Trông thấy Hồng Huyết Lang hùng hổ đuổi theo mình, Mộ Dung Tiểu Thiên cũng đành vắt chân lên cổ mà chạy, nhưng mà Hồng Huyết Lang nhanh quá, con đầu lĩnh tiếp cận ngày càng gần thế mà ma pháp giá trị ngày càng ít. Khoảng cách với mảnh mê vụ còn xa đừng nói về đến Tân Thủ thôn.
Mộ Dung Tiểu Thiên không còn lựa chọn nào khác, chỉ còn trông chờ vào thuần di 1%
Thất bại thuần di...
Thất bại thuần di…
Thất bại thuần di…
Mắt thấy cái mõm đầy răng sắp táp vào mông rồi, Tiểu Thiên bất đắc dĩ:
- Mịa, biết thế không lấy “trâu” chiếc gì nữa, đem con tiểu Huyết Lang kia đi là tốt rồi.
Tại thời khắc nguy cơ nhất, không khí xung quanh bỗng ngưng đọng lại, thuần di thành công. Thời gian ngừng lại, sự vật đông cứng. Trong bán kinh 2 km mỗi một ngọn cỏ gốc cây hiện lại rõ nét trong tâm trí Mộ Dung Tiểu Thiên. Nhanh nhanh chóng chóng hắn tập trung vào một con tuần lộc đang chạy hướng về thôn 110, chọn con cách chỗ này xa nhất có thể. Lúc trước Tiểu Thiên đã chú ý đến giống này so về tốc độ thì là nhanh nhất trong đám động vật ăn cỏ. Đọc thì chậm nhưng việc Tiểu Thiên thuần di lên lưng con tuần lộc diễn ra trong nháy mắt.
Mộ Dung Tiểu Thiên ôm chặt lấy cổ con vật để mặc cho nó bê mình đi đâu thì bê. Xem ra con hươu này cực sợ Huyết Lang Vương, vượt xa sự sợ hãi cái thứ đang ở trên lưng mình. Đối với Tiểu Thiên không ngờ hoàn toàn không nhìn chỉ có liều mạng chạy. Cứ như thế, một người một lộc đi đầu, cách đó 1 km là ngàn con Hồng Huyết Lang cứ thế ầm ầm quét đến Thôn Tân Thủ 110.
Phía trước bắt đầu xuất hiện mấy cái thân ảnh, càng gần thôn xuất hiện càng nhiều người chơi. Mộ Dung Tiểu Thiên cùng tuần lộc tiến nhanh về phía trước, một bên gào to:
- Chạy mau, bầy sói đến rồi!
Chưa chờ người chơi phản ứng lại, bọn họ đã bị hồng lưu phía sau nuốt trọn.
Nhìn thấy Tân Thủ Thôn ngày càng gần Mộ Dung Tiểu Thiên cũng cảm thấy khá hơn. Bỗng chốc đắc ý, thu hoạch hôm nay rất khả quan. Chỉ là hại chết nhiều người chơi quá, kiểu gì trên diễn đàn cũng bị mắng cho hỏng người! Nhưng kịch biến xẩy ra, tuần lộc thay đổi hướng, chạy lệch về cánh rừng bên trái Tân Thủ thôn.
- Đi bên kia, đi vào thôn cho tao!
Mộ Dung Tiểu Thiên liều mạng bẻ đầu con tuần lộc nhưng chẳng có tác dụng gì cả. Hồng Huyết Lang sắp giết vào thôn cũng thay đổi phương hướng, Mộ Dung Tiểu Thiên đành từ bỏ:
- Trùi ạ, đây mới là khởi đầu nhá!
