Lần này khác với trước, lôi kiếp khủng bố giáng xuống làm người ta không dám nhìn, bầu trời như có hào quang chiếu rọi, mọi thứ vỡ vụn.
Nhưng lần này Nhậm Kiệt không còn như khi nãy, không cần đối chọi, thân thể lao lên cao, khi lôi kiếp chưa đánh sâu xuống liền chủ động ra đón.
- Oành... Bùm bùm bùm... Trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không ngừng vỡ vụn, nhìn như rất nhanh, nhưng lực lượng lôi kiếp cũng không ngừng bị tiêu hao.
Lực lượng lôi kiếp bắt đầu thu nhỏ thấy được bằng mắt thường, về phần tiểu Lôi Long lao vào trước tiên, đám Hỏa Long vây quanh Nhậm Kiệt đang ngưng tụ Trấn Thiên Ấn, khoảng khắc cuối cùng liền ầm ầm chống đỡ.
Tiếng nổ vang dội ngàn dặm, chấn đến vô số binh lính tướng sĩ bên dưới hôn mê, quân đội Thiên Hải Đế Quốc lại càng rối loạn.
Ở trên bầu trời, chỉ còn một bóng người đứng trên không trung, cả người còn lóe lên tia sét, khóe miệng dính máu, trong mắt lại tràn ngập chiến ý, chính là Nhậm Kiệt.
Hai tay Nhậm Kiệt run run, nhưng hắn mạnh mẽ đánh tan đạo lôi kiếp này. Lần này không chờ lôi kiếp đánh xuống, hắn đã dùng Trấn Thiên Ấn trấn áp. Lần này không phải hắn độ kiếp, nhưng lực lượng, cùng thân thể Nhậm Kiệt hiện tại đã đạt đến Pháp Thần Cảnh.
Lực lượng lôi kiếp dung nhập thân thể rất nhẹ nhàng, huống gì hắn đã có kinh nghiệm, thần quang kỳ dị lại lưu chuyển trên người.
Thực ra, tình huống này thường là lúc lão tổ ngàn tuổi chống đỡ lôi kiếp, đợi lôi kiếp sắp tiêu tán mới hấp thu một tia lực lượng rất yếu, rèn luyện thân thể Pháp Thần Cảnh. Nếu như mạnh mẽ đặc biệt, mới tạo thành thần quang kỳ dị, có thể đánh nát lôi kiếp, Nhậm Kiệt tuyệt đối là có một không hai.
Lúc này, tiểu Lôi Long lại hết sức vui sướng, to ra gấp đôi, hấp thu rất nhiều lực lượng lôi kiếp, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cũng vì nó mà lóe lên tia sét.
Tuy rằng Nhậm Kiệt hung hãn đánh tan đạo lôi kiếp này, nhưng ngẩng đầu nhìn lại, bầu trời lại ngưng tụ lôi kiếp càng khủng bố hơn, Nhậm Kiệt cũng cảm thấy muốn sụp đổ.
Khó trách người khác độ kiếp, người ngoài không được nhúng tay, má nó thế này cũng quá khủng bố, nhìn kiểu này còn xa mới kết thúc.
Vừa nghĩ, Nhậm Kiệt lại không chút hối hận, dù đối mặt thiên kiếp thiên uy, hắn cũng không thể để người nhà bị giết trước mặt mà không quan tâm. Bản thân người tu luyện là đấu tranh với trời đất, nghịch thiên đoạt mệnh, nếu như chùn bước, vậy còn tu luyện cái gì.
Nhậm Kiệt không dám sơ suất, lại điều động Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã khôi phục trạng thái đặc thù, ngưng tụ trận pháp phòng ngự, đồng thời bản thân cũng nhanh bổ sung lực lượng, thầm nghĩ may mà có tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, tiên linh khí, làm mình không ngừng thúc đẩy trận pháp mạnh nhất.
