Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 79 - Chương 79

/172


Phụ thân! Ban Họa xoay người xuống ngựa, Dung Hà còn không kịp phản ứng, cảm giác trước mặt mình thổi qua một trận gió, vị hôn thê của y đã chạy đến nơi cách mấy trượng. Y bận bịu để hộ vệ của mình cũng chạy tới, giúp đỡ hộ vệ Ban gia vây Mộc lâu mà chậu hoa đã rơi xuống.

Phụ thân, người không sao chứ? Ban Họa lôi kéo tay áo Ban Hoài tỉ mỉ vừa đi vừa nhìn nhiều lần.

Không sao, không sao. Ban Hoài còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, thấy nữ nhi một mặt lo lắng nhìn mình, còn có chút không kịp phản ứng.

Nghe được phụ thân không có việc gì, Ban Họa lập tức yên tâm lại, nàng quất ra roi bên hông, đi đến trước cổng chính Mộc lâu nho nhỏ, chân hung hăng đạp vài cái lên cửa, cửa gỗ bị đá rung rinh, Ban Họa quay đầu nói với hộ vệ: Phá cửa cho ta!

Cửa bị phá xong, Ban Họa mang theo mấy hộ vệ xông tới.

Mọi người thấy đại môn rách rưới, còn có tư thế hộ vệ Ban gia nghiêm túc, thì có chút sợ hãi.

Đỗ Cửu nuốt một ngụm nước bọt, một bên nhìn đại môn bị phá vỡ, một bên nhìn Bá gia eo nhỏ nhà mình, nếu như đá lên người Bá gia, Bá gia tay chân lèo khèo, chịu được sao?

Nhìn ta làm gì? Dung Hà xuống ngựa: Phái người đi báo quan.

Vâng. Đỗ Cửu đối với người phủ Bá gia tương lai kính sợ vô hạn.

Bá phụ. Dung Hà đi đến bên người Ban Hoài: Người không bị kinh sợ chứ?

Ta không sao. Lúc này Ban Hoài đã kịp phản ứng, ông nhìn chậu hoa to lớn trên mặt đất, nhịn không được chảy mồ hôi lạnh cả người, nếu nó đập lên người ông, mạng này của ông chỉ sợ sẽ phải nghỉ chơi rồi.

Dung Hà để hộ vệ bảo vệ hiện trường, thuận tiện nhìn đất một chút, đất xốp bị quăng xuống không kết lại, chậu hoa nhìn cũng rất mới, không giống như đã dùng lâu.

Làm vườn cũng rất thú vị, hoa khác biệt, phải dùng chậu khác biệt. Hoa bị rơi xuống này không đáng tiền, khắp nơi có thể thấy được, như đào tuỳ tiện ngoài ruộng vào, nhưng chậu gốm này phải tốn cả trăm đồng mới mua được. Đối với phần lớn người bình thường mà nói, đều không nỡ tốn nhiều tiền mua một chậu hoa như vậy.

Bá phụ, chúng ta có thể mời quan viên Đại Lý Tự tới. Dung Hà vuốt hoa trong chậu, đứng người lên ôm quyền nói với Ban Hoài: Chuyện này có khả năng không phải ngoài ý muốn, mà là mưu sát.

Cái gì? Ban Hoài kinh ngạc nhìn Dung Hà: Ta là một hoàn khố chơi bời lêu lổng, những người này giết ta làm gì?

Dung Hà: ...

Y phát hiện người Ban gia nói chuyện, hình như tương đối không để tâm.

Mặc kệ là nguyên nhân gì, chuyện này cũng không thể phớt lờ. Dung Hà nhịn không được may mắn, may mà vừa rồi bá phụ nhìn thoáng qua phía họ, sau đó quay đầu đi bên này, không thì hôm nay chỉ có máu tươi tại chỗ.

Nghĩ đến tình cảm giữa Ban Họa và người nhà, trong lòng Dung Hà khẽ run, không dám suy nghĩ nếu như ám sát thành công sẽ có hậu quả gì.

Bành!

Trong Mộc lâu truyền ra tiếng vang, Dung Hà lo lắng Ban Họa xảy ra chuyện, nhấc chân muốn vào Mộc lâu, kết quả bị Ban Hoài đưa tay ngăn cản.

Quân Phách à. Ban Hoài vội ho một tiếng: Việc này giao cho Họa Họa là được, con không cần đi. Đứa nhỏ này cái gì cũng tốt, nhưng mà sau khi tức giận lên, làm việc có chút không nhẹ không nặng, con...

Á!

Trong Mộc lâu truyền ra tiếng kêu thảm thiết của một nam nhân, Ban Hoài run rẩy theo. Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của con rể tương lai, Ban Hoài gượng cười hai tiếng, quay đầu như không thấy bất cứ một thứ gì.

Rất nhanh trong Mộc lâu lại truyền tới tiếng binh khí giao thoa, Dung Hà thấy bên trong động võ, mình lại bị Ban Hoài lôi kéo, liền nói với Đỗ Cửu: Ngươi vào xem.

Vâng. Thần sắc Đỗ Cửu ngưng trọng lách qua đất và chậu hoa, bước nhanh chạy vào.

Bách tính xem náo nhiệt bốn phía càng ngày càng nhiều, rất nhanh người bộ binh nha môn Kinh Thành cũng tới, thấy một lần có nhiều người xem náo nhiệt như vậy, liền kéo một sợi dây thừng vây Mộc lâu nho nhỏ này lại. Quan viên cầm đầu nhìn thấy Ban Hoài đã cảm thấy đau đầu, đang chuẩn bị đi chào ông, liền nghe tiếng la như giết heo, dọa bả vai hắn nhịn không được run lên theo.

Bên trong... Quan viên ôm quyền với Ban Hoài: Xin hỏi Quốc Công gia, bên trong là hộ vệ quý phủ à?

Ban Hoài nhẹ gật đầu, không nói gì.

Thỉnh thoảng có mấy tiếng kêu thảm thiết truyền tới, quan viên rụt cổ lại cảm khái, hộ vệ phủ Tĩnh Đình Công thật không hổ xuất thân võ tướng, thủ đoạn bắt người xấu cũng khác người, bắt thích khách thôi, mà khiến người không biết còn tưởng rằng có người mổ heo trong lâu.

Đỗ Cửu


/172

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status