Sủng Thiếp Ở Vương Phủ

Chương 10 - Chương 10

/227


Ngọc Nương suy nghĩ, sau này mình nên đi con đường nào.

Từ lúc bắt đầu biết rõ vương phi cũng đã từng có ý hại mình, nàng càng thêm xác định, mình phải nắm vững vàng chặt chẽ công việc nhũ nương này, chỉ cần nàng còn ở bên cạnh tiểu quận chúa một ngày, nàng sẽ không xen vào hậu viện của vương phủ này, kỳ thật, nếu không phải kiếp trước nàng bị hại mất việc, cũng không sẽ bị vương phi nhét vào hầu hạ bên cạnh Hồ trắc phi, cho đối phương cơ hội thích hợp để hạ thủ với nàng.

Rất nhiều chuyện, đều bởi vì có nguyên nhân cho mới có kết quả.

Đến trưa, có nha hoàn đưa cơm trưa tới cho Ngọc Nương và Thúy Trúc, rõ ràng trong phần cơm của Ngọc Nương nhiều hơn của Thúy Trúc hai món ăn

Thức ăn của nhóm nhũ nương vốn tốt hơn hạ nhân, nhưng phần cơm của Ngọc Nương lại nhiều hơn Thúy Trúc hai món ăn.

Vì thủ đoạn của vương phi, Ngọc Nương cảm thấy tim đập nhanh, mặc dù nàng ngốc, nhưng chẳng hề ngu xuẩn, đặc biệt là đã trải qua một năm trong vương phủ ở kiếp trước, khiến nàng hiểu ra rất nhiều điều, mà trước kia, căn bản nàng không có cách nào hiểu được.

Nhưng khiến nàng kinh ngạc là, Thúy Trúc chứng kiến lại làm như không nhìn thấy, nàng chỉ cho là đối phương đã sửa đổi tính tình, nhưng sau đó liền biết vì sao Thúy Trúc như thế, bởi vì hai bộ xiêm y nàng vừa mới đặt ở trên bàn, không biết bị Thúy Trúc dùng cái gì rạch hai đường.

Ngọc Nương cũng không phải là người rất thông minh, nhưng nàng vẫn cảm thấy Thúy Trúc quả thực dại dột đến không còn gì để nói.

Trong phòng chỉ có hai người, sao nàng ta lại dám làm hỏng xiêm y bên trên thưởng xuống, nàng ta không sợ nàng ầm ĩ lên sao? Kiếp trước Ngọc Nương sẽ làm ầm ĩ, mặc dù tính tình của nàng nhu thuận, nhưng cũng không phải là người không có tính khí, bị người khác công khai đối phó như thế, tất nhiên nàng muốn tìm người làm chủ cho mình.

Cuối cùng Thúy Trúc bị la mắng khiển trách, vì đền bù tổn thất, vương phi lại thưởng cho nàng hai bộ xiêm y khác, chất liệu tốt hơn so với hai bộ trước, màu sắc lại còn tươi sáng, nàng vô cùng thích, ngày thứ hai liền mặc vào người, lại đâm vào mắt của Hồ Trắc Phi, bị nàng ta xem như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt.....

Bỗng nhiên Ngọc Nương không muốn suy nghĩ nữa, Thúy Trúc ngu xuẩn, không phải nàng cũng đã từng ngu xuẩn đó sao, nếu không phải đã trải qua một đời, căn bản nàng không hiểu hành vi mập mờ này của vương phi.Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon

Ngọc Nương chỉ mở xiêm y bị phá hỏng ra, sau đó lại lên giường nằm xuống.

Thúy Trúc đắc ý nhìn phía đối diện, cảm thấy sao người này lại nhát gan như thế, cũng không khó đối phó lắm.

Ngày kế tiếp, sau khi đích thân đi thỉnh an Tấn vương phi, Hồ trắc phi dẫn Ngọc Nương và Thúy Trúc về Lưu Xuân Quán.

Dọc theo đường đi, sắc mặt Hồ trắc phi cũng không tốt, nhìn ra được, thời điểm thỉnh an lại bị chọc tức ở trước mặt Tấn vương phi.

Vào trong sảnh chính, Hồ trắc phi ngồi xuống ở trên vị trí chủ nhân, Ngọc Nương cùng Thúy Trúc đứng ở trước mặt nàng ta.

Đôi mắt phượng xinh đẹp của Hồ trắc phi quanh quẩn cao thấp quanh thân thể của hai người.

Bộ dáng của hai nhũ nương này không tệ, phong thái cũng xem như thường thường bậc trung.

Trong đó có một người mặc một thân xiêm y đỏ tươi, mặt trái xoan mắt xếch, khóe miệng có một nốt ruồi nhỏ, cười một cái chợt lộ vẻ mị ý, mấu chốt là, vừa nhìn là biết người này chính là một người không an phận, ánh mắt long lanh nhấp nháy, cười đến thập phần quyến rũ.