Nhìn uy thế lần này, Nhậm Kiệt biết chỉ sợ Trấn Thiên Ấn không được, Nhậm Kiệt trực tiếp ngưng tụ Phong Cấm Ấn. Dù hắn chưa hoàn toàn nắm giữ, nhưng chỉ cần một phần uy lực cũng đã vượt xa tưởng tượng, chỉ là tiêu hao quá lớn.
Ở phía dưới, chiến đấu đã đảo chiều.
- Chết đi. Ầm... Lôi Hỏa Thương nhanh kinh người, trải qua một loạt chiến đấu, lục gia Nhậm Thiên Tung đã ở bên bờ lão tổ Thái Cực Cảnh, sát ý đang ngưng tụ mạnh nhất liền đột phá, sát ý thu liễm, bùng nổ một chiêu mạnh nhất.
Bùm! Trực tiếp xuyên thủng người cường giả Thái Cực Cảnh, sau đó đánh vỡ đầu Cửu Đầu Long Vương.
- A... Cửu Đầu Long Vương hét thảm, nhưng lại không chết, nháy mắt biến ra xa mấy trăm dặm. Đau, đau đớn kịch liệt, Cửu Đầu Long Vương làm sao cũng không ngờ, trận đầ tiên từ khi đạt đến lão tổ Thái Cực Cảnh, lại suýt chút bị đánh chết. Cũng may thần hồn của hắn khác với người thường, thân thể cũng khác, bản thể có 9 đầu, cho nên mới trốn được.
Oành... Bùm bùm... Nhìn Cửu Đầu Long Vương nát đầu, người Thiên Hải Đế Quốc cũng bị dọa, Cổ Tiểu Bảo cũng một quyền đánh chết hai người cuối cùng, lập tức đánh tan lực lượng đỉnh phong bên phía Thiên Hải Đế Quốc.
Về phần tinh nhuệ Thiên Hải Đế Quốc, nhân số còn nhiều, nhưng bị đại quân Thiên Long tách rời, giết như cắt lúa, làm cho bọn họ không còn ý chí chiến đấu, lập tức tan tác.
Thiên Long Quân cũng không đuổi giết quá mức, bởi vì luôn ghi nhớ mệnh lệnh của Nhậm Kiệt, bọn họ đến Thiên Hải Đế Quốc không phải đánh tiêu hao, là cần tốc độ, thắng lợi, phá hủy.
Lục gia Nhậm Thiên Tung cũng không đuổi giết, vừa ổn định cảnh giới mới đột phá, vừa chờ tin tức bên trên.
Dưới lôi kiếp, ngay cả lực thần hồn cũng không thể tra xét được, bằng không sẽ bị tổn thương, đây là vì sao Cửu Đầu Long Vương phát hiện lôi kiếp liền rút về.
Ầm! Ở trên cao, ảo ảnh Chu Tước như sống lại trong lửa, Vân Phượng Nhi dần ổn định lực lượng cùng huyết mạch. Nhưng lúc này Vân Phượng Nhi như ở trong vong ngã, chìm dắm trong đó, bởi vì huyết mạch của nàng là do Nhậm Kiệt dùng dược phẩm huyết mạch kích hoạt, bên trong có lực lượng thần thú thượng cổ của Độc Thiệt lão tổ, dung hợp bù đắp vào huyết mạch Chu Tước.
- Ầm ầm! Lúc này, tiếng nổ vang dội, lôi kiếp liên tục bị khiêu khích, bùng nổ công kích càng mạnh hơn.
Nhậm Kiệt xông lên bị đánh xuống mấy ngàn trượng, suýt nữa mất khống chế rơi xuống dưới. Trong quá trình rơi xuống, Nhậm Kiệt cũng cảm giác được có lực lượng sấm sét xông vào, không ngừng phá hoại thân thể.
- A... Đi vào! Nhậm Kiệt gầm lên, khống chế tiểu Lôi Long nhập vào người, không chế lực lượng lôi kiếp đó.
Có tiểu Lôi Long hấp thu khống chế, cuối cùng chui ra từ một lỗ máu nổ tung trước ngực Nhậm Kiệt.
