Nhậm Kiệt trực tiếp nói thật, hắn sẽ không mạnh miệng bảo bọn họ đi theo cứu vớt đại thế giới Táng Tiên, hiện tại hắn chỉ muốn cứu bản thân và lão cha, muốn bảo vệ bản thân và người nhà cùng bạn bè, đây là khả năng cho phép.
Về phần trong quá trình này, nếu như có thể làm giúp được người khác, vậy tự nhiên hắn sẽ làm. Đương nhiên, Nhậm Kiệt sẽ không cố ý khoe khoang cái gì.
Đối mặt với ba vị sinh linh hỗn độn đại thế giới Táng Tiên, bao gồm cà Tặc đạo nhân thần bí, Nhậm Kiệt nói rất rõ ràng.
- Mặc kệ thế nào, cũng như ngài nói, chúng ta cùng chung mục đích, đối với ngài là công kích kẻ địch của ngài, đối với chúng ta là cứu vớt đại thế giới này. Kỳ Lân Tiên Vương ta toàn lực ủng hộ ngài. Kỳ Lân Tiên Vương già nua lên tiếng trước tiên, không chút do dự.
- Không cần nói những lời vô dụng, mặc kệ vì cái gì, tóm lại đều đối phó cùng một đám người, vậy là được rồi. Hắc Long Tiên Vương cũng lớn tiếng rống.
Phượng Hoàng Tiên Vương không lên tiếng, chỉ là gật đầu, sau đó nhìn mảnh thiên địa xung quanh. Nhậm Kiệt xuyên qua ở tốc độ này, chỉ có cấp bậc Tiên Vương như nàng mới cảm nhận được thế giới biến hóa.
Tựa như đứa nhỏ nhìn thấy mẹ của mình dần già nua sắp chết, vì có thể để mẹ mình sống tiếp, nàng có thể bỏ ra mọi thứ.
- Được rồi, vậy chuyện sẽ trở nên đơn giản, hiện tại chúng ta đi tìm hiểu trước. Chiến đấu thì không sợ kẻ địch như thần như tiên như thánh, chỉ sợ đồng bạn như heo, hiểu rõ đồng đội của mình càng trọng yếu hơn là hiểu rõ kẻ địch. Nói chuyện với cấp bậc như bọn họ đúng là đơn giản, không cần phải nói nhiều.
Nhậm Kiệt nói làm mấy người Phượng Hoàng Tiên Vương sửng sốt, nhưng trong lòng cũng thả lỏng, dù sao vừa thoát khỏi Diệt Tiên Trận, liền gặp phải sự thật đại thế giới sắp diệt vong, còn phải đối mặt Hoàng triều thượng cổ.
Không nói đâu, chỉ riêng Bán Thánh Kim Sí Đại Bằng đang ủng hộ hoàng đế, đã có thể đè chết vô số.
Tuy rằng bọn họ là cấp bậc Tiên Vương, nhưng cũng chính vì thế, bọn họ mới càng hiểu rõ tồn tại hùng mạnh đó. Huống gì nếu bọn họ dám là địch với Tiên giới, trực tiếp công kích Tiên giới, khẳng định có thực lực hùng mạnh.
Không cần ai nói, trong lòng mọi người đều rõ điểm này, nhưng bọn họ đều lựa chọn.
- Hơn nữa nếu đã nói rõ ràng, vậy ta cũng nói rõ, chúng ta không phải hào phóng xả nghĩa, cũng không phải đi chịu chết, cho nên đừng có mà làm bi thương như thế. Các ngươi là ai, các ngươi là sinh linh hỗn độn sinh ra từ thế giới này, các ngươi là năm đại Tiên Vương. Cho dù bọn họ có mạnh, nhưng cũng chỉ mới phát triển ở đại thế giới Táng Tiên, có thể mạnh đến cỡ nào. Về phần Bán Thánh Kim Sí Đại Bằng, phân thân cấp Tiên Vương của hắn bị hủy, hắn cũng bị thương nặng, hơn nữa hắn vừa thoát khỏi Thánh Bia, chưa chắc có thể khôi phục hoàn toàn. Trọng yếu hơn là chúng ta không cần liều mạng với bọn chúng, nhất định phải nhớ kỹ điểm này... Nhậm Kiệt nghiêm túc nói với bọn họ, bao gồm cả lão cha, thậm chí cả Tặc đạo nhân đã tỉnh táo lại, cùng Hình Vẫn Tiên Vương không lên tiếng.