Không biết chạy bao lâu Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy cơ thể mình rời rã mệt mỏi. Mông cũng sắp mài nhẵn rồi mà trời thì tối đen như mực. Nếu không phải tiếng gầm rú của Hồng Huyết Lang vẫn còn văng vẳng phía sau Mộ Dung Tiểu Thiên đã sớm nhẩy xuống rồi. Không biết con tiểu Hồng Huyết Lang còn sống hay không? Hắn rất muốn lôi ra xem nhưng tuần lộc chạy quá sóc, không cho hắn thả lỏng tay chân chút nào.
- Chúc mừng người chơi, phát hiện tân bản đồ { Nơi ẩn thân của kẻ phả bội - Solas } thưởng 2000 danh vọng, mở bản đồ cho người chơi.
Mộ Dung Tiểu Thiên đang than thở không kịp thì bên tai truyền đến tiếng thông báo quen thuộc của hệ thống.
Hắn còn chưa hiểu ra sao bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một hỏa cầu nóng rực theo sau là cái đuôi phát sáng mầu hồng, cắt qua trời đêm nện vào trên người tuần lộc. Cũng may Mộ Dung Tiểu Thiên nhanh trí, thấy sự không ổn nhảy xuống chứ không cũng đi đời nhà ma giống con vật xấu số kia.
- Thằng nào đó? Dám xâm nhập lãnh địa của Solas.
Phía sau hỏa cầu có một thân ảnh đen kịt tiến đến.
Mộ Dung Tiểu Thiên vội vàng phân giải:
- Đại ca, đừng động thủ! Em không có ác ý, em bị đuổi giết nên mới chạy đến nơi này.
- Mày là người chơi?
Người trung niên xuất hiện trước mặt Tiểu Thiên mang vẻ mặt âm trầm, khoác trên người một bộ ma pháp sư bào màu đen.
- Ehe he, đại ca lợi hại, chớp mắt đã nhìn ra.
Mộ Dung Tiểu Thiên một bên cười a dua một bên âm thầm kêu khổ, mịa trước có hổ sau có lang, rốt cục thì phải làm thế nào?? Theo ánh trăng non nhàn nhạt Mộ Dung Tiểu Thiên đánh giá bốn phía.
Cả người hắn bắt đầu lạnh thấu. Cách đó không xa là một căn nhà đơn sơ, bên cạnh là một cái hồ. Trừ những thứ này bốn bề đều là vách núi chỉ trừ lối mình vừa đi vào. Hắn đã vào tuyệt địa.
- Kẻ nào muốn bắt chú?
Solas thoáng hãnh diện giọng điệu cũng dịu đi.
- Không phải là người mà là mà thú Hồng Huyết Lang cấp 3.
Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời thấy biến đổi của Solas âm thầm đắc ý:
- Lên trời xuống biển, vỗ mông ngựa đâu cũng có, NPC cũng có thích được nịnh.
Tiếng vọng huỳnh huỵch vang lên rõ ràng trong bóng đêm, tiếng sói tru cũng càng ngày càng gần. Solas nghe thế mặt cũng chẳng biến:
- Mấy trăm con Hồng Huyết Lang, đại ca Solas còn không để vào mắt.
- Không phải trăm con đâu ạ!
Mộ Dung Tiểu Thiên lý nhí
- Là vài ngàn con ạ.
Solas đổi sắc trau mày, nhưng rất nhanh khôi phục bình tĩnh:
- Hèm, mấy ngàn con Hồng Huyết Lang, Solas ta đối phó cũng ngon.
- Lợi hại!
Mộ Dung Tiểu Thiên tán dương giơ ngón tay cái.
Hứ, Solas cao ngạo vểnh mặt lên trời.
Tiếng ngào thét của Hồng Huyết Lang càng ngày càng vang vọng, vô số thân ảnh xuất hiện. Mộ Dung Tiểu Thiên không muốn hi sinh, nhưng chết thì chết dù sao cũng không còn đường nào để chạy nữa.