Tiểu Lôi Long kéo theo lực lượng lôi kiếp này nhập vào chủ kỳ, còn Nhậm Kiệt thì thảm thiết, suýt nữa nhũn ra. Lúc này hắn cảm thấy cả người kiệt sức, gần như dùng hết mọi cách.
Lôi kiếp vô cùng vô tận, dù sao người độ lôi kiếp vẫn không thừa nhận lôi kiếp, người khác ngăn cản, lôi kiếp sẽ vô cùng vô tận cho đến khi đánh chết.
Lần trước Nhậm Kiệt mưu lợi, Cổ Tiểu Bảo vì tổ phù mới dẫn tới lôi kiếp, Nhậm Kiệt phong ấn xong thì cũng thôi. Nhưng lần này khác, Nhậm Kiệt không thể lui, lúc này nhìn trời, lại sắp ngưng tụ công kích dữ tợn, liền cười thảm đầy máu.
Má nó! Nếu thúc đẩy cảnh giới Thánh nhân luận đạo, không biết có dùng được không, có thì cũng chưa chắc được bao nhiêu. Mấu chốt là tiên linh khí còn thừa đem dùng cảnh giới Thánh nhân luận đạo, tác dụng chưa chắc lớn, còn tiêu hao hết rất nhanh.
Lỡ như không có tác dụng, vậy hao sạch tiên linh khí, Đan Diệu làm sao đây?
Đậu!
Nhậm Kiệt nghĩ tới liền đau đầu, nhưng chỉ dựa vào tình huống hiện tại, đã rất khó ngăn cản tiếp, trừ khi mình khôi phục hoàn toàn, có lẽ còn chặn được một lần. Nếu lại chặn thêm hai lần, có lẽ sẽ chống đỡ được đến khi lục thẩm tu luyện xong.
Đột nhiên, ánh mắt Nhậm Kiệt sáng ngời, trực tiếp đi ra từ Cổ Thần, vẫn quên mất chuyện này. Lực thần hồn vừa động, liền đi vào nhẫn trữ vật, chiếc nhẫn cha mình để lại, mở ra một tầng đều cần phải tăng lên.
Rõ ràng, Nhậm Thiên Hành tin rằng người tu luyện phải còn sống mới có ý nghĩ, cho nên mỗi lần đều nhiều nhất là thứ hộ mệnh.
Oành... Nhậm Kiệt ầm ầm phá vỡ vào tầng tiếp theo, nhưng phát hiện trong này có 10 tòa bảo tháp như lưu ly, mỗi cái đều có chút thứ, hiện tại Nhậm Kiệt không có thời gian chú ý, lực thần hồn xông vào.
Bùm bùm bùm... Mỗi một tầng đều có chút thứ, nhưng nhìn Thiên Đan thì Nhậm Kiệt không để ý, trực tiếp phá vỡ lực lượng phòng hộ, hấp thu công pháp tu luyện Thái Cực Cảnh bằng tốc độ nhanh nhất, đồng thời đánh sâu vào.
Ầm! Nhậm Kiệt lại phá vỡ tầng phòng ngự cuối cùng, bởi vì lực lượng cùng lực thần hồn đã đạt đến Pháp Thần Cảnh, hơn nữa lúc này một hơi thẳng tiến xông phá cực hạn.
Nháy mắt, lực lượng với hào quang màu vàng nhạt làm cả người thoải mái phát ra, tầng cuối cùng vỡ vụn, nhẫn trữ vật thông suốt, xuất hiện ở trong lực thần hồn của Nhậm Kiệt.
Cuối cùng lại chỉ có một viên đan dược, không đúng, là hơn nửa viên, nhưng nó vượt xa đan dược bình thường, lực lượng trên đó tinh khiết vượt xa tiên linh khí.
Đù! Tiên Đan!
Nhậm Kiệt liền ý thức được, đây là đan dược cao nhất vượt xa Thiên Đan tuyệt phẩm ở giới tu luyện - Tiên Đan.
