Tạp Đồ

Chương 557: Tạp tu vô tạp lưu

/611


"Báo cáo. Lý lịch địch nhân mà Trung đội số bảy sáu phụ trách phong tỏa Tuyết Lăng cốc gặp phải đã được tra rõ. Là Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn, trung đội trưởng đã bức đối phương vào trong cốc."

"A." Túc Hắc Minh hơi nheo lại con mắt yêu dị. Cười với một vị trung niên bên cạnh nói: "Đội quân này đúng là có chủ ý."

Trung niên nhân cười: "Không sao. Người tuổi trẻ là phải để bọn họ thấy máu."

Gã trung niên thân hình cao lớn, tay chân thô ráp. Phía sau hắn đứng hơn mười người tuổi trẻ ăn mặc giống hắn. Quần áo của bọn họ so với Túc Hắc Minh đúng là khác biệt, không phải trang phục chiến đấu của Liên Bang, mà là áo vải tay ngắn hoặc không có tay, đi chân trần hoặc là đi giày cỏ màu xanh đen. Hình thể của bọn họ tựa như từ một khuôn mẫu đúc ra. Mỗi người cường tráng, chỉ đơn giản đứng ở đó mà tự nhiên sinh ra một cỗ khí chất ngưng trọng như núi.

Thiết vệ Chư Hoành tùy thân của Túc Hắc Minh đứng ở một bên. Mục quang của hắn mỗi lần xẹt qua trên người những người này đều không tự kìm hãm được mà dừng lại một chút.

Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn.

Túc Hắc Minh bỗng nhiên nghĩ tới đoạn hình ảnh ngày trước đã được xem. Tạp phiến mưa lửa đầy trời tạo cho hắn hứng thú mãnh liệt. Thoáng dừng lại một chút, hắn bỗng nhiên đề cao âm lượng: "Thông báo toàn quân, không cho tên nào chạy thoát. Nhất là tạp phiến của bọn họ, không bỏ sót một cái mang tới cho ta."

"Vâng."

"Trải qua lần này, đại nhân có thể hoàn toàn ngồi lên vị trí đệ nhất nhân của lưỡng khu." Gã trung niên mang theo vài phần tán thưởng vài phần cảm khái nói: "Ban Trạch bội phục, Liên Bang quả nhiên anh hùng xuất hiện lớp lớp. Điều này Ma Cáp Địch Vực ta xa xa không bằng."

Túc Hắc Minh cười lắc đầu: "Lời này lại không đúng với đại nhân nhà ngươi. Là một nhân vật lợi hại nhất ta từng gặp không kém bất luận vị anh hùng nào."

Ban Trạch nghe câu đó, gật đầu: "Không sai, chỉ có anh hùng mới sánh với anh hùng, mới xứng đáng xây dựng tình hữu nghị. Nếu là cẩu hùng sao há có tư cách cùng anh hùng luận bàn? Đại nhân nhà ta mỗi lần nói đến ngài đều là khen ngợi không dứt. Đương thời mặc dù có rất nhiều trưởng lão phản đối, nhưng đại nhân nhà ta vẫn giữ quyết định cùng ngài kết minh."

"Yên tâm. Qua giai đoạn khó khăn mới có kết quả, ta nghĩ tiếp theo sẽ không còn ai nghi ngờ quyết định này của đại nhân nhà ngươi." Túc Hắc Minh lạnh nhạt cười nói.

Ban Trạch gật đầu cười.

@Đáy cốc âm trầm tối thui, mười quả cầu chiếu sáng tỏa ra quang mang nhu hòa theo sát đội ngũ đi tới. Đã không có đường lui, Trần Mộ cả bọn không chỉ muốn phá đường hạp cốc mà còn muốn lấy tốc độ mau nhất đột phá Tuyết Lăng cốc. Mỗi người đều không dám coi nhẹ. Đối phương đã cố ý thả cho bọn họ tiến vào sơn cốc, vậy nhất định có ám chiêu. Nhưng bay tới chỗ này vẫn chưa gặp phải bất cứ công kích gì, điều này khiến cho trong lòng mỗi người tràn ngập nghi hoặc.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên một bóng đen chợt xuất hiện, tiếng xé gió vèo vèo không dứt bên tai. Trần Mộ bị bất ngờ mà thất kinh, sắc mặt lập tức thay đổi.

