"A Trần muốn lớn lên.." Phượng Sở Ca nheo mắt, cười nói.
Ba người sau lưng hoảng sợ trừng lớn mắt: "Tiểu thư, dùng đan dược lớn lên sao, làm sao có thể?"
Phượng Sở Ca chỉ cười không nói nhiều. "Dù sao ta cũng muốn hai dược liệu cuối cùng."
Tử Lan, Bích La, Lục Trúc ba người hai mặt nhìn nhau, đáy mắt các nàng đều lộ vẻ bất đắc dĩ.
Quả thực giá cả hai món cuối cùng rất cao, nhưng dù vậy, Phượng Sở Ca vẫn đoạt chúng tới tay, tổng cộng bỏ ra 140 vạn lượng bạc.
Một trăm bốn mươi vạn lượng, đây đã đủ cho một đại gia tộc chi tiêu một năm rồi, cũng chỉ Phong Nguyệt Lâu sở hữu dưới trướng nhiều sản nghiệp quý giá mới thu thập như vậy.
Hội đấu giá cả nửa ngày cũng đã kết thúc, lúc trở về trời đã tối đen.
Màn đêm buông xuống, trăng tròn treo cao trên bầu trời.
Ánh trăng rằm rất sáng.
Ánh trăng lóa mắt trút xuống trên những viên đá đầu đường làm phản xạ một chút hào quang.
Ý định ban đầu của Phượng Sở Ca là sau khi lấy được tất cả vật thuộc sở hữu của mình thì lập tức ly khai Phượng gia, cho nên hiện tại nàng vẫn không thể sống ở chỗ này.
Vừa vào Phượng phủ, lông mày Phượng Sở Ca có chút nhăn lại.
Đêm hôm nay tựa hồ tựa hồ yên tĩnh có chút khác thường rồi.
Bốn người xẹt qua không trung rơi vào trong sân nhỏ Phượng gia.
Ngay khi họ đứng lên, bốn phương tám hướng truyền tới một trận khí thế cực kỳ cường đại.
Mấy người rùng mình một cái.
Lại thấy một lão giả mặc trường bào màu trắng đứng giữa không trung..
"Ngươi là Phượng Sở Ca?" Thanh âm già nua có chút trầm thấp.
"Thanh âm trầm thấp mang theo một chút linh lực, nhất thời, thanh âm hắn hoàn toàn xuyên thấu qua giữa không trung thẳng tắp đâm vào màng tai Phượng Sở Ca các nàng.
Tử Lan có thực lực cao nhất trong ba thị nữ, nhưng bây giờ nàng cũng có chút chịu không được áp bách này rồi.
Phượng Sở Ca thấy thế, quanh thân tản ra linh lực bao phủ ba người Tử Lan lại.
" Các ngươi đi mau! "
Tử Lan bọn họ vẫn không muốn rời đi, Phượng Sở Ca bỗng nhiên vận lực, quanh thân một hào quang mạnh mẽ thoáng hiện đâm vào vòng bảo hộ ba người Tử Lan, đẩy bọn họ hướng ra bên ngoài.
Phượng Sở Ca đã nhìn ra, mục đích tối nay lão già này đến chỉ sợ là muốn lấy mạng nàng.
Trước mắt tình huống như vậy, bọn Tử Lan ở đây chỉ sợ cũng chỉ có chịu chết thôi.
Thực lực lão giả này rất cao, ít nhất Phượng Sở Ca nàng hoàn toàn nhìn không thấu thực lực hắn.
" Ngươi là người nào? "Phượng Sở Ca ngưng thần hỏi rõ.
Lão giả kia chỉ híp mắt lại:" Tiểu nha đầu, ngươi êm đẹp làm Phượng gia tiểu thư không làm lại muốn cùng Phượng gia làm địch nhân, ngươi thực không muốn sống nữa sao? Chậc chậc.. Thật sự đáng tiếc cho thực lực đại võ tông* như vậy."
(*Ở chương 4 có nói về các cấp linh lực và mình cũng không tìm thấy cấp đại võ tông, nhưng trong bản raw viết như vậy nên mọi người nếu có ý kiến gì thì góp ý nha)
Nghe lão giả nói lời này, đồng tử Phượng Sở Ca co rụt lại.
Nàng ngược lại không nghĩ tới lão giả này có thể thoáng cái nhìn ra tu vi của nàng.
Chỉ trong nháy mắt, Phượng Sở Ca đã minh bạch thân phận lão giả này.
Tứ đại gia tộc, trong mỗi đại gia tộc đều có một cao thủ thần bí làm hậu trường, không ai biết thực lực bọn họ rốt cuộc đến đâu.
Có người nói bọn họ đến từ cao thủ Thiên Địa Phủ, cũng có người nói bọn họ là cao nhân ẩn sĩ.
Nhưng không thể không thừa nhận một điểm chung là bọn họ đều là cao thủ!
Phượng Sở Ca nhìn lão giả trước mắt, nàng dám khẳng định lão giả này là chỗ dựa của Phượng gia.
Phượng Triêu Dương kia thật sự bị nàng dồn đến bước đường cùng lúc này mới tìm đến hậu trường Phượng gia.