Bởi vì vừa rồi đám người Phượng Hoàng Tiên Vương làm ra vẻ đau thương bi tráng, thật giống muốn xả thân xả nghĩa.
Tuy rằng Nhậm Kiệt không nói, nhưng đã bắt đầu khuyên bảo bọn họ.
Nhìn mọi người đều nhìn về phía mình, Nhậm Kiệt mới nói tiếp: - Chúng ta muốn ngăn cản bọn họ hủy diệt đại thế giới Táng Tiên, bổn gia chủ muốn về đại thế giới, bọn họ lại muốn đánh lên Tiên giới, có thể lợi dụng những điều này. Nói thẳng ra, trước tiên chúng ta phải xem tình hình thế nào mới quyết định, đừng có chưa biết gì đã tính toán liều mạng, như vậy thì thật sẽ nguy hiểm. Hiện tại không chỉ hai mặt là địch, nhất định phải ngươi chết ta sống, chúng ta không cần thiết phải đi tới tiêu diệt bọn họ mới đạt được mục đích, hiểu chưa?
Đừng nhìn bọn họ là Tiên Vương, nhưng nói về mặt này, bọn họ thiếu sót nhiều lắm, bị Nhậm Kiệt nói thế, ánh mắt mỗi người đều lóe lên ánh sáng. Bởi vì quả thật bọn họ đều hiểu sai, bị Nhậm Kiệt nói vậy, cảm thấy tình huống còn chưa thảm đến mức đó.
- Không sai, như vậy là đúng. Chúng ta cần làm là phá hủy, không để bọn người kia còn chưa công kích Tiên giới đã phá hỏng đại thế giới Táng Tiên. Chúng ta không phải muốn tiêu diệt bọn họ, thực tế, để bọn họ đối mặt với Tiên giới là tốt nhất. Nếu như so sánh Tiên giới và Hoàng triều thượng cổ là hai thế lực mạnh mẽ, hiện tại chúng ta tính là một cỗ, có điều so với hiện tại thì khẳng định rất yếu, nhưng chúng ta có cơ hội... Đúng như Nhậm Kiệt nói ban đầu, hắn không sợ kẻ địch như thánh, nhưng tuyệt đối không cho phép đồng bọn như heo.
Cho nên hiện tại giải quyết vấn đề này, chỉnh lại nhận thức sai lầm của bọn họ, hắn đang quán triệt, nắm giữ đoàn đội nhỏ vừa hình thành.
Đừng nhìn số người không nhiều, Hình Vẫn Tiên Vương vẫn không lên tiếng, nhưng lão cha, Phượng Hoàng Tiên Vương, Hắc Long Tiên Vương, Kỳ Lân Tiên Vương, đây là bốn Tiên Vương. Hình Vẫn Tiên Vương đang khôi phục, cộng thêm Tặc đạo nhân thần bí, cỗ lực lượng này chém giết trực diện còn chưa đủ, nhưng có thể làm được rất nhiều chuyện.
Trước khi chân chính hành động, Nhậm Kiệt muốn đoàn kết, quán triệt phong cách làm việc cùng ý chí của mình, không ngừng cường hóa, dạy cho bọn họ phải phối hợp với mình như thế nào. Lực lượng có mạnh cỡ nào, nếu không thể nắm giữ, vậy sẽ chỉ té ngã.
