Edit + Beta: Vịt
Quán trà sữa của Dư Bảo Nguyên hừng hực khí thế mà chuẩn bị.
Quán trà sữa này đã tìm được mặt tiền cửa hàng, thanh toán hợp đồng thuê 1 năm. Bên trong cũng đã mua xong nguyên liệu lắp đặt, ủy thác công ty lắp đặt tiến hành trang trí.
Tường giấy thuần sắc màu vàng ấm, khiến người ta vừa đi vào liền cảm thấy dịu dàng trong mắt, trong lòng ấm áp. Diện tích mặt tiền của hàng coi như lớn, vì vậy bố trí quầy bar và rất nhiều bàn gỗ nhỏ có phong cách. Trên mỗi bàn gỗ đều treo đèn bảo vệ mắt, trên bàn đặt lọ bảo vệ môi trường sinh thái và các loại đồ linh tinh cần thiết như khăn giấy, thoạt nhìn rất thích hợp bạn bè tán gẫu, tình nhân hẹn hò, cùng với học sinh tiểu học trung học mấy ngày trước khi nghỉ đông nghỉ hè kết thúc điên cuồng bổ sung tác nghiệp.
Menu cũng ở trong suy nghĩ của Dư Bảo Nguyên và một đám người, coi như là có mô hình mẫu. Các loại trà sữa hiện nay, sữa chua handmade gì đó, đều lấy cái tên moe moe, hết sức phù hợp với phong cách cả quán.
Dư Bảo Nguyên lúc này đứng ở cửa cửa hàng, đang từ trên xe tải nhận một vài hòm nguyên liệu pha chế trà sữa.
Nhận lấy hòm, ưỡn cao bụng gồ lên đi vào trong quán. Bên đó, Bạch Hướng Thịnh và Mạnh Mãng Long đang ngồi uống trà.
Bạch Hướng Thịnh thấy Dư Bảo Nguyên như vậy, vội vàng đi lên phía trước nhận lấy hòm. Ai biết y vừa cầm hòm tới trên tay, Mạnh Mãng Long liền giống như lò xo bắn tới, từ trong tay Bạch Hướng Thịnh cướp tới, "Uống trà đi, làm việc ông xã làm."
Bạch Hướng Thịnh ngượng ngùng mà ngồi xuống, sắc mặt lành lạnh, lỗ tại lại đỏ bừng.
Dư Bảo Nguyên lau lau mồ hôi, cũng ngồi xuống đối diện y.
"Coi như là chuẩn bị gần đủ rồi nhỉ," Bạch Hướng Thịnh nhìn xung quanh mặt tiền cửa hàng một vòng, "Tôi thấy rất tốt, vị trí quán này cũng tốt, trước sau đều có cao ốc thương mại, lượng người tuyệt đối ổn."
"Đúng vậy," Dư Bảo Nguyên rót cho mình chén trà, "Chỗ tôi cố ý chọn, có thể không được sao?"
Mạnh Mãng Long chuyển xong hòm, ngồi trở lại bên cạnh Bạch Hướng Thịnh.
Dư Bảo Nguyên cười nói: "Lần này, vẫn phải cám ơn Hướng Thịnh và Mạnh tổng."
Mạnh Mãng Long là Tổng giám đốc tập đoàn xây dựng, loại chuyện làm xây dựng và lắp đặt này, gã có rất nhiều biện pháp. Mặt tiền cửa hàng này của Dư Bảo Nguyên có thể nhanh như vậy, dùng giá tiền thấp như vậy lắp xong, cũng là phiền Bạch Hướng Thịnh bắc nối.
"Không cần khách khí." Bạch Hướng Thịnh mỉm cười nói.
"Ha ha, tôi tính toán, lắp đặt dù sao cũng tốn ít hơn so với tôi dự tính khoảng 12 vạn," Dư Bảo Nguyên lật ghi chép trong điện thoại, cười tới mắt cong cong, "Vẫn là Mạnh tổng có cách. Quả nhiên, đi cửa sau chính là thuận tiện."
"Ừm," Mạnh Mãng Long gật gật đầu, bỗng nhiên tiến tới bên tai Bạch Hướng Thịnh, mang theo vài phần vài phần sắc dục giống như lưu manh, "Thịnh Thịnh, đi cửa sau chính là thuận tiện."
Trên mặt Bạch Hướng Thịnh mỉm cười, dưới đáy bàn hung hăng giẫm tên lưu manh không biết xấu hổ này một đạp.
Ban ngày ban mặt, chỉ phát tao.
