Ngày hôm nay phải nói là phi phàm náo nhiệt nha.
Đại hôn của Ngũ công chúa cùng Trấn Bắc đại tướng quân rất được đế vương coi trọng. Dung phi hiện tại có hai đại thế gia làm chỗ dựa đằng sau, có thể nói như đại thắng nổi bật, thế nổi như cồn.
Văn Nhân Mặc xuất phát từ đại môn Quân gia, cưỡi ngựa đi một vòng quanh hoàng thành nhận lời chúc mừng từ dân chúng rồi mới đến trước cửa hoàng cung rước Long Mộ Hi. Thảm đỏ trải dài hơn một nửa kinh thành, làm cho mắt người loạn, tâm người lay.
Long Vân Thấm bị tuyên tiến cung, ý tứ của Long Hạo Thiên làm cho người tỷ tỷ như nàng diễn một hồi tỷ muội tình thâm đây mà!
Lời này là Long Hạo Thiên tự mình trực tiếp nói với nàng, lúc đầu nàng còn chán ghét, sau lại nhìn đến đáy mắt đầy ác ý cùng đùa cợt của Long Mộ Hi làm cả người nàng đều khó chịu. Nhưng có Đoan vương phi ở đây nên nàng quyết định không vội vàng rời khỏi tẩm cung của Long Mộ Hi.
“Hi Nhi lớn như vậy, hiện tại đã muốn xuất giá, làm ta thật sự luyến tiếc nha.”Hốc mắt Dung Phi đỏ bừng nhìn nữ nhi ruột thịt của mình, không kiềm chế được yêu thương.
Đoan vương phi nghe vậy cũng cười cười tiếp lời, “Sao có thể, Hi Nhi chúng ta có phúc khí như vậy, đứa nhỏ Văn Nhân Mặc kia hiện là Trấn Bắc tướng quân, là con trai trưởng Quân Đại thế gia đó, quá xứng đôi với Hi Nhi rồi. Hai nhà Dung Quân thiết lập quan hệ thông gia, rất tốt.”
Dung Phi cười gật đầu, “Chuyện này cũng rất tự nhiên, Văn tướng quân trước giờ luôn nhờ sự khích lệ của Hoàng thượng, chức vị Phò mã này quả thực không sai.”
Mấy người dứt lời đột nhiên để ý đến Long Vân Thấm vẫn im lặng đứng bên cửa sổ, đặc biệt là Long Mộ Hi, trên mặt nàng ta tràn đầy thẹn thùng còn có bất an và lo lắng nhìn Long Vân Thấm, “Lục muội, ta biết ngày này làm cho trong lòng ngươi không thoải mái, bất quá Phụ hoàng muốn tỷ muội chúng ta nói đôi lời trước khi xuất giá, dù sao ta cũng sắp xuất giá rồi. Trấn Bắc tướng quân hắn…”
Điệu bộ muốn nói lại thôi kia thực khiến người ta liên tưởng lung tung mà. Ở trong phòng mọi người ít nhất đều nghe một chút chuyện tình trước kia, biết được Văn Nhân Mặc vốn dĩ là Phò mã Hoàng đế tìm cho Long Vân Thấm, hiện tại trở thành phò mã của Ngũ công chúa rồi, Công chúa điện hạ sẽ khó chịu trong lòng đi! Nhưng mà Văn Nhân Mặc căn bản là chướng mắt Công chúa điện hạ lắm đi?
Long Mộ Hi mặc dù ủy khuất kể ra nàng không cố ý tranh dành Văn Nhân mặc, nhưng vô hình trung đang khoe khoang thành công của nàng ta đây mà.
Nhìn một đám cung nữ cúi đầu làm như không nghe thấy cái gì, sắc mặt của Dung Phi cùng Đoan Vương phi đều không tốt, nhìn các nàng đề phòng mình như vậy, trong lòng Long Vân Thấm cảm thấy thực buồn cười. Trong lòng nàng có chỗ nào không thoải mái? Trong lòng nàng có chỗ nào khó chịu.
“Ngũ công chúa sao lại nói như vậy đâu, Phụ hoàng cũng nói chúng ta là tỷ muội, như vậy việc đưa tiễn Ngũ công chúa xuất ra là việc nên làm của bản cung. Bản cung vốn dĩ không đặt chút hứng thú nào lên người Văn tướng quân, hiện tại Ngũ công chúa nói vậy không phải nói bản cung keo kiệt sao? Vẫn là không nên đâu.”