Oành... Oành... Lúc này, tình trạng đại thế giới Táng Tiên không ngừng xấu đi, nhưng hiện tại Nhậm Kiệt lại có thể không ngừng mở ra đường hầm không gian, không ngừng xuyên qua.
Hiện tại mỗi lần xuyên qua đều sẽ gặp không gian dao động, rối loạn, lúc đi ra cũng sẽ gặp phải chuyện. Nhưng bây giờ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ được Nhậm Kiệt khống chế, bên trong có 7 khí linh cùng mặt trời ổn định, một đường tiến thẳng như chẻ tre.
Nhậm Kiệt cũng thừa dịp này, không ngừng hợp nhất tiểu đội hùng mạnh.
Bởi vì vốn là ở bên biên giới Trung Vực và Đông Vực, cho nên bọn họ chạy đến trung tâm Trung Vực cũng không xa, quan trọng nhất là tốc độ của Nhậm Kiệt không ngừng tăng nhanh. 3 ngày sau, Nhậm Kiệt đã có thể cảm nhận được hào quang bao phủ thiên địa.
- Xuyên ngang qua hai đại thế giới, khó trách đại thế giới Táng Tiên muốn hủy diệt, đây là đang rút lấy tinh hoa đại thế giới, đám nhãi con kia, má nó... Hắc Long Tiên Vương nhìn tình cảnh này, liền không nhịn được mắng to.
- Lấy đại thế giới ta làm chiến trường, khi chưa phát triển hoàn toàn đã sắp hủy diệt, bây giờ lại làm ra hành vi này, không thể tha thứ. Kỳ Lân Tiên Vương lúc này cầm quải trượng bằng rễ cây đặc thù, chỉ là ở trong tay hắn, sẽ không ai cho rằng đây là rễ cây bình thường.
- Nhậm Kiệt nói đúng, bọn chúng có thể đối địch với Tiên giới, không có khả năng đối mặt chiến đấu trực diện. Bây giờ bọn chúng chỉ mượn lực lượng đại thế giới chúng ta xuyên qua hai đại thế giới, chúng ta chỉ cần nghĩ cách cắt đứt là được. Phượng Hoàng Tiên Vương gật đầu nói.
Ba người nhìn đằng xa, không ngừng xem xét. Hiện tại bọn họ hoàn toàn dựa vào lực tiên hồn mạnh mẽ tra xét đằng xa, dù cho dùng xuyên qua không gian, muốn tới gần cũng cần một khoảng thời gian nữa.
Bên bọn họ vừa nói chuyện, Nhậm Kiệt cùng Nhậm Thiên Hành, Hình Vẫn Tiên Vương thì nói chuyện một bên khác, về phần Tặc đạo nhân lại đột nhiên trở nên im lắng, tựa như biến mất, lẳng lặng trong góc.
- Phù... Ở bên kia, Nhậm Thiên Hành cũng nghe xong Nhậm Kiệt nói những chuyện của mình, không khỏi thờ dài. Bởi vì không ngờ tới, Nhậm Kiệt một đường cấp tốc trưởng thành đến như hiện tại.
- Yên tâm, hắn vẫn rất tốt. Lúc này, Nhậm Kiệt liếc sang Hình Vẫn Tiên Vương vẫn luôn nhìn mình chằm chằm, bởi vì hiện tại Hình Vẫn Tiên Vương đã khôi phục ba phần lực lượng, coi như có thể phát tán được một chút uy thế Tiên Vương. Nhưng nàng vẫn không nói chuyện, thông qua Nhậm Thiên Hành, Nhậm Kiệt mới hiểu được, Hình Vẫn Tiên Vương vốn là nữ Tiên Vương quản lý tiên phạt nổi danh Tiên giới, sau đó gần như ngã xuống trong trận đại chiến đại thế giới Táng Tiên.
Sau đó nàng dùng phương pháp đặc thù sống lại, nhưng không còn trí nhớ, nhưng dù đần độn vẫn trở nên vô cùng mạnh mẽ, nàng chưa bao giờ nói chuyện, điểm này thì Nhậm Thiên Hành cũng không biết tại sao, cảm thấy nàng vẫn luôn mê mang.
