Vẫn dựa theo phương thức cũ, mọi người tùy ý ra giá đi." Nhìn một chút, nói.
Trong Đoàn đội 10 người này, người có tiền nhất hẳn là Tiêu Ngự, Chanh, Kẹo Sa Ngã, đem Tiêu Ngự loại trừ ra, Chanh và Kẹo Sa Ngã là nhiều tiền nhất, tuy vậy cũng đã trải qua rất nhiều lần giết quái, đánh boss, đội viên khác cũng tích lũy được không ít của cải, mua sắm một thanh chủy thủ cấp Sử Thi vẫn còn đủ xài.
"60.000 kim." Số Mệnh nghiền ngẫm một chút mở miệng nói.
"80.000 kim."
"90.000 kim."
"120.000 kim" Kẹo Sa Ngã quả nhiên ra giá rất cao, đã vượt qua hẳn giá thị trường, hắn đối với cái thanh chủy thủ này cảm thấy rất hứng thú, nhất là đối phó bất tử, ác ma hệ sinh vật thi triển ra hiệu quả gấp 3 lần này.
Đội viên khác nhìn nhau cười khổ, không có người tăng giá tiếp nữa, cái thanh chủy thủ này thuộc về Kẹo Sa Ngã.
Đội viên khác thu vào cũng tương đối phong phú, đấu giá tổng cộng đạt được 620.000 kim tệ, Tiêu Ngự không tính, bọn họ 9 người mỗi người cũng có thể chia đến gần 70.000 kim tệ, đây là 1 khoản của cải tương đối lớn rồi.
"Còn lại Thần Ngôn Pháp Trượng thì làm thế nào? Là do Đoàn đội tiêu thụ hay bán cho người khác?" Chanh hỏi.
"Ta nghĩ ta sẽ mua nó. Bạn gái của ta là Pháp sư." Tiêu Ngự nói. Nếu để cho Triệu Lam Hinh cầm cây pháp trượng này sẽ không khác nào như hổ mọc thêm cánh. Bọn họ đi Ô Phục Nặc Tư cũng có thể có bảo đảm hơn rất nhiều.
"Nói cái giá đi. Nếu thấp cũng đừng trách chúng ta tập thể khinh thường ngươi." Chanh cười đùa nói. Tiêu Ngự vừa mới tốn rất nhiều kim tệ như vậy. Nàng quả thực rất khó tưởng tượng. Tiêu Ngự còn có thể lấy ra bao nhiêu kim tệ, chẳng qua là mọi người đều không dùng được cây pháp trượng này. Tiêu Ngự dù là ra giá thấp hơn một chút. Bọn họ cũng sẽ không có bất luận cái dị nghị gì.
Cây Thần Ngôn Pháp Trượng này quá xa xỉ. Giá thị trường hẳn phải cao hơn cả Thần Ngôn Chủy Thủ. Nếu như ra giá quá thấp. Tiêu Ngự cũng xấu hổ không dám cầm. Mặc dù không có quá nhiều kim tệ. Nhưng Tiêu Ngự cũng có thể vay Phong Dã trước một chút mà.
"2.300.000 kim tệ thế nào?" Tiêu Ngự nói. Trang bị đứng đầu hiện nay cũng chỉ có thể có giá như vậy mà thôi.
"Không có ý kiến gì."
"Cứ như vậy đi."
Tiêu Ngự nói ra giá cả như vậy đã coi như cực kỳ hợp lý rồi, thấy bọn họ đều đáp ứng Tiêu Ngự truyền âm cho Phong Dã, nhờ Phong Dã ứng trước một chút, phân biệt gửi cho đám người Chanh mỗi người gần 240.000 kim tệ.
Số kim tệ lớn như thế, trái lại dẫn tới Phong Dã cũng có chút tò mò, cái trang bị gì đáng giá tới như vậy?
"Mua được trang bị tốt à?" Phong Dã dò hỏi.
"Ờ." Tiêu Ngự đáp.
"Cái gì trang bị, ta xem nào." Phong Dã có chút tò mò, mỗi người được 240.000 kim tệ, 9 người chính là hơn 2.000.000! Bất luận cái trang bị cấp Sử Thi nào cũng đều bán không đến cái giá tiền này a!
Tiêu Ngự đem thuộc tính trang bị chia cho Phong Dã.
Thấy được thuộc tính 2 cái trang bị này, Phong Dã không nén nổi lộ vẻ xúc động, phải thừa nhận là hắn đã bị 2 cái trang bị này làm cho cực kì rung động, hồi lâu mới lên tiếng: "Thứ tốt a, khi có trang bị tốt kể cả chục triệu kim tệ cũng không cần tiết kiệm, cần bao nhiêu kim tệ cứ nói với ta một tiếng, kể cả có nhiều kim tệ hơn ta cũng kiếm được."
