Sủng Thiếp Ở Vương Phủ

Chương 43 - Chương 40

/227


Ánh mắt của Tấn vương vô cùng hứng thú, còn vẻ tươi cười của Ngọc Nương lại cứng ngắc.

Ánh mắt hai người giao hội giữa không trung.

Sau một hồi lâu, khí thế suy yếu nàng đành nhận thua, cầm một trái anh đào đỏ tươi lên, nửa ngậm trong miệng, do do dự dự đưa tới gần.

Tấn vương nuốt vào, tiện thể cũng không buông tha cái miệng nhỏ của nàng, mà là cuốn cả vào trong miệng cùng nhau.

Một lúc lâu sau, Ngọc Nương cúi đầu, khẽ thở hổn hển.

Ánh mắt của Tấn vương càng lộ vẻ u ám, đôi môi mỏng khẽ nhếch: Như thế nào? Còn không nỡ nhả ra?

Mặt nàng đỏ lên ngay lập tức, vội vã quay đầu nhả gì đó trong miệng ra ngoài, hột anh đào lăn xuống trên thư án, lăn lông lốc đến mép bàn mới dừng lại.

Hắn chìa tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lớn cỡ bàn tay của nàng lên, thấy lông mi nàng khẽ run, môi phấn mượt mà, gò má ửng hai đóa ráng mây, nói không hết vẻ xinh đẹp động lòng người.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Nhớ tới tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra từ trong cái miệng nhỏ này tối qua, đôi mắt của Tấn vương càng tối sầm, hắn phủ người qua, bàn tay vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn mềm mại dần dần hướng lên trên, cách lớp vải vóc cũng có thể cảm giác được sự non mịn trơn mượt kia giống y như đậu hủ vậy.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Mấy ngón tay mang theo vết chai của hắn gần như tham lam mà xoa bóp.

Điện hạ, nô tỳ phải đi xuống. Ngọc Nương thở phì phò, đẩy hắn ra nói, nàng vốn là đến dâng trà, lại bị Tấn vương dùng mâm anh đào này lưu lại.

Tấn vương vẫn không để ý tới nàng, bàn tay đã lần theo mép áo mà dò xét vào.

Ngoài cửa, Phúc Thành hai tay ôm ngực, tựa người ở bên cạnh khung cửa.

Nghe thấy động tĩnh bên trong, hắn không khỏi lắc đầu.

Nam nhân khai trai cùng chưa khai trai chính là không giống nhau, trước kia điện hạ chưa

từng như thế, hiện giờ tựa như mèo mò thấy bên trong động có cá, tâm tâm niệm niệm nghĩ chính là đến đây mò hai con cá nhỏ cho đỡ thèm.

Vì đục nước béo cò, còn học được lấy ăn vặt dụ dỗ người ta, cũng không biết Tô nhũ mẫu kia bị điện hạ dụ dỗ thành cái dạng gì rồi.

Thế nhưng đối với chuyện này Phúc Thành lại vui mừng khi việc thành, điện hạ long tinh hổ mãnh, vương phủ mới hi vọng có tiểu công tử, nhìn Tô nhũ mẫu kia cũng là người có thể sinh dưỡng, nói không chừng mở đầu chính là một hài tử mập mạp, ba năm ôm hai.

Từng cơn gió nhẹ thổi đến, rèm treo ở khung cửa sổ bị gió thổi phất phơ lay động.

Sau án thư, Ngọc Nương đáng thương ngồi ở trên đùi Tấn vương, trên người vẫn mặc bộ xiêm y màu xanh đá, váy bên dưới vạt áo đã gần như rơi xuống, mơ hồ còn nhìn thấy trắng nõn ẩn hiện, còn có màu vàng kim thoáng quét qua, bất chợt lại ẩn trở về, nhìn cực kỳ nóng người, Ngọc Nương đích xác là nhịn không được, run giọng nói: Điện hạ, nô tỳ thật sự phải đi xuống .....

Lời này nàng đã nói rất nhiều lần, nhưng Tấn vương liên tục mặc kệ.

Như thế lại qua hai khắc, Tấn vương mới dừng lại.

Ngọc Nương nằm sấp trong lòng hắn nghỉ ngơi trong chốc lát, thời điểm đi xuống thiếu chút nữa là té ngã, vẫn là Tấn vương đỡ nàng một phen nàng mới đứng vững, đầu nàng cũng không dám ngẩng lên, vội vội vàng vàng sửa sang xiêm y xong liền bỏ chạy, lúc ra cửa nhìn thấy Phúc Thành đứng ở một bên, nàng cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.

