừng cước bộ.
Hoàng thượng thứ tội, hôm nay Hoàng thượng và các vị nương nương ở chỗ này thiết yến, chúng thần đã cố ý tránh xa một chút. Thị vệ kia hốt hoảng quỳ xuống. Nếu không phải có chuyện nghiêm trọng xảy ra, chúng thần tuyệt đối không dám tiếp cận.
Sắc mặt Sầm Mặc lúc này mới có chút hòa hoãn, bước chân tiếp tục tiến về phía trước: Người đã được cứu lên chưa?
Hồi Hoàng thượng, lúc thần đến nơi đã có cung nữ đi xuống cứu, thần cũng vội vàng cho người xuống hỗ trợ.
Chung Linh đến nơi đã thấy gương mặt nhỏ nhắn của Bùi Loan không còn chút huyết sắc, hai mắt nhắm chặt, đang nằm tròng lòng Chu Nhi.
Tập trung ở đây làm gì, còn không mau đưa người hồi cung cho ta! Chung Linh tức giận kéo đám Tần phi cung nữ sang một bên. Giữa mùa đông như thế này mà bị rơi xuống nước không phải là chuyện đùa. Truyền thái y đến Vân Tường cung đợi lệnh.
Sớm đã cảm thấy không ổn, nên cho người đi Thái Y Viện gọi thái y tới chuẩn bị.
Hoàng thượng, đang yên đang lành sao Loan Nhi có thể tự mình nhảy xuống hồ, nhất định là có người..... Chung Linh đi tới bên cạnh Sầm Mặc, hai mắt đã đỏ hồng, không biết là bản thân đang cực kỳ lo lắng. Bùi Loan chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, ai lại tàn nhẫn như vậy, ngay cả một đứa bé cũng không tha. Thế nhưng dám ra tay ngay trong hoàng cung, dưới mắt hoàng thượng.
Trẫm biết, Trẫm nhất định sẽ điều tra thật kỹ, tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Mặc kệ ý định của kẻ đó là gì, làm tổn thương Bùi Loan đồng nghĩa với việc cố ý khiêu khích mối quan hệ của hắn và Bùi tướng quân.
Bùi tướng quân chỉ có duy nhất một nữ nhi, nếu để xảy ra chuyện trong hoàng cung, cho dù ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng nhất định là sẽ có khúc mắc.
Hôm nay giải tán ở đây đi. Sầm Mặc quay đầu lại nhàn nhạt nói một câu. Những Tần phi vẫn chưa được biểu hiện không khỏi có vẻ mặt thất vọng, nhưng tất cả đều biết Hoàng thượng chắc chắn sẽ không có tâm trạng nào tiếp tục cuộc vui.
Trừ những người có mặt trong tiệc rượu lúc nãy, những người còn lại bao gồm cả cung nữ và thái giám, một người cũng không được bỏ qua thẩm tra. Nhìn thị vệ đang cúi đầu dưới kia, Sầm Mặc nói. Thẩm tra xong, trở lại thỉnh tội.
Dạ, tội thần lĩnh chỉ.
Trong Vân Tường cung, dưới sự giúp đỡ của cung nữ, các thái y sau khi tận tình chăm sóc Bùi Loan đã vội vàng ra nghênh đón hoàng thượng.
Tình hình như thế nào rồi? Chung Linh ân cần hỏi han.
Hồi nương nương, tuổi của tiểu thư Bùi Loan còn nhỏ, lại bị ngâm trong nước quá lâu, mặc dù chúng thần đã thi châm, cũng cho dùng dược, nhưng vẫn phát sốt rất cao, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh. Lại nói, tuy cơ thể bị ngâm nước nhưng do được chăm sóc cẩn thận, ngược lại không có gì đáng ngại. Chỉ cần tiếp tục phục dược, mấy ngày nữa là có thể bình phục. Triệu Đĩnh bước lên phía trước ôm quyền nói.
Nghe Chu nhi nói là không có chuyện gì lớn, lòng Chung Linh cuối cùng cũng thả lỏng một chút, nhưng tình hình Bùi Loan cũng không được lạc quan cho lắm.
Hảo hảo chăm sóc Bùi Loan. Thần sắc Sầm Mặc không đổi phân phó.
Thần tuân chỉ.
Sầm Mặc gật đầu một cái liền trở về Cần Chính Điện, hắn còn có chính sự phải làm.
Chung Linh đứng ngồi không yên vì thân nhiệt Bùi Loan càng ngày càng cao.
Nương nương, Bùi tướng quân cùng Vệ đại nhân tới. Vân nhi vội vã báo lại.
Mời vào. Lúc này bất chấp nam nữ hữu biệt, một người là phụ thân thân sinh, một người là phu quân tương lai.
Tham kiến nương nương. Vẻ mặt hai người đều có chút nóng nảy.
Mau vào xem một chút đi. Chung Linh liên tục phất tay, cũng đi theo vào trong.
Bùi Chiêu nhìn thấy nữ nhi đang nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hai mắt nhắm chặt, bước chân liền khựng lại, vành mắt phiếm hồng. Sau đó bước nhanh đến, cứ như vậy ngồi xuống bên mép giường.
Vệ Khiêm cũng lo lắng nhìn nàng một cái, sau đó đi đến bên cạnh thái y nhỏ giọng hỏi han.
Bùi tướng quân, là ta, xin lỗi ngươi. Chung Linh đứng sau lưng hắn nhẹ giọng, mặc kệ nói thế nào Bùi Loan xảy ra chuyện trong quá trình dạy dỗ của nàng, phần trách nhiệm này vô luận như thế nào cũng không thể phủi sạch, nàng cũng chưa từng nghĩ muốn chối bỏ.
Nương nương không cần như thế, thần biết việc này không liên quan đến nương nương. Bùi Chiêu nắm chặt tay, giọng điệu trầm thấp, mặc kệ như thế nào hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ đã hại nữ nhi của hắn.
Chung Linh nghe ra trong giọng nói
/78
|