Sắc mặt Long Mộ Hi chợt biến, căn bản không nghĩ tới Long Vân Thấm có thể công khai nói ra không để ý Trấn Bắc tướng quân, bất quá không sao, một lát nữa đến Quân gia, bên trong võ tướng là nhiều, nàng sẽ làm cho Long Vân Thấm nếm thử tư vị mất mặt.
Suy nghĩ như vậy Long Mộ Hi liền đứng dậy đi đến gần Long Vân Thấm, “Vậy đa tạ Lục muội.”
Long Vân Thấm không dấu vết tránh đi bàn tay của Long Mộ Hi, đáy mắt tràn đầy khinh thường, còn làm bộ làm tịch như vậy! Nữ nhân này có khi đang ước nàng đi càng xa càng tốt đấy, bằng không thế nào cũng nghĩ ra trò vu oan hãm hại nàng.
“Canh giờ không còn sớm, bản cung trở về trước, Ngũ công chúa cũng nên chuẩn bị chu đáo thôi…”
Long Vân Thấm mang theo Xuân Lan, cũng không quay đầu rời đi, nàng đi đến Trọng Hoa cung.
Nàng còn chưa nói hết câu liền nghe được tiếng pháo nổ cùng nhạc trúc vang lên, thời điểm xuất giá của Long Mộ Hi đến rồi. Đến Quân gia nàng cần thiết thay đổi y phục khác mới đúng.
Xuân Lan một bên giúp nàng thay y phục, nhẹ giọng nói : “Công chúa điện hạ, bộ dáng Ngũ công chúa như vậy, rõ ràng khoe khoang trước mặt ngài, còn có đám cung nữu kia, một lũ dám suy nghĩ lung tung, Công chúa đừng để ý đến lời nói của bọn họ…”
Long Vân Thấm khoát tay, Xuân Lan coi như trầm ổn, hiện tại nói với nàng như vậy chắc nghẹn trong lòng lâu lắm rồi, “Ngươi cảm thấy Văn Nhân Mặc phải là người của bản cung mới đúng à?”
Trong đầu Xuân Lan xẹt qua bóng dáng của Nhiếp Chính vương đại nhân, cả người lạnh toát, nam nhân của công chúa điện hạ là Nhiếp Chính vương đại nhân rồi nha, Văn đại tướng quân làm sao có thể so sánh được. Cho dù nói đến thủ đoạn, bộ dáng, năng lực, chỉ sợ cả Nam Hoàng quốc này không ai có đủ năng lực so sánh với nam tử cao cao tại thượng kia a.
“Vị đại nhân kia, nô tỳ thấy so sánh hơn Trấn Bắc tướng quân a.”
Long Vân Thấm nghe vậy vừa lòng nở nụ cười, “Này không được rồi, lúc trước chỉ có mình ngươi biết chuyện, hiện tại Hạ Vũ cùng Đông Mai đã hiểu rõ, ngươi trở về thì nhắc nhở các nàng, nhất là Hạ Vũ, loại sự tình như vậy một câu cũng không được lộ ra ngoài. Nếu các ngươi không muốn nếm thử thủ đoạn của hắn thì tốt nhất biết đúng chừng mực, coi chừng cái miệng của mình.”
Lăng Triệt cực kì không thích Văn Nhân Mặc, nếu như hắn biết mấy người này dám đem Văn Nhân Mặc so sánh với hắn, dựa vào lòng tự trọng của nam nhân kia chỉ sợ sẽ bạo phát.
Xuân Lan rùng mình một lát, thủ đoạn của Nhiếp Chính vương đại nhân, nàng tự nhiên không dám nếm thử! Trở về nhất định phải nói lại với Hạ Vũ cùng Đông Mai thật kĩ, nói lung tung có ngày toi mạng.
“Công chúa, làm như vậy được chưa?”
Long Vân Thấm ngắm chính mình trong gương đồng, một thân cung trang vàng nhạt, đơn giản gọn nhẹ lại không làm mất đi sự cao quý của người hoàng gia, như thế này đi dự lễ cưới vừa vặn lắm.
“Thời gian không còn nhiều, chúng ta đến Quân gia thôi.”
Thời điểm Long Vân Thấm đến Quân gia vừa đúng lúc trước giờ khai yến một chút. Trong đai sảnh Gia chủ Quân gia đang vui mừng tiếp khách, vừa nhìn thấy bóng dáng Long Vân Thấm xuất hiện thì cả người cứng đờ, đại khái không nghĩ nàng thực sự sẽ đến đây.
“Công chúa điện hạ…” Quân Diêu nhất thời không biết nói cái gì mới đúng.
