Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư
Chương 270: Bạch nhược kỳ và hoàng nguyệt ly (3)
/548
|
“Huyền giai trung phẩm! Bạch gia vậy mà lại có Huyền kỹ Huyền giai trung phẩm.”
“Thật là quá lợi hại mà, vừa rồi chiêu thức tật phong kiếm của Liễu Y Y chẳng qua cũng chỉ là Huyền giai hạ phẩm mà thôi.”
“Tiểu thư của Võ Uy hầu phủ quả nhiên vẫn hơn một bậc, xem ra trận tỉ thí huyền kỹ lần này, nói không chừng Bạch Nhược Kỳ thắng rồi!”
Tiếng trầm trồ thán phục từ bốn phía vang lên, trên mặt Bạch Nhược Kỳ hiển nhiên rất đắc ý, giương cao cằm lên nhìn Hoàng Nguyệt Ly.
Hoàng Nguyệt Ly chẳng có gì ngạc nhiên nói: “Bạch gia có Huyền giai trung phẩm huyền kỹ đó chẳng phải là do cha ta để lại đó sao? Ngươi tưởng rằng ta không biết chuyện này sao?”
“Ngươi? Ngươi chỉ mới học được có vài ngày, lại tự dám nhận mình biết môn Huyền kỹ này? Ta nói cho ngươi biết, Hàn Băng này chỉ có những người thuộc tính băng mới có thể tu luyện được, mà ngươi căn bản là thuộc tính băng sao? Hơn nữa, môn Huyền kỹ này lại còn có 36 loại biến hóa khác nhau? Ngươi mà cũng có thể học được?”
Bạch Nhược Kỳ mỉm cười khinh bỉ.
Hoàng Nguyệt Ly chợt nhíu mày: “Nghe thấy xem ra rất là lợi hại! Vậy ngươi hãy xuất thử một chiêu xem nào, ta muốn xem thử Huyền giai trung phẩm huyền kỹ nghịch thiên như vậy, ngươi rốt cuộc có thể phát huy được mấy phần công lực.”
Thái độ hời hợt của nàng trông giống như một lão sư đang giáo huấn một tên đồ nhi hồ đồ, tự cho mình là đúng đắn kia.
Bạch Nhược Kỳ tức muốn ói máu.
“Ha ha, nếu ngươi đã muốn tìm cái chết, vậy ta cũng cho người mở mang kiến thức một chút! Đến lúc đó có bị thương rồi cũng là do tự ngươi tìm lấy, đừng khi đó lại vu cáo cho ta.”
Bạch Nhược Kỳ nói rồi, bỗng như huyền lực toàn thân tăng vọt đưa người bay lên.
Ả ta là thuộc tính băng, lại sử dụng Hàn Băng Chi Thích của Huyền kỹ, nên đã làm nhiệt độ của cả yến tiệc hạ xuống chỉ còn vài độ, hơn nữa xung quanh ả lại đột nhiên xuất hiện hoa tuyết, tất cả hơi nước xung quanh đều bị hút vào, trong nháy mắt biến thành băng.
Bạch Nhược Kỳ vung tay, toàn bộ những bông tuyết kia đều tập hợp, tạo thành những lưỡi băng sắc nhọn, khí thế mạnh mẽ càn quét về phía Hoàng Nguyệt Ly.
“Bạch Nhược Ly, tiếp chiêu đi! Hàn Băng Chi Thích!”
Hoàng Nguyệt Ly ánh mắt ngưng đọng lên những phiến băng sắc nhọn đang tập kích đến, lại không hề lập tức ra tay.
Bạch Nhược Kỳ nhìn thấy nàng đứng bất động, còn tưởng rằng nàng đã bị làm cho sợ hãi quá độ rồi, trong lòng không nén nổi một tia hoan hỉ.
Ả chính là lo lắng mình không đánh bại được Hoàng Nguyệt Ly, sở dĩ trong lúc hai người tranh chấp, sợ rằng Hoàng Nguyệt Ly đang che đậy khí tức, sau đó rồi mới đột nhiên ra tay.
Hiện giờ xem ra, dựa vào lĩnh hội của ả về Hàn Băng Chi Thích nếu giờ có bất ngờ ra tay thì Hoàng Nguyệt Ly chín phần sẽ không phản ứng kịp, nói không chừng nàng sẽ bị hạ gục.
