Lý công công không muốn sao? Phượng Thiển ủy khuất nhìn hắn.
Nô tài không dám. Lý Đức Thông cảm thấy tim nhỏ của mình run lên, đã không còn mặt mũi nhìn phản ứng của đế vương: Chính là nô tài học thức nông cạn, không biết chơi cờ.
Phượng Thiển khoát tay, nói: “Không quan hệ, ta dạy ngươi!
Cờ năm quân đơn giản như vậy, nhìn hai mắt sẽ được không?
Lý Đức Thông khóc không ra nước mắt: “Nô tài ngu dốt, sợ phiền nhã hứng Phượng tiệp dư.
Được rồi, đừng làm khó dễ hắn. Quân Mặc Ảnh rốt cục nhịn không được đánh gãy, nhíu mi nói: “Trẫm đánh với ngươi.
Phượng Thiển liếc hắn một cái, ai hiếm lạ!
Đương nhiên, loại vẻ mặt này đánh chết nàng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể lộ vẻ lấy lòng tươi cười tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh: “Ta đây tự biết bản thân, chính là Hoàng Thượng thua không thể trách ta đó.
Trẫm chẳng lẽ còn không chơi cờ được? Nam nhân đen mặt, vật nhỏ có thể khinh thường hắn hay không?
Đương nhiên không phải! Phượng Thiển bị dọa, liên tục lắc đầu, cười nịnh nọt: Chính là... Ách, chính là nô tì ngu dốt, sẽ không biết đánh loại cờ này, cho nên tự nghĩ ra một loại cờ rất đơn giản.
Tổ tiên cờ năm quân, trăm ngàn đừng tìm đến nàng! Trời đất chứng giám, nàng không phải cố ý bất kính, chính là không để ý thốt ra thôi...
Quân Mặc Ảnh nhếch môi: “Ngươi thật ra tự mình hiểu lấy.
Phượng Thiển ngẩn người, cái gì tự mình hiểu lấy?
Nửa ngày mới phản ứng lại hắn nói là nàng nói chính mình ngu dốt, hắn thế nhưng nói nàng tự mình hiểu lấy?
Gặp quỷ đi! Nàng rõ ràng là khiêm tốn được không!
Vậy Hoàng Thượng muốn học hay không? Phượng Thiển nhíu mày, đến lúc đó thảm bại dưới tay nãi nãi, cho ngươi kêu cha gọi mẹ!
Quân Mặc Ảnh không trả lời nàng, trực tiếp vung tay lên: “Lý Đức Thông, đi lấy bàn cờ đến.
Lý Đức Thông rất nhanh lấy bàn cờ đến, bàn cờ bằng ngọc, quân cờ làm bằng ngọc trắng đen sáng bóng, thật sự là đẹp mắt. Phượng Thiển phát hiện trong Càn Long cung khắp nơi đều
Nô tài không dám. Lý Đức Thông cảm thấy tim nhỏ của mình run lên, đã không còn mặt mũi nhìn phản ứng của đế vương: Chính là nô tài học thức nông cạn, không biết chơi cờ.
Phượng Thiển khoát tay, nói: “Không quan hệ, ta dạy ngươi!
Cờ năm quân đơn giản như vậy, nhìn hai mắt sẽ được không?
Lý Đức Thông khóc không ra nước mắt: “Nô tài ngu dốt, sợ phiền nhã hứng Phượng tiệp dư.
Được rồi, đừng làm khó dễ hắn. Quân Mặc Ảnh rốt cục nhịn không được đánh gãy, nhíu mi nói: “Trẫm đánh với ngươi.
Phượng Thiển liếc hắn một cái, ai hiếm lạ!
Đương nhiên, loại vẻ mặt này đánh chết nàng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể lộ vẻ lấy lòng tươi cười tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh: “Ta đây tự biết bản thân, chính là Hoàng Thượng thua không thể trách ta đó.
Trẫm chẳng lẽ còn không chơi cờ được? Nam nhân đen mặt, vật nhỏ có thể khinh thường hắn hay không?
Đương nhiên không phải! Phượng Thiển bị dọa, liên tục lắc đầu, cười nịnh nọt: Chính là... Ách, chính là nô tì ngu dốt, sẽ không biết đánh loại cờ này, cho nên tự nghĩ ra một loại cờ rất đơn giản.
Tổ tiên cờ năm quân, trăm ngàn đừng tìm đến nàng! Trời đất chứng giám, nàng không phải cố ý bất kính, chính là không để ý thốt ra thôi...
Quân Mặc Ảnh nhếch môi: “Ngươi thật ra tự mình hiểu lấy.
Phượng Thiển ngẩn người, cái gì tự mình hiểu lấy?
Nửa ngày mới phản ứng lại hắn nói là nàng nói chính mình ngu dốt, hắn thế nhưng nói nàng tự mình hiểu lấy?
Gặp quỷ đi! Nàng rõ ràng là khiêm tốn được không!
Vậy Hoàng Thượng muốn học hay không? Phượng Thiển nhíu mày, đến lúc đó thảm bại dưới tay nãi nãi, cho ngươi kêu cha gọi mẹ!
Quân Mặc Ảnh không trả lời nàng, trực tiếp vung tay lên: “Lý Đức Thông, đi lấy bàn cờ đến.
Lý Đức Thông rất nhanh lấy bàn cờ đến, bàn cờ bằng ngọc, quân cờ làm bằng ngọc trắng đen sáng bóng, thật sự là đẹp mắt. Phượng Thiển phát hiện trong Càn Long cung khắp nơi đều
/402
|