Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 139 - Chương 117.2

/172


Ngây thơ hồn nhiên?

Thái Tử Phi cười lạnh, Thành An Hầu cũng thật không ngại nói, trên người Ban Họa có chỗ nào ngây thơ hồn nhiên chứ? Nhìn lại nàng xem, rõ ràng từ kiêu căng điêu ngoa thì thích hợp hơn.

Thái Tử buông khẩu cung xuống: Họa nha đầu hiện tại đã ổn chưa?

Mặc dù tính mạng đã được bảo vệ, nhưng thân thể cần tĩnh dưỡng một thời gian, ngự y nói, trong vòng hai năm nàng không thể có con. Dung Hà rủ mí mắt xuống: Vi thần không thèm để ý dòng dõi, nhưng thân thể Quận Chúa chịu tội lớn như vậy, trong lòng vi thần khó chịu.

Cô biết. Thái Tử thở dài nói: Cô... Cô...

Thái Tử cũng không tin Dung Hà nói không thèm để ý dòng dõi, hắn thành hôn cùng Thái Tử Phi đã nhiều năm, dưới gối vẻn vẹn chỉ có một thứ nữ nhi, cũng bởi vì chuyện này, vô số chúc quan bảo hắn nạp thêm thiếp thất, hiện tại có đích tử không đã không quan trọng, chí ít còn có một nhi tử ra đời, mới có thể để nhiều triều thần ủng hộ hắn.

Nghĩ vậy, trong lòng Thái Tử áy náy càng đậm: Hầu Gia, ngươi để cô suy nghĩ một chút, cô nhất định sẽ cho ngươi công đạo.

Thái Tử, vi thần không cần ngài cho vi thần, vi thần chỉ cần Ninh Vương cho Quận Chúa công đạo. Thái độ Dung Hà vẫn không mềm ra: Nếu Thái Tử điện hạ không làm được mức này, vi thần chỉ có thể đi cầu kiến bệ hạ.

Hầu Gia, ngài làm gì đấy...

Thái Tử. Thái Tử Phi nhìn thấy sắc mặt Thành An Hầu càng ngày càng lạnh, biết Thái Tử nói thêm gì nữa, sẽ chỉ làm Thành An Hầu tức giận, liền mở miệng cắt ngang Thái Tử: Chuyện này liên luỵ quá lớn, thiếp thân nghĩ vốn nên bẩm báo cho bệ hạ. d^đ///l!!Q==Đ

Đây là chuyện giữa cô và nhị đệ, ngươi không cần nhiều lời.

Sắc mặt Thái Tử Phi hơi đổi, nhưng lần nữa mở miệng nói: Thái Tử, ngài là Thái Tử một nước, Ninh Vương là Vương gia một nước, Ninh Vương làm ra loại chuyện này, sớm đã không còn là việc tư, mà liên quan đến đại sự triều đình.

Đường đường là Vương gia lại độc chết Quận Chúa, nanh vuốt bị bắt lại, Ninh Vương còn muốn đi cướp người từ địa lao. Nếu bắt được người diệt khẩu thành công cũng không sao, hết lần này tới lần khác người không cướp đi được, còn bị người khác dạy dỗ một trận, đã mất mặt còn rớt luôn tấm vải lót, người bình thường vốn không làm được.

Nếu Thái Tử vẫn muốn che chở Ninh Vương, đến lúc đó thất vọng đau khổ không chỉ là Thành An Hầu, sẽ còn làm đại thần cả triều thất vọng.

Thân là Thái Tử, không phân rõ chuyện nặng nhẹ, công và tư không đủ phân minh, nó khiến triều thần làm sao yên tâm? Nếu nàng ta là một triều thần, mà không phải Thái Tử Phi, cũng sẽ thất vọng với Thái Tử này.

Thái Tử nghe cách nói của Thái Tử Phi, sắc mặt mặc dù khó coi, nhưng quả thực không tiếp tục nói gì nữa. Hắn trả lời khai lại cho Dung Hà: Hầu Gia, ngươi... Ai.

Mắt Dung Hà nhìn Thái Tử hồn bay phách lạc, bỏ lời khai lại vào ngực: Vi thần cáo từ.

Dung Hầu Gia. Thái Tử thấy Dung Hà đi tới cổng, gọi y lại nói: Xin ngươi cho Ninh Vương ba phần mặt mũi.

Dung Hà quay đầu nhìn về phía


/172

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status