Edit + Beta: Vịt
Cục trưởng Giang ngồi một bên, hất mắt đi.
Mặc dù tùy ý người đàn ông này bị đánh không hợp quy tắc, nhưng dù sao ông ta cũng làm việc quá ác độc, nên chịu một lần dạy dỗ này, ông ta có thể biết mình không phải loại hàng lợi hại gì, chỉ là tên ma xó phế vật. Thế giới này cũng không phải là vây chuyển quanh ông ta, ông ta dám làm ra mấy chuyện ác độc kia, nên biết sẽ có hậu quả gì.
Cố Phong biết chừng mực, cục trưởng Giang là bạn học cũ, cũng hiểu Cố Phong giờ phút này nổi điên, vì vậy cũng không ngăn cản.
"Mày...... Đừng khinh người quá đáng...... A......"
Cố Phong bóp cổ Cậu, "Chỉ vì chút tiền như vậy, ông dám ra tay độc ác với Dư Bảo Nguyên, ông đây thật con mẹ nó muốn một súng bắn chết mày."
Cậu đã bị người đàn ông nổi điên này dọa vỡ mật. Đám bảo tiêu bên cạnh đang giễu cợt, vừa quay đầu liền ngửi thấy một cỗ mùi khó ngửi. Bọn họ tỉ mỉ ngưng mắt hơi đánh giá, nhất thời nhíu mày.
Hay lắm, sợ tè rồi.
Trên quần Cậu, một vũng nước đọng lớn.
Cố Phong cầm tóc tên đàn ông này lên, "Ông đây ra ngoài lăn lộn nhiều năm như vậy, không ai dám bắt nạt người của tao, mày coi như là đầu tiên, tốt lắm."
Vừa nói, ánh mắt hắn lạnh lùng xoay người, ở trên ghế sa lon ngồi xuống, hít sâu một hơi, giống như nhìn một người chết nhìn chằm chằm cậu, "Chúng mày coi như là giẫm lên đường biên ngang của ông đây. Cho dù Dư Bảo Nguyên xin tha cho chúng mày, tao cũng sẽ không bỏ qua cho chúng mày. Tiểu Chu!"
"Cố tổng."
Cố Phong lạnh lùng hỏi, "Tài liệu bắt đầu thu xếp chưa?"
Tiểu Chu khẽ cười một tiếng, "Bắt đầu hết ròi. Nhân viên tình báo chúng tôi thuê đã bắt đầu tiến hành điều tra tất cả người một nhà này, tiến triển trước mắt cũng không tệ lắm."
Vừa nói, y cầm tablet phát sáng trong tay lên, "Trước mắt chúng tôi tra được, Cậu của trợ lý Dư bốn năm trước có một vụ vào phòng trộm cắp chưa phán, ba năm trước có nghi ngờ cưỡng gian quả phụ cùng thôn, bất quá vụ án bị đè ép. Mợ của trợ lý Dư khả nghi bao che tội phạm, mấy họ hàng xa khác từng người có chiếm đoạt tài vật phi pháp, sản xuất và tiêu thụ nguyên liệu thực phẩm chất lượng kém, lừa đảo, gây hấn gây chuyện các loại tội danh. Hơn nữa lần giam giữ phi pháp và tội cố ý gây thương tích này, nhân chứng vật chứng cụ thể đã tăng thêm nhân viên đi thu thập rồi, tin rằng rất nhanh, những tội danh này đều có thể định ra."
"Tốt," Cố Phong gật gật đầu, "Chuyện lần này hoàn thành, mọi người tiền thưởng gấp bội."
"Cám ơn Cố tổng."
Cậu bị người khống chế giống như heo chết, lập tức sắc mặt trắng bệch.
Làm sao sẽ......
Mấy chuyện ông ta từng làm kia, đều đã giở vô lại hoặc là tìm cách quan hệ, tất cả đều đè xuống rồi. Tại sao, tại sao lại bị mấy người này từng cái đào bới hết lên!
Cả người ông ta giống như cái sàng run lẩy bẩy.
Tiểu Chu nhìn nhìn tên đàn ông lâm vào trong kinh hãi và khiếp sợ cực độ kia, hừ cười một tiếng, bổ một đao: "Số tội này gom đủ, chỉ cần tài liệu giao ra, tội danh xác định, e rằng đời này...... Triệt để xong rồi."
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Cố Phong hút điếu thuốc, bắt tay với cục trưởng Giang, "Chuyện lần này nhờ có cục trưởng Giang bên này trợ giúp. Chuyện vẫn chưa xong, chờ đám người này toàn bộ vào ngục giam," Hắn dừng một chút, thần sắc lạnh hơn, "Cục trưởng Giang phải giúp tôi chiếu cố cẩn thận. Bọn họ nếu còn không đàng hoàng...... Dụng cụ tra tấn của cục trưởng Giang để lâu quá rồi, cũng đừng để chúng nó gỉ sét nữa."
Cục trưởng Giang đương nhiên nghe hiểu hàm nghĩa trong lời nói của hắn, cũng cười một tiếng, "Tôi hiểu phân tấc. Cố tổng yên tâm, ở chỗ tôi, chơi xấu, không có ích gì."
Cố Phong gật gật đầu, đứng dậy đi tới cửa.
Chỉ là lúc hắn đi tới bên cạnh Cậu, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, duỗi tay ra, trực tiếp đem một cánh tay vẫn ổn của tên đàn ông này cũng răng rắc một tiếng tháo thành trật khớp.
Cậu đau đến tru tréo, gào tới cổ họng cũng phá âm.
"Đừng tưởng cái này xong rồi," Cố Phong cười lạnh nói, "Cuộc sống khổ sở của các người...... Giờ mới bắt đầu."
