Sau một ngày, Diệp Hi và Thẩm Tu Lâm tự cho là đã kín đáo mà phân chia nhau rời khỏi văn phòng. Bởi vì Diệp Hi cảm thấy tình yêu văn phòng cấp trên và cấp dưới gì gì đó, tốt nhất vẫn là nên đừng quá lộ liễu. Miệng lưỡi thế gian đáng sợ, loại chuyện đó giấu chút cũng không sao.
Đúng vậy, Diệp Hi còn chưa biết rằng tình yêu văn phòng của mình và Thẩm tổng thông qua mấy anh bảo vệ đã được thêm mắm thêm muối lan truyền khắp công ty...
Vì thế vài phút sau, trên đoạn đường cái cách công ty 200m, Diệp Hi giống như băng đảng trộm cắp lắc mình nhanh nhẹn lẻn vào một chiếc màu xe đen vừa nhìn đã biết là siêu xe, cùng Thẩm tổng chạm trán!
Nhưng ba giây sau, Diệp Hi lại nhanh chóng lẻn ra, mặt đỏ tía tai vùi đầu chạy lên trước một đoạn ngắn, lại một lần nữa nhanh nhẹn lẻn vào một chiếc xe màu đen giống cái vừa nãy y như đúc.
Diệp Hi: "..."
Mẹ nó lên nhầm xe! Xe giống y như xe ông xã nhà mình!
Trông thấy tất cả - Thẩm tổng rất muốn đánh sét: "..."
"Hôm nay đi đâu ăn vậy anh?" - Diệp Hi xoa xoa gò má đỏ bừng, thuần thục lôi ra quyển sổ ghi nhớ: "Lẩu nướng, cơm tây, đồ Trung hay là Hàn?"
Thẩm Tu Lâm chậm rãi nói: "Đồ ăn Trung Quốc đi."
Diệp Hi lật lật quyển sổ ghi nhớ, hỏi: "Món gì đây? Tứ Xuyên, Tô Chiết hay là Tương Huy?"
Nghiễm nhiên một mỹ thực gia!
Thẩm Tu Lâm cười cười: "Hôm nay tới nhà anh nhé?"
Diệp Hi đỏ bừng mặt, giơ tay nhẹ nhàng đấm một quyền lên người Thẩm Tu Lâm, nói: "Anh đứng đắn chút đi, chúng ta đang thảo luận đồ ăn mà, ăn gì đó anh chờ đến tối đi."
-- hiển nhiên đây là do di chứng tạo thành!
Thẩm Tu Lâm dùng một loại ánh mắt rất khó hình dung nhìn Diệp Hi, gian nan há miệng thở dốc, giải thích nói: "... Là ăn cơm theo đúng mặt chữ."
"A, được rồi." - Diệp Hi xấu hổ quay đầu nhìn ngoài cửa sổ.
Khi hai người trở về nhà Thẩm Tu Lâm, dì giúp việc đã làm xong một bàn đồ ăn lớn, đang dùng lửa nhỏ hâm nóng canh.
"Chị Lý, chị về trước đi, phần còn lại cứ để tôi lo." - Thẩm Tu Lâm nói.
Nói xong, Thẩm Tu Lâm cởi áo khoác ngoài, ưu nhã cuộn cổ tay áo sơ mi trắng, tắt bếp, lấy ra hai bát canh, dùng muỗng đổ đầy hai bát, Diệp Hi cẩn thận bưng nó lên bàn, Thẩm Tu Lâm nhìn bóng dáng cậu, bỗng cong môi cười, lại mở nồi cơm điện xới cơm, vừa mở nắp, hơi nước đã phả một hơi lên mặt.
Là một màn rất bình dân mang theo hương ấm gia đình, Diệp Hi nhìn dáng vẻ Thẩm Tu Lâm nhịn không được mà bật cười, cảm giác người trước mắt cùng với người ở trong thế giới nhiệm vụ có thể tùy thời triệu hoán gió lốc sấm sét và khí thế bá vương căn bản không phải một người!
Diệp Hi càng thích người trước mắt hơn, nhìn hắn liền cảm giác trong lòng thực ấm.
