Bạch Vân Tử Y vừa về tới thì thấy Khương Triều đứng đợi từ bao giờ. Vẫn là thấy chàng mặc hắc bào đẹp hơn dù nàng rất ghét. Nếu chàng không mặc hắc bào, sao còn có thể gọi là Huyền Long công tử nữa đây?
“ Muội đi đâu vậy? Sao giờ mới trở lại?” Khương Triều như gà mẹ đối nàng lo lắng hỏi. Gần đây chàng có chút bận nên không thể thường xuyên quan tâm đến nàng. Mới nãy tìm nàng lại không thấy, hỏi tới Lâm tổng quản mới biết ra ngoài dạo phố.
“ Chỉ là dạo chút mà thôi” Tử Y cười cười “ Hiện tại, ta nói huynh, chúng ta vẫn đang ở bên ngoài đó. Huynh không muốn mọi người tưởng huynh bị nam phong (đồng tính) chứ?”
Khương Triều nghe nàng nói nhưng một chút cũng không giận, ngược lại ánh mắt mang theo tia sủng nịch tuyệt đối. Nếu người khác nhìn thấy bộ dạng này của chàng chắc sẽ bị dọa sợ a ~
~~~~~~
“ Hôm nay ra ngoài chơi vui chứ?” Thấy Tử Y không còn nét lạnh lùng cố hữu, ngược lại tươi tắn vui vẻ, Khương Triều cũng thấy mình. Chàng không nghĩ lời nói của mình lại có tác động đến nàng như vậy. Và chàng cũng thích Tử Y như bây giờ hơn.
“ Rất nhiều thứ vui a, toàn là thứ muội chưa bao giờ nhìn thấy” Bạch Vân Tử Y vui vẻ nói “ Huynh không biết a, hôm nay muội gặp một chuyện rất vui”
Thế là Tử Y đem chuyện hôm nay kể cho Khương Triều nghe. Khương Triều nghe xong thì cau mày. Chàng bắt đầu có chút hối hận khi khiến nàng thay đổi a.
“ Vận khí muội cũng tốt thật, cư nhiên một lúc đụng trán hai nàng công chúa” Khương Triều bóp trán
“ Ý huynh nói hai nữ nhân đó là công chúa?” Bạch Vân Tử Y hai mắt mở lớn hết cỡ. Nhìn họ một chút cũng không giống công chúa nga, nhìn giống mây nữ nhân đi đánh ghen hơn. Ở hiện đại nàng nhìn thấy mấy lần rồi.
“ Đúng vậy, nữ nhân mà muội cứu là công chúa Chu Uyển Nhi, muội muội của hoàng đế Tây Chu quốc. Còn nữ nhân muội làm cho bất tỉnh chính là Vân Lã Nhiên – thập nhất công chúa Bắc Vân quốc”
“A” Nàng không bao giờ nghĩ tới chuyện này nga, lại còn muốn người nhà Vân Lã Nhiên đến tạ lỗi với nàng nữa chứ. Bạch Vân Tử Y bất đắc dĩ nhìn Khương Triều, tại nàng ta gây nàng trước mà.
“ Uy, nhưng có chuyện muội không hiểu. Sao hai nàng ta lại thù hằn nhau như vậy?” Thù hằn đến nỗi muốn tước đoạn mạng sống của đối phương.
“ Một năm trước Vân Lã Nhiên và Chu Uyển Nhi vì muốn so tài xem ai sẽ là đệ nhất tài nữ của tứ quốc. Kết quả là Vân Lã Nhiên thắng, nhưng mà là dùng thủ đoạn mà thắng. Chu Uyển Nhi không phục, cho nên vẫn luôn tìm cách tìm Vân Lã Nhiên đòi tỉ thí lại. Vân Lã Nhiên không chịu nên mới ra cái tình cảnh hiện tại”
“ Ách, chỉ có thế thôi?” Bạch Vân Tử Y dở khóc dở cười. Nữ nhân cổ đại quả thực phiền toái.
“ Ừ” Khương Triều gật đầu. Hai nàng công chúa này sinh ra trong cung điện xa hoa đâm lại có tính ngang ngạnh không chịu khuất phục. Hơn nữa Chu Uyển Nhi cũng từng cáo bố thiên hạ: nam nhan đầu tiên cứu mạng nàng, nàng nguyện ý gả cho hắn.