Lúc xuống lầu, nàng cố ý chậm dần bước chân, tựa như rùa bò, hận không thể có một cái gương hiện ra để có thể soi bộ dáng của mình lúc này, rất sợ có chỗ nào xảy ra sai sót khiến người khác nhìn ra manh mối.

Phúc Thành chờ trong chốc lát mới đi vào.

Sau án thư, Tấn vương cũng không có gì khác ngày thường, đang nhìn hồ sơ cầm trong tay.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu lên, chỉ chỉ chút ít anh đào còn dư ở trong mâm sứ trên bàn: Thứ này đưa đến chỗ nàng một ít.

'Nàng' ở đây, không cần nói rõ cũng biết là ai.

Mặt Phúc Thành hiện lên vẻ lúng túng, do dự nói: Anh đào này chỉ có một sọt, ngài luôn không thích ăn, lão nô chỉ lưu lại tổng cộng có hai dĩa, một dĩa ở chỗ này, một dĩa đưa đi cho ma ma, còn lại đều đã đưa đến Tư Ý Viện.

Thấy sắc mặt Tấn vương lộ vẻ không vui, hắn lại giải thích: Trước đó vẫn là ngài phân phó đưa đi.

Chính mình đã nói, đương nhiên Tấn vương vẫn còn nhớ.

Thời gian hắn lạnh mặt với Tư Ý Viện cũng không sai biệt lắm, ở vào vị trí này của hắn, có đôi khi không phải thích hay không thích, chẳng qua là nên làm như thế, thì cứ như thế mà làm, mắt thấy bên Lưu Xuân Quán kia càng ngày càng kiêu căng lớn lối, đương nhiên là phải áp chế một chút.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Vả lại Tấn vương cũng cảm thấy đã đủ, đúng là hắn chán ghét Từ Yến Như, nhưng không có ý định thật sự làm ra chuyện sủng thiếp diệt thê.

Chính là hắn không nghĩ tới tiểu nhũ mẫu lại thích ăn, nàng thích, liền cho nàng, đối với Tấn vương mà nói, hắn cho rằng không có chuyện gì mà hắn làm không được.

Đi lấy, ngươi tự mình đi, nói là bản vương lấy để thưởng người. Toàn bộ Tấn vương phủ này đều là của mình, Tấn vương cũng không cảm thấy cử động lần này có cái gì không thích hợp, về phần Tấn vương phi, hắn cũng không quá để vào mắt, với Tấn vương mà nói, ta cho ngươi, ngươi cứ tiếp nhận, ta không cho ngươi, theo lẽ thường ngươi phải cam chịu.

Vẻ mặt Phúc Thành đau khổ, chủ tử sơ suất, lại sai khiến nô tài đi chùi đít, nhưng ngẫm lại, tác dụng của nô tài không phải là dùng để chùi đít sao, nếu không thì cần nô tài để làm gì? !Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

*****

Tư Ý Viện, đợi Thúy Trúc đi rồi, Tử Yên có phần do dự nói: Nương nương, ngài cự tuyệt bên Lưu Xuân Quán sợ là có chút không tốt!

Có cái gì không tốt? Tấn vương phi mơ hồ không thèm để ý nói.

Dù sao tiểu quận chúa.....

Tấn vương phi cười lạnh một tiếng, đặt sách trong tay xuống: Thói quen của ả là thích lấy tiểu nha đầu kia ra làm bè, còn thật sự cho rằng điện hạ không hề biết việc này? Gần đây ả huênh hoang quá mức, điện hạ đang muốn áp chế ả, sẽ không nghe ả xúi giục.

Sọt anh đào này chính là một tín hiệu, cho dù trong nội tâm có bao nhiêu không cam lòng, Tấn vương phi cũng phải duỗi tay tiếp nhận.

Đây là Tấn vương cho nàng ta mặt mũi, chỉ cần nàng ta còn muốn cao cao tại thượng ngồi ở vị trí Tấn vương phi, nàng ta phải tiếp nhận, còn phải tươi cười tung hô tạ ơn.

Trong lòng có cơn tức, thế nào cũng phải phát tiết một chút, dù sao thì tạm thời Tấn vương sẽ không động đến nàng ta.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Cũng bởi vì quá hiểu rõ, Tấn vương phi mới có một loại cảm giác cực kỳ khuất nhục, mà cảm


/227

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status