Trong lòng Du Nhã Ny không khỏi vui vẻ, hạnh phúc. Quan hệ với Dương Phàm, Du Nhã Ny tự biết không thể nói rõ. Đơn thuần là dục vọng thôi sao? Rất rõ ràng là không phải. Nếu không rất nhiều thời gian Du Nhã Ny ở một mình, hoàn toàn có thể tìm một người đàn ông khác. Nhưng Du Nhã Ny không làm như vậy. Sau khi quen Dương Phàm, Du Nhã Ny chưa để bất cứ người đàn ông nào khác chạm vào mình.
Quá khứ ngọt ngào từng chút từng chút một xuất hiện ở trong đầu Du Nhã Ny. Chỉ nhớ không thôi đã làm Du Nhã Ny rất xao động. Nếu như hai người ở một mình bên nhau, Du Nhã Ny biết mình nhất định sẽ lao tới, ăn loạn rồi nói.
- Con sói nhỏ.
Du Nhã Ny nhẹ nhàng cười mắng một câu, trên mặt Du Nhã Ny nhộn nhạo một tia thần sắc:
- Đi với chị lên trên.
Trong nháy mắt khi thang máy chuyên dùng của chủ tịch đóng cửa, Du Nhã Ny đã lao tới, ôm chặt eo Dương Phàm, há mồm cắn nhẹ vào vai Dương Phàm mà nói:
- Sao em có thể nói như vậy chứ?
Dương Phàm cười cười quay đầu lại rồi nói:
- Đừng có mà thân thiết ở đây, nếu không chị không ra khỏi thang máy được đâu.
Du Nhã Ny cười hắc hắc rồi nói:
- Không sợ, chúng ta vẫn chưa làm chuyện đó trong thang máy lần nào. Dù sao thang máy này chỉ có mình chị có thể sử dụng.
Dương Phàm không ngờ Du Nhã Ny lại nói như vậy. Không chờ Dương Phàm nói, Du Nhã Ny đã ôm chặt cổ Dương Phàm, dâng môi thơm lên, thân hình thục nữ đầy gợi cảm dán sát Dương Phàm vào thành thang máy. Bộ ngực từng làm Dương Phàm vô cùng kích động giờ phút này đang không ngừng cọ cọ trên ngực.
- Chị xác định muốn ở trong này?
Dương Phàm cuối cùng không chịu nữa, mở miệng nói một câu.
Du Nhã Ny bình thường rất nghiêm chỉnh, nghiêm chỉnh đến độ nhìn luôn có điểm nghiêm túc. Lúc này ánh mắt mơ hồ và đôi môi đỏ mọng đang giơ lên, vẻ đối khát mong được hôn này nếu bị cấp dưới nhìn thấy nhất định là trợn mắt há mồm.
- Em không thích ở đây sao?
Du Nhã Ny hàm hồ hỏi một câu. Dương Phàm cười khổ nói:
- Bây giờ là mùa đông. Chị cảm thấy em mặc như vậy thì thích hợp làm ở đây sao?
Thang máy kịp thời ngừng lại, cửa từ từ mở ra. Du Nhã Ny trừng mắt nhìn Dương Phàm rồi nói:
- Em bây giờ không thú vị nữa rồi.
Dương Phàm không còn gì để nói.
Vừa ra khỏi thang máy, Dương Phàm mới biết vì sao vừa nãy trong thang máy Du Nhã Ny lại muốn làm như vậy. Bởi vì sau khi ra khỏi thang máy, ánh mắt đầu tiên của Dương Phàm là thấy một người đang vội vàng bước ra từ phòng làm việc.
- Vũ Yến, sao em lại ở đây?
Dương Phàm theo bản năng nói một câu. Thu Vũ Yến đang cúi đầu bước đi nghe thấy âm thanh quen thuộc, ngẩng đầu lên đầy vui mừng nói:
- Sao anh lại đến đây?
- Hai người sao ở cùng một chỗ thế này?
Dương Phàm có chút giật mình hỏi một câu. Du Nhã Ny thở dài một tiếng rồi nói:
- Lần trước sau khi phong tỏa Đinh gia. Vũ Yến cảm thấy làm chuyện chính kiếm tiền quá chậm. Vì thế Vũ Yến kéo chị làm một quỹ tài chính, chuyên tâm vào thao tác trên thị trường chứng khoán.