Nhưng tình cảm đối với vị tổ tiên Nhậm gia lại là thứ trọng yếu nhất đối với nàng sau khi sống lại, cho nên cũng đặc biệt chiếu cố người Nhậm gia.
Vừa nãy Nhậm Kiệt nói chuyện với Nhậm Thiên Hành cũng nhắc tới Nhậm Tinh, Hình Vẫn Tiên Vương vẫn lẳng lặng ngồi đó, cảm nhận thiên địa này hủy diệt, liền đột nhiên đi tới, nhìn chằm chằm vào Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt chỉ có thể nói cho nàng biết, cũng không nhiều, là mọi chuyện hắn biết về Nhậm Tinh.
Lại nghe Nhậm Kiệt nói, Hình Vẫn Tiên Vương toát ra nụ cười yên bình, lại quay đi ngồi một bên, không để ý những người khác.
- Ta còn tưởng rằng con sẽ hỏi, vì sao cô ta lại như thế? Nhậm Thiên Hành nhìn Hình Vẫn Tiên Vương quay về ngồi chỗ cũ, liền cười khổ nói: - Bởi vì con có hỏi, ta thật là không trả lời được. Đến giờ ta vẫn không hiểu nổi, đến cảnh giới như vậy sao vẫn thế được.
Dù cho bất cứ sinh linh nào, tu luyện đến cảnh giới này đều sẽ có trí tuệ đầy đủ, đều giao tiếp được, càng đừng nói tồn tại như Hình Vẫn Tiên Vương. Nhưng nàng vẫn như thế, thực ra Nhậm Thiên Hành vẫn luôn kỳ quái, nhìn Nhậm Kiệt vẫn không hỏi, chính hắn đã nói trước.
Nhậm Kiệt cười nói: - Ngài thật là nói đúng, đến cảnh giới như thế này, nếu nàng thật muốn nhớ lại, vậy khẳng định là không thành vấn đề, chỉ sợ là bản thân cô ta không muốn. Dù sao mặc kệ thế nào, bây giờ cô ta là người Nhậm gia.
- Được, quả nhiên không hổ là con trai của Nhậm Thiên Hành ta, ngay cả nói chuyện cũng thế, còn lợi hại hơn cả cha ngươi. Nhậm Thiên Hành vô cùng kiêu ngạo, vui vẻ nhìn Nhậm Kiệt, không nhịn được dùng phương thức khen ngợi trực tiếp nhất.
- Lợi hại, vẫn là ngài lợi hại?
- Hả, cái gì lợi hại?
- Ha ha! Hổ phụ không khuyển tử mà, lão cha khen ta lên trời, vậy không phải biến tướng khen bản thân hay sao.
- Ha ha... Thì ra là thế... Tiểu tử thối nhà ngươi.... Hai cha con câu qua câu lại, tuy rằng đã nhiều năm xa cách, nhưng lại không có xa lạ gì, tùy tiện nói chuyện. Nhậm Thiên Hành nghe Nhậm Kiệt nói đùa, cũng cười ha hả.
Vừa rồi bọn họ nói chuyện tùy tiện, nói những chuyện của Nhậm Kiệt trước kia, Nhậm Thiên Hành cũng nói chút chuyện của bản thân. Chỉ là qua lần này, bọn họ càng thoải mái nói những chuyện cười trước kia.
Chân chính là cha con nói chuyện, bởi vì Nhậm Kiệt đã an bài xong mọi chuyện.
- Sắp đến rồi, phải xem con. Một lát sau, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lại xuyên qua không gian, đến gần cột sáng. Trong ánh sáng ngưng tụ lực lượng khổng lồ, bắt đầu bài xích đè ép bọn họ, dù có trận pháp cản trở, nhưng người bên trong đều cảm nhận được áp lực này. Nhậm Thiên Hành dừng nói, nhìn ra bên ngoài.