Ba người sau lưng hoảng sợ trừng lớn mắt: "Tiểu thư, dùng đan dược lớn lên sao, làm sao có thể?"
Phượng Sở Ca chỉ cười không nói nhiều. "Dù sao ta cũng muốn hai dược liệu cuối cùng."
Tử Lan, Bích La, Lục Trúc ba người hai mặt nhìn nhau, đáy mắt các nàng đều lộ vẻ bất đắc dĩ.
Quả thực giá cả hai món cuối cùng rất cao, nhưng dù vậy, Phượng Sở Ca vẫn đoạt chúng tới tay, tổng cộng bỏ ra 140 vạn lượng bạc.
Một trăm bốn mươi vạn lượng, đây đã đủ cho một đại gia tộc chi tiêu một năm rồi, cũng chỉ Phong Nguyệt Lâu sở hữu dưới trướng nhiều sản nghiệp quý giá mới thu thập như vậy.
Hội đấu giá cả nửa ngày cũng đã kết thúc, lúc trở về trời đã tối đen.
Màn đêm buông xuống, trăng tròn treo cao trên bầu trời.
Ánh trăng rằm rất sáng.
Ánh trăng lóa mắt trút xuống trên những viên đá đầu đường làm phản xạ một chút hào quang.
Ý định ban đầu của Phượng Sở Ca là sau khi lấy được tất cả vật thuộc sở hữu của mình thì lập tức ly khai Phượng gia, cho nên hiện tại nàng vẫn không thể sống ở chỗ này.
Vừa vào Phượng phủ, lông mày Phượng Sở Ca có chút nhăn lại.
Đêm hôm nay tựa hồ tựa hồ yên tĩnh có chút khác thường rồi.
Bốn người xẹt qua không trung rơi vào trong sân nhỏ Phượng gia.
Ngay khi họ đứng lên, bốn phương tám hướng truyền tới một trận khí thế cực kỳ cường đại.
Mấy người rùng mình một cái.
Lại thấy một lão giả mặc trường bào màu trắng đứng giữa không trung..
"Ngươi là Phượng Sở Ca?" Thanh âm già nua có chút trầm thấp.
"Thanh âm trầm thấp mang theo một chút linh lực, nhất thời, thanh âm hắn hoàn toàn xuyên thấu qua giữa không trung thẳng tắp đâm vào màng tai Phượng Sở Ca các nàng.
Tử Lan có thực lực cao nhất trong ba thị nữ, nhưng bây giờ nàng cũng có chút chịu không được áp bách này rồi.
Phượng Sở Ca thấy thế, quanh thân tản ra linh lực bao phủ ba người Tử Lan lại.
" Các ngươi đi mau! "
Tử Lan bọn họ vẫn không muốn rời đi, Phượng Sở Ca bỗng nhiên vận lực, quanh thân một hào quang mạnh mẽ thoáng hiện đâm vào vòng bảo hộ ba người Tử Lan, đẩy bọn họ hướng ra bên ngoài.
Phượng Sở Ca đã nhìn ra, mục đích tối nay lão già này đến chỉ sợ là muốn lấy mạng nàng.
Trước mắt tình huống như vậy, bọn Tử Lan ở đây chỉ sợ cũng chỉ có chịu chết thôi.
Thực lực lão giả này rất cao, ít nhất Phượng Sở Ca nàng hoàn toàn nhìn không thấu thực lực hắn.
" Ngươi là người nào? "Phượng Sở Ca ngưng thần hỏi rõ.
Lão giả kia chỉ híp mắt lại:" Tiểu nha đầu, ngươi êm đẹp làm Phượng gia tiểu thư không làm lại muốn cùng Phượng gia làm địch nhân, ngươi thực không muốn sống nữa sao? Chậc chậc.. Thật sự đáng tiếc cho thực lực đại võ tông* như vậy."
(*Ở chương 4 có nói về các cấp linh lực và mình cũng không tìm thấy cấp đại võ tông, nhưng trong bản raw viết như vậy nên mọi người nếu có ý kiến gì thì góp ý nha)
Nghe lão giả nói lời này, đồng tử Phượng Sở Ca co rụt lại.
Nàng ngược lại không nghĩ tới lão giả này có thể thoáng cái nhìn ra tu vi của nàng.
Chỉ trong nháy mắt, Phượng Sở Ca đã minh bạch thân phận lão giả này.
Tứ đại gia tộc, trong mỗi đại gia tộc đều có một cao thủ thần bí làm hậu trường, không ai biết thực lực bọn họ rốt cuộc đến đâu.
Có người nói bọn họ đến từ cao thủ Thiên Địa Phủ, cũng có người nói bọn họ là cao nhân ẩn sĩ.
Nhưng không thể không thừa nhận một điểm chung là bọn họ đều là cao thủ!
Phượng Sở Ca nhìn lão giả trước mắt, nàng dám khẳng định lão giả này là chỗ dựa của Phượng gia.
Phượng Triêu Dương kia thật sự bị nàng dồn đến bước đường cùng lúc này mới tìm đến hậu trường Phượng gia.
/118
|