Mà tình huống hiện giờ đã phát triển theo hướng mà ả kì vọng.
Nha đầu chết tiệt kia ngay cả chuyển động mà còn không biết, tư thế phòng ngự cũng chưa triển khai, rõ ràng chỉ là một người mới còn chưa có kinh nghiệm tỷ thí mà.
Chờ đến khi ra tay thì đã bị những phiến băng kia đâm thành tổ ong rồi!
Tận mắt nhìn thấy những phiến băng sắc kia ngày càng đến gần Hoàng Nguyệt Ly nụ cười trên mặt Bạch Nhược Kỳ lại càng sâu.
Thật không ngờ, khi phiến băng chỉ còn cách chót mũi Hoàng Nguyệt Ly cỡ chừng một tấc. Nàng đột nhiên nhẹ nhàng lách nhẹ người tách ra khỏi hết thảy những hàn phiến kia.
Người có chút đỉnh tu vi thậm chí còn không nhìn thấy động tác của nàng, mà chỉ thấy một bóng sáng lướt qua. Hết thảy những phiến băng đều đâm vào một khoảng hư không.
“Đùng đùng đùng đùng”
Toàn bộ những phiến băng sắc nhọn kia đâm vào bờ tường phía sau Hoàng Nguyệt Ly khiến cho bức tường vốn dĩ bằng phẳng kia xuất hiện chi chít những lỗ nhỏ.
Nhiều người nhìn thấy bức tường như vậy không tránh khỏi da đầu cũng trở nên nóng ran.
“Trời ơi, thật đáng sợ quá đi! Bạch Nhược Kỳ không phải chỉ mới luyện Hàn Băng Chi Thích đạt đến tầng thấp thôi sao? Mà phiến băng đã có thể đạt đến uy lực lớn như vậy. Những bức tường ở trong cung đều được làm bằng đá lưu ly, dù dùng dao trực tiếp cắt vào thì cũng sẽ không mảy may một vết nứt, vậy mà những băng phiến sắc nhọn kia lại để lại chi chít lỗ như vậy! Nếu như vậy mà lại đâm lên thân thể người thì thật là...”
“Thật là quá lợi hại mà, vừa rồi chiêu thức tật phong kiếm của Liễu Y Y chẳng qua cũng chỉ là Huyền giai hạ phẩm mà thôi.”
“Tiểu thư của Võ Uy hầu phủ quả nhiên vẫn hơn một bậc, xem ra trận tỉ thí huyền kỹ lần này, nói không chừng Bạch Nhược Kỳ thắng rồi!”
Tiếng trầm trồ thán phục từ bốn phía vang lên, trên mặt Bạch Nhược Kỳ hiển nhiên rất đắc ý, giương cao cằm lên nhìn Hoàng Nguyệt Ly.
Hoàng Nguyệt Ly chẳng có gì ngạc nhiên nói: “Bạch gia có Huyền giai trung phẩm huyền kỹ đó chẳng phải là do cha ta để lại đó sao? Ngươi tưởng rằng ta không biết chuyện này sao?”
“Ngươi? Ngươi chỉ mới học được có vài ngày, lại tự dám nhận mình biết môn Huyền kỹ này? Ta nói cho ngươi biết, Hàn Băng này chỉ có những người thuộc tính băng mới có thể tu luyện được, mà ngươi căn bản là thuộc tính băng sao? Hơn nữa, môn Huyền kỹ này lại còn có 36 loại biến hóa khác nhau? Ngươi mà cũng có thể học được?”
Bạch Nhược Kỳ mỉm cười khinh bỉ.
Hoàng Nguyệt Ly chợt nhíu mày: “Nghe thấy xem ra rất là lợi hại! Vậy ngươi hãy xuất thử một chiêu xem nào, ta muốn xem thử Huyền giai trung phẩm huyền kỹ nghịch thiên như vậy, ngươi rốt cuộc có thể phát huy được mấy phần công lực.”
Thái độ hời hợt của nàng trông giống như một lão sư đang giáo huấn một tên đồ nhi hồ đồ, tự cho mình là đúng đắn kia.
Bạch Nhược Kỳ tức muốn ói máu.