Long Vân Thấm chỉ đơn giản ứng thanh, phát hiện một số tân khách cũng nhìn qua đây nên nàng cũng không muốn dây dưa nhiều với đối phương nữa, “Phụ hoàng nhắc Bản cung đến sự hôn lễ, dù sao đại hôn của Ngũ công chúa, lại có Trấn Bắc tướng quân là công thần của Nam Hoàng quốc, niên thiếu hữu vị, làm cho Quân gia chủ lo lắng rồi.”
“Không dám không dám, tất cả là thánh ân của Hoàng thượng, công chúa điện hạ mời vào, Tam hoàng tử đã đến trong nhã gian rồi.”
Đại hôn này, Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử đương nhiên sẽ có mặt, tuy là ngồi một chút không lâu nhưng điểm này đủ để cấp cho Quân gia mặt mũi.
Có thể để cho Long Hạo Thiên coi trọng như vậy còn có một nguyên nhân, chính là nhà Đoan vương là nhà mẹ đẻ của Dung Phi, tự mình bãi giá hôn lễ của Quân gia quả thực là sự tình bình thường.
Long Vân Thấm theo sự dẫn đường của Quân Diêu, đẩy ra nhã gian phòng chờ, bên trong quả thực nhìn thấy một vài gương mặt quen thuộc, trừ bỏ Long Hác Tường cùng Long Thanh Dương, còn có vài người nam tử nàng không biết. Nhìn thấy nàng xuất hiện, mọi người đều đồng thời ngẩn ra.
Nàng nhìn phản ứng của họ, cười cười, “Bản cung xuất hiện ở đây, chư vị thật kinh ngạc?”
Không đợi đám người Long Thanh Dương mở miệng nói cái gì, một nam tử mặt như quan ngọc đã giành lên tiếng trước, hắn cười vô lại như hồ li, lộ ra hàm răng trắng nõn tỏa sáng lòe lòe, “Quả thực vinh hạnh, cư nhiên gặp được công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc, thật sự là ta có phúc khí.”
Long Vân Thấm nhìn nam tử đứng ở cuối cùng, dáng người không cao lắm, ăn vận đơn giản sạch sẽ lưu loát, nhưng đôi mắt lợi hại như chim ưng kia không thể coi thường. Nhưng hành động của hắn có vẻ tùy ý bất cần…
Không phải là nam tử đơn giản.
“Vị này là?”
“Tả Vân gặp qua Công chúa điện hạ.”
Đại hôn của Ngũ công chúa cùng Trấn Bắc đại tướng quân rất được đế vương coi trọng. Dung phi hiện tại có hai đại thế gia làm chỗ dựa đằng sau, có thể nói như đại thắng nổi bật, thế nổi như cồn.
Văn Nhân Mặc xuất phát từ đại môn Quân gia, cưỡi ngựa đi một vòng quanh hoàng thành nhận lời chúc mừng từ dân chúng rồi mới đến trước cửa hoàng cung rước Long Mộ Hi. Thảm đỏ trải dài hơn một nửa kinh thành, làm cho mắt người loạn, tâm người lay.
Long Vân Thấm bị tuyên tiến cung, ý tứ của Long Hạo Thiên làm cho người tỷ tỷ như nàng diễn một hồi tỷ muội tình thâm đây mà!
Lời này là Long Hạo Thiên tự mình trực tiếp nói với nàng, lúc đầu nàng còn chán ghét, sau lại nhìn đến đáy mắt đầy ác ý cùng đùa cợt của Long Mộ Hi làm cả người nàng đều khó chịu. Nhưng có Đoan vương phi ở đây nên nàng quyết định không vội vàng rời khỏi tẩm cung của Long Mộ Hi.
“Hi Nhi lớn như vậy, hiện tại đã muốn xuất giá, làm ta thật sự luyến tiếc nha.”Hốc mắt Dung Phi đỏ bừng nhìn nữ nhi ruột thịt của mình, không kiềm chế được yêu thương.
Đoan vương phi nghe vậy cũng cười cười tiếp lời, “Sao có thể, Hi Nhi chúng ta có phúc khí như vậy, đứa nhỏ Văn Nhân Mặc kia hiện là Trấn Bắc tướng quân, là con trai trưởng Quân Đại thế gia đó, quá xứng đôi với Hi Nhi rồi. Hai nhà Dung Quân thiết lập quan hệ thông gia, rất tốt.”
Dung Phi cười gật đầu, “Chuyện này cũng rất tự nhiên, Văn tướng quân trước giờ luôn nhờ sự khích lệ của Hoàng thượng, chức vị Phò mã này quả thực không sai.”