"Yên tâm, ta hiểu." Tiêu Ngự đáp, phải biết rằng hắn đánh thắng 1 hồi Đấu Trường Hắc Ám là đã có thể kiếm được mấy triệu thậm chí mấy chục triệu rồi, nên ở phương diện trang bị hắn tự nhiên sẽ không keo kiệt,tuy rằng Đạo tặc không phải hoàn toàn dựa vào trang bị để kiếm cơm, nhưng khi PK thì trang bị cũng là rất quan trọng.
Tiêu Ngự mua được Thần Ngôn Pháp Trượng, bỏ vào trong hành trang.
Mọi người sau khi phân phối chiến lợi phẩm, đi vào ung điện của Sơn Đức Lỗ.
"Dũng sĩ tôn kính, cảm tạ các ngươi đã vì đế quốc mà cống hiến, đế quốc sẽ vĩnh viễn ghi nhớ công trạng của các ngươi, nguyện tổ tiên phù hộ các ngươi." Sơn Đức Lỗ đi ra, diệt trừ được đối thủ An Đông Ni Khắc, trong lòng hắn đang rất vui sướng, đánh hạ Thánh Quang Thành đã là một cái chuyện dễ dàng, hắn sẽ thúc đẩy bộ đội tiến công nhanh chóng.
"Đáng tiếc không lấy được xác của An Đông Ni Khắc, nếu có thể lấy được thi thể của hắn, nhất định sẽ là một khối đỉnh lô tuyệt diệu không chừng có thể tạo ra một khô lâu Pháp sư cường đại nhất." Sơn Đức Lỗ thì thào nói, vừa nghĩ tới Thánh Quang Thành đã mất đi lực ngăn cản Sơn Đức Lỗ không nén nổi vui mừng biểu hiện ra mặt, chuyện này cũng không phải là không có khả năng.
"Để khen thưởng cho sự dũng cảm của các ngươi, đây là một chút thành ý của đế quốc dành cho các ngươi." Sơn Đức Lỗ vung tay bên phải lên, từng cái Hệ Thống Nhắc Nhở từ bảng Hệ Thống của đám người Tiêu Ngự vang lên.
Hệ Thống: ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ - ám sát An Đông Ni Khắc, thu được 200.000 điểm giá trị vinh quang, 30.000 điểm công trạng, 2.000.000 điểm kinh nghiệm.
Hệ Thống: ngươi đã thu được Thần Ban Ân, huyết lượng +xxx.(lỗi = =)
Từng cái Hệ Thống Nhắc Nhở vang lên, nhiệm vụ ban khen thưởng cực kỳ phong phú, xứng đáng là sss cấp nhiệm vụ, đám người Tiêu Ngự mạo nguy hiểm sinh mệnh hoàn thành nhiệm vụ này là rất đáng. 200.000 điểm giá trị vinh quang làm cho Khoảng cách giữa Tiêu Ngự tới lv Nguyên Soái đã gần thêm 1 bước, thu được điểm kinh nghiệm cũng làm cho Tiêu Ngự thăng ngay cả 2 lever, đạt tới lever 53.
Các đội viên khác cũng đều mặt mày hớn hở, khen thưởng nhiệm vụ phong phú khiến cho bọn họ thiếu chút nữa kinh hô cả lên, 200.000 điểm giá trị vinh quang càng làm cho bọn họ kích động không thôi, Kẹo Sa Ngã và Chanh có số điểm giá trị vinh quang tương đối cao trực tiếp thăng cấp Chuẩn Soái, đã cùng cấp huân chương với Tiêu Ngự. Tuy nhiên giống nhau bản thân là Chuẩn Soái, nhưng giá trị vinh quang của Tiêu Ngự so với bọn hắn nhiều hơn ít nhât 300.000.
Trừ số đó ra, đám người Tiêu Ngự mỗi người còn thu được một cái trang bị cấp Sử Thi. Tiêu Ngự cầm một cái áo choàng cấp Sử Thi, so với Áo Choàng Tàng Hình trên người vẫn kém hơn một chút, chỉ có thể thuận tay bán cho đội viên.
Số Mệnh tốn 300.000 kim tệ chụp được cái áo choàng này của Tiêu Ngự.
" Các dũng sĩ trẻ, các ngươi có nguyện ý hay không sẽ giúp ta thêm 1 lần, ta sẽ đưa thêm cho các ngươi mỗi người một cái trang bị làm thù lao, đương nhiên, các ngươi cũng có thể từ chối." Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ nói.