Thẩm Tu Lâm bê hai bát cơm tới, hai người bắt đầu ăn cơm chiều. Trước đó Diệp Hi đã từng tới nhà Thẩm Tu Lâm vài lần, bởi vì thuê người giúp việc nên trong nhà rất sạch sẽ, gọn gàng ngăn nắp, không hề giống với căn hộ ngập tràn hơi thở người đàn ông độc thân của Diệp Hi...
Cơm nước xong xuôi, Diệp Hi rửa sạch đống bát đĩa rồi để lên tủ, lại đi tranh buồng vệ sinh, khi ra tới nơi, Diệp Hi biểu tình cổ quái nhìn Thẩm Tu Lâm, nói: "Hình như trong phòng anh thay đổi."
"Ừ." - Thẩm Tu Lâm dường như không có việc gì, nói: "Bồn tắm đổi thành hai người."
Diệp Hi liếm liếm môi, nói: "Còn có gì nữa."
Thẩm Tu Lâm ái muội cười: "Phòng sách còn thêm ti vi màn hình phẳng, ngày thường em ngồi chơi game bên anh cũng được."
Đôi mắt Diệp Hi sáng như hai vì sao: "Em sẽ bớt chơi game, ở bên anh nhiều hơn."
Thẩm Tu Lâm rất vừa lòng: "Phòng ngủ đổi sang giường lớn, không phải giường bốn vạn mét vuông, gả qua đây chịu khổ, em chịu thiệt chút."
Diệp Hi trấn định nói: "Em thấy, thả hai cái đuôi khủng long cũng không thành vấn đề."
Thẩm Tu Lâm: "Phòng chứa đồ dọn một nửa, để đồ của em, thêm một tủ quần áo, để quần áo của em, trong tủ lạnh đều là đồ uống và hoa quả em thích... Máy chạy bộ và TV mới, em không thích đi tập gym ở bên ngoài thì luyện ở nhà."
Diệp Hi gật gật đầu, kéo dài giọng lặp lại lời Thẩm Tu Lâm: "Vâng, em ở nhà --luyện nhiều hơn."
Thẩm Tu Lâm cười đến rất đẹp: "Về sau tan tầm, cũng cùng nhau về nhà ăn cơm."
Diệp Hi nhanh chóng đáp ứng yêu cầu ở chung với Thẩm Tu Lâm: "Vâng, về sau em sẽ không sợ đi làm muộn."
Cuối cùng thì nhà Thẩm tổng rất gần công ty!
Tuy rằng ngày thường vì che dấu điểm này mà Thẩm Tu Lâm đều là lái xe đến công ty, vô cùng giảo hoạt......
Thẩm Tu Lâm ôm lấy Diệp Hi, trán kề trán, dịu dàng nói: "Về sau trước khi đi làm đều ngủ cùng ông xã đến 7 giờ rưỡi."
Đối độ khó để rời giường thì, đây mới chính là lời âu yếm thực tế nhất!
Vì thế Tiểu Diệp Tử cứ như vậy bắt đầu ở chung cùng Thẩm tổng, tối đến giờ ngủ, trên giường có hai con khủng long manh manh, một con lớn hơn, một con nhỏ hơn, cả hai thân tương ái ôm nhau, hai cái đuôi khủng long to dài đều vắt lên trên người đối phương, hai phần bụng trắng tuyết dán cọ cọ bên nhau, còn nói vài lời âu yếm hạnh phúc, trong không khí cơ hồ nhộn nhạo bong bóng hồng phấn, tốt đẹp ấm áp như trong truyện cổ tích!
Ngay sau đó, đại khủng long liền đem tiểu khủng long thao...
Sau một tháng sống cùng nhau, công ty tổ chức dã ngoại nướng BBQ tại bờ biển cho toàn thể nhân viên, trước khi chính thức bắt đầu hoạt động, Thẩm tổng vẫn như lệ thường nói vài câu đơn giản với mọi người, động viên tinh thần.
Diệp Hi ngồi trên bờ cát điên cuồng vỗ tay, tuy rằng trong lòng rất muốn cười, nhưng trên mặt lại là vẻ mặt sùng bái dối trá, vừa vỗ tay vừa quay đầu nói với đồng nghiệp bên cạnh: "Thẩm tổng nhà chúng ta nói thật hay, tui cảm thấy linh hồn mình như sắp thăng hoa."
Nội trợ hiền lương, rất hiểu cách tạo thế cho ông xã, dẫn đường cho dư luận!