Bỗng, Mộ Dung Tiểu Thiên vuốt sống mũi đau khổ nhìn Solas:
- Tý quên chưa nói cho đại ca, còn có một con Hồng Huyết Lang vương, hơn thế …
Mộ Dung Tiểu Thiên phun ra từng chữ:
- Còn – Là – Huyết – Lang – Vương – Biến – Dị.
Mộ Dung Tiểu Thiên không còn lựa chọn nào khác, chỉ còn trông chờ vào thuần di 1%
Thất bại thuần di...
Thất bại thuần di…
Thất bại thuần di…
Mắt thấy cái mõm đầy răng sắp táp vào mông rồi, Tiểu Thiên bất đắc dĩ:
- Mịa, biết thế không lấy “trâu” chiếc gì nữa, đem con tiểu Huyết Lang kia đi là tốt rồi.
Tại thời khắc nguy cơ nhất, không khí xung quanh bỗng ngưng đọng lại, thuần di thành công. Thời gian ngừng lại, sự vật đông cứng. Trong bán kinh 2 km mỗi một ngọn cỏ gốc cây hiện lại rõ nét trong tâm trí Mộ Dung Tiểu Thiên. Nhanh nhanh chóng chóng hắn tập trung vào một con tuần lộc đang chạy hướng về thôn 110, chọn con cách chỗ này xa nhất có thể. Lúc trước Tiểu Thiên đã chú ý đến giống này so về tốc độ thì là nhanh nhất trong đám động vật ăn cỏ. Đọc thì chậm nhưng việc Tiểu Thiên thuần di lên lưng con tuần lộc diễn ra trong nháy mắt.
Mộ Dung Tiểu Thiên ôm chặt lấy cổ con vật để mặc cho nó bê mình đi đâu thì bê. Xem ra con hươu này cực sợ Huyết Lang Vương, vượt xa sự sợ hãi cái thứ đang ở trên lưng mình. Đối với Tiểu Thiên không ngờ hoàn toàn không nhìn chỉ có liều mạng chạy. Cứ như thế, một người một lộc đi đầu, cách đó 1 km là ngàn con Hồng Huyết Lang cứ thế ầm ầm quét đến Thôn Tân Thủ 110.
Phía trước bắt đầu xuất hiện mấy cái thân ảnh, càng gần thôn xuất hiện càng nhiều người chơi. Mộ Dung Tiểu Thiên cùng tuần lộc tiến nhanh về phía trước, một bên gào to:
- Chạy mau, bầy sói đến rồi!
Chưa chờ người chơi phản ứng lại, bọn họ đã bị hồng lưu phía sau nuốt trọn.
Nhìn thấy Tân Thủ Thôn ngày càng gần Mộ Dung Tiểu Thiên cũng cảm thấy khá hơn. Bỗng chốc đắc ý, thu hoạch hôm nay rất khả quan. Chỉ là hại chết nhiều người chơi quá, kiểu gì trên diễn đàn cũng bị mắng cho hỏng người! Nhưng kịch biến xẩy ra, tuần lộc thay đổi hướng, chạy lệch về cánh rừng bên trái Tân Thủ thôn.
- Đi bên kia, đi vào thôn cho tao!
Mộ Dung Tiểu Thiên liều mạng bẻ đầu con tuần lộc nhưng chẳng có tác dụng gì cả. Hồng Huyết Lang sắp giết vào thôn cũng thay đổi phương hướng, Mộ Dung Tiểu Thiên đành từ bỏ:
- Trùi ạ, đây mới là khởi đầu nhá!
Không biết chạy bao lâu Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy cơ thể mình rời rã mệt mỏi. Mông cũng sắp mài nhẵn rồi mà trời thì tối đen như mực. Nếu không phải tiếng gầm rú của Hồng Huyết Lang vẫn còn văng vẳng phía sau Mộ Dung Tiểu Thiên đã sớm nhẩy xuống rồi. Không biết con tiểu Hồng Huyết Lang còn sống hay không? Hắn rất muốn lôi ra xem nhưng tuần lộc chạy quá sóc, không cho hắn thả lỏng tay chân chút nào.