Dương Phàm lúc này mới chú ý tới trên tường treo một tấm biển, bên trên ghi:
- Quỹ tài chính Yến Ny.
- Hơn năm không gặp, hai người vẫn làm cái này sao?
Dương Phàm đúng là có chút ngạc nhiên. Thu Vũ Yến làm bất cứ chuyện gì đều cố chấp, bất kể làm gì chỉ cần thích đều toàn lực đi làm thật tốt, rất dễ dàng chuyên tâm vào trong đó.
- Cùng nhau đến phòng làm việc của chị ngồi xuống nói chuyện đi.
Du Nhã Ny lười biếng nói chuyện, ít nhiều có chút không cam tâm.
Vũ Yến không biết trước đó xảy ra chuyện gì, tự nhiên có chút kỳ quái. Vũ Yến thầm nói sao Du Nhã Ny lại không hăng hái, thấy Dương Phàm lại mất hứng ư? Bình thường khi hai người nói chuyện, khi nhắc đến Dương Phàm là mắt Du Nhã Ny lại lóe lên. Thu Vũ Yến rất nghi ngờ hai người này có gian tình.
Vào trong phòng làm việc xuất hiện một chi tiết. Du Nhã Ny và Thu Vũ Yến đồng thời đi tới trước máy nước, ý là rót nước cho Dương Phàm. Hai người đều muốn tìm cơ hội ở riêng với Dương Phàm, cho nên tâm tư hơi loạn, không chú ý đến động tác của đối phương. Kết quả hai người cùng nhau đưa tay ra cầm chén, trán va vào nhau mới coi như lấy lại tinh thần.
Dương Phàm thấy cảnh này không khỏi dở khóc dở cười. Hai người phụ nữ có lẽ đều là ghen tị, trong lòng thì biết nhưng không nói ra mà thôi. Du Nhã Ny còn đỡ một chút, Thu Vũ Yến da mặt rất mỏng. Hai người có chút xấu hổ nhìn nhau cười. Cuối cùng vẫn là Thu Vũ Yến lựa chọn ngồi xuống đối diện Dương Phàm, Du Nhã Ny đi pha trà. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Lục trà Vĩ Huyền, chắc là hợp khẩu vị của em.
Du Nhã Ny đặt cốc trà xuống, ba người ngồi xuống. Thu Vũ Yến hơi nhíu mày bởi vì phát hiện Du Nhã Ny không ngờ cầm chén của mình pha trà cho Dương Phàm, không đơn giản là vấn đề không vệ sinh. Phụ nữ ở phương diện này rất chú ý, điều này nằm ngoài phán đoán của Thu Vũ Yến.
Ba người nói chuyện thì Dương Phàm mới biết. Thu Vũ Yến bây giờ đặt hết tâm tư vào thị trường chứng khoán, không còn hứng thú gì với công việc chính. Các nghiệp vụ cụ thể của tập đoàn Thiên Mỹ, Thu Vũ Yến không đi quản, một lòng dồn sức vào thị trường chứng khoán. Theo Du Nhã Ny nói, Thu Vũ Yến rất có thiên phú trong làm việc tài chính. Một năm mà quỹ tài chính Yến Ni đã kiếm được hơn tỷ.
- Tuần trước Vũ Yến còn lên tạp chí tài chính, coi như rất nổi tiếng trong vòng tròn này.
Du Nhã Ny cười cười khen Thu Vũ Yến một câu. Dương Phàm nghe xong có chút mất hứng, hơn nữa lại còn có một chút lo lắng.
- Lĩnh vực tài chính, em cảm thấy không nên dấn quá sâu. Trước mắt luồng tài chính trong nước tồn tại rất nhiều mảng đen, không cẩn thận một chút là không có chỗ chôn.
Dương Phàm thận trọng đưa ra ý kiến của mình. Du Nhã Ny nghe xong gật đầu. Thu Vũ Yến thật ra lại có vẻ không cho là đúng mà nói:
- Em cảm thấy quan trọng là xem thao tác như thế nào, còn cần phải có tin tức nhanh nhạy. Mọi việc cần phải thận trọng một chút, như vậy sẽ không xảy ra vấn đề lớn.
