Từ sau khi nhìn thấy huyễn tạp quảng cáo của cửa hàng Song Hoàn, Trần Mộ đối với những huyễn tạp quảng cáo khác đều mất đi hứng thú. Hắn có phần khó hiểu, có một số cửa hàng khác, quy mô so với cửa hàng vừa rồi cũng không khác biệt gì nhưng tại sao huyễn tạp quảng cáo lại khác biệt nhiều đến như vậy?
Bất quá lần này Trần Mộ cũng thu hoạch được rất nhiều, ít nhất thi cũng biết được cái gọi là huyễn tạp quảng cáo đích thực. Trong mắt của hắn những huyễn tạp quảng cáo mượn thân thể mỹ nữ căn bản không thể tính là một huyễn tạp quảng cáo.
Kiến thức tăng lên nhưng sự thật quá tàn khốc.
Trần Mộ bây giờ vẫn không có cách nào làm ra một khối huyễn tạp quảng cáo đạt đến trình độ như vậy. Nhưng hắn vẫn muốn làm cho Hoa thúc một khối huyễn tạp quáng cáo, đương nhiên không phải là loại mỹ nữ huyễn tạp quảng cáo này.
Đi dạo một vòng, bản thiết kế tổng thể biển quảng cáo cho Hoa thúc cũng đã định hình trong tâm trí hắn. Vấn đề còn lại chính là chế tạo. Đại khái cần khoảng ba ngày sẽ hoàn thành.
………………………………
" Đình Y". Sau lưng Tả Đình Y truyền đến một thanh âm vang dội, hắn dừng bước, quay người nhìn lại, một người thanh niên vóc dáng cao to đang rất nhanh chạy đến. Đây là Hồng Đào, bạn thân của Tả Đình Y.
" Ha ha, ngươi cái thứ này cuối cùng cũng bị ta bắt được!" Hồng Đào đột nhiên bước nhanh về phía trước dùng cánh tay ôm lấy cổ Tả Đình Y.
Tả Đình Y vóc dáng cao gầy ngay lập tức bị hắn lảo đảo kéo về phía trước.
" Nhẹ thôi! Chú ý đến hình tượng một chút." Tả Đình Y khó chịu nhíu mày, nói khẽ.
Hồng Đào với dáng vẻ không quan tâm nói: " Thôi đi, hình tượng với không hình tượng cái gì chứ, ta nói ngươi lúc này chính là đạo đức giả, một chữ thôi, GIẢ!"
Hồng Đào dáng người khoảng một thước tám, thân hình to khoẻ, mặc bộ đồng phục chật cứng, ngoài ra rất anh tuấn vui tươi, khuôn mặt lúc nào cũng tươi cười, trong trường học phẩm chất cực cao. Mà tính cách lại hào sảng nghĩa hiệp, nên càng làm cho hắn trở thành nhân vật có tiếng nói nhất trong trường học.
So với bên cạnh, Tả Đình Y thân thể tỏ ra quá gầy yếu. Bất quá bộ đồng phục thẳng đẹp làm cho hắn nhìn cũng rất nhẹ nhàng phong độ. Thứ mà chỉ chế tạp sư mới có đó là khí chất nhã nhặn. Hắn trong lòng các nữ sinh còn nổi tiếng hơn cả Hồng Đào.
" Điều thứ chín mươi mốt nội quy trường Đông Vệ Học Phủ, học viên tại nơi công cộng, cần phải chú ý đến hình tượng."
" Điều thứ sáu mươi quy tắc ăn mặc trường Đông Vệ Học Phủ, trong ngày lên lớp, học viên phải mặc đồng phục vào trường học, ăn mặc chỉnh tề, sạch sẽ, đặc biệt là cổ áo, phải gài cúc lại….."
Tả Đình Y đứng thẳng người, đầu tiên là vuốt vuốt bộ đồng phục trên người, ngay sau đó mặt không biểu tình, ánh mắt hướng về cổ áo đang mở rộng của Hồng Đào một chữ cũng không ngừng nói.
" Được rồi, được rồi, ta đầu hàng!" Hồng Đào vội vàng xin tha, Tả Đình Y từ sau khi gia nhập vào ban kỷ luật của nhà trường, liền trở thành vị học sinh đầu tiên trong lịch sử trường học có thể đem tất cả bảy trăm hai mươi hai điều giáo quy vô luận lớn nhỏ thuộc nằm lòng. Hắn không sợ tả Đình Y lôi hắn đến ban kỷ luật mà hắn chỉ sợ Đình Y nói nhảm.
" Hắc, ngươi xem, đó không phải là Hân Nghi sao." Hồng Đào thấy vậy ngay lập tức nói sang chuyện khác.
Cách bọn họ không xa, là một cô gái đeo kẹp tóc màu hồng nhạt. Nàng một tay cầm một cây kem, tay kia đang nắm một cuốn tạp chí màu sắc sặc sỡ, đằng sau nàng là hai con chó một lớn một nhỏ.
Tả Đình Y khôi phục vẻ mặt tự nhiên, nhấc chân đi về phía trước, Hồng Đào vội vàng đuổi theo, hai người sóng vai mà đi. Tả Đình Y hơi hạ thấp đầu: " Ngươi đối với nàng có hứng thú?"