“Ha ha, nếu ngươi đã muốn tìm cái chết, vậy ta cũng cho người mở mang kiến thức một chút! Đến lúc đó có bị thương rồi cũng là do tự ngươi tìm lấy, đừng khi đó lại vu cáo cho ta.”
Bạch Nhược Kỳ nói rồi, bỗng như huyền lực toàn thân tăng vọt đưa người bay lên.
Ả ta là thuộc tính băng, lại sử dụng Hàn Băng Chi Thích của Huyền kỹ, nên đã làm nhiệt độ của cả yến tiệc hạ xuống chỉ còn vài độ, hơn nữa xung quanh ả lại đột nhiên xuất hiện hoa tuyết, tất cả hơi nước xung quanh đều bị hút vào, trong nháy mắt biến thành băng.
Bạch Nhược Kỳ vung tay, toàn bộ những bông tuyết kia đều tập hợp, tạo thành những lưỡi băng sắc nhọn, khí thế mạnh mẽ càn quét về phía Hoàng Nguyệt Ly.
“Bạch Nhược Ly, tiếp chiêu đi! Hàn Băng Chi Thích!”
Hoàng Nguyệt Ly ánh mắt ngưng đọng lên những phiến băng sắc nhọn đang tập kích đến, lại không hề lập tức ra tay.
Bạch Nhược Kỳ nhìn thấy nàng đứng bất động, còn tưởng rằng nàng đã bị làm cho sợ hãi quá độ rồi, trong lòng không nén nổi một tia hoan hỉ.
Ả chính là lo lắng mình không đánh bại được Hoàng Nguyệt Ly, sở dĩ trong lúc hai người tranh chấp, sợ rằng Hoàng Nguyệt Ly đang che đậy khí tức, sau đó rồi mới đột nhiên ra tay.
Hiện giờ xem ra, dựa vào lĩnh hội của ả về Hàn Băng Chi Thích nếu giờ có bất ngờ ra tay thì Hoàng Nguyệt Ly chín phần sẽ không phản ứng kịp, nói không chừng nàng sẽ bị hạ gục.
Mà tình huống hiện giờ đã phát triển theo hướng mà ả kì vọng.
Nha đầu chết tiệt kia ngay cả chuyển động mà còn không biết, tư thế phòng ngự cũng chưa triển khai, rõ ràng chỉ là một người mới còn chưa có kinh nghiệm tỷ thí mà.
Chờ đến khi ra tay thì đã bị những phiến băng kia đâm thành tổ ong rồi!
Tận mắt nhìn thấy những phiến băng sắc kia ngày càng đến gần Hoàng Nguyệt Ly nụ cười trên mặt Bạch Nhược Kỳ lại càng sâu.
Thật không ngờ, khi phiến băng chỉ còn cách chót mũi Hoàng Nguyệt Ly cỡ chừng một tấc. Nàng đột nhiên nhẹ nhàng lách nhẹ người tách ra khỏi hết thảy những hàn phiến kia.
Người có chút đỉnh tu vi thậm chí còn không nhìn thấy động tác của nàng, mà chỉ thấy một bóng sáng lướt qua. Hết thảy những phiến băng đều đâm vào một khoảng hư không.
“Đùng đùng đùng đùng”
Toàn bộ những phiến băng sắc nhọn kia đâm vào bờ tường phía sau Hoàng Nguyệt Ly khiến cho bức tường vốn dĩ bằng phẳng kia xuất hiện chi chít những lỗ nhỏ.
Nhiều người nhìn thấy bức tường như vậy không tránh khỏi da đầu cũng trở nên nóng ran.
“Trời ơi, thật đáng sợ quá đi! Bạch Nhược Kỳ không phải chỉ mới luyện Hàn Băng Chi Thích đạt đến tầng thấp thôi sao? Mà phiến băng đã có thể đạt đến uy lực lớn như vậy. Những bức tường ở trong cung đều được làm bằng đá lưu ly, dù dùng dao trực tiếp cắt vào thì cũng sẽ không mảy may một vết nứt, vậy mà những băng phiến sắc nhọn kia lại để lại chi chít lỗ như vậy! Nếu như vậy mà lại đâm lên thân thể người thì thật là...”
/548
|