Hư Không kĩ!

Đây là tiếng phá không của độc hữu của Hư Không kĩ! Trong đầu hắn nổ tung, hắn lúc này mới phát hiện vách đá hai bên sơn cốc một lượng lớn bóng đen ẩn náu. Những tiếng phá không liên tiếp không ngừng này chính là từ những bóng đen này phát ra. Như thế nào có thể có nhiều vô tạp lưu Hư Không kĩ như vậy? Ý nghĩ này như tia chớp hiện lên trong đầu hắn, nhưng lúc này đã lộ ra vấn đề, hắn cũng rốt cục minh bạch tính toán của đối phương. Truyện được copy tại TruyệnYY.com

Binh binh.

Do đột ngột không kịp chuẩn bị, lồng năng lượng của nhiều tạp tu bị những lưỡi đao khí này kích vỡ. tiếng kêu thảm thiết của tạp tu không dứt bên tai.

Trong cốc quái thạch san sát phức tạp, cực kì thích hợp vô tạp lưu phát huy. Trần Mộ không quản được nhiều, theo sau Duy A tiến lên. Động tác của Duy A cực nhanh, hơn nữa sự quỷ mị khó đoán so với lúc trước khác biệt. Hắn hôm nay tựa như một tia chớp màu đen, hơn nữa là một tia chớp đen cực kỳ cuồng bạo.

Trần Mộ chú ý tới sự khác thường của Duy A. Duy A bây giờ ra tay, so với lúc trước phải nặng hơn nhiều. Duy A một khi tiến tới trước ngực của đối phương, quyền phải nặng nề đánh trên ngực đối phương.

"Bình!" âm thanh mang theo vài phần nặng nề. Trần Mộ trong lòng nhảy lên, nếu giải phẫu thi thể người này tất sẽ phát hiện toàn bộ xương cốt của hắn đã bị một quyền này của Duy A phá nát hoàn toàn.

Không kịp phán đoán xem đến cùng là điều gì khiến Duy A cuồng bạo như vậy, Trần Mộ cũng một mình tiến vào trong địch nhân. Nữ ma quỷ cùng tiểu Bộ Mặc cũng không chút do dự xông vào.

Trần Mộ lắc mình một cái, tránh một đường đao khí. Gió nương theo đao khí lướt sát qua má của hắn. Hắn không quay đầu lại, hất tay ngược lại một cái, cũng đồng dạng là một đao khí.

Đối phương tựa hồ không có ngờ tới Trần Mộ cũng hiểu đao khí. Không kịp né tránh, liền bị kích trúng, kêu thảm một tiếng từ trên vách đá rơi xuống. Địch nhân bên cạnh thấy thế, không do dự hướng Trần Mộ đánh tới.

Ồ. Mấy cái vô tạp lưu này sao lại biết bay?

Trần Mộ có chút khó tin vào mắt của mình. Mấy cái vô tạp lưu này lại như tạp tu thông thường xông thẳng tới Trần Mộ. Không có khả năng!

Ánh mắt hắn lướt qua trên cổ tay. Quả nhiên phát hiện độ nghi, những người này là tạp tu. Tạp tu có thể sử dụng Hư Không kĩ? Hắn cảm thấy đại não có chút lẫn lộn. Hắn chưa từng thấy qua tạp tu có thể sử dụng Hư Không kĩ, ngoại trừ chính hắn. Có thể sử dụng Hư Không kĩ là khái niệm gì? Cái này cũng ý là những tạp tu này cường độ của thân thể đã đạt tới một bước cực kì kinh người. Điều này cũng có nghĩa những tạp tu này có thể chịu đựng được phụ tải phi hành rất cao. Điều này cũng có nghĩa những tạp tu này có tốc độ rất nhanh. Tạp tu như vậy cực kỳ giống Trần Mộ hiện tại.