Thái độ này của Thu Vũ Yến làm cho Dương Phàm rất lo lắng. Thu Vũ Yến có lẽ đi quá thuận lợi, chưa chạm phải đinh bao giờ. Bây giờ khuyên Thu Vũ Yến, Dương Phàm lại lo lắng có tác dụng phụ. Dương Phàm lặng lẽ đưa mắt nhìn Du Nhã Ny, Du Nhã Ny gật đầu hiểu ý, tỏ vẻ hiểu ý của Dương Phàm. Tiền này cũng có một phần của Du Nhã Ny. Giúp giám sát chặt một chút, Du Nhã Ny tự nhiên không chối từ. Lúc cần thiết thì kịp thời thông báo với Dương Phàm là được.
- Luồng tài chính quá thuận lợi, rất dễ dàng dẫn đến thao tác sai lầm. Anh cảm thấy nên làm cho em nhớ một việc, trong nước trước đây có một người vô cùng giàu có đã ngã xuống. Chẳng qua nhân vật này anh không tiện giới thiệu với em. Con người anh thiên về việc làm thật.
- Không nhắc cái này nữa, anh bây giờ sao lại như vậy chứ. Thời gian không còn sớm, đi ăn cơm thôi.
Thu Vũ Yến cười cười đứng lên. Du Nhã Ny cũng đứng lên mà nói:
- Chị vào toilet.
Dương Phàm cũng cảm thấy hơi cần giải quyết, liền nói theo:
- Em cũng đi.
Nếu như chỉ có hai người ở đây thì nói như vậy không có vấn đề gì. nhưng bây giờ có ba người, không khí liền trở nên mập mờ ngay.
Hai người phụ nữ nhìn nhau một chút, Dương Phàm hồn nhiên không phát hiện ra, vẫn đi vào trong toilet. Dương Phàm đi được hai bước liền phát hiện không đúng, đứng lại có chút xấu hổ mà nói:
- Hắc hắc, tôi ra toilet bên ngoài vậy.
- Đến phòng làm việc của em đi. Du Nhã Ny hơi nhíu mày một chút khi thấy Thu Vũ Yến cười nói như vậy. Nhưng rất nhanh đã biến mất, Du Nhã Ny thầm nghĩ mình việc gì phải ghen chứ. Con sói này là gì, chẳng lẽ mình còn không biết sao?
Dương Phàm đi theo Thu Vũ Yến vào phòng làm việc của nàng, vừa đóng cửa lại, Thu Vũ Yến khoanh tay mỉm cười nói với Dương Phàm:
- Thì ra không phải là chuyên môn đến thăm em, làm hại em vui mừng đâu đâu.
Dương Phàm cười hắc hắc không nói chuyện, trực tiếp đi vào toilet. Sau khi giải quyết xong, Dương Phàm đang rửa tay, Thu Vũ Yến nhẹ nhàng đẩy cửa ra, dùng ánh mắt khác thường nhìn Dương Phàm rồi nói:
- Thời gian dài không gặp, anh không thân thiết với em một chút sao?
Dương Phàm trước khi đến không nghĩ Thu Vũ Yến và Du Nhã Ny ở cùng chỗ. Phụ nữ nên đối mặt từng người một, nếu ở bên nhau thì đúng là hơi khó làm một chút, đây là cái giá của việc háo sắc mà.
Dương Phàm mỉm cười mở hai tay ra, Thu Vũ Yến từ từ đi tới, hai người ôm nhau và hôn nhau. Thu Vũ Yến lẩm bẩm nói một câu:
- Có mùi của người khác.
Sau đó lại tiếp tục dây dưa hơn 4, 5 phút mới tách ra.
- Tối ngủ nhà ai?
Thu Vũ Yến cười nói, trong ánh mắt có chút mong chờ. Dương Phàm cười hắc hắc, mặt dày mà nói:
- Không vấn đề gì, cùng nhau đi.
Thu Vũ Yến mặt đỏ ửng lên, nhẹ nhàng đấm Dương Phàm mà nói:
- Nằm mơ à, chỉ cho phép chọn một!
Đối mặt ánh mắt mong chờ này của Thu Vũ Yến, Dương Phàm có chút khó xử. Cả hai người đều đã lâu không gặp. Cũng may tiếng gõ cửa kịp thời vang lên, Dương Phàm thở dài một tiếng. Thu Vũ Yến trừng mắt nhìn hắn, sau đó lắc lắc bộ mông tròn lẳn đi ra mở cửa.
- Hai người không phải nhân lúc chị không có đây mà ăn vụng đó chứ?