Tối qua ở trên giường làm lâu như vậy còn chưa đủ, còn muốn đi ra ngoài mất mặt xấu hổ.
Tối nay chia phòng ngủ! Y tàn bạo nghĩ thầm.
"Nhân viên cửa hàng thuê thế nào rồi?" Bạch Hướng Thịnh uống ngụm trà, tùy ý hỏi.
Dư Bảo Nguyên nhìn mấy danh sách trên tay, "Đăng tuyển dụng, hiện tại có mấy người này chọn, tôi định chọn 4, sau này làm ăn tốt tuyển thêm mấy người. Anh xem ai thích hợp......"
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Một ngày bận rộn, cho dù Dư Bảo Nguyên ở dưới sự giúp đỡ của mọi người không làm bao nhiêu việc thể lực, cũng mệt tới mồ hôi đầy người.
Cậu lái xe van nhỏ của mình từ chỗ Mạnh Mãng Long mua giá thấp, tâm tình rất tốt, thậm chí ngâm bài hát.
Cái xe van này, sau này dán nhãn hiệu quán lên, có thể mang đi làm xe nhập hàng hoặc là xe ship đồ ăn, cũng thuận tiện.
Cậu một đường lái xe về tiểu khu mình ở, ở bãi đậu xe ngừng lại. Một bên ngâm điệu hát, một bên xoay chìa khóa, bước chân nhẹ hơn trước kia rất nhiều.
Cuộc sống có hi vọng rồi, vui.
Cậu một đường chào hỏi mấy ông cụ bà cụ ngồi tán gẫu trời trăng hoặc chơi mạt chược dưới lầu, một đường mang theo nụ cười đi về. Lúc đi tới siêu thị nhỏ, đi vào mua ít thịt bò và thịt viên.
Hôm nay nấu nồi lẩu, đãi mình bữa ngon.
Đi về dưới tòa nhà của mình, cậu đang định đi lên, dư quang ánh mắt thoáng nhìn, lại phát hiện một chiếc xe thương vụ màu đen.
Chiếc xe này, màu sắc điệu thấp, nhưng nhìn logo xe, tên xe.
Liếc xuống chút nữa, quét biển số xe kia, chân mày Dư Bảo Nguyên nhất thời nhăn lại.
Xe của Cố Phong.
Quán trà sữa của Dư Bảo Nguyên hừng hực khí thế mà chuẩn bị.
Quán trà sữa này đã tìm được mặt tiền cửa hàng, thanh toán hợp đồng thuê 1 năm. Bên trong cũng đã mua xong nguyên liệu lắp đặt, ủy thác công ty lắp đặt tiến hành trang trí.
Tường giấy thuần sắc màu vàng ấm, khiến người ta vừa đi vào liền cảm thấy dịu dàng trong mắt, trong lòng ấm áp. Diện tích mặt tiền của hàng coi như lớn, vì vậy bố trí quầy bar và rất nhiều bàn gỗ nhỏ có phong cách. Trên mỗi bàn gỗ đều treo đèn bảo vệ mắt, trên bàn đặt lọ bảo vệ môi trường sinh thái và các loại đồ linh tinh cần thiết như khăn giấy, thoạt nhìn rất thích hợp bạn bè tán gẫu, tình nhân hẹn hò, cùng với học sinh tiểu học trung học mấy ngày trước khi nghỉ đông nghỉ hè kết thúc điên cuồng bổ sung tác nghiệp.
Menu cũng ở trong suy nghĩ của Dư Bảo Nguyên và một đám người, coi như là có mô hình mẫu. Các loại trà sữa hiện nay, sữa chua handmade gì đó, đều lấy cái tên moe moe, hết sức phù hợp với phong cách cả quán.
Dư Bảo Nguyên lúc này đứng ở cửa cửa hàng, đang từ trên xe tải nhận một vài hòm nguyên liệu pha chế trà sữa.
Nhận lấy hòm, ưỡn cao bụng gồ lên đi vào trong quán. Bên đó, Bạch Hướng Thịnh và Mạnh Mãng Long đang ngồi uống trà.
Bạch Hướng Thịnh thấy Dư Bảo Nguyên như vậy, vội vàng đi lên phía trước nhận lấy hòm. Ai biết y vừa cầm hòm tới trên tay, Mạnh Mãng Long liền giống như lò xo bắn tới, từ trong tay Bạch Hướng Thịnh cướp tới, "Uống trà đi, làm việc ông xã làm."
Bạch Hướng Thịnh ngượng ngùng mà ngồi xuống, sắc mặt lành lạnh, lỗ tại lại đỏ bừng.
