Ta Không Phải Là Hoàng Hậu Của Chàng

Chương 52 - Chương 52

/57


Tại thạch thất Long Quán.

Long Thần Vũ dần ổn định khí tức rồi chậm rãi mở mắt. Tinh quang từ đôi con ngươi lóe ra sau mới từ từ thu liễm lại, mồ hôi rịn khắp trán. Độc tính trong cơ thể tạm thời đã bị hắn khống chế. Nhưng lần phát tác tiếp theo sẽ là khi nào thì hắn hoàn toàn không biết.

Mười năm trước, qua ba ngày ba đêm chờ đợi ở Phù Vân đỉnh thất vọng quay trở về, Long Thần Vũ bị cả Phụ hoàng và sư phụ gặng hỏi. Sau khi nghe hắn thuật lại mọi chuyện, cũng biết hắn nhờ ăn hoa Xuyên Tuyết mà phát hiện độc tố trong người, Hắc Lão vội vàng kiểm tra rồi lắc đầu thở dài, còn buông thêm hai chữ Đáng tiếc!

Vốn chỉ cần hắn dùng đủ bảy bảy bốn mươi chín cánh hoa thì độc tố sẽ được tiêu trừ hoàn toàn. Nhưng cơ hội xuống Thiên Xuyên Cốc đã không còn, hoặc phải nói còn rất lâu mới có thể gặp được cơ hội tiếp theo. Hắc lão đành vận dụng nội công giúp hắn dồn chất độc lên mặt trái. Một là để ổn định độc tố, ngăn nó xâm nhập lục phủ ngũ tạng. Hai có thể giúp hắn tạo ra một phương thức kiểm chứng, nếu có duyên sẽ gặp lại được tiểu nữ tử ở Thiên Xuyên Cốc. Trả giá cho điều đó chính là việc diện mạo của hắn bị hủy, luôn phải gắn liền với chiếc mặt nạ bạc trên mặt.

Về sau, khi biết Long Thần Vũ một lòng muốn tìm kiếm Huyết Thạch hòng gia tăng công lực, xuyên mây xuống Thiên Xuyên Cốc, Hắc Lão đã một mực can ngăn. Huyết Thạch đối với người khác mà nói chỉ có lợi không có hại, nhưng với Long Thần Vũ hắn, chỉ cần dùng Huyết Thạch luyện công sẽ kích động đến độc tố. Nó sẽ không còn ngoan ngoãn nằm yên vị một chỗ mà nhanh chóng lan ra toàn thân, đến lúc đó sẽ vô cùng nguy hiểm.

Nhưng Long Thần Vũ vốn không màng sống chết, hắn chỉ muốn đời này có thể gặp lại tiểu nữ tử năm xưa, vì vậy khi nhận được Huyết Thạch từ tay Tiểu Thiên, hắn liền luyện công. Có điều cũng không biết vì nguyên nhân gì, thời gian độc tố trong cơ thể phát tác lại chậm hơn so với dự liệu ban đầu. Từ lúc hắn luyện Huyết Thạch đến nay, đây mới là lần đầu tiên. Vì vậy Long Thần Vũ cho rằng, bản thân hắn có thể kiểm soát được nó.

Bước chân ra khỏi thạch thất, Long Thần Vũ liền nghĩ đến Tiểu Thiên. Thương tích của nàng ấy thế nào rồi? Có còn sợ hãi hay không? Trong lòng hắn dâng lên một nỗi lo lắng vô hạn.

Nháy mắt, hắn chợt cảm thấy hoang mang, tại sao nơi ngực trái lại khó chịu như vậy, một tay ôm ngực, một tay lấy vội vò rượu Hỏa Liệt Nhi, Long Thần Vũ ngửa cổ uống cạn.

Tiểu Thiên? Tiểu Thiên?

Rốt cuộc hắn luyện Huyết Thạch là vì cái gì? Chẳng phải muốn trở về Thiên Xuyên Cốc tìm gặp cố nhân hay sao?

Nhưng tâm của hắn lại bị Tiểu Thiên vô thanh vô tức chiếm lấy?

Vung mạnh tay đập vỡ vò rượu, đôi mắt hắn đỏ lên, mở lớn rồi lại nhắm nghiền.

Hình ảnh Mạc Ngọc Hàn đem nàng rời đi lại hiện ra, khiến hắn đau lòng, khiến hắn mất mát.

Có phải từ thời khắc ấy, hắn mới nhận ra vốn dĩ bản thân hắn đã yêu nàng mất rồi?

Đêm khuya tĩnh lặng, tất cả dường như đều đã ngơi nghỉ, chỉ thỉnh thoảng có vài ngọn gió thổi qua lay động từng tán lá xào xạc.

Trong căn phòng thanh nhã vẫn được thắp sáng bởi rất nhiều ánh nến, một nữ nhân vận y phục gấm trắng mỏng ngồi tựa vào thành giường, hai chân nàng co lại đặt lên trên một tờ giấy lớn, ngón tay búp măng say sưa vẽ tranh, mặc cho mái tóc đen mềm như suối tùy ý buông xõa, làn mi cong cong bao bọc lấy đôi bảo thạch đen láy, chú mục vào tác phẩm của mình.

Trên bức tranh vẽ một thảm hoa tươi đẹp, có một nữ hài đang tròn xoe mắt nhìn thiếu niên cao lớn cùng hắc mã đứng ở phía đối diện. Lần đầu tiên nàng gặp Hàn ca ca chính là như vậy. Tiểu Thiên bỗng dưng bật cười khúc khích. Thật nhanh! Đều đã trưởng thành, cũng được thỏa ý nguyện, gặp lại nhau.

Đặt bức tranh ấy xuống, Tiểu Thiên lại vẽ một bức khác, tiểu cô nương xinh như hoa đào buổi sớm, nàng nở nụ cười vô cùng rạng rỡ chạy đến phía nam nhân cao lớn đang ôn nhu nhìn nàng.

Từng nét vẽ cứ dần dần khắc họa diện mạo của nam nhân, dưới bàn tay như ngọc lại vô thức hiện ra một chiếc mặt nạ bạc. Tiểu Thiên giật mình ngừng tay, nàng tròn mắt nhìn lại bức tranh. Vì sao nàng lại vẽ Long Thần Vũ? Rõ ràng người nàng muốn vẽ là Hàn ca ca.

Tiểu Thiên lắc lắc đầu nhỏ, mày chau lại khó hiểu, hình ảnh của Long Thần Vũ dường như lúc nào cũng hiện hữu trong đầu nàng. Vì nàng và hắn đã có một khoảng thời gian tiếp xúc với nhau? Vì nàng lo lắng đến việc liên hôn nên nghĩ tới hắn?

Tiểu Thiên rối rắm liền thôi không vẽ nữa, nàng cầm hai bức tranh xếp gọn lại đặt dưới gối rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Phía cửa sổ chợt động, bóng dáng cao lớn từ trong đêm đen mịt mùng thoắt cái đã xuất hiện bên cạnh giường.

Long Thần Vũ nhìn những ngọn nến vẫn đang cháy bập bùng, bất giác mỉm cười lắc đầu, hắn




/57

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status