Đám đồng nghiệp xấu hổ nhìn kỹ thuật diễn phù hoa của Diệp Hi: "..."
Làm như không ai biết đó là ông xã nhà cậu vậy!
Một hơi ăn mười hết mười mấy miếng thịt nướng, Diệp Hi mỹ mãn xoa xoa bụng, tuy có thể chất ăn không mập nhưng gần đây ăn quá phóng túng, cho nên bụng nhỏ ẩn ẩn nhô lên. Vì thế Diệp Hi lau miệng, cởi áo thun chuẩn bị xuống biển bơi một vòng.
Diệp Hi vừa đi, Thẩm Tu Lâm cũng đi theo, dáng người hoàn mỹ như tạc tượng lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt trên bãi biển.
Đám đồng nghiệp trong công ty lộ ra nụ cười thần bí, nhìn hai người giấu đầu hở đuôi kia: "..."
Thẩm tổng nhà chúng ta và Tiểu Diệp Tử nhất định là muốn bơi tới nơi không người để làm gì gì đó rồi!
Mà tại đường ven biển không xa, tại nơi không ai có thể nhìn thấy, Thẩm Tu Lâm thật sự đuổi theo Diệp Hi.
Quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người......
Diệp Hi phát hiện Thẩm Tu Lâm đang bơi về phía mình, ỷ vào xung quanh không người, làm càn giơ tay lên gọi: "Ông xã ông xã, em ở đây!"
Ánh mắt trời đun ấm nước biển, ngón chân nhỏ lay động dưới nước cảm nhận hơi lạnh thấm qua.
Trên ngón tay áp úp bàn tay giơ lên cao của Diệp Hi, có một thứ sáng lấp lóe phản chiếu qua ánh mặt trời.
Sóng nước thấp thoáng gợn qua sau, Thẩm Tu Lâm lộ ra nụ cười mềm mại như gợn nước, ngay sau đó, hắn lặn vào trong nước bơi về phía Diệp Hi.
Nước biển xanh biếc gợn lên từng đợt sóng này đến đợt sóng nọ, có con chim hải âu xẹt qua mặt nước, một tiếng hót thanh thúy, lại kéo lông đuôi bay trở về chân trời.
Một đóa hoa phong tín tử (dạ lan hương) được hải âu đưa tới rơi trên mặt biển, sóng biển đưa đẩy dập dềnh.
Đúng vậy, Diệp Hi còn chưa biết rằng tình yêu văn phòng của mình và Thẩm tổng thông qua mấy anh bảo vệ đã được thêm mắm thêm muối lan truyền khắp công ty...
Vì thế vài phút sau, trên đoạn đường cái cách công ty 200m, Diệp Hi giống như băng đảng trộm cắp lắc mình nhanh nhẹn lẻn vào một chiếc màu xe đen vừa nhìn đã biết là siêu xe, cùng Thẩm tổng chạm trán!
Nhưng ba giây sau, Diệp Hi lại nhanh chóng lẻn ra, mặt đỏ tía tai vùi đầu chạy lên trước một đoạn ngắn, lại một lần nữa nhanh nhẹn lẻn vào một chiếc xe màu đen giống cái vừa nãy y như đúc.
Diệp Hi: "..."
Mẹ nó lên nhầm xe! Xe giống y như xe ông xã nhà mình!
Trông thấy tất cả - Thẩm tổng rất muốn đánh sét: "..."
"Hôm nay đi đâu ăn vậy anh?" - Diệp Hi xoa xoa gò má đỏ bừng, thuần thục lôi ra quyển sổ ghi nhớ: "Lẩu nướng, cơm tây, đồ Trung hay là Hàn?"
Thẩm Tu Lâm chậm rãi nói: "Đồ ăn Trung Quốc đi."
Diệp Hi lật lật quyển sổ ghi nhớ, hỏi: "Món gì đây? Tứ Xuyên, Tô Chiết hay là Tương Huy?"
Nghiễm nhiên một mỹ thực gia!
Thẩm Tu Lâm cười cười: "Hôm nay tới nhà anh nhé?"
Diệp Hi đỏ bừng mặt, giơ tay nhẹ nhàng đấm một quyền lên người Thẩm Tu Lâm, nói: "Anh đứng đắn chút đi, chúng ta đang thảo luận đồ ăn mà, ăn gì đó anh chờ đến tối đi."
