Chương 14.1: Tiểu tam?
Lướt từng trang một, toàn bộ đều đang nhục mạ cô, gì mà tiện nhân, tiểu tam, không biết xấu hổ, không xứng đáng ở công ty của bọn họ, bảo cô mau rời khỏi công ty.
Tiểu tam, nói khó nghe một chút chính là người thứ ba phá hoại gia đình nhà người khác, người như thế cho dù ở bất cứ nơi nào đều bị coi là người đáng xấu hổ.
Niên đại như hiện nay, từ đứa trẻ con vài đuổi, đến người già bảy tám mươi tuổi, chỉ sợ đều biết rõ ý nghĩa của từ tiểu tam, hơn nữa chỉ cần nhìn thấy tiểu tam là sẽ tỏ vẻ ghét bỏ.
Cho nên bài post này mới có thể bị đẩy lên trang đầu, mới trở nên hot như vậy.
Trên mặt Mộc Thiển Nguyệt nhìn không rõ cái gì, thậm chí cô còn có tâm tình ngồi đọc bình luận của bọn họ.
Phong cảnh ba màu: “Chậc chậc, thật sự là nhìn người không thể nhìn bên ngoài cũng như nước biển không thể dùng đấu để đong mà. Không nghĩ đến người đẹp lạnh lùng họ Mộc nổi danh của công ty chúng ta vậy mà lại là người như vậy!”
Tiểu khả ái của tôi, vương miệng của tôi cho em đội: “Đúng vậy, bình thường nhìn dáng vẻ của cô ta tự như sen trắng trên cao, khiến người ta không thể xâm phạm. Bây giờ xem ra đúng là khiến người khác buồn nôn, ai biết biểu cảm của cô ta có phải giả vờ hay không đây? Nói không chừng ở trên giường cũng có bao nhiêu dáng vẻ đấy!”
Không biết nên không sợ: “Nhưng tôi cảm thấy cô ấy không giống người như vậy đâu, mặc dù cô ấy trông lạnh lùng thật nhưng tôi thấy cô ấy đối xử với mọi người thật lòng mà, lần trước cô ấy còn giúp tôi giải quyết một vấn đề khó mà mãi tôi không xử lý được.”
Sáng sớm sương dày, đêm khuya nhiều mây: “Đúng vậy, tôi cũng thấy chị Mộc không phải người như vậy, có phải mấy người nhầm rồi không?”
Tiểu khả ái của tôi, vương miệng của tôi cho em đội: @Sáng sớm sương dày, đêm khuya nhiều mây: “Sao có thể làm nhầm được! Ngươi đi xem ảnh chụp của người đăng đi, rõ ràng là một tiểu tam thôi!”
Phong cảnh ba màu: @Không biết nên không sợ “Biết người biết mặt không biết lòng, bạn cho rằng cô ta giúp bạn nhưng ai biết trong lòng cô ta nghĩ như nào đâu? Người ta là người phụ nữ của tổng giám đốc Lạc, tùy tiện thổi gió bên tai thôi là thổi bay công việc của bạn được rồi!”
Vẫn còn độc thân: “Chậc chậc, mấy người nói cô ta trông lạnh lùng như vậy, dáng vẻ không dính khói lửa, ở trên giường có thể có hương vị khác hay không, chỉ mới tưởng tượng đã khiến tôi kích động muốn chết rồi!”
Tiểu khả ái của tôi, vương miệng của tôi cho em đội: @Vẫn còn độc thân “Ha ha ha, nói không sai, cậu có thể thử xem hương vị của cô ta thế nào!”
Phong cảnh ba màu: “Đáng thương tổng giám đốc Mộc của tôi, lúc nào cũng phải chú ý xem đồ tiểu tam kia có cướp mất tổng giám đốc Lạc không.”
Vẫn còn độc thân: “cũng không phải, tổng giám đốc Lạc của chúng ta tuấn tú lịch sự, phong lưu phóng khoáng, muốn phong độ có phong độ, muốn tiền tài có tiền tài, phụ nữ có thể không động lòng được sao? Cái loại chỉ có vẻ ngoài đẹp đẽ đê tiện như vậy sao có thể so với tổng giám đốc Mộc của chúng ta đây?”
Khói tan? Tản mác: “Tôi nghe nói tổng giám đốc Mộc và tổng giám đốc Lạc đính hôn rồi.”
Tiểu khả ái của tôi, vương miệng của tôi cho em đội: “Vậy càng không có khả năng rồi, tổng giám đốc Mộc của chúng ta mới là chính chủ, cái đồ vẻ ngoài đẹp đẽ đê tiện sao so sáng được! Ủng hộ tổng giám đốc Mộc, tiểu tam cút khỏi Lạc thị!”
Phong cảnh ba màu: “Bạn nói xem, tổng giám đốc Mộc họ Mộc, người kia cũng họ Mộc, bọn họ có thể là người nhà hay không?”
Khói tan? Tản mác: “Sao có thể được? Tổng giám đốc Mộc của chúng ta chính là thiên kim của tập đoàn Mộc thị! Cô ta chỉ là một tiểu tam, hoàn toàn không xứng đánh đồng với tổng giám đốc Mộc của chúng ta. Tôi thấy họ của cô ta chính là sỉ nhục tổng giám đốc Mộc của chúng ta.”
Tiểu khả ái của tôi, vương miệng của tôi cho em đội: “Đúng vậy, người tốt như tổng giám đốc Mộc của chúng ta sao có thể là người một nhà với ngươi kia được đây? Ủng hộ tổng giám đốc Mộc, tiểu tam cút khỏi Lạc thị!”
Vẫn còn độc thân: “Ủng hộ tổng giám đốc Mộc, tiểu tam cút khỏi Lạc thị +10086”
Phong cảnh ba màu: “Ủng hộ tổng giám đốc Mộc, tiểu tam cút khỏi Lạc thị, +10086”
/1829
|