- Chúc mừng người chơi, phát hiện tân bản đồ { Nơi ẩn thân của kẻ phả bội - Solas } thưởng 2000 danh vọng, mở bản đồ cho người chơi.
Mộ Dung Tiểu Thiên đang than thở không kịp thì bên tai truyền đến tiếng thông báo quen thuộc của hệ thống.
Hắn còn chưa hiểu ra sao bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một hỏa cầu nóng rực theo sau là cái đuôi phát sáng mầu hồng, cắt qua trời đêm nện vào trên người tuần lộc. Cũng may Mộ Dung Tiểu Thiên nhanh trí, thấy sự không ổn nhảy xuống chứ không cũng đi đời nhà ma giống con vật xấu số kia.
- Thằng nào đó? Dám xâm nhập lãnh địa của Solas.
Phía sau hỏa cầu có một thân ảnh đen kịt tiến đến.
Mộ Dung Tiểu Thiên vội vàng phân giải:
- Đại ca, đừng động thủ! Em không có ác ý, em bị đuổi giết nên mới chạy đến nơi này.
- Mày là người chơi?
Người trung niên xuất hiện trước mặt Tiểu Thiên mang vẻ mặt âm trầm, khoác trên người một bộ ma pháp sư bào màu đen.
- Ehe he, đại ca lợi hại, chớp mắt đã nhìn ra.
Mộ Dung Tiểu Thiên một bên cười a dua một bên âm thầm kêu khổ, mịa trước có hổ sau có lang, rốt cục thì phải làm thế nào?? Theo ánh trăng non nhàn nhạt Mộ Dung Tiểu Thiên đánh giá bốn phía.
Cả người hắn bắt đầu lạnh thấu. Cách đó không xa là một căn nhà đơn sơ, bên cạnh là một cái hồ. Trừ những thứ này bốn bề đều là vách núi chỉ trừ lối mình vừa đi vào. Hắn đã vào tuyệt địa.
- Kẻ nào muốn bắt chú?
Solas thoáng hãnh diện giọng điệu cũng dịu đi.
- Không phải là người mà là mà thú Hồng Huyết Lang cấp 3.
Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời thấy biến đổi của Solas âm thầm đắc ý:
- Lên trời xuống biển, vỗ mông ngựa đâu cũng có, NPC cũng có thích được nịnh.
Tiếng vọng huỳnh huỵch vang lên rõ ràng trong bóng đêm, tiếng sói tru cũng càng ngày càng gần. Solas nghe thế mặt cũng chẳng biến:
- Mấy trăm con Hồng Huyết Lang, đại ca Solas còn không để vào mắt.
- Không phải trăm con đâu ạ!
Mộ Dung Tiểu Thiên lý nhí
- Là vài ngàn con ạ.
Solas đổi sắc trau mày, nhưng rất nhanh khôi phục bình tĩnh:
- Hèm, mấy ngàn con Hồng Huyết Lang, Solas ta đối phó cũng ngon.
- Lợi hại!
Mộ Dung Tiểu Thiên tán dương giơ ngón tay cái.
Hứ, Solas cao ngạo vểnh mặt lên trời.
Tiếng ngào thét của Hồng Huyết Lang càng ngày càng vang vọng, vô số thân ảnh xuất hiện. Mộ Dung Tiểu Thiên không muốn hi sinh, nhưng chết thì chết dù sao cũng không còn đường nào để chạy nữa.
Bỗng, Mộ Dung Tiểu Thiên vuốt sống mũi đau khổ nhìn Solas:
- Tý quên chưa nói cho đại ca, còn có một con Hồng Huyết Lang vương, hơn thế …
Mộ Dung Tiểu Thiên phun ra từng chữ:
- Còn – Là – Huyết – Lang – Vương – Biến – Dị.
/59
|