Tiêu Ngự hiểu, đây là cái nhiệm vụ thứ 10, tiêu diệt những games thủ ám sát Sơn Đức Lỗ kia, so sánh qua loại, những games thủ kia so với An Đông Ni Khắc thì dễ đối phó hơn nhiều lắm, như là cho không vậy.
Tiêu Ngự nhìn lướt qua chúng đội viên, hoàn thành xong vòng nhiệm vụ thứ 10, bọn họ sẽ hoàn thành sứ mạng của bọn họ, rồi mỗi người sẽ đi 1 ngả.
"Nguyện ý vì ngài cống hiến sức lực." Tiêu Ngự đáp.
Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ vung tay lên, nói: "Đây là tọa độ của bọn họ."
Trong bảng Hệ Thống của Tiêu Ngự hiện lên tọa độ của 10 Đạo tặc kia, 10 tọa độ vẫn không ngừng biến đổi, biểu hiện 10 Đạo tặc kia đang di động, tuy nhiên 10 người lại không có tụ tập cùng một chỗ.
"Sơn Đức Lỗ điện hạ tôn kính, ở khi ám sát An Đông Ni Khắc, ta còn phát hiện một cái tin tức trọng yếu." Tiêu Ngự nói.
"Tin tức gì thế?" Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ nghiêng tai vẻ mặt nghiêm nghị lắng nghe.
"Đường đi đi thông xuống dưới lòng đất ở trên hòn giả sơn tại hậu viên của An Đông Ni Khắc, An Đông Ni Khắc là người của chúa tể hắc ám." Tiêu Ngự tổng kết một chút nói.
Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ cau mày một chút, hình như đang lặng im suy nghĩ cái gì, hồi lâu mới nói: "Tin tức của ngươi đối với chúng ta mà nói rất quan trọng, chúng ta sẽ có chuẩn bị." Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ vung tay bên phải lên.
Hệ Thống: ngươi thu được 20.000 điểm giá trị vinh quang.
Từng đội viên đều thu được lợi nhuận thêm vào này, bọn họ đều nhìn thoáng qua Tiêu Ngự, thầm bái phục, Tiêu Ngự chỉ là nói mấy câu đã giúp bọn hắn kiếm được không ít giá trị vinh quang, nếu như là đổi lại bọn họ, có lẽ đã quăng đi cơ hội này rồi. ( TG dạy cho chúng ta rằng - hóng hớt cũng là một đức tính tốt nha )
Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ đứng lên, đối với các Vong linh Vu sư đứng hầu bên cạnh nói: "Trở về triệu tập quân đội của các ngươi, tùy thời cùng ta san bằng Thánh Quang Thành!"
"Nguyện ý cống hiến sức lực vì ngài, Sơn Đức Lỗ điện hạ." 1 đám Vong linh Vu sư các cùng tiến lên đáp.
Đám người Tiêu Ngự tạm biệt Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, từ trong điện đi ra.
Tiêu Ngự nói: "Một cái nhiệm vụ cuối cùng, đi thôi, thuận tiện ở lân cận Thánh Quang Thành xem qua một chút."
Khi đám người Tiêu Ngự đi ra, toàn bộ binh mã tại cứ điểm đã được điều động lên, phần lớn là Vong linh sinh vật. Trên thực tế, kiến trúc phòng ngự của vong linh đế quốc cũng không nhiều, Vong linh Vu sư mạnh mẽ cũng không vượt qua 10.000, nhưng 10.000 Vong linh Vu sư này lại là chủ lực của vong linh đế quốc, mỗi Vong linh Vu sư có thể triệu hồi tới hơn 10.000 khô lâu binh, còn có thêm một ít Vong linh sinh vật cường hãn nữa, như vậy lực lượng khổng lồ tụ họp lại, cũng đã đủ để tạo lập một cái đế quốc rồi. Đồng thời Vong linh so với nhân loại, có 1 ưu thế, đó chính là bọn chúng căn bản không sợ hãi tử vong, Vong linh Vu sư lệnh cho bọn hắn làm cái gì, bọn họ sẽ không chút do dự đi làm cái đó.
Những khô lâu binh này xếp thành từng cái hàng ngũ, hướng phương hướng Thánh Quang Thành xuất phát.
Thánh Quang Thành nhất thời hẳn là cũng sẽ chưa bị chiếm đóng ngay, Tiêu Ngự nhìn một chút tọa độ của 10 Đạo tặc kia, có 5 người ở nơi hoang dã, còn lại 5 người ở trