Hôm nay Bạch Vân Tử Y dậy từ rất sớm, ngồi tại trước gương mặt nặng mày nhẹ. Uy, đúng là về cổ đại không biết ngày tháng gì cả, hôm qua hỏi Khương Triều mới biết hôm nay là ngày rằm a. Bạch Vân Tử Y sức mạnh phù thủy là được giải trừ phong ấn khi nàng 18 tuổi.
Nhớ lại lúc ấy nàng lại cảm thấy phiền muộn. Khi đó nàng chưa có sức mạnh, vẫn chỉ là một nữ sinh trung cấp năm cuối không thể bình thường hơn. Không ai để tâm tới nàng, một con mọt sách ngồi góc lớp, học lực bình thường, không có gì nổi trội. Thật ra cũng có một số người thừa hơi tới trêu trọc nàng, nhất là mấy đứa con gái cậy mình xinh đẹp làm càn trong lớp. Hôm đó chúng kéo nàng tới phòng bể bơi của trường, thẳng tay đẩy nàng xuống nước. Nàng lúc đó lại không biết bơi, mà nước trong bể lại sâu tới năm mét, hai tay nàng chới với trên mặt nước, thế nhưng đám con gái kia chỉ ném cho nàng những tiếng cười ngạo nghễ cùng hả hê, vô cùng đáng ghét.
Nước vào trong phổi quá nhiều làm mất gần hết dưỡng khí, Bạch Vân Tử Y chẳng còn sức vùng vẫy, đành bất lực để bản thân chìm dần xuống đáy bể. Tới lúc tưởng chừng cách bờ vực cái chết chỉ còn một bước chân, toàn thân Bạch Vân Tử Y lại phát ra một tầng hào quang màu trắng, đưa nàng bay lên khỏi mặt nước, khiến đám con gái nhìn thấy hoảng sợ tìm cách chạy trốn.
Đôi mắt nâu đen bỗng hóa đỏ quỉ dị, nàng mở mắt nhìn đám con gái kia. Hừ, muốn chạy trốn sao? Không có khả năng. Tất cả cửa trong phòng đều bị đóng lại khóa chặt khống cho chúng thoát thân, làm chúng hướng nàng chạy tới quì xuống khóc lóc cầu xin tha thứ.
Như nàng đã nói, người không phạm ta, ta không phạm người. Mọi người không biết sự biết sự việc ra sao, chỉ biết đám con gái kia sau ngày hôm đó liền xin chuyển trường, có lẽ nguyên do chỉ có nàng biết được.
Sau khi sức mạnh của Tử Y được giải trừ phong ấn, nàng liền ở nhà suốt mấy ngày, mục đích là tìm lí do vì sao phong ấn được giải trừ. Trong sách của ba có nói, sức mạnh bị phong ấn chỉ được giải trừ khi bản thân người bị phong ấn rơi vào danh giới giữa sự sống và cái chết, phong ấn được giải để bảo vệ cho chủ nhân của nó. Trong đó còn nói, phù thủy sau khi được giải trừ phong ấn, sẽ bị phát hóa đúng hai mươi lần, thời điểm là ngày rằm mỗi tháng, nhưng lại không chỉ chính xác thời gian cụ thể.
Và điều này từng làm nàng suýt gặp rắc rối.
Lần đầu tiên phát hóa là khi nàng ở trong phòng thay đồ thể dục, cũng may là không có ai, nên không thấy được bộ dạng của nàng khi phát hóa, nếu nhìn thấy e rằng sẽ bị dọa chết nga.
Thế là kể từ lần đó, cứ vào ngày rằm nàng nhất định sẽ ở nhà, đợi khi nào phát hóa xong mới ra ngoài. Từ đó tới giờ mới mười lăm lần a~
Mà hôm nay nga, nàng lại lỡ hẹn với người nhà Vân Lã Nhiên rồi, không đi sẽ rắc rối lớn, thật tiến thoái lưỡng nan không cách nào giải quyết.
“ Bẩm công tử, có người tới tìm công tử ạ” Thanh âm lanh lảnh của nha hoàn Liên Nhi từ bên ngoài cửa.