Oành... Cùng lúc, Nhậm Kiệt khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ dừng lại.
Về phần trong quá trình này, nếu như có thể làm giúp được người khác, vậy tự nhiên hắn sẽ làm. Đương nhiên, Nhậm Kiệt sẽ không cố ý khoe khoang cái gì.
Đối mặt với ba vị sinh linh hỗn độn đại thế giới Táng Tiên, bao gồm cà Tặc đạo nhân thần bí, Nhậm Kiệt nói rất rõ ràng.
- Mặc kệ thế nào, cũng như ngài nói, chúng ta cùng chung mục đích, đối với ngài là công kích kẻ địch của ngài, đối với chúng ta là cứu vớt đại thế giới này. Kỳ Lân Tiên Vương ta toàn lực ủng hộ ngài. Kỳ Lân Tiên Vương già nua lên tiếng trước tiên, không chút do dự.
- Không cần nói những lời vô dụng, mặc kệ vì cái gì, tóm lại đều đối phó cùng một đám người, vậy là được rồi. Hắc Long Tiên Vương cũng lớn tiếng rống.
Phượng Hoàng Tiên Vương không lên tiếng, chỉ là gật đầu, sau đó nhìn mảnh thiên địa xung quanh. Nhậm Kiệt xuyên qua ở tốc độ này, chỉ có cấp bậc Tiên Vương như nàng mới cảm nhận được thế giới biến hóa.
Tựa như đứa nhỏ nhìn thấy mẹ của mình dần già nua sắp chết, vì có thể để mẹ mình sống tiếp, nàng có thể bỏ ra mọi thứ.
- Được rồi, vậy chuyện sẽ trở nên đơn giản, hiện tại chúng ta đi tìm hiểu trước. Chiến đấu thì không sợ kẻ địch như thần như tiên như thánh, chỉ sợ đồng bạn như heo, hiểu rõ đồng đội của mình càng trọng yếu hơn là hiểu rõ kẻ địch. Nói chuyện với cấp bậc như bọn họ đúng là đơn giản, không cần phải nói nhiều.
Nhậm Kiệt nói làm mấy người Phượng Hoàng Tiên Vương sửng sốt, nhưng trong lòng cũng thả lỏng, dù sao vừa thoát khỏi Diệt Tiên Trận, liền gặp phải sự thật đại thế giới sắp diệt vong, còn phải đối mặt Hoàng triều thượng cổ.
Không nói đâu, chỉ riêng Bán Thánh Kim Sí Đại Bằng đang ủng hộ hoàng đế, đã có thể đè chết vô số.
Tuy rằng bọn họ là cấp bậc Tiên Vương, nhưng cũng chính vì thế, bọn họ mới càng hiểu rõ tồn tại hùng mạnh đó. Huống gì nếu bọn họ dám là địch với Tiên giới, trực tiếp công kích Tiên giới, khẳng định có thực lực hùng mạnh.
Không cần ai nói, trong lòng mọi người đều rõ điểm này, nhưng bọn họ đều lựa chọn.
- Hơn nữa nếu đã nói rõ ràng, vậy ta cũng nói rõ, chúng ta không phải hào phóng xả nghĩa, cũng không phải đi chịu chết, cho nên đừng có mà làm bi thương như thế. Các ngươi là ai, các ngươi là sinh linh hỗn độn sinh ra từ thế giới này, các ngươi là năm đại Tiên Vương. Cho dù bọn họ có mạnh, nhưng cũng chỉ mới phát triển ở đại thế giới Táng Tiên, có thể mạnh đến cỡ nào. Về phần Bán Thánh Kim Sí Đại Bằng, phân thân cấp Tiên Vương của hắn bị hủy, hắn cũng bị thương nặng, hơn nữa hắn vừa thoát khỏi Thánh Bia, chưa chắc có thể khôi phục hoàn toàn. Trọng yếu hơn là chúng ta không cần liều mạng với bọn chúng, nhất định phải nhớ kỹ điểm này... Nhậm Kiệt nghiêm túc nói với bọn họ, bao gồm cả lão cha, thậm chí cả Tặc đạo nhân đã tỉnh táo lại, cùng Hình Vẫn Tiên Vương không lên tiếng.