Hồ trắc phi đã gặp qua rất nhiều loại người như thế, loại người này, nếu cho nàng ta cơ hội, thì sẽ liều mạng bò lên trên.

Còn người kia, mặt như đóa phù dung, chân mày lá liễu, mắt hạnh môi anh đào, nhìn kỹ ngược lại cũng không tệ, thoạt nhìn có vẻ nhút nhát e lệ, lúc nào cũng cụp mí mắt, vừa nhìn liền biết là người nhát gan.

Mặc một thân xiêm y cũ sắc vàng, tà áo cùng ống tay áo đều đã giặt đến mức hơi bạc trắng, màu sắc xiêm y lại quá phai mờ, vốn nữ tử này có bảy phần tư sắc, nhưng bị bộ xiêm y này làm cho giảm xuống chỉ còn ba bốn phần.

Trong lòng Hồ trắc phi thầm nghĩ ‘lại là người không biết trang điểm’, Hồ trắc phi thích nhất là chưng diện, xưa nay luôn xem thường nữ nhân không biết trang điểm cho bản thân, cũng có thể do tính tình quá mộc mạc nên mới mặc một bộ xiêm y như thế.

Đương nhiên Hồ Trắc Phi không chỉ nhìn những điều này, ánh mắt nàng ta lại càng chú ý đến tư thế động tác của hai người nhiều hơn.

Cũng do bộ dáng của Thúy Trúc quá chói mắt, thân hình mảnh khảnh như dương liễu, eo nhỏ thon thả, bộ ngực sung mãn lộ vẻ ‘bừng bừng khí thế’, khăn lụa bên hông như hận không thể siết chặt thêm, dường như rất sợ không thể lộ ra dáng người quyến rũ, mà người kia, xiêm y thì cũ kỹ rộng thùng thình, nhìn không rõ dáng người.

Chỉ liếc mắt qua một cái, trong lòng Hồ trắc phi đã có ấn tượng sơ bộ giản lược với hai người này, nên coi trọng ai, phải đối phó với ai, trong đã có sổ.

Đặc biệt là dung mạo của Thúy Trúc thiên về diễm lệ xinh tươi, còn dung mạo của Hồ trắc phi thì hoàn toàn thiên về quyến rũ.

Thấy ánh mắt của Hồ trắc phi di chuyển qua lại trên người Thúy Trúc, còn khi nhìn mình thì chỉ lướt qua vài lần, trái tim treo lơ lửng của Ngọc Nương cuối cùng cũng an tâm thả lỏng một chút.

Mà hết thảy dường như trải qua lâu thật lâu, kì thực, chẳng qua chỉ là trong vài hơi thở mà thôi, rất nhanh, Hồ trắc phi đã thu ánh mắt về, thần sắc thản nhiên, nói: Dẫn các nàng đi qua Tiểu Vượt Viện.

Dạ.

Cho đến lúc hai người xoay người rời đi, Ngọc Nương vẫn còn cảm giác được, ánh mắt của Hồ trắc phi lởn vởn ở sau lưng các nàng.

Nàng cảm thấy may mắn vì mình đã quyết định đúng.

*****

Bên Tư Ý Viện, Hồng Nhi nâng xiêm y Ngọc Nương để lại cho Chu mụ mụ xem

Chu mụ mụ nhíu mày nhìn, nói: Ta còn thắc mắc sao tiểu phụ nhân kia lại không mặc xiêm y mới, mà lại mặc một bộ y phục cũ, lại còn bị vá nữa chứ.

Tấn vương phi cũng đang ở đây, giương mắt nhìn sang.

Thấy vậy, Chu mụ mụ vội vàng nói đại khái sự tình một lần.

Người tên Thúy Trúc là người nhà của Tào mụ mụ?

Chu mụ mụ gật đầu: Cha nương của Thúy Trúc đều là sai sự ở thôn trang hồi môn của vương phi, nữ tử này cũng là người có số mệnh không tốt, vừa hoài thai thì nam nhân qua đời, vì không có sinh kế nên muốn vào phủ mưu cầu một công việc, lão nô thấy nàng ta có vẻ là người có lòng dạ cao, nhan sắc cũng thuộc nhất đẳng, liền chọn nàng ta, ai ngờ, tính tình nàng ta ngược lại thiếu kiên nhẫn như thế.

Bà ta hơi nhíu mày, hiển nhiên là có chút phản cảm đối với hành động của Thúy Trúc.

Bởi vì ở trong mắt bà ta, loại người như Thúy Trúc chính là ngu xuẩn đến cực hạn, chỉ có cực hạn ngu xuẩn, mới làm ra loại chuyện phí sức lại chẳng có kết quả tốt, lại còn khiến người ta chán ghét.

Nhưng trái lại, Tấn vương phi lại không cho là đúng, vốn muốn khiến người khác ngột ngạt, thì




/227

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status