-- hiển nhiên đây là do di chứng tạo thành!
Thẩm Tu Lâm dùng một loại ánh mắt rất khó hình dung nhìn Diệp Hi, gian nan há miệng thở dốc, giải thích nói: "... Là ăn cơm theo đúng mặt chữ."
"A, được rồi." - Diệp Hi xấu hổ quay đầu nhìn ngoài cửa sổ.
Khi hai người trở về nhà Thẩm Tu Lâm, dì giúp việc đã làm xong một bàn đồ ăn lớn, đang dùng lửa nhỏ hâm nóng canh.
"Chị Lý, chị về trước đi, phần còn lại cứ để tôi lo." - Thẩm Tu Lâm nói.
Nói xong, Thẩm Tu Lâm cởi áo khoác ngoài, ưu nhã cuộn cổ tay áo sơ mi trắng, tắt bếp, lấy ra hai bát canh, dùng muỗng đổ đầy hai bát, Diệp Hi cẩn thận bưng nó lên bàn, Thẩm Tu Lâm nhìn bóng dáng cậu, bỗng cong môi cười, lại mở nồi cơm điện xới cơm, vừa mở nắp, hơi nước đã phả một hơi lên mặt.
Là một màn rất bình dân mang theo hương ấm gia đình, Diệp Hi nhìn dáng vẻ Thẩm Tu Lâm nhịn không được mà bật cười, cảm giác người trước mắt cùng với người ở trong thế giới nhiệm vụ có thể tùy thời triệu hoán gió lốc sấm sét và khí thế bá vương căn bản không phải một người!
Diệp Hi càng thích người trước mắt hơn, nhìn hắn liền cảm giác trong lòng thực ấm.
Thẩm Tu Lâm bê hai bát cơm tới, hai người bắt đầu ăn cơm chiều. Trước đó Diệp Hi đã từng tới nhà Thẩm Tu Lâm vài lần, bởi vì thuê người giúp việc nên trong nhà rất sạch sẽ, gọn gàng ngăn nắp, không hề giống với căn hộ ngập tràn hơi thở người đàn ông độc thân của Diệp Hi...
Cơm nước xong xuôi, Diệp Hi rửa sạch đống bát đĩa rồi để lên tủ, lại đi tranh buồng vệ sinh, khi ra tới nơi, Diệp Hi biểu tình cổ quái nhìn Thẩm Tu Lâm, nói: "Hình như trong phòng anh thay đổi."
"Ừ." - Thẩm Tu Lâm dường như không có việc gì, nói: "Bồn tắm đổi thành hai người."
Diệp Hi liếm liếm môi, nói: "Còn có gì nữa."
Thẩm Tu Lâm ái muội cười: "Phòng sách còn thêm ti vi màn hình phẳng, ngày thường em ngồi chơi game bên anh cũng được."
Đôi mắt Diệp Hi sáng như hai vì sao: "Em sẽ bớt chơi game, ở bên anh nhiều hơn."
Thẩm Tu Lâm rất vừa lòng: "Phòng ngủ đổi sang giường lớn, không phải giường bốn vạn mét vuông, gả qua đây chịu khổ, em chịu thiệt chút."
Diệp Hi trấn định nói: "Em thấy, thả hai cái đuôi khủng long cũng không thành vấn đề."
Thẩm Tu Lâm: "Phòng chứa đồ dọn một nửa, để đồ của em, thêm một tủ quần áo, để quần áo của em, trong tủ lạnh đều là đồ uống và hoa quả em thích... Máy chạy bộ và TV mới, em không thích đi tập gym ở bên ngoài thì luyện ở nhà."
Diệp Hi gật gật đầu, kéo dài giọng lặp lại lời Thẩm Tu Lâm: "Vâng, em ở nhà --luyện nhiều hơn."
Thẩm Tu Lâm cười đến rất đẹp: "Về sau tan tầm, cũng cùng nhau về nhà ăn cơm."
Diệp Hi nhanh chóng đáp ứng yêu cầu ở chung với Thẩm Tu Lâm: "Vâng, về sau em sẽ không sợ đi làm muộn."
Cuối cùng thì nhà Thẩm tổng rất gần công ty!