Bởi vì vừa rồi đám người Phượng Hoàng Tiên Vương làm ra vẻ đau thương bi tráng, thật giống muốn xả thân xả nghĩa.
Tuy rằng Nhậm Kiệt không nói, nhưng đã bắt đầu khuyên bảo bọn họ.
Nhìn mọi người đều nhìn về phía mình, Nhậm Kiệt mới nói tiếp: - Chúng ta muốn ngăn cản bọn họ hủy diệt đại thế giới Táng Tiên, bổn gia chủ muốn về đại thế giới, bọn họ lại muốn đánh lên Tiên giới, có thể lợi dụng những điều này. Nói thẳng ra, trước tiên chúng ta phải xem tình hình thế nào mới quyết định, đừng có chưa biết gì đã tính toán liều mạng, như vậy thì thật sẽ nguy hiểm. Hiện tại không chỉ hai mặt là địch, nhất định phải ngươi chết ta sống, chúng ta không cần thiết phải đi tới tiêu diệt bọn họ mới đạt được mục đích, hiểu chưa?
Đừng nhìn bọn họ là Tiên Vương, nhưng nói về mặt này, bọn họ thiếu sót nhiều lắm, bị Nhậm Kiệt nói thế, ánh mắt mỗi người đều lóe lên ánh sáng. Bởi vì quả thật bọn họ đều hiểu sai, bị Nhậm Kiệt nói vậy, cảm thấy tình huống còn chưa thảm đến mức đó.
- Không sai, như vậy là đúng. Chúng ta cần làm là phá hủy, không để bọn người kia còn chưa công kích Tiên giới đã phá hỏng đại thế giới Táng Tiên. Chúng ta không phải muốn tiêu diệt bọn họ, thực tế, để bọn họ đối mặt với Tiên giới là tốt nhất. Nếu như so sánh Tiên giới và Hoàng triều thượng cổ là hai thế lực mạnh mẽ, hiện tại chúng ta tính là một cỗ, có điều so với hiện tại thì khẳng định rất yếu, nhưng chúng ta có cơ hội... Đúng như Nhậm Kiệt nói ban đầu, hắn không sợ kẻ địch như thánh, nhưng tuyệt đối không cho phép đồng bọn như heo.
Cho nên hiện tại giải quyết vấn đề này, chỉnh lại nhận thức sai lầm của bọn họ, hắn đang quán triệt, nắm giữ đoàn đội nhỏ vừa hình thành.
Đừng nhìn số người không nhiều, Hình Vẫn Tiên Vương vẫn không lên tiếng, nhưng lão cha, Phượng Hoàng Tiên Vương, Hắc Long Tiên Vương, Kỳ Lân Tiên Vương, đây là bốn Tiên Vương. Hình Vẫn Tiên Vương đang khôi phục, cộng thêm Tặc đạo nhân thần bí, cỗ lực lượng này chém giết trực diện còn chưa đủ, nhưng có thể làm được rất nhiều chuyện.
Trước khi chân chính hành động, Nhậm Kiệt muốn đoàn kết, quán triệt phong cách làm việc cùng ý chí của mình, không ngừng cường hóa, dạy cho bọn họ phải phối hợp với mình như thế nào. Lực lượng có mạnh cỡ nào, nếu không thể nắm giữ, vậy sẽ chỉ té ngã.
Oành... Oành... Lúc này, tình trạng đại thế giới Táng Tiên không ngừng xấu đi, nhưng hiện tại Nhậm Kiệt lại có thể không ngừng mở ra đường hầm không gian, không ngừng xuyên qua.
