Sủng Phi 2

Chương 46 - Chương 45+46

/78


Thời điểm Sầm Mặc đi vào cung Vân Tường, Chung Linh còn chưa có phục hồi tinh thần lại, vẫn còn ngơ ngác đứng ở nơi đó, mắt luôn nhìn dưới mặt đất nhưng không có tiêu cự.

Hoàng Thượng, chúng nô tì có nói gì nương nương cũng không nghe thấy, từ lúc trở lại cho đến bây giờ vẫn vậy. Vân Nhi Tưởng Nhi nhìn thấy Sầm Mặc tới, nhưng nương nương không có hành lễ, không khỏi có chút nóng nảy giải thích.

Khi ánh mắt của Sầm Mặc chạm đến thanh kiếm trong tay, lập tức dời đi ánh mắt, sẽ không, nhất định Hoàng Thượng sẽ không làm như vậy đối với nương nương.

Tất cả các ngươi lui xuống đi. Sầm Sầm nhỏ giọng phân phó.

Trên mặt Lâm Di lộ ra vẻ lo lắng khi nhìn thấy thanh kiếm trong tay Sầm Mặc, nhíu mày một cái, nhưng vẫn rời đi.

Lúc giọng nói của Sầm Mặc cất lên, hình như Chung Linh nghe được, đầu hơi hướng về phía Sầm Mặc nhưng lệch một chút.

Từ từ đi tới trước mặt nàng, dường như sợ tiếng bước chân của mình sẽ làm kinh sợ đến nàng.

Linh Nhi? Sầm Mặc nhẹ giọng gọi tên của nàng.

Chung Linh nháy nháy mắt, nhưng không có đáp lại lời của Sầm Mặc.

Từ từ đưa một cái tayra, che ở trên gương mặt của nàng, lại một lần nữa Sầm Mặc khẽ gọi tên của nàng.

Ý thức của Chung Linh từ từ phục hồi lại, tất cả thần thái trong ánh mắt tụ tập lại. Trong nháy mắt nước mắt đã tuôn ra cả hốc mắt, nàng nghẹn ngào nói không ra lời. Cơ thể hơi run rẩy, muốn ôm đối phương nhưng dù có làm sao đi chăng nữa cũng không thể nhấc nỗi cánh tay.

Linh Nhi. Sầm Mặc ôm nàng vào trong lòng.

Có lẽ động tác của Sầm Mặc đưa đến cảm giác an toàn cho Chung Linh, Chung Linh vừa rơi lệ, vừa khóc lóc thút thít kể lể: Thiếp...Thiếp thật không biết, thiếp rất sợ hãi, thiếp đã giết người. . . . . .

Thời điểm đang nói những lời này, Sầm Mặc cảm giác được người trong lòng mình đang bắt đầu run, hình như có chút khống chế không được, hắn không khỏi tăng sức lực cánh taylên.

Không quan trọng, không phải sợ, có ta ở đây rồi? Lần đầu tiên,Sầm Mặc không có ở trước mặt nàng tự xưng là trẫm.

Không biết là sức lực của Sầm Mặc tăng thêm hay là lời hắn nói có tác dụng, Chung Linh từ từ yên tĩnh trở lại, nhưng trong tay vẫn còn đang siết chặt y phục của Sầm Mặc, chui đầu vào trong ngực của Sầm Mặc không chịu ra ngoài.

Không biết hai người đứng ôm nhau như vậy bao lâu, Chung Linh mới chậm rãi buông lỏng tay ra. Thoáng kéo ra khoảng cách, lại nhìn thấy thanh kiếm trong taySầm Mặc, sắc mặt hết sức khó coi.

Sầm Mặc mỉm cười nhìn phản ứng của Chung Linh, nắm lấy tay của Chung Linh, không để ý đến Chung Linh đang cố gắng tránh thoát, để cho Chung Linhlần nữa nắm lấy thanh kiếm kia.

Chung Linh dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Sầm Mặc, không biết tại sao hắn lại muốn làm như vậy.

Nàng làm rất khá. Sầm Mặc nhẹ nhàng nói ở bên tai của Chung Linh: Ta thích nàng làm như vậy.

Vẻ mặt sợ hãi của Chung Linh dần dần mất đi, nghi hoặc nhìn hắn.

Chàng…”

“Là ta đang bảo vệ nàng có đúng hay không?” Sầm Mặc mỉm cười nói.

Chung Linh không nói gì.

Đúng vậy, ta sẽ bảo vệ nàng, tin tưởng ta. Sầm Mặc nắm chặt tay của Chung Linh.

Chung Linh gật đầu một cái, trong ánh mắt tràn đầy tin tưởng.