Đọc suy nghĩ của Khương Triều, Bạch Vân Tử Y càng thêm đau đầu. Muốn nàng lấy Chu Uyển Nhi a, nàng mới không bị đồng tính đâu.
“ Muội đi đâu vậy? Sao giờ mới trở lại?” Khương Triều như gà mẹ đối nàng lo lắng hỏi. Gần đây chàng có chút bận nên không thể thường xuyên quan tâm đến nàng. Mới nãy tìm nàng lại không thấy, hỏi tới Lâm tổng quản mới biết ra ngoài dạo phố.
“ Chỉ là dạo chút mà thôi” Tử Y cười cười “ Hiện tại, ta nói huynh, chúng ta vẫn đang ở bên ngoài đó. Huynh không muốn mọi người tưởng huynh bị nam phong (đồng tính) chứ?”
Khương Triều nghe nàng nói nhưng một chút cũng không giận, ngược lại ánh mắt mang theo tia sủng nịch tuyệt đối. Nếu người khác nhìn thấy bộ dạng này của chàng chắc sẽ bị dọa sợ a ~
~~~~~~
“ Hôm nay ra ngoài chơi vui chứ?” Thấy Tử Y không còn nét lạnh lùng cố hữu, ngược lại tươi tắn vui vẻ, Khương Triều cũng thấy mình. Chàng không nghĩ lời nói của mình lại có tác động đến nàng như vậy. Và chàng cũng thích Tử Y như bây giờ hơn.
“ Rất nhiều thứ vui a, toàn là thứ muội chưa bao giờ nhìn thấy” Bạch Vân Tử Y vui vẻ nói “ Huynh không biết a, hôm nay muội gặp một chuyện rất vui”
Thế là Tử Y đem chuyện hôm nay kể cho Khương Triều nghe. Khương Triều nghe xong thì cau mày. Chàng bắt đầu có chút hối hận khi khiến nàng thay đổi a.
“ Vận khí muội cũng tốt thật, cư nhiên một lúc đụng trán hai nàng công chúa” Khương Triều bóp trán
“ Ý huynh nói hai nữ nhân đó là công chúa?” Bạch Vân Tử Y hai mắt mở lớn hết cỡ. Nhìn họ một chút cũng không giống công chúa nga, nhìn giống mây nữ nhân đi đánh ghen hơn. Ở hiện đại nàng nhìn thấy mấy lần rồi.
“ Đúng vậy, nữ nhân mà muội cứu là công chúa Chu Uyển Nhi, muội muội của hoàng đế Tây Chu quốc. Còn nữ nhân muội làm cho bất tỉnh chính là Vân Lã Nhiên – thập nhất công chúa Bắc Vân quốc”
“A” Nàng không bao giờ nghĩ tới chuyện này nga, lại còn muốn người nhà Vân Lã Nhiên đến tạ lỗi với nàng nữa chứ. Bạch Vân Tử Y bất đắc dĩ nhìn Khương Triều, tại nàng ta gây nàng trước mà.
“ Uy, nhưng có chuyện muội không hiểu. Sao hai nàng ta lại thù hằn nhau như vậy?” Thù hằn đến nỗi muốn tước đoạn mạng sống của đối phương.
“ Một năm trước Vân Lã Nhiên và Chu Uyển Nhi vì muốn so tài xem ai sẽ là đệ nhất tài nữ của tứ quốc. Kết quả là Vân Lã Nhiên thắng, nhưng mà là dùng thủ đoạn mà thắng. Chu Uyển Nhi không phục, cho nên vẫn luôn tìm cách tìm Vân Lã Nhiên đòi tỉ thí lại. Vân Lã Nhiên không chịu nên mới ra cái tình cảnh hiện tại”
“ Ách, chỉ có thế thôi?” Bạch Vân Tử Y dở khóc dở cười. Nữ nhân cổ đại quả thực phiền toái.
“ Ừ” Khương Triều gật đầu. Hai nàng công chúa này sinh ra trong cung điện xa hoa đâm lại có tính ngang ngạnh không chịu khuất phục. Hơn nữa Chu Uyển Nhi cũng từng cáo bố thiên hạ: nam nhan đầu tiên cứu mạng nàng, nàng nguyện ý gả cho hắn.
Đọc suy nghĩ của Khương Triều, Bạch Vân Tử Y càng thêm đau đầu. Muốn nàng lấy Chu Uyển Nhi a, nàng mới không bị đồng tính đâu.
/23
|