Du Nhã Ny cười hì hì đi vào, vừa mở miệng đã trêu chọc một câu, mặt Thu Vũ Yến trong lúc nhất thời liền đỏ ửng lên. Chờ Dương Phàm đi ra, Du Nhã Ny liền cười nói:
- Giỏi đó, ăn vụng mà không biết chùi mép!
Quá khứ ngọt ngào từng chút từng chút một xuất hiện ở trong đầu Du Nhã Ny. Chỉ nhớ không thôi đã làm Du Nhã Ny rất xao động. Nếu như hai người ở một mình bên nhau, Du Nhã Ny biết mình nhất định sẽ lao tới, ăn loạn rồi nói.
- Con sói nhỏ.
Du Nhã Ny nhẹ nhàng cười mắng một câu, trên mặt Du Nhã Ny nhộn nhạo một tia thần sắc:
- Đi với chị lên trên.
Trong nháy mắt khi thang máy chuyên dùng của chủ tịch đóng cửa, Du Nhã Ny đã lao tới, ôm chặt eo Dương Phàm, há mồm cắn nhẹ vào vai Dương Phàm mà nói:
- Sao em có thể nói như vậy chứ?
Dương Phàm cười cười quay đầu lại rồi nói:
- Đừng có mà thân thiết ở đây, nếu không chị không ra khỏi thang máy được đâu.
Du Nhã Ny cười hắc hắc rồi nói:
- Không sợ, chúng ta vẫn chưa làm chuyện đó trong thang máy lần nào. Dù sao thang máy này chỉ có mình chị có thể sử dụng.
Dương Phàm không ngờ Du Nhã Ny lại nói như vậy. Không chờ Dương Phàm nói, Du Nhã Ny đã ôm chặt cổ Dương Phàm, dâng môi thơm lên, thân hình thục nữ đầy gợi cảm dán sát Dương Phàm vào thành thang máy. Bộ ngực từng làm Dương Phàm vô cùng kích động giờ phút này đang không ngừng cọ cọ trên ngực.
- Chị xác định muốn ở trong này?
Dương Phàm cuối cùng không chịu nữa, mở miệng nói một câu.
Du Nhã Ny bình thường rất nghiêm chỉnh, nghiêm chỉnh đến độ nhìn luôn có điểm nghiêm túc. Lúc này ánh mắt mơ hồ và đôi môi đỏ mọng đang giơ lên, vẻ đối khát mong được hôn này nếu bị cấp dưới nhìn thấy nhất định là trợn mắt há mồm.
- Em không thích ở đây sao?
Du Nhã Ny hàm hồ hỏi một câu. Dương Phàm cười khổ nói:
- Bây giờ là mùa đông. Chị cảm thấy em mặc như vậy thì thích hợp làm ở đây sao?
Thang máy kịp thời ngừng lại, cửa từ từ mở ra. Du Nhã Ny trừng mắt nhìn Dương Phàm rồi nói:
- Em bây giờ không thú vị nữa rồi.
Dương Phàm không còn gì để nói.
Vừa ra khỏi thang máy, Dương Phàm mới biết vì sao vừa nãy trong thang máy Du Nhã Ny lại muốn làm như vậy. Bởi vì sau khi ra khỏi thang máy, ánh mắt đầu tiên của Dương Phàm là thấy một người đang vội vàng bước ra từ phòng làm việc.
- Vũ Yến, sao em lại ở đây?
Dương Phàm theo bản năng nói một câu. Thu Vũ Yến đang cúi đầu bước đi nghe thấy âm thanh quen thuộc, ngẩng đầu lên đầy vui mừng nói:
- Sao anh lại đến đây?
- Hai người sao ở cùng một chỗ thế này?
Dương Phàm có chút giật mình hỏi một câu. Du Nhã Ny thở dài một tiếng rồi nói:
- Lần trước sau khi phong tỏa Đinh gia. Vũ Yến cảm thấy làm chuyện chính kiếm tiền quá chậm. Vì thế Vũ Yến kéo chị làm một quỹ tài chính, chuyên tâm vào thao tác trên thị trường chứng khoán.
Dương Phàm lúc này mới chú ý tới trên tường treo một tấm biển, bên trên ghi:
- Quỹ tài chính Yến Ny.
- Hơn năm không gặp, hai người vẫn làm cái này sao?