Mấy người dứt lời đột nhiên để ý đến Long Vân Thấm vẫn im lặng đứng bên cửa sổ, đặc biệt là Long Mộ Hi, trên mặt nàng ta tràn đầy thẹn thùng còn có bất an và lo lắng nhìn Long Vân Thấm, “Lục muội, ta biết ngày này làm cho trong lòng ngươi không thoải mái, bất quá Phụ hoàng muốn tỷ muội chúng ta nói đôi lời trước khi xuất giá, dù sao ta cũng sắp xuất giá rồi. Trấn Bắc tướng quân hắn…”
Điệu bộ muốn nói lại thôi kia thực khiến người ta liên tưởng lung tung mà. Ở trong phòng mọi người ít nhất đều nghe một chút chuyện tình trước kia, biết được Văn Nhân Mặc vốn dĩ là Phò mã Hoàng đế tìm cho Long Vân Thấm, hiện tại trở thành phò mã của Ngũ công chúa rồi, Công chúa điện hạ sẽ khó chịu trong lòng đi! Nhưng mà Văn Nhân Mặc căn bản là chướng mắt Công chúa điện hạ lắm đi?
Long Mộ Hi mặc dù ủy khuất kể ra nàng không cố ý tranh dành Văn Nhân mặc, nhưng vô hình trung đang khoe khoang thành công của nàng ta đây mà.
Nhìn một đám cung nữ cúi đầu làm như không nghe thấy cái gì, sắc mặt của Dung Phi cùng Đoan Vương phi đều không tốt, nhìn các nàng đề phòng mình như vậy, trong lòng Long Vân Thấm cảm thấy thực buồn cười. Trong lòng nàng có chỗ nào không thoải mái? Trong lòng nàng có chỗ nào khó chịu.
“Ngũ công chúa sao lại nói như vậy đâu, Phụ hoàng cũng nói chúng ta là tỷ muội, như vậy việc đưa tiễn Ngũ công chúa xuất ra là việc nên làm của bản cung. Bản cung vốn dĩ không đặt chút hứng thú nào lên người Văn tướng quân, hiện tại Ngũ công chúa nói vậy không phải nói bản cung keo kiệt sao? Vẫn là không nên đâu.”
Sắc mặt Long Mộ Hi chợt biến, căn bản không nghĩ tới Long Vân Thấm có thể công khai nói ra không để ý Trấn Bắc tướng quân, bất quá không sao, một lát nữa đến Quân gia, bên trong võ tướng là nhiều, nàng sẽ làm cho Long Vân Thấm nếm thử tư vị mất mặt.
Suy nghĩ như vậy Long Mộ Hi liền đứng dậy đi đến gần Long Vân Thấm, “Vậy đa tạ Lục muội.”
Long Vân Thấm không dấu vết tránh đi bàn tay của Long Mộ Hi, đáy mắt tràn đầy khinh thường, còn làm bộ làm tịch như vậy! Nữ nhân này có khi đang ước nàng đi càng xa càng tốt đấy, bằng không thế nào cũng nghĩ ra trò vu oan hãm hại nàng.
“Canh giờ không còn sớm, bản cung trở về trước, Ngũ công chúa cũng nên chuẩn bị chu đáo thôi…”
Long Vân Thấm mang theo Xuân Lan, cũng không quay đầu rời đi, nàng đi đến Trọng Hoa cung.
Nàng còn chưa nói hết câu liền nghe được tiếng pháo nổ cùng nhạc trúc vang lên, thời điểm xuất giá của Long Mộ Hi đến rồi. Đến Quân gia nàng cần thiết thay đổi y phục khác mới đúng.
Xuân Lan một bên giúp nàng thay y phục, nhẹ giọng nói : “Công chúa điện hạ, bộ dáng Ngũ công chúa như vậy, rõ ràng khoe khoang trước mặt ngài, còn có đám cung nữu kia, một lũ dám suy nghĩ lung tung, Công chúa đừng để ý đến lời nói của bọn họ…”
Long Vân Thấm khoát tay, Xuân Lan coi như trầm ổn, hiện tại nói với nàng như vậy chắc nghẹn trong lòng lâu lắm rồi, “Ngươi cảm thấy Văn Nhân Mặc phải là người của bản cung mới đúng à?”
Trong đầu Xuân Lan xẹt qua bóng dáng của Nhiếp Chính vương đại nhân, cả người lạnh toát, nam nhân của công chúa điện hạ là Nhiếp Chính vương đại nhân rồi nha, Văn đại tướng quân làm sao có thể so sánh được. Cho dù nói đến thủ đoạn, bộ dáng, năng lực, chỉ sợ cả Nam Hoàng quốc này không ai có đủ năng lực so sánh với nam tử cao cao tại thượng kia a.