Cha mình để lại một viên, à, không phải, nửa viên Tiên Đan cho mình. Dù là Tiên Đan, nhưng với hiểu biết của nhưng Nhậm Kiệt về dược vật đã vượt xa cực hạn Thiên Đan, liền phát hiện tuy rằng Tiên Đan tổn hại, nhưng có thể tự hít thở điều dưỡng, khôi phục bên trong nhẫn trữ vật, xung quanh càng có tiên linh khí quấn lấy, làm nó bảo trì trạng thái.
Đây là chí cực của đan, mỗi một viên như có sinh mệnh, tựa như một thế giới. Nhưng thực tế, dược phẩm huyết mạch mà Nhậm Kiệt mới luyện chế cũng đã có đặc tính này.
- Tiểu tử thối, nếu quả thật có một ngày như thế... con thật sự đạt đến Pháp Thần Cảnh, vậy lập tức tới cứu cha ngươi. Nhớ kỹ, nhất định phải đề phòng tộc người hoàng đế, cách xa bọn họ ra. Nhớ kỹ, cứu lão cha ra trước, lão cha bị nhốt, ở chỗ này. Vù! Nhậm Kiệt phát hiện Tiên Đan này, tiếng nói lại vang lên trong đầu, là của Nhậm Thiên Hành.
Có điều lúc để lại lời này, dường như chính hắn cũng không tin, nhưng cuối cùng vẫn ghi lại, sau đó biến mất.
Ta đậu!
Nhậm Kiệt nghe vậy, cũng cả kinh, cha mình lại bị nhốt, trong đầu xuất hiện bức bản đồ, nhưng Nhậm Kiệt không có thời gian để ý.
Bởi vì bên ngoài có lôi kiếp uy hiếp, không có thời gian thu dọn những thứ thu được ở tầng Thái Cực Cảnh, không khách khí lấy ra nửa viên Tiên Đan nhét vào miệng.
Đồng thời, Nhậm Kiệt vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết Thái Cực Cảnh, lực lượng của hắn vốn đã đủ, liền một đường chẻ tre, lúc này Tiên Đan phát huy tác dụng, nháy mắt Nhậm Kiệt biết được tác dụng Tiên Đan, lại bỏ thêm tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, mượn nó dung nhập thêm không ít dược tề khác.
Đối với Nhậm Kiệt, đan dược có tốt hơn cũng không bằng dược phẩm hắn làm riêng cho mỗi người, ngay cả Tiên Đan cũng vậy. Bên trong Tiên Đan ẩn chứa lực lượng, dược tính mạnh mẽ thì đúng, nhưng không có bao nhiêu thật sự phù hợp với mình. Mà lúc này Nhậm Kiệt đã thành thói quen, khi không có thời gian luyện chế dược phẩm dùng riêng, vậy liền dung hợp lực lượng thay đổi đan dược, làm nó càng phù hợp cho mình.
Bản thân là Tiên Đan, lực lượng đủ để khôi phục thân thể Nhậm Kiệt đến trạng thái tốt nhất còn không nói, lực lượng khổng lồ càng làm Nhậm Kiệt một hơi tiến lên đột phá, cộng thêm lực lượng lôi kiếp rèn luyện thân thể.
Bùm bùm bùm... Bụp bụp... Thân thể Nhậm Kiệt như vỡ vụn, da thịt bóng loáng lóe lên thần quang, mạnh mẽ đột phá. Không những thế, Nhậm Kiệt một hơi tiến lên cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh tầng thứ chín, còn không ngừng tăng lên, tiến thẳng tầng thứ chín đỉnh phong.
Về phần lực thần hồn, trải qua tôi luyện lần này, được Tiên Đan kích thích cùng Ngọc Hoàng Quyết hỗ trợ, cũng có tăng lên. Thân thể cùng lực thần hồn, chia nhau vọt lên Pháp Thần Cảnh tầng thứ năm khủng bố.