Hiện tại mỗi lần xuyên qua đều sẽ gặp không gian dao động, rối loạn, lúc đi ra cũng sẽ gặp phải chuyện. Nhưng bây giờ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ được Nhậm Kiệt khống chế, bên trong có 7 khí linh cùng mặt trời ổn định, một đường tiến thẳng như chẻ tre.
Nhậm Kiệt cũng thừa dịp này, không ngừng hợp nhất tiểu đội hùng mạnh.
Bởi vì vốn là ở bên biên giới Trung Vực và Đông Vực, cho nên bọn họ chạy đến trung tâm Trung Vực cũng không xa, quan trọng nhất là tốc độ của Nhậm Kiệt không ngừng tăng nhanh. 3 ngày sau, Nhậm Kiệt đã có thể cảm nhận được hào quang bao phủ thiên địa.
- Xuyên ngang qua hai đại thế giới, khó trách đại thế giới Táng Tiên muốn hủy diệt, đây là đang rút lấy tinh hoa đại thế giới, đám nhãi con kia, má nó... Hắc Long Tiên Vương nhìn tình cảnh này, liền không nhịn được mắng to.
- Lấy đại thế giới ta làm chiến trường, khi chưa phát triển hoàn toàn đã sắp hủy diệt, bây giờ lại làm ra hành vi này, không thể tha thứ. Kỳ Lân Tiên Vương lúc này cầm quải trượng bằng rễ cây đặc thù, chỉ là ở trong tay hắn, sẽ không ai cho rằng đây là rễ cây bình thường.
- Nhậm Kiệt nói đúng, bọn chúng có thể đối địch với Tiên giới, không có khả năng đối mặt chiến đấu trực diện. Bây giờ bọn chúng chỉ mượn lực lượng đại thế giới chúng ta xuyên qua hai đại thế giới, chúng ta chỉ cần nghĩ cách cắt đứt là được. Phượng Hoàng Tiên Vương gật đầu nói.
Ba người nhìn đằng xa, không ngừng xem xét. Hiện tại bọn họ hoàn toàn dựa vào lực tiên hồn mạnh mẽ tra xét đằng xa, dù cho dùng xuyên qua không gian, muốn tới gần cũng cần một khoảng thời gian nữa.
Bên bọn họ vừa nói chuyện, Nhậm Kiệt cùng Nhậm Thiên Hành, Hình Vẫn Tiên Vương thì nói chuyện một bên khác, về phần Tặc đạo nhân lại đột nhiên trở nên im lắng, tựa như biến mất, lẳng lặng trong góc.
- Phù... Ở bên kia, Nhậm Thiên Hành cũng nghe xong Nhậm Kiệt nói những chuyện của mình, không khỏi thờ dài. Bởi vì không ngờ tới, Nhậm Kiệt một đường cấp tốc trưởng thành đến như hiện tại.
- Yên tâm, hắn vẫn rất tốt. Lúc này, Nhậm Kiệt liếc sang Hình Vẫn Tiên Vương vẫn luôn nhìn mình chằm chằm, bởi vì hiện tại Hình Vẫn Tiên Vương đã khôi phục ba phần lực lượng, coi như có thể phát tán được một chút uy thế Tiên Vương. Nhưng nàng vẫn không nói chuyện, thông qua Nhậm Thiên Hành, Nhậm Kiệt mới hiểu được, Hình Vẫn Tiên Vương vốn là nữ Tiên Vương quản lý tiên phạt nổi danh Tiên giới, sau đó gần như ngã xuống trong trận đại chiến đại thế giới Táng Tiên.
Sau đó nàng dùng phương pháp đặc thù sống lại, nhưng không còn trí nhớ, nhưng dù đần độn vẫn trở nên vô cùng mạnh mẽ, nàng chưa bao giờ nói chuyện, điểm này thì Nhậm Thiên Hành cũng không biết tại sao, cảm thấy nàng vẫn luôn mê mang.