Cục trưởng Giang ngồi một bên, hất mắt đi.
Mặc dù tùy ý người đàn ông này bị đánh không hợp quy tắc, nhưng dù sao ông ta cũng làm việc quá ác độc, nên chịu một lần dạy dỗ này, ông ta có thể biết mình không phải loại hàng lợi hại gì, chỉ là tên ma xó phế vật. Thế giới này cũng không phải là vây chuyển quanh ông ta, ông ta dám làm ra mấy chuyện ác độc kia, nên biết sẽ có hậu quả gì.
Cố Phong biết chừng mực, cục trưởng Giang là bạn học cũ, cũng hiểu Cố Phong giờ phút này nổi điên, vì vậy cũng không ngăn cản.
"Mày...... Đừng khinh người quá đáng...... A......"
Cố Phong bóp cổ Cậu, "Chỉ vì chút tiền như vậy, ông dám ra tay độc ác với Dư Bảo Nguyên, ông đây thật con mẹ nó muốn một súng bắn chết mày."
Cậu đã bị người đàn ông nổi điên này dọa vỡ mật. Đám bảo tiêu bên cạnh đang giễu cợt, vừa quay đầu liền ngửi thấy một cỗ mùi khó ngửi. Bọn họ tỉ mỉ ngưng mắt hơi đánh giá, nhất thời nhíu mày.
Hay lắm, sợ tè rồi.
Trên quần Cậu, một vũng nước đọng lớn.
Cố Phong cầm tóc tên đàn ông này lên, "Ông đây ra ngoài lăn lộn nhiều năm như vậy, không ai dám bắt nạt người của tao, mày coi như là đầu tiên, tốt lắm."
Vừa nói, ánh mắt hắn lạnh lùng xoay người, ở trên ghế sa lon ngồi xuống, hít sâu một hơi, giống như nhìn một người chết nhìn chằm chằm cậu, "Chúng mày coi như là giẫm lên đường biên ngang của ông đây. Cho dù Dư Bảo Nguyên xin tha cho chúng mày, tao cũng sẽ không bỏ qua cho chúng mày. Tiểu Chu!"
"Cố tổng."
Cố Phong lạnh lùng hỏi, "Tài liệu bắt đầu thu xếp chưa?"
Tiểu Chu khẽ cười một tiếng, "Bắt đầu hết ròi. Nhân viên tình báo chúng tôi thuê đã bắt đầu tiến hành điều tra tất cả người một nhà này, tiến triển trước mắt cũng không tệ lắm."
Vừa nói, y cầm tablet phát sáng trong tay lên, "Trước mắt chúng tôi tra được, Cậu của trợ lý Dư bốn năm trước có một vụ vào phòng trộm cắp chưa phán, ba năm trước có nghi ngờ cưỡng gian quả phụ cùng thôn, bất quá vụ án bị đè ép. Mợ của trợ lý Dư khả nghi bao che tội phạm, mấy họ hàng xa khác từng người có chiếm đoạt tài vật phi pháp, sản xuất và tiêu thụ nguyên liệu thực phẩm chất lượng kém, lừa đảo, gây hấn gây chuyện các loại tội danh. Hơn nữa lần giam giữ phi pháp và tội cố ý gây thương tích này, nhân chứng vật chứng cụ thể đã tăng thêm nhân viên đi thu thập rồi, tin rằng rất nhanh, những tội danh này đều có thể định ra."
"Tốt," Cố Phong gật gật đầu, "Chuyện lần này hoàn thành, mọi người tiền thưởng gấp bội."
"Cám ơn Cố tổng."
Cậu bị người khống chế giống như heo chết, lập tức sắc mặt trắng bệch.
Làm sao sẽ......
Mấy chuyện ông ta từng làm kia, đều đã giở vô lại hoặc là tìm cách quan hệ, tất cả đều đè xuống rồi. Tại sao, tại sao lại bị mấy người này từng cái đào bới hết lên!
Cả người ông ta giống như cái sàng run lẩy bẩy.
Tiểu Chu nhìn nhìn tên đàn ông lâm vào trong kinh hãi và khiếp sợ cực độ kia, hừ cười một tiếng, bổ một đao: "Số tội này gom đủ, chỉ cần tài liệu giao ra, tội danh xác định, e rằng đời này...... Triệt để xong rồi."
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Cố Phong hút điếu thuốc, bắt tay với cục trưởng Giang, "Chuyện lần này nhờ có cục trưởng Giang bên này trợ giúp. Chuyện vẫn chưa xong, chờ đám người này toàn bộ vào ngục giam," Hắn dừng một chút, thần sắc lạnh hơn, "Cục trưởng Giang phải giúp tôi chiếu cố cẩn thận. Bọn họ nếu còn không đàng hoàng...... Dụng cụ tra tấn của cục trưởng Giang để lâu quá rồi, cũng đừng để chúng nó gỉ sét nữa."
Cục trưởng Giang đương nhiên nghe hiểu hàm nghĩa trong lời nói của hắn, cũng cười một tiếng, "Tôi hiểu phân tấc. Cố tổng yên tâm, ở chỗ tôi, chơi xấu, không có ích gì."
Cố Phong gật gật đầu, đứng dậy đi tới cửa.
Chỉ là lúc hắn đi tới bên cạnh Cậu, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, duỗi tay ra, trực tiếp đem một cánh tay vẫn ổn của tên đàn ông này cũng răng rắc một tiếng tháo thành trật khớp.
Cậu đau đến tru tréo, gào tới cổ họng cũng phá âm.
"Đừng tưởng cái này xong rồi," Cố Phong cười lạnh nói, "Cuộc sống khổ sở của các người...... Giờ mới bắt đầu."
/286
|