Tuy rằng ngày thường vì che dấu điểm này mà Thẩm Tu Lâm đều là lái xe đến công ty, vô cùng giảo hoạt......
Thẩm Tu Lâm ôm lấy Diệp Hi, trán kề trán, dịu dàng nói: "Về sau trước khi đi làm đều ngủ cùng ông xã đến 7 giờ rưỡi."
Đối độ khó để rời giường thì, đây mới chính là lời âu yếm thực tế nhất!
Vì thế Tiểu Diệp Tử cứ như vậy bắt đầu ở chung cùng Thẩm tổng, tối đến giờ ngủ, trên giường có hai con khủng long manh manh, một con lớn hơn, một con nhỏ hơn, cả hai thân tương ái ôm nhau, hai cái đuôi khủng long to dài đều vắt lên trên người đối phương, hai phần bụng trắng tuyết dán cọ cọ bên nhau, còn nói vài lời âu yếm hạnh phúc, trong không khí cơ hồ nhộn nhạo bong bóng hồng phấn, tốt đẹp ấm áp như trong truyện cổ tích!
Ngay sau đó, đại khủng long liền đem tiểu khủng long thao...
Sau một tháng sống cùng nhau, công ty tổ chức dã ngoại nướng BBQ tại bờ biển cho toàn thể nhân viên, trước khi chính thức bắt đầu hoạt động, Thẩm tổng vẫn như lệ thường nói vài câu đơn giản với mọi người, động viên tinh thần.
Diệp Hi ngồi trên bờ cát điên cuồng vỗ tay, tuy rằng trong lòng rất muốn cười, nhưng trên mặt lại là vẻ mặt sùng bái dối trá, vừa vỗ tay vừa quay đầu nói với đồng nghiệp bên cạnh: "Thẩm tổng nhà chúng ta nói thật hay, tui cảm thấy linh hồn mình như sắp thăng hoa."
Nội trợ hiền lương, rất hiểu cách tạo thế cho ông xã, dẫn đường cho dư luận!
Đám đồng nghiệp xấu hổ nhìn kỹ thuật diễn phù hoa của Diệp Hi: "..."
Làm như không ai biết đó là ông xã nhà cậu vậy!
Một hơi ăn mười hết mười mấy miếng thịt nướng, Diệp Hi mỹ mãn xoa xoa bụng, tuy có thể chất ăn không mập nhưng gần đây ăn quá phóng túng, cho nên bụng nhỏ ẩn ẩn nhô lên. Vì thế Diệp Hi lau miệng, cởi áo thun chuẩn bị xuống biển bơi một vòng.
Diệp Hi vừa đi, Thẩm Tu Lâm cũng đi theo, dáng người hoàn mỹ như tạc tượng lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt trên bãi biển.
Đám đồng nghiệp trong công ty lộ ra nụ cười thần bí, nhìn hai người giấu đầu hở đuôi kia: "..."
Thẩm tổng nhà chúng ta và Tiểu Diệp Tử nhất định là muốn bơi tới nơi không người để làm gì gì đó rồi!
Mà tại đường ven biển không xa, tại nơi không ai có thể nhìn thấy, Thẩm Tu Lâm thật sự đuổi theo Diệp Hi.
Quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người......
Diệp Hi phát hiện Thẩm Tu Lâm đang bơi về phía mình, ỷ vào xung quanh không người, làm càn giơ tay lên gọi: "Ông xã ông xã, em ở đây!"
Ánh mắt trời đun ấm nước biển, ngón chân nhỏ lay động dưới nước cảm nhận hơi lạnh thấm qua.
Trên ngón tay áp úp bàn tay giơ lên cao của Diệp Hi, có một thứ sáng lấp lóe phản chiếu qua ánh mặt trời.
Sóng nước thấp thoáng gợn qua sau, Thẩm Tu Lâm lộ ra nụ cười mềm mại như gợn nước, ngay sau đó, hắn lặn vào trong nước bơi về phía Diệp Hi.
Nước biển xanh biếc gợn lên từng đợt sóng này đến đợt sóng nọ, có con chim hải âu xẹt qua mặt nước, một tiếng hót thanh thúy, lại kéo lông đuôi bay trở về chân trời.
Một đóa hoa phong tín tử (dạ lan hương) được hải âu đưa tới rơi trên mặt biển, sóng biển đưa đẩy dập dềnh.
/50
|