Oành... Cùng lúc, bầu trời lại giáng xuống lôi kiếp.
Nhưng lần này Nhậm Kiệt không còn như khi nãy, không cần đối chọi, thân thể lao lên cao, khi lôi kiếp chưa đánh sâu xuống liền chủ động ra đón.
- Oành... Bùm bùm bùm... Trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không ngừng vỡ vụn, nhìn như rất nhanh, nhưng lực lượng lôi kiếp cũng không ngừng bị tiêu hao.
Lực lượng lôi kiếp bắt đầu thu nhỏ thấy được bằng mắt thường, về phần tiểu Lôi Long lao vào trước tiên, đám Hỏa Long vây quanh Nhậm Kiệt đang ngưng tụ Trấn Thiên Ấn, khoảng khắc cuối cùng liền ầm ầm chống đỡ.
Tiếng nổ vang dội ngàn dặm, chấn đến vô số binh lính tướng sĩ bên dưới hôn mê, quân đội Thiên Hải Đế Quốc lại càng rối loạn.
Ở trên bầu trời, chỉ còn một bóng người đứng trên không trung, cả người còn lóe lên tia sét, khóe miệng dính máu, trong mắt lại tràn ngập chiến ý, chính là Nhậm Kiệt.
Hai tay Nhậm Kiệt run run, nhưng hắn mạnh mẽ đánh tan đạo lôi kiếp này. Lần này không chờ lôi kiếp đánh xuống, hắn đã dùng Trấn Thiên Ấn trấn áp. Lần này không phải hắn độ kiếp, nhưng lực lượng, cùng thân thể Nhậm Kiệt hiện tại đã đạt đến Pháp Thần Cảnh.
Lực lượng lôi kiếp dung nhập thân thể rất nhẹ nhàng, huống gì hắn đã có kinh nghiệm, thần quang kỳ dị lại lưu chuyển trên người.
Thực ra, tình huống này thường là lúc lão tổ ngàn tuổi chống đỡ lôi kiếp, đợi lôi kiếp sắp tiêu tán mới hấp thu một tia lực lượng rất yếu, rèn luyện thân thể Pháp Thần Cảnh. Nếu như mạnh mẽ đặc biệt, mới tạo thành thần quang kỳ dị, có thể đánh nát lôi kiếp, Nhậm Kiệt tuyệt đối là có một không hai.
Lúc này, tiểu Lôi Long lại hết sức vui sướng, to ra gấp đôi, hấp thu rất nhiều lực lượng lôi kiếp, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cũng vì nó mà lóe lên tia sét.
Tuy rằng Nhậm Kiệt hung hãn đánh tan đạo lôi kiếp này, nhưng ngẩng đầu nhìn lại, bầu trời lại ngưng tụ lôi kiếp càng khủng bố hơn, Nhậm Kiệt cũng cảm thấy muốn sụp đổ.
Khó trách người khác độ kiếp, người ngoài không được nhúng tay, má nó thế này cũng quá khủng bố, nhìn kiểu này còn xa mới kết thúc.
Vừa nghĩ, Nhậm Kiệt lại không chút hối hận, dù đối mặt thiên kiếp thiên uy, hắn cũng không thể để người nhà bị giết trước mặt mà không quan tâm. Bản thân người tu luyện là đấu tranh với trời đất, nghịch thiên đoạt mệnh, nếu như chùn bước, vậy còn tu luyện cái gì.
Nhậm Kiệt không dám sơ suất, lại điều động Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã khôi phục trạng thái đặc thù, ngưng tụ trận pháp phòng ngự, đồng thời bản thân cũng nhanh bổ sung lực lượng, thầm nghĩ may mà có tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, tiên linh khí, làm mình không ngừng thúc đẩy trận pháp mạnh nhất.
Nhìn uy thế lần này, Nhậm Kiệt biết chỉ sợ Trấn Thiên Ấn không được, Nhậm Kiệt trực tiếp ngưng tụ Phong Cấm Ấn. Dù hắn chưa hoàn toàn nắm giữ, nhưng chỉ cần một phần uy lực cũng đã vượt xa tưởng tượng, chỉ là tiêu hao quá lớn.