Dương Phàm đúng là có chút ngạc nhiên. Thu Vũ Yến làm bất cứ chuyện gì đều cố chấp, bất kể làm gì chỉ cần thích đều toàn lực đi làm thật tốt, rất dễ dàng chuyên tâm vào trong đó.
- Cùng nhau đến phòng làm việc của chị ngồi xuống nói chuyện đi.
Du Nhã Ny lười biếng nói chuyện, ít nhiều có chút không cam tâm.
Vũ Yến không biết trước đó xảy ra chuyện gì, tự nhiên có chút kỳ quái. Vũ Yến thầm nói sao Du Nhã Ny lại không hăng hái, thấy Dương Phàm lại mất hứng ư? Bình thường khi hai người nói chuyện, khi nhắc đến Dương Phàm là mắt Du Nhã Ny lại lóe lên. Thu Vũ Yến rất nghi ngờ hai người này có gian tình.
Vào trong phòng làm việc xuất hiện một chi tiết. Du Nhã Ny và Thu Vũ Yến đồng thời đi tới trước máy nước, ý là rót nước cho Dương Phàm. Hai người đều muốn tìm cơ hội ở riêng với Dương Phàm, cho nên tâm tư hơi loạn, không chú ý đến động tác của đối phương. Kết quả hai người cùng nhau đưa tay ra cầm chén, trán va vào nhau mới coi như lấy lại tinh thần.
Dương Phàm thấy cảnh này không khỏi dở khóc dở cười. Hai người phụ nữ có lẽ đều là ghen tị, trong lòng thì biết nhưng không nói ra mà thôi. Du Nhã Ny còn đỡ một chút, Thu Vũ Yến da mặt rất mỏng. Hai người có chút xấu hổ nhìn nhau cười. Cuối cùng vẫn là Thu Vũ Yến lựa chọn ngồi xuống đối diện Dương Phàm, Du Nhã Ny đi pha trà. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Lục trà Vĩ Huyền, chắc là hợp khẩu vị của em.
Du Nhã Ny đặt cốc trà xuống, ba người ngồi xuống. Thu Vũ Yến hơi nhíu mày bởi vì phát hiện Du Nhã Ny không ngờ cầm chén của mình pha trà cho Dương Phàm, không đơn giản là vấn đề không vệ sinh. Phụ nữ ở phương diện này rất chú ý, điều này nằm ngoài phán đoán của Thu Vũ Yến.
Ba người nói chuyện thì Dương Phàm mới biết. Thu Vũ Yến bây giờ đặt hết tâm tư vào thị trường chứng khoán, không còn hứng thú gì với công việc chính. Các nghiệp vụ cụ thể của tập đoàn Thiên Mỹ, Thu Vũ Yến không đi quản, một lòng dồn sức vào thị trường chứng khoán. Theo Du Nhã Ny nói, Thu Vũ Yến rất có thiên phú trong làm việc tài chính. Một năm mà quỹ tài chính Yến Ni đã kiếm được hơn tỷ.
- Tuần trước Vũ Yến còn lên tạp chí tài chính, coi như rất nổi tiếng trong vòng tròn này.
Du Nhã Ny cười cười khen Thu Vũ Yến một câu. Dương Phàm nghe xong có chút mất hứng, hơn nữa lại còn có một chút lo lắng.
- Lĩnh vực tài chính, em cảm thấy không nên dấn quá sâu. Trước mắt luồng tài chính trong nước tồn tại rất nhiều mảng đen, không cẩn thận một chút là không có chỗ chôn.
Dương Phàm thận trọng đưa ra ý kiến của mình. Du Nhã Ny nghe xong gật đầu. Thu Vũ Yến thật ra lại có vẻ không cho là đúng mà nói:
- Em cảm thấy quan trọng là xem thao tác như thế nào, còn cần phải có tin tức nhanh nhạy. Mọi việc cần phải thận trọng một chút, như vậy sẽ không xảy ra vấn đề lớn.
Thái độ này của Thu Vũ Yến làm cho Dương Phàm rất lo lắng. Thu Vũ Yến có lẽ đi quá thuận lợi, chưa chạm phải đinh bao giờ. Bây giờ khuyên Thu Vũ Yến, Dương Phàm lại lo lắng có tác dụng phụ. Dương Phàm lặng lẽ đưa mắt nhìn Du Nhã Ny, Du Nhã Ny gật đầu hiểu ý, tỏ vẻ hiểu ý của Dương Phàm. Tiền này cũng có một phần của Du Nhã Ny. Giúp giám sát chặt một chút, Du Nhã Ny tự nhiên không chối từ. Lúc cần thiết thì kịp thời thông báo với Dương Phàm là được.
