Đâu cũng được!! Tránh xa khỏi cái nhà ăn đầy máu đó!! >””””
Tôi đi, đi, đi, đi mãi, đến lúc dừng lại thì không biết mình đã ở đâu. Yahhhhh!!! >”””
Dòng suối trong vắt, như một tấm gương khiến tôi có thể soi mình trong đó. Sau khi…vô tình uống cạn một li máu (=.=), khuôn mặt vốn dĩ trắng bệch vì thời tiết lạnh đặc trưng của nước Anh nay trở nên hồng hào hơn. Mái tóc màu hạt dẻ dường như đã dài hơn một chút, chiếu chút nữa là che khuất cả gương mặt tôi. Đôi mắt màu bạc sáng lên trên làn nước, ánh lên tia nhìn quyến rũ. Lông mi cong dài, đuôi mắt màu đen sẫm pha đỏ. Tôi chép miệng. Càng ngày càng giống ma cà rồng.
Đang mải ngắm nhìn bản thân mình trong làn nước, tôi bất giác nhíu mày. Thứ cảm giác đang tràn đến là gì đây?? Sát khí…?!?
“Vút”
Trong lúc tôi đang mải suy nghĩ, một con dao bằng bạc không biết từ đâu phóng đến, nhắm thẳng ở ngực mình. Tôi nhanh chóng tránh qua một bên, nhưng động tác chậm chạp không tránh khỏi bị lưỡi dao cắt trúng.
Máu rơi xuống đất, tôi cắn răng chịu đau, gương to đôi mắt cố gắng tìm kiếm chỗ bắt hướng của lưỡi dao.
“Vút” thêm một tiếng nữa, chân trái của tôi bị thương, máu nhỏ không ngừng.
Chết tiệt!! Tôi không biết bản thân mình đang ở đâu, trong khi những con đau rát từ cánh tay và chân không ngừng truyền đến. Tôi có nghe đến việc ma cà rồng có thể tự chữa thương, nhưng gây ra vết thương trực tiếp là vũ khí bằng bạc, thêm nữa tôi chưa hoàn toàn là một ma cà rồng, việc di chuyển lúc này không phải là có chút khó khăn sao?
Tôi tựa hẳn cả người vào một gốc cây, từ phía cánh rừng bỗng một người đàn ông tiến về phía tôi. Tôi cảnh giác nhìn hắn.
Có gì đó không ổn…
“Máu……máu, máu…cho ta máu…” đôi mắt của hắn ánh lên tia nhìn đầy điên loạn, khuôn mặt trắng bệch không tia máu, bên miệng là nụ cười ghê rợn khiến tôi rùng mình.
Tôi lảo đảo đứng dậy, lùi ra sau hai bước đầy cảnh giác “Đừng đến đây…”
“Hahahahaha, máu…máu của cô…mùi rất thơm…” hắn càng tiến lại gần tôi, ngửa đầu cười một tràng đầy rùng rợn, khóe miệng tím ngắt hơi nhếch làm lộ hai chiếc răng sắc nhọn.
Tôi đi, đi, đi, đi mãi, đến lúc dừng lại thì không biết mình đã ở đâu. Yahhhhh!!! >”””
Dòng suối trong vắt, như một tấm gương khiến tôi có thể soi mình trong đó. Sau khi…vô tình uống cạn một li máu (=.=), khuôn mặt vốn dĩ trắng bệch vì thời tiết lạnh đặc trưng của nước Anh nay trở nên hồng hào hơn. Mái tóc màu hạt dẻ dường như đã dài hơn một chút, chiếu chút nữa là che khuất cả gương mặt tôi. Đôi mắt màu bạc sáng lên trên làn nước, ánh lên tia nhìn quyến rũ. Lông mi cong dài, đuôi mắt màu đen sẫm pha đỏ. Tôi chép miệng. Càng ngày càng giống ma cà rồng.
Đang mải ngắm nhìn bản thân mình trong làn nước, tôi bất giác nhíu mày. Thứ cảm giác đang tràn đến là gì đây?? Sát khí…?!?
“Vút”
Trong lúc tôi đang mải suy nghĩ, một con dao bằng bạc không biết từ đâu phóng đến, nhắm thẳng ở ngực mình. Tôi nhanh chóng tránh qua một bên, nhưng động tác chậm chạp không tránh khỏi bị lưỡi dao cắt trúng.
Máu rơi xuống đất, tôi cắn răng chịu đau, gương to đôi mắt cố gắng tìm kiếm chỗ bắt hướng của lưỡi dao.
“Vút” thêm một tiếng nữa, chân trái của tôi bị thương, máu nhỏ không ngừng.
Chết tiệt!! Tôi không biết bản thân mình đang ở đâu, trong khi những con đau rát từ cánh tay và chân không ngừng truyền đến. Tôi có nghe đến việc ma cà rồng có thể tự chữa thương, nhưng gây ra vết thương trực tiếp là vũ khí bằng bạc, thêm nữa tôi chưa hoàn toàn là một ma cà rồng, việc di chuyển lúc này không phải là có chút khó khăn sao?
Tôi tựa hẳn cả người vào một gốc cây, từ phía cánh rừng bỗng một người đàn ông tiến về phía tôi. Tôi cảnh giác nhìn hắn.
Có gì đó không ổn…
“Máu……máu, máu…cho ta máu…” đôi mắt của hắn ánh lên tia nhìn đầy điên loạn, khuôn mặt trắng bệch không tia máu, bên miệng là nụ cười ghê rợn khiến tôi rùng mình.
Tôi lảo đảo đứng dậy, lùi ra sau hai bước đầy cảnh giác “Đừng đến đây…”
“Hahahahaha, máu…máu của cô…mùi rất thơm…” hắn càng tiến lại gần tôi, ngửa đầu cười một tràng đầy rùng rợn, khóe miệng tím ngắt hơi nhếch làm lộ hai chiếc răng sắc nhọn.
/39
|