Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 146 - Chương 121

/172


Mất? Ba người khác nghe vậy hai mặt nhìn nhau, lúc kịp phản ứng, liền lộ ra vẻ kinh hãi. Nếu như Hổ Phù Tam Quân đã sớm mất, làm sao lại rơi vào tay Thành An Hầu?

Năm đó Hổ Phù Tam Quân nằm trong tay Ban Nguyên soái, sau đó Ban Nguyên soái bị thương ngoài biên cương, trở lại Kinh Thành liền giải giáp nhàn nhã làm Quốc Công gia, sau đó Vân Khánh Đế đăng cơ, biên cương lại không có chiến sự, Hổ Phù Tam Quân từ đó về sau chưa từng xuất hiện.

Bọn họ chỉ cho là bệ hạ kiêng kị Võ tướng bây giờ, cho nên không tiếp tục giao Hổ Phù Tam Quân cho bất luận kẻ nào, không nghĩ tới trong tay bệ hạ vậy mà không có Hổ Phù, đây thực sự khiến người khác ngoài ý muốn.

Có thể Hổ Phù vốn luôn trong tay Ban Nguyên soái? Diêu Bồi Cát nhỏ giọng nói: Năm đó Ban Nguyên soái bị thương, vốn là chuyện bất ngờ. Nếu ông ấy không giao ra Hổ Phù, với bệ hạ mà nói, Hổ Phù bị người ta đoạt đi...

Tiên đế không thích bệ hạ, lại thích Huệ Vương, nói không chừng bệ hạ thật sẽ tin tưởng lí do thoái thác của Ban Nguyên soái. Khó trách bệ hạ có thể chịu Huệ Vương nhiều năm như vậy, chỉ sợ là lo lắng Huệ Vương đột nhiên khởi binh tạo phản. sau khi phu phụ Huệ Vương chết, bệ hạ lại để con họ sống trong cung, một là vì thể hiện ông là người có lòng lương thiện, còn hai là vì mục đích không chế hai người kia, không để bọn họ làm loạn.

Chuyện trước kia nghĩ không ra, sau khi Hổ Phù xuất hiện, lập tức hết thảy chuyện khó có thể lý giải, đều trở lên rõ ràng.

Ban gia thay mặt trung lương, tại sao Ban Nguyên soái lại đưa ra một lời nói dối lớn như vậy?

Còn có Hổ Phù Tam Quân này, là Ban Quận Chúa cho Thành An Hầu hay sao?

Ta biết. Triệu Vĩ Thân là bộ hạ cũ của Ban Nguyên soái, nhớ tới Nguyên soái đã từng uy phong lẫm lẫm, giọng ông có chút khàn khàn: Nguyên soái không phải bị kẻ địch làm bị thương, mà bị người nhà đánh lén. Cuối cùng tiên đế tra ra là tướng lĩnh nào đó ghen ghét, mới làm ra chuyện này. Tránh để nhiễu loạn quân tâm, tướng lĩnh này bị bí mật xử tử, người nhà của hắn không bị liên luỵ.

Không lâu sau đó tiên đế bị bệnh nghiêm trọng. Triệu Vĩ Thân nhớ lại năm đó, bình tĩnh tự thuật, lại là vô số người sống chết và máu tươi, mí mắt ông rủ xuống: Sau đó tiên đế chưa kịp lưu lại di chiếu đã đi, bệ hạ thân là Thái Tử, thuận lý thành chương đăng cơ, đã trở thành Hoàng Đế triều Đại Nghiệp.

Trong đó dính tới bao nhiêu âm mưu quỷ kế, Triệu Vĩ Thân không muốn nhắc, mấy vị đại nhân khác cũng hiểu, bọn họ hiện tại cũng trắng tay, cho dù có lòng vì bách tính vất vả, cũng bất lực.

Thái Tử và Ninh Vương đều không có tài trị thế, nếu là Thành An Hầu... Diêu Bồi Cát cực thưởng thức tài hoa của Dung Hà, cho nên lúc nói chuyện, khó tránh khỏi có chút nghiêng đến. Cũng may ông còn lý trí, biết lời này nói thêm nữa, thì có hiềm nghi tạo phản rồi.

Ta biết ý của ông. Triệu Vĩ Thân cười cười: Chúng ta được học văn võ, không phải chỉ để hiệu trung triều đình, vì bách tính làm hai chuyện thực tế sao? Để chuyện thuận theo tự nhiên, ông trời có mắt, đang nhìn bá tánh thiên hạ đấy.

Trước kia nhìn hết tranh đấu trong triều, ông không được tính là thần tử đặc biệt trung thành, nói ông trung với triều Đại Nghiệp, không bằng nói ông trung với bách tính Đại Nghiệp thống trị.

Ước chừng ông trời thật sự có mắt, khi hoa đào tháng nở rộ, bỗng nhiên vùng ngoại ô Kinh Thành bị động đất, lộ ra một khối kỳ thạch, tảng đá kia hình thù quỷ dị, giống như Thanh Điểu bay lên trời. Trong truyền thuyết, Thanh Điểu là con chim báo tin vui bên cạnh Vương Mẫu nương nương, sự xuất hiện của nó sẽ mang đến tin tức thay đổi thiên hạ.

Quân tuần tra rất nhanh chạy tới, nhưng nhìn


/172

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status