Ở phía dưới, chiến đấu đã đảo chiều.
- Chết đi. Ầm... Lôi Hỏa Thương nhanh kinh người, trải qua một loạt chiến đấu, lục gia Nhậm Thiên Tung đã ở bên bờ lão tổ Thái Cực Cảnh, sát ý đang ngưng tụ mạnh nhất liền đột phá, sát ý thu liễm, bùng nổ một chiêu mạnh nhất.
Bùm! Trực tiếp xuyên thủng người cường giả Thái Cực Cảnh, sau đó đánh vỡ đầu Cửu Đầu Long Vương.
- A... Cửu Đầu Long Vương hét thảm, nhưng lại không chết, nháy mắt biến ra xa mấy trăm dặm. Đau, đau đớn kịch liệt, Cửu Đầu Long Vương làm sao cũng không ngờ, trận đầ tiên từ khi đạt đến lão tổ Thái Cực Cảnh, lại suýt chút bị đánh chết. Cũng may thần hồn của hắn khác với người thường, thân thể cũng khác, bản thể có 9 đầu, cho nên mới trốn được.
Oành... Bùm bùm... Nhìn Cửu Đầu Long Vương nát đầu, người Thiên Hải Đế Quốc cũng bị dọa, Cổ Tiểu Bảo cũng một quyền đánh chết hai người cuối cùng, lập tức đánh tan lực lượng đỉnh phong bên phía Thiên Hải Đế Quốc.
Về phần tinh nhuệ Thiên Hải Đế Quốc, nhân số còn nhiều, nhưng bị đại quân Thiên Long tách rời, giết như cắt lúa, làm cho bọn họ không còn ý chí chiến đấu, lập tức tan tác.
Thiên Long Quân cũng không đuổi giết quá mức, bởi vì luôn ghi nhớ mệnh lệnh của Nhậm Kiệt, bọn họ đến Thiên Hải Đế Quốc không phải đánh tiêu hao, là cần tốc độ, thắng lợi, phá hủy.
Lục gia Nhậm Thiên Tung cũng không đuổi giết, vừa ổn định cảnh giới mới đột phá, vừa chờ tin tức bên trên.
Dưới lôi kiếp, ngay cả lực thần hồn cũng không thể tra xét được, bằng không sẽ bị tổn thương, đây là vì sao Cửu Đầu Long Vương phát hiện lôi kiếp liền rút về.
Ầm! Ở trên cao, ảo ảnh Chu Tước như sống lại trong lửa, Vân Phượng Nhi dần ổn định lực lượng cùng huyết mạch. Nhưng lúc này Vân Phượng Nhi như ở trong vong ngã, chìm dắm trong đó, bởi vì huyết mạch của nàng là do Nhậm Kiệt dùng dược phẩm huyết mạch kích hoạt, bên trong có lực lượng thần thú thượng cổ của Độc Thiệt lão tổ, dung hợp bù đắp vào huyết mạch Chu Tước.
- Ầm ầm! Lúc này, tiếng nổ vang dội, lôi kiếp liên tục bị khiêu khích, bùng nổ công kích càng mạnh hơn.
Nhậm Kiệt xông lên bị đánh xuống mấy ngàn trượng, suýt nữa mất khống chế rơi xuống dưới. Trong quá trình rơi xuống, Nhậm Kiệt cũng cảm giác được có lực lượng sấm sét xông vào, không ngừng phá hoại thân thể.
- A... Đi vào! Nhậm Kiệt gầm lên, khống chế tiểu Lôi Long nhập vào người, không chế lực lượng lôi kiếp đó.
Có tiểu Lôi Long hấp thu khống chế, cuối cùng chui ra từ một lỗ máu nổ tung trước ngực Nhậm Kiệt.