Dư Bảo Nguyên lau lau mồ hôi, cũng ngồi xuống đối diện y.
"Coi như là chuẩn bị gần đủ rồi nhỉ," Bạch Hướng Thịnh nhìn xung quanh mặt tiền cửa hàng một vòng, "Tôi thấy rất tốt, vị trí quán này cũng tốt, trước sau đều có cao ốc thương mại, lượng người tuyệt đối ổn."
"Đúng vậy," Dư Bảo Nguyên rót cho mình chén trà, "Chỗ tôi cố ý chọn, có thể không được sao?"
Mạnh Mãng Long chuyển xong hòm, ngồi trở lại bên cạnh Bạch Hướng Thịnh.
Dư Bảo Nguyên cười nói: "Lần này, vẫn phải cám ơn Hướng Thịnh và Mạnh tổng."
Mạnh Mãng Long là Tổng giám đốc tập đoàn xây dựng, loại chuyện làm xây dựng và lắp đặt này, gã có rất nhiều biện pháp. Mặt tiền cửa hàng này của Dư Bảo Nguyên có thể nhanh như vậy, dùng giá tiền thấp như vậy lắp xong, cũng là phiền Bạch Hướng Thịnh bắc nối.
"Không cần khách khí." Bạch Hướng Thịnh mỉm cười nói.
"Ha ha, tôi tính toán, lắp đặt dù sao cũng tốn ít hơn so với tôi dự tính khoảng 12 vạn," Dư Bảo Nguyên lật ghi chép trong điện thoại, cười tới mắt cong cong, "Vẫn là Mạnh tổng có cách. Quả nhiên, đi cửa sau chính là thuận tiện."
"Ừm," Mạnh Mãng Long gật gật đầu, bỗng nhiên tiến tới bên tai Bạch Hướng Thịnh, mang theo vài phần vài phần sắc dục giống như lưu manh, "Thịnh Thịnh, đi cửa sau chính là thuận tiện."
Trên mặt Bạch Hướng Thịnh mỉm cười, dưới đáy bàn hung hăng giẫm tên lưu manh không biết xấu hổ này một đạp.
Ban ngày ban mặt, chỉ phát tao.
Tối qua ở trên giường làm lâu như vậy còn chưa đủ, còn muốn đi ra ngoài mất mặt xấu hổ.
Tối nay chia phòng ngủ! Y tàn bạo nghĩ thầm.
"Nhân viên cửa hàng thuê thế nào rồi?" Bạch Hướng Thịnh uống ngụm trà, tùy ý hỏi.
Dư Bảo Nguyên nhìn mấy danh sách trên tay, "Đăng tuyển dụng, hiện tại có mấy người này chọn, tôi định chọn 4, sau này làm ăn tốt tuyển thêm mấy người. Anh xem ai thích hợp......"
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Một ngày bận rộn, cho dù Dư Bảo Nguyên ở dưới sự giúp đỡ của mọi người không làm bao nhiêu việc thể lực, cũng mệt tới mồ hôi đầy người.
Cậu lái xe van nhỏ của mình từ chỗ Mạnh Mãng Long mua giá thấp, tâm tình rất tốt, thậm chí ngâm bài hát.
Cái xe van này, sau này dán nhãn hiệu quán lên, có thể mang đi làm xe nhập hàng hoặc là xe ship đồ ăn, cũng thuận tiện.
Cậu một đường lái xe về tiểu khu mình ở, ở bãi đậu xe ngừng lại. Một bên ngâm điệu hát, một bên xoay chìa khóa, bước chân nhẹ hơn trước kia rất nhiều.
Cuộc sống có hi vọng rồi, vui.
Cậu một đường chào hỏi mấy ông cụ bà cụ ngồi tán gẫu trời trăng hoặc chơi mạt chược dưới lầu, một đường mang theo nụ cười đi về. Lúc đi tới siêu thị nhỏ, đi vào mua ít thịt bò và thịt viên.
Hôm nay nấu nồi lẩu, đãi mình bữa ngon.
Đi về dưới tòa nhà của mình, cậu đang định đi lên, dư quang ánh mắt thoáng nhìn, lại phát hiện một chiếc xe thương vụ màu đen.
Chiếc xe này, màu sắc điệu thấp, nhưng nhìn logo xe, tên xe.
Liếc xuống chút nữa, quét biển số xe kia, chân mày Dư Bảo Nguyên nhất thời nhăn lại.
Xe của Cố Phong.
/286
|