Nhưng mà qua chiến đấu, Trần Mộ rất nhanh có phát hiện mới. Địch cũng không hoàn toàn là tạp tu. Ngoại trừ tuyệt đại bộ phận tạp tu ra, còn có một bộ phận nhỏ trên cổ tay cũng không có độ nghi, bọn họ là vô tạp lưu chân chính. Hư Không kĩ của hai bọn cũng khác nhau rõ ràng. Hư Không kĩ của tạp tu hiển nhiên so với những vô tạp lưu đơn thuần kia phải yếu hơn nhiều.

Những vô tạp lưu này là cao thủ chân chính, những vô tạp lưu này phần lớn tuổi còn rất trẻ, khoảng trên dưới hai mươi tuổi nhưng mà thân thủ lại cực kỳ cao minh. Tùy tiện một người, cũng chỉ hơi kém so với Tiểu Bộ Mặc mà thôi. Điều này khiến cho Trần Mộ thật sự giật mình. Thực lực của tiểu Bộ Mặc cực kỳ cao siêu, nếu như không sử dụng độ nghi, Trần Mộ cũng không chắc có thể thắng tiểu Bộ Mặc.

Nhưng mà kém một bậc, ở trên chiến trường chính là khác biệt giữa sống và chết.

Sợi mây kia của Nữ ma quỷ khiến Trần Mộ ấn tượng thật sâu. Quả là có thể dùng xuất quỷ nhập thần mà hình dung. Nàng tựa như vì bóng tối mà sinh ra. Bóng tối không chỉ không gây chút trở ngại nào cho nàng, ngược lại khiến cho nàng như cá gặp nước. Sợi mây màu đen to bằng ngón tay cái lúc thì mềm mại như dây thừng, lúc chợt cứng rắn như thương, lặng lẽ không tiếng động, sát khí chợt hiện chợt biến mất khó lòng phán đoán.

Mà hỗn chiến quy mô như vậy, càng dựa vào lực chiến đấu của cá nhân. Mà phe Trần Mộ cao thủ nhiều vượt xa ý liệu của đối phương.

Dương Sơn Phi hình bóng mơ hồ, bên ngoài cơ thể hắn di động vô số tia chớp, những tia chớp này che phủ hắn cực kỳ kín kẽ. Tựa như mặc một kiện áo giáp do tia điện tạo thành, trong bóng đêm bắt mắt cực kỳ. Từ xa nhìn lại như thiên thần hạ phàm. Đấu pháp của hắn cực kỳ bá đạo, trong lúc giơ tay nhấc chân, điện mang chớp động. Có lúc thậm chí cả người giống như đạn pháo đánh về phía đối phương. Địch nhân bị đánh trúng không ai không phải là toàn thân cháy như than. So ra, thủ pháp của Tô nhìn qua ôn hòa hơn một chút. Đương nhiên, cũng chỉ là nhìn mà thôi. Mười ngón của hắn hiện lên mười năng lượng chỉ sáo màu sắc khác nhau. Mười ngón như bay, mỗi chiếc chỉ sáo quang mang chợt lóe, nhìn qua tuyệt đẹp, tràn đầy nhịp điệu. Nhưng mà dưới sự mĩ lệ này, lại ẩn tàng sát cơ. Tạp tu xung quanh hắn toàn bộ sắc mặt trắng bệch, phun huyết mà chết. Âm ba tạp. Trần Mộ trong lòng thất kinh, tấm Âm ba tạp của Tô tuyệt đối không dưới cấp sáu.