Tiểu Lôi Long kéo theo lực lượng lôi kiếp này nhập vào chủ kỳ, còn Nhậm Kiệt thì thảm thiết, suýt nữa nhũn ra. Lúc này hắn cảm thấy cả người kiệt sức, gần như dùng hết mọi cách.
Lôi kiếp vô cùng vô tận, dù sao người độ lôi kiếp vẫn không thừa nhận lôi kiếp, người khác ngăn cản, lôi kiếp sẽ vô cùng vô tận cho đến khi đánh chết.
Lần trước Nhậm Kiệt mưu lợi, Cổ Tiểu Bảo vì tổ phù mới dẫn tới lôi kiếp, Nhậm Kiệt phong ấn xong thì cũng thôi. Nhưng lần này khác, Nhậm Kiệt không thể lui, lúc này nhìn trời, lại sắp ngưng tụ công kích dữ tợn, liền cười thảm đầy máu.
Má nó! Nếu thúc đẩy cảnh giới Thánh nhân luận đạo, không biết có dùng được không, có thì cũng chưa chắc được bao nhiêu. Mấu chốt là tiên linh khí còn thừa đem dùng cảnh giới Thánh nhân luận đạo, tác dụng chưa chắc lớn, còn tiêu hao hết rất nhanh.
Lỡ như không có tác dụng, vậy hao sạch tiên linh khí, Đan Diệu làm sao đây?
Đậu!
Nhậm Kiệt nghĩ tới liền đau đầu, nhưng chỉ dựa vào tình huống hiện tại, đã rất khó ngăn cản tiếp, trừ khi mình khôi phục hoàn toàn, có lẽ còn chặn được một lần. Nếu lại chặn thêm hai lần, có lẽ sẽ chống đỡ được đến khi lục thẩm tu luyện xong.
Đột nhiên, ánh mắt Nhậm Kiệt sáng ngời, trực tiếp đi ra từ Cổ Thần, vẫn quên mất chuyện này. Lực thần hồn vừa động, liền đi vào nhẫn trữ vật, chiếc nhẫn cha mình để lại, mở ra một tầng đều cần phải tăng lên.
Rõ ràng, Nhậm Thiên Hành tin rằng người tu luyện phải còn sống mới có ý nghĩ, cho nên mỗi lần đều nhiều nhất là thứ hộ mệnh.
Oành... Nhậm Kiệt ầm ầm phá vỡ vào tầng tiếp theo, nhưng phát hiện trong này có 10 tòa bảo tháp như lưu ly, mỗi cái đều có chút thứ, hiện tại Nhậm Kiệt không có thời gian chú ý, lực thần hồn xông vào.
Bùm bùm bùm... Mỗi một tầng đều có chút thứ, nhưng nhìn Thiên Đan thì Nhậm Kiệt không để ý, trực tiếp phá vỡ lực lượng phòng hộ, hấp thu công pháp tu luyện Thái Cực Cảnh bằng tốc độ nhanh nhất, đồng thời đánh sâu vào.
Ầm! Nhậm Kiệt lại phá vỡ tầng phòng ngự cuối cùng, bởi vì lực lượng cùng lực thần hồn đã đạt đến Pháp Thần Cảnh, hơn nữa lúc này một hơi thẳng tiến xông phá cực hạn.
Nháy mắt, lực lượng với hào quang màu vàng nhạt làm cả người thoải mái phát ra, tầng cuối cùng vỡ vụn, nhẫn trữ vật thông suốt, xuất hiện ở trong lực thần hồn của Nhậm Kiệt.
Cuối cùng lại chỉ có một viên đan dược, không đúng, là hơn nửa viên, nhưng nó vượt xa đan dược bình thường, lực lượng trên đó tinh khiết vượt xa tiên linh khí.
Đù! Tiên Đan!
Nhậm Kiệt liền ý thức được, đây là đan dược cao nhất vượt xa Thiên Đan tuyệt phẩm ở giới tu luyện - Tiên Đan.