Ngày thứ hai, tất cả mọi người đều biết buổi tối hôm đó Hoàng Thượng sẽ cầm một thanh kiếm đi vào cung Vân Tường, rồi ở lại bên trong rất lâu, sau khi đi ra đã hạ xuống một thánh chỉ, để cho Chung Linh không phải triệu kiến, không được ra ngoài cung Vân Tường một bước.

Tất cả mọi người cũng không biết, lúc trời tối hôm ấy đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, thậm chí ngày hôm sau ngay cả thái y cũng bị truyền vào cung Vân Tường. Lúc đi ra thì chau mày, nhưng đối với chuyện bên trong lại khép miệng không nói.

Ở trong cung Vân Tường, dáng vẻ của một đám cung nữ thái giám đi qua cũng chỉ cúi đầu một cái, cũng không có thốt ra một lời nào, xem ra không khí của cả cung Vân Tường đều rất trầm lặng.

Mà không biết đến tột cùng Sầm Mặc đã nói những gìvới sứ thần nước Chu Tước, bọn họ cũng đồng ý không truy cứu nữa chuyện này nữa.

Sau khi, nước Chu Tước cùng với sứ thần nước Huyền Vũ đang cùng nhau quan sát diễn biến của cuộc luyện tập quân sự, vẻ mặt của sứ thần nước Chu Tước không khỏi ngưng trọng lên một chút, mặc dù biết mấy năm gần đây nước Tử Thần rất phát triển, nhưng lại phát triển một cách nhanh chóng như thế, dfiiennn dddasn llleê qiuuui donnon hay là đang ngoài dự đoán. Mà trong đó có dùng đến một chút binh khí và binh pháp dường như cũng không tránh khỏi có chút quan hệ cùng với nước Huyền Vũ.

Chẳng lẽ nước Tử Thần đã lén lút kết thành đồng minh với nước Huyền Vũ? Sứ thần nước Chu Tước không khỏi hướng tới phương diện này mà suy nghĩ, chuyện này đối với bọn họ mà nói, cũng không phải là một chuyện tốt.

Trong hơn mười ngàykế tiếp, Sầm Mặc vẫn đang còn ở trong liên tục thảo luận cái gì đó cùng với bọn họ, hay đang vì lợi ích của mỗi người mà tranh luận, bất quá cuối cùng ba bêncũng có thể tiếp nhận thỏa thuận đã đạt được của nhau.

Sau khi, sứ thần nước Chu Tước đã đạt được thỏa thuận liền vội vã cáo từ, thông qua lần hội nghị này hắn quan sát được sự việc, mặc dù phải trở về nói lại với bệ hạ, để cho bọn họ mau sớm tìm được phương pháp tốt hơn để ứng phó.

Sau khi sứ thần ở nước Chu Tước rời đi, một mình Sầm Mặc mở tiệc chiêu đãi nước Huyền Vũ.

Lần này rất đa tạ quý quốc đã giúp đỡ. Sầm Mặc giơ ly rượu lên.

Bệ hạ khách khí, dù sao quốc chủ cũng không muốn nhìn thấy một nhà Chu Tướckiêu ngạo. Ngoài miệng sứ thần nói rất khách khí, nhưng trừ bỏ việc này ra thì còn có nguyên nhân khác, chính là bọn họ đã thu được không ít lợi từ nước Tử Thần.

Khác với sức mạnh quân sự nổi tiếng của nước Chu Tước, nước Huyền Vũ tương đối nặng thương, chỉ là một quốc gia có dân số không nhiều lắm, mặc dù có trang bị hoàn hảo, cũng không có thể giống như nước Chu Tước hoặc là nước Tử Thần có rất nhiều nhân lực có thể làm binh línhnhư vậy.

Bên trong nước Huyền Vũ có một lượng lớn bảo thạch khoáng sản, nếu nước Chu Tước thâu tóm được nước Tử Thần, đến lúc đó bọn họ rất khó bảo toàn bản thân. Theo cái nhìn của quốc chủ nước Huyền Vũ, cũng là muốn giữ vững ý niệm của tiên vương để tam quốc kềm chế lẫn nhau.

Sầm Mặc uống một hơi cạn sạch ly rượu ngontrong tay, mặc kệ có nói như thế nào, nước Huyền Vũ cũng không có thừa cơ hãm hại, ngược lại đưa ra viện trợ, mặc dù phải trả giá một ít, nhưng so với yêu cầu trước kia của nước Chu Tước, cũng chỉ là một hoặc hai phần mười mà thôi.

Mỹ tửu giai yến, sứ thần nước Huyền Vũ cũng chính thức đưa ra yêu cầu trở về, bọn họ còn phải trở về

/78

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status