Tiêu Tư xuất thủ như nâng tạ. Trên tay hắn sử dụng chính là tạp phiến ba sao Trần Mộ lúc trước chế tạo– Chiết Hình Yến Ba Tạp. Nhưng mà, nếu không phải Trần Mộ sớm đã biết, sẽ không tin đây lại là một tạp phiến ba sao. Sóng nhận màu đỏ sẫm kia đã không phải là hình ê ke (chiết hình – hình gấp) thô xấu. Mà tựa như một con én lửa thật sự. Những con én lửa chỉ khoảng một nắm tay này có uy lực đáng sợ. Giá trị sát thương khi nổ Trần Mộ rất khó phán đoán chuẩn xác. Chúng nó bình thường bắn ra nhiều điểm hỏa tinh. Những hỏa tinh này đều là chí mạng. Chúng nó còn có thể đến gần địch nhân mới đột nhiên nhả ra châm năng lượng nhỏ bé, khiến kẻ khác khó lòng phòng bị. Hơn mười con én lửa ở xung quanh Tiêu Tư bay múa, khiến cho không ai dám đến gần.

Thanh Thanh xuất thủ vẫn nhẹ nhàng như xưa. Mỗi lần xuất thủ là có người mất mạng.

Tình huống bất ngờ nảy sinh trong bóng tối, tạo ra một mộng cảnh mĩ lệ mà mê ly. Từng mảnh toái nhận màu hồng kia đủ để xé nát thân thể của bất kỳ kẻ nào.

Nhưng nếu nói khoa trương nhất thì phải là Tây Trạch. Mọi người cũng rốt cuộc cảm nhận được hàm nghĩa chính thức của bốn chữ Sát thần Tây Trạch.

Hắn linh hoạt trơn tuột như sát thần, đao quang hình trăng lưỡi liềm cự đại màu đỏ tươi như máu không thứ gì có thể ngăn cản. Ở trước mặt hắn, vô luận là tạp tu hay là vô tạp lưu, tất cả đều là bị chém ngang lưng. Đao quang màu máu còn dài hơn so với một người, có khi vung lên liền đồng thời chặt đứt mấy người. Tạp tu bị chém ngang lưng nhất thời chưa chết, tiếng kêu rên thảm thiết thê lương làm tạp tu đồng hành bên cạnh Tây Trạch sắc mặt cũng trắng bệch. Tây Trạch thần sắc không chút thay đổi đi phía trước, giống như bổ dưa cắt rau. Những tạp tu kia cho dù bọn họ có Hư Không kĩ của vô tạp lưu, ở trước mặt Tây Trạch, vẫn như cũ yếu ớt như tờ giấy.

Đao quang màu máu mỗi lần huy động, sát khí cuộn lên khiến cho người ta có ảo giác đặt mình trong biển máu. Ở trong vòng hơn mười thước chung quanh hắn, không ai dám đến gần. Đám quân đội kia tuyệt đối không nghĩ tới, trong đội ngũ của Trần Mộ có được nhiều cao thủ như thế. Đội ngũ đang lâm trận này, ngay cả Lục Đại thực lực hùng hậu cũng khó tiếp cận, càng đừng nói vẻn vẹn một trung đội của Mạc Doanh.

Rất nhanh, tạp tu Mạc Doanh bên trong sơn cốc cơ hồ hết sạch, mà còn lại tất cả đều là những vô tạp lưu chân chính. Những vô tạp lưu này sắc mặt mỗi người cũng khó coi, nhưng bọn họ không đầu hàng, vẫn còn ngoan cường chống cự. Nhưng lúc này, những người như Tây Trạch, Tiêu Tư, đại bộ phận đều đã đình thủ. Đối phương còn vài người như vậy, bọn họ không thèm động thủ.

Ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú trên một người, đó chính là Duy A. Duy A vẫn như cũ đang chém giết.

Những cao thủ vô tạp lưu có thể thong dong ứng phó tạp tu cao thủ thông thường, ở trước mặt Duy A vẫn chỉ một kích. Bọn họ tựa như một đám cừu mềm yếu. Bỗng nhiên, một tên vô tạp lưu tuổi còn trẻ chỉ vào Duy A, dùng ngôn ngữ Trần Mộ chưa từng nghe qua, kêu gào kinh hoảng. Vô tạp lưu còn sót lại mỗi người hoảng sợ nhìn Duy A, loại tâm tình này lần đầu tiên xuất hiện trên mặt bọn họ.

Duy A không hề có dấu hiệu dừng lại.


/611

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status