Cha mình để lại một viên, à, không phải, nửa viên Tiên Đan cho mình. Dù là Tiên Đan, nhưng với hiểu biết của nhưng Nhậm Kiệt về dược vật đã vượt xa cực hạn Thiên Đan, liền phát hiện tuy rằng Tiên Đan tổn hại, nhưng có thể tự hít thở điều dưỡng, khôi phục bên trong nhẫn trữ vật, xung quanh càng có tiên linh khí quấn lấy, làm nó bảo trì trạng thái.
Đây là chí cực của đan, mỗi một viên như có sinh mệnh, tựa như một thế giới. Nhưng thực tế, dược phẩm huyết mạch mà Nhậm Kiệt mới luyện chế cũng đã có đặc tính này.
- Tiểu tử thối, nếu quả thật có một ngày như thế... con thật sự đạt đến Pháp Thần Cảnh, vậy lập tức tới cứu cha ngươi. Nhớ kỹ, nhất định phải đề phòng tộc người hoàng đế, cách xa bọn họ ra. Nhớ kỹ, cứu lão cha ra trước, lão cha bị nhốt, ở chỗ này. Vù! Nhậm Kiệt phát hiện Tiên Đan này, tiếng nói lại vang lên trong đầu, là của Nhậm Thiên Hành.
Có điều lúc để lại lời này, dường như chính hắn cũng không tin, nhưng cuối cùng vẫn ghi lại, sau đó biến mất.
Ta đậu!
Nhậm Kiệt nghe vậy, cũng cả kinh, cha mình lại bị nhốt, trong đầu xuất hiện bức bản đồ, nhưng Nhậm Kiệt không có thời gian để ý.
Bởi vì bên ngoài có lôi kiếp uy hiếp, không có thời gian thu dọn những thứ thu được ở tầng Thái Cực Cảnh, không khách khí lấy ra nửa viên Tiên Đan nhét vào miệng.
Đồng thời, Nhậm Kiệt vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết Thái Cực Cảnh, lực lượng của hắn vốn đã đủ, liền một đường chẻ tre, lúc này Tiên Đan phát huy tác dụng, nháy mắt Nhậm Kiệt biết được tác dụng Tiên Đan, lại bỏ thêm tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, mượn nó dung nhập thêm không ít dược tề khác.
Đối với Nhậm Kiệt, đan dược có tốt hơn cũng không bằng dược phẩm hắn làm riêng cho mỗi người, ngay cả Tiên Đan cũng vậy. Bên trong Tiên Đan ẩn chứa lực lượng, dược tính mạnh mẽ thì đúng, nhưng không có bao nhiêu thật sự phù hợp với mình. Mà lúc này Nhậm Kiệt đã thành thói quen, khi không có thời gian luyện chế dược phẩm dùng riêng, vậy liền dung hợp lực lượng thay đổi đan dược, làm nó càng phù hợp cho mình.
Bản thân là Tiên Đan, lực lượng đủ để khôi phục thân thể Nhậm Kiệt đến trạng thái tốt nhất còn không nói, lực lượng khổng lồ càng làm Nhậm Kiệt một hơi tiến lên đột phá, cộng thêm lực lượng lôi kiếp rèn luyện thân thể.
Bùm bùm bùm... Bụp bụp... Thân thể Nhậm Kiệt như vỡ vụn, da thịt bóng loáng lóe lên thần quang, mạnh mẽ đột phá. Không những thế, Nhậm Kiệt một hơi tiến lên cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh tầng thứ chín, còn không ngừng tăng lên, tiến thẳng tầng thứ chín đỉnh phong.
Về phần lực thần hồn, trải qua tôi luyện lần này, được Tiên Đan kích thích cùng Ngọc Hoàng Quyết hỗ trợ, cũng có tăng lên. Thân thể cùng lực thần hồn, chia nhau vọt lên Pháp Thần Cảnh tầng thứ năm khủng bố.
Oành... Cùng lúc, bầu trời lại giáng xuống lôi kiếp.
/844
|