“ Ai?” Sao lại đến sớm vậy? Bạch Vân Tử Y thở dài.
‘ Là thái tử Bắc Vân quốc Vân Trình và công chúa Tây Chu quốc Chu Uyển Nhi ạ”
Nhớ lại lúc ấy nàng lại cảm thấy phiền muộn. Khi đó nàng chưa có sức mạnh, vẫn chỉ là một nữ sinh trung cấp năm cuối không thể bình thường hơn. Không ai để tâm tới nàng, một con mọt sách ngồi góc lớp, học lực bình thường, không có gì nổi trội. Thật ra cũng có một số người thừa hơi tới trêu trọc nàng, nhất là mấy đứa con gái cậy mình xinh đẹp làm càn trong lớp. Hôm đó chúng kéo nàng tới phòng bể bơi của trường, thẳng tay đẩy nàng xuống nước. Nàng lúc đó lại không biết bơi, mà nước trong bể lại sâu tới năm mét, hai tay nàng chới với trên mặt nước, thế nhưng đám con gái kia chỉ ném cho nàng những tiếng cười ngạo nghễ cùng hả hê, vô cùng đáng ghét.
Nước vào trong phổi quá nhiều làm mất gần hết dưỡng khí, Bạch Vân Tử Y chẳng còn sức vùng vẫy, đành bất lực để bản thân chìm dần xuống đáy bể. Tới lúc tưởng chừng cách bờ vực cái chết chỉ còn một bước chân, toàn thân Bạch Vân Tử Y lại phát ra một tầng hào quang màu trắng, đưa nàng bay lên khỏi mặt nước, khiến đám con gái nhìn thấy hoảng sợ tìm cách chạy trốn.
Đôi mắt nâu đen bỗng hóa đỏ quỉ dị, nàng mở mắt nhìn đám con gái kia. Hừ, muốn chạy trốn sao? Không có khả năng. Tất cả cửa trong phòng đều bị đóng lại khóa chặt khống cho chúng thoát thân, làm chúng hướng nàng chạy tới quì xuống khóc lóc cầu xin tha thứ.
Như nàng đã nói, người không phạm ta, ta không phạm người. Mọi người không biết sự biết sự việc ra sao, chỉ biết đám con gái kia sau ngày hôm đó liền xin chuyển trường, có lẽ nguyên do chỉ có nàng biết được.
Sau khi sức mạnh của Tử Y được giải trừ phong ấn, nàng liền ở nhà suốt mấy ngày, mục đích là tìm lí do vì sao phong ấn được giải trừ. Trong sách của ba có nói, sức mạnh bị phong ấn chỉ được giải trừ khi bản thân người bị phong ấn rơi vào danh giới giữa sự sống và cái chết, phong ấn được giải để bảo vệ cho chủ nhân của nó. Trong đó còn nói, phù thủy sau khi được giải trừ phong ấn, sẽ bị phát hóa đúng hai mươi lần, thời điểm là ngày rằm mỗi tháng, nhưng lại không chỉ chính xác thời gian cụ thể.
Và điều này từng làm nàng suýt gặp rắc rối.
Lần đầu tiên phát hóa là khi nàng ở trong phòng thay đồ thể dục, cũng may là không có ai, nên không thấy được bộ dạng của nàng khi phát hóa, nếu nhìn thấy e rằng sẽ bị dọa chết nga.
Thế là kể từ lần đó, cứ vào ngày rằm nàng nhất định sẽ ở nhà, đợi khi nào phát hóa xong mới ra ngoài. Từ đó tới giờ mới mười lăm lần a~
Mà hôm nay nga, nàng lại lỡ hẹn với người nhà Vân Lã Nhiên rồi, không đi sẽ rắc rối lớn, thật tiến thoái lưỡng nan không cách nào giải quyết.
“ Bẩm công tử, có người tới tìm công tử ạ” Thanh âm lanh lảnh của nha hoàn Liên Nhi từ bên ngoài cửa.
“ Ai?” Sao lại đến sớm vậy? Bạch Vân Tử Y thở dài.
‘ Là thái tử Bắc Vân quốc Vân Trình và công chúa Tây Chu quốc Chu Uyển Nhi ạ”
/23
|