“Vị đại nhân kia, nô tỳ thấy so sánh hơn Trấn Bắc tướng quân a.”
Long Vân Thấm nghe vậy vừa lòng nở nụ cười, “Này không được rồi, lúc trước chỉ có mình ngươi biết chuyện, hiện tại Hạ Vũ cùng Đông Mai đã hiểu rõ, ngươi trở về thì nhắc nhở các nàng, nhất là Hạ Vũ, loại sự tình như vậy một câu cũng không được lộ ra ngoài. Nếu các ngươi không muốn nếm thử thủ đoạn của hắn thì tốt nhất biết đúng chừng mực, coi chừng cái miệng của mình.”
Lăng Triệt cực kì không thích Văn Nhân Mặc, nếu như hắn biết mấy người này dám đem Văn Nhân Mặc so sánh với hắn, dựa vào lòng tự trọng của nam nhân kia chỉ sợ sẽ bạo phát.
Xuân Lan rùng mình một lát, thủ đoạn của Nhiếp Chính vương đại nhân, nàng tự nhiên không dám nếm thử! Trở về nhất định phải nói lại với Hạ Vũ cùng Đông Mai thật kĩ, nói lung tung có ngày toi mạng.
“Công chúa, làm như vậy được chưa?”
Long Vân Thấm ngắm chính mình trong gương đồng, một thân cung trang vàng nhạt, đơn giản gọn nhẹ lại không làm mất đi sự cao quý của người hoàng gia, như thế này đi dự lễ cưới vừa vặn lắm.
“Thời gian không còn nhiều, chúng ta đến Quân gia thôi.”
Thời điểm Long Vân Thấm đến Quân gia vừa đúng lúc trước giờ khai yến một chút. Trong đai sảnh Gia chủ Quân gia đang vui mừng tiếp khách, vừa nhìn thấy bóng dáng Long Vân Thấm xuất hiện thì cả người cứng đờ, đại khái không nghĩ nàng thực sự sẽ đến đây.
“Công chúa điện hạ…” Quân Diêu nhất thời không biết nói cái gì mới đúng.
Long Vân Thấm chỉ đơn giản ứng thanh, phát hiện một số tân khách cũng nhìn qua đây nên nàng cũng không muốn dây dưa nhiều với đối phương nữa, “Phụ hoàng nhắc Bản cung đến sự hôn lễ, dù sao đại hôn của Ngũ công chúa, lại có Trấn Bắc tướng quân là công thần của Nam Hoàng quốc, niên thiếu hữu vị, làm cho Quân gia chủ lo lắng rồi.”
“Không dám không dám, tất cả là thánh ân của Hoàng thượng, công chúa điện hạ mời vào, Tam hoàng tử đã đến trong nhã gian rồi.”
Đại hôn này, Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử đương nhiên sẽ có mặt, tuy là ngồi một chút không lâu nhưng điểm này đủ để cấp cho Quân gia mặt mũi.
Có thể để cho Long Hạo Thiên coi trọng như vậy còn có một nguyên nhân, chính là nhà Đoan vương là nhà mẹ đẻ của Dung Phi, tự mình bãi giá hôn lễ của Quân gia quả thực là sự tình bình thường.
Long Vân Thấm theo sự dẫn đường của Quân Diêu, đẩy ra nhã gian phòng chờ, bên trong quả thực nhìn thấy một vài gương mặt quen thuộc, trừ bỏ Long Hác Tường cùng Long Thanh Dương, còn có vài người nam tử nàng không biết. Nhìn thấy nàng xuất hiện, mọi người đều đồng thời ngẩn ra.
Nàng nhìn phản ứng của họ, cười cười, “Bản cung xuất hiện ở đây, chư vị thật kinh ngạc?”
Không đợi đám người Long Thanh Dương mở miệng nói cái gì, một nam tử mặt như quan ngọc đã giành lên tiếng trước, hắn cười vô lại như hồ li, lộ ra hàm răng trắng nõn tỏa sáng lòe lòe, “Quả thực vinh hạnh, cư nhiên gặp được công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc, thật sự là ta có phúc khí.”
Long Vân Thấm nhìn nam tử đứng ở cuối cùng, dáng người không cao lắm, ăn vận đơn giản sạch sẽ lưu loát, nhưng đôi mắt lợi hại như chim ưng kia không thể coi thường. Nhưng hành động của hắn có vẻ tùy ý bất cần…
Không phải là nam tử đơn giản.
“Vị này là?”
“Tả Vân gặp qua Công chúa điện hạ.”
/104
|