- Luồng tài chính quá thuận lợi, rất dễ dàng dẫn đến thao tác sai lầm. Anh cảm thấy nên làm cho em nhớ một việc, trong nước trước đây có một người vô cùng giàu có đã ngã xuống. Chẳng qua nhân vật này anh không tiện giới thiệu với em. Con người anh thiên về việc làm thật.
- Không nhắc cái này nữa, anh bây giờ sao lại như vậy chứ. Thời gian không còn sớm, đi ăn cơm thôi.
Thu Vũ Yến cười cười đứng lên. Du Nhã Ny cũng đứng lên mà nói:
- Chị vào toilet.
Dương Phàm cũng cảm thấy hơi cần giải quyết, liền nói theo:
- Em cũng đi.
Nếu như chỉ có hai người ở đây thì nói như vậy không có vấn đề gì. nhưng bây giờ có ba người, không khí liền trở nên mập mờ ngay.
Hai người phụ nữ nhìn nhau một chút, Dương Phàm hồn nhiên không phát hiện ra, vẫn đi vào trong toilet. Dương Phàm đi được hai bước liền phát hiện không đúng, đứng lại có chút xấu hổ mà nói:
- Hắc hắc, tôi ra toilet bên ngoài vậy.
- Đến phòng làm việc của em đi. Du Nhã Ny hơi nhíu mày một chút khi thấy Thu Vũ Yến cười nói như vậy. Nhưng rất nhanh đã biến mất, Du Nhã Ny thầm nghĩ mình việc gì phải ghen chứ. Con sói này là gì, chẳng lẽ mình còn không biết sao?
Dương Phàm đi theo Thu Vũ Yến vào phòng làm việc của nàng, vừa đóng cửa lại, Thu Vũ Yến khoanh tay mỉm cười nói với Dương Phàm:
- Thì ra không phải là chuyên môn đến thăm em, làm hại em vui mừng đâu đâu.
Dương Phàm cười hắc hắc không nói chuyện, trực tiếp đi vào toilet. Sau khi giải quyết xong, Dương Phàm đang rửa tay, Thu Vũ Yến nhẹ nhàng đẩy cửa ra, dùng ánh mắt khác thường nhìn Dương Phàm rồi nói:
- Thời gian dài không gặp, anh không thân thiết với em một chút sao?
Dương Phàm trước khi đến không nghĩ Thu Vũ Yến và Du Nhã Ny ở cùng chỗ. Phụ nữ nên đối mặt từng người một, nếu ở bên nhau thì đúng là hơi khó làm một chút, đây là cái giá của việc háo sắc mà.
Dương Phàm mỉm cười mở hai tay ra, Thu Vũ Yến từ từ đi tới, hai người ôm nhau và hôn nhau. Thu Vũ Yến lẩm bẩm nói một câu:
- Có mùi của người khác.
Sau đó lại tiếp tục dây dưa hơn 4, 5 phút mới tách ra.
- Tối ngủ nhà ai?
Thu Vũ Yến cười nói, trong ánh mắt có chút mong chờ. Dương Phàm cười hắc hắc, mặt dày mà nói:
- Không vấn đề gì, cùng nhau đi.
Thu Vũ Yến mặt đỏ ửng lên, nhẹ nhàng đấm Dương Phàm mà nói:
- Nằm mơ à, chỉ cho phép chọn một!
Đối mặt ánh mắt mong chờ này của Thu Vũ Yến, Dương Phàm có chút khó xử. Cả hai người đều đã lâu không gặp. Cũng may tiếng gõ cửa kịp thời vang lên, Dương Phàm thở dài một tiếng. Thu Vũ Yến trừng mắt nhìn hắn, sau đó lắc lắc bộ mông tròn lẳn đi ra mở cửa.
- Hai người không phải nhân lúc chị không có đây mà ăn vụng đó chứ?
Du Nhã Ny cười hì hì đi vào, vừa mở miệng đã trêu chọc một câu, mặt Thu Vũ Yến trong lúc nhất thời liền đỏ ửng lên. Chờ Dương Phàm đi ra, Du Nhã Ny liền cười nói:
- Giỏi đó, ăn vụng mà không biết chùi mép!
/644
|