" Quên đi." Hồng Đào vội vàng lắc đầu: " Ta cũng không dám, ngươi biết anh trai nàng là ai không? Trưởng phòng cảnh sát thành Đông Phương Vệ, hắc hắc, lần trước Aragon tiểu tử đó muốn đánh nhau bị nàng bắt được, kết quả trực tiếp bị đưa đến sở cảnh sát, bị nhốt trong đó hơn năm giờ, nghe nói lúc đi ra hắn nhìn không giống người chút nào a!" Hồng Đào ríu rít nói.
" Hừ, đáng đời." Tả Đình Y khinh thường nói, hắn đối với loại người ăn chơi trác táng như Aragon luôn luôn rất xem thường. Tả Đình Y xuất thân danh môn, mà Aragon mặc dù phụ thân là phú hào một phương, nhưng mà trong mắt của Tả Đình Y gia đình quý tộc như vậy so với bọn nhà giàu mới nổi cũng không khác gì nhau. Chỉ là tên kia cũng biết điều không có gây hấn gì với Tả Đình Y.
" Nghe nói một thời gian nữa tinh viện muốn cho người đến trường chúng ta." Hồng Đào thử dò xét hỏi.
Tả Đình Y hơi kinh ngạc nhìn hắn: " Tin tức của ngươi rất nhanh a." Tả Đình Y rất được các giáo viên yêu thích, hầu như những chuyện lớn nhỏ trong trường hắn đều biết trước. Hơn nửa hắn thuộc ban kỷ luật của trường, về phương diện giáo vụ cũng có liên quan, tin tức so với những học sinh bình thường nhanh hơn rất nhiều.
" Hắc hắc, chứ sao." Hồng Đào dõng dạc nói, sắc mặt ngay sau đó liền trở nên oán giận: " Cái thứ như ngươi có phải là bạn thân của ta không, chuyện lớn như vậy mà cũng không nói cho ta biết một tiếng." xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y
Tả Đình Y giải thích nói:" Ta cũng vậy, vừa mới biết không lâu. Nhà trường yêu cầu chúng ta nghiêm khắc, thắt chặt kỷ luật, tránh làm xấu mặt người ngoài."
" Đại khái là còn bao lâu nữa? Bọn họ đến trường chúng ta làm gì?"
" Còn khoảng hơn một tháng nữa, bọn họ tới làm gì ta cũng không biết rõ, chỉ nói là giao lưu trao đổi gì đó."
" Ngươi nói thử xem, đệ tử của Tinh Viện thực lực rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào? Thật sự là làm cho người ta chờ mong a!" Trong mắt Hồng Đào xuất hiện quang mang nóng cháy, hắn đột nhiên quay đầu lại: "Đình Y, ngươi có muốn đi Tinh Viện không?"
Tả Đình Y dừng lại cước bộ, hắn nghiêng đầu suy nghĩ một hồi rồi mới lắc đầu nói:" Ta cũng không biết, bất quá Tinh Viện mấy năm nay tuy có hơi sa sút, những vẫn là một trong lục đại học phủ, nền tảng vững chắc, trình độ của họ không phải những trường học bình thường có thể so sánh. Vả lại lần này bọn họ đến cũng chưa chắc có liên quan đến việc chiêu sinh."
" Thôi đi, theo ta thấy tám chín phần là có liên quan đến việc chiêu sinh. Tinh viện đã nhiều năm rồi không có cùng trường học khác tiến hành giao lưu, không phải vì vấn đề chiêu sinh thì là cái gì?" Hồng Đào không cho là đúng, nếu như thật sự giống như hắn suy nghĩ, thì cơ hội của hắn cũng rất lớn. Tả Đình Y cũng biết rõ thực lực người bạn thân này của mình, thực lực chân chính của Hồng Đào so với những biểu hiện thường ngay của hắn cao hơn rất nhiều.
" Vậy bọn họ tại sao lại chọn lựa trường của chúng ta?" Tả Đình Y lời nói sắc bén trực tiếp đi vào trọng tâm vấn đề.
Đúng vậy, nếu như nói là bởi vì việc chiêu sinh, vậy Tinh Viện tại sao lại chọn Đông Vệ Học Phủ? Cứ cho là Đông Vệ Học Phủ có thực lực đi, mà cho dù như vậy thì cũng không tới phiên Đông Vệ Học Phủ.
" Ách…" Hồng Đào có chút nghẹn lời.
" Không biết bọn họ lần này tới là nội viện đệ tử hay ngoại viện đệ tử đây." Tả Đình Y thong thả nói.
" Tốt nhất là nội viện, ngoại viện thì không thú vị." Hồng Đào đem vấn đề vừa rồi vứt sang một bên tiếp lời vấn đề của Tả Đình Y.
Tả Đình Y khinh thường liếc mắt nhìn Hồng Đào:" Chỉ sợ cho dù là ngoại viện đệ tử thì cái vị gọi là cao thủ của trường ta cũng không đối phó được." " Gọi là cao thủ" Bốn chữ này hắn nhấn mạnh từng chữ một.
Hồng Đào cười khan hai tiếng:" Đình Y, ngươi cứ nâng uy danh người ngoài, hạ thấp uy phong người mình."
/611
|