Nhưng tình cảm đối với vị tổ tiên Nhậm gia lại là thứ trọng yếu nhất đối với nàng sau khi sống lại, cho nên cũng đặc biệt chiếu cố người Nhậm gia.
Vừa nãy Nhậm Kiệt nói chuyện với Nhậm Thiên Hành cũng nhắc tới Nhậm Tinh, Hình Vẫn Tiên Vương vẫn lẳng lặng ngồi đó, cảm nhận thiên địa này hủy diệt, liền đột nhiên đi tới, nhìn chằm chằm vào Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt chỉ có thể nói cho nàng biết, cũng không nhiều, là mọi chuyện hắn biết về Nhậm Tinh.
Lại nghe Nhậm Kiệt nói, Hình Vẫn Tiên Vương toát ra nụ cười yên bình, lại quay đi ngồi một bên, không để ý những người khác.
- Ta còn tưởng rằng con sẽ hỏi, vì sao cô ta lại như thế? Nhậm Thiên Hành nhìn Hình Vẫn Tiên Vương quay về ngồi chỗ cũ, liền cười khổ nói: - Bởi vì con có hỏi, ta thật là không trả lời được. Đến giờ ta vẫn không hiểu nổi, đến cảnh giới như vậy sao vẫn thế được.
Dù cho bất cứ sinh linh nào, tu luyện đến cảnh giới này đều sẽ có trí tuệ đầy đủ, đều giao tiếp được, càng đừng nói tồn tại như Hình Vẫn Tiên Vương. Nhưng nàng vẫn như thế, thực ra Nhậm Thiên Hành vẫn luôn kỳ quái, nhìn Nhậm Kiệt vẫn không hỏi, chính hắn đã nói trước.
Nhậm Kiệt cười nói: - Ngài thật là nói đúng, đến cảnh giới như thế này, nếu nàng thật muốn nhớ lại, vậy khẳng định là không thành vấn đề, chỉ sợ là bản thân cô ta không muốn. Dù sao mặc kệ thế nào, bây giờ cô ta là người Nhậm gia.
- Được, quả nhiên không hổ là con trai của Nhậm Thiên Hành ta, ngay cả nói chuyện cũng thế, còn lợi hại hơn cả cha ngươi. Nhậm Thiên Hành vô cùng kiêu ngạo, vui vẻ nhìn Nhậm Kiệt, không nhịn được dùng phương thức khen ngợi trực tiếp nhất.
- Lợi hại, vẫn là ngài lợi hại?
- Hả, cái gì lợi hại?
- Ha ha! Hổ phụ không khuyển tử mà, lão cha khen ta lên trời, vậy không phải biến tướng khen bản thân hay sao.
- Ha ha... Thì ra là thế... Tiểu tử thối nhà ngươi.... Hai cha con câu qua câu lại, tuy rằng đã nhiều năm xa cách, nhưng lại không có xa lạ gì, tùy tiện nói chuyện. Nhậm Thiên Hành nghe Nhậm Kiệt nói đùa, cũng cười ha hả.
Vừa rồi bọn họ nói chuyện tùy tiện, nói những chuyện của Nhậm Kiệt trước kia, Nhậm Thiên Hành cũng nói chút chuyện của bản thân. Chỉ là qua lần này, bọn họ càng thoải mái nói những chuyện cười trước kia.
Chân chính là cha con nói chuyện, bởi vì Nhậm Kiệt đã an bài xong mọi chuyện.
- Sắp đến rồi, phải xem con. Một lát sau, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lại xuyên qua không gian, đến gần cột sáng. Trong ánh sáng ngưng tụ lực lượng khổng lồ, bắt đầu bài xích đè ép bọn họ, dù có trận pháp cản trở, nhưng người bên trong đều cảm nhận được áp lực này. Nhậm Thiên Hành dừng nói, nhìn ra bên ngoài.
Oành... Cùng lúc, Nhậm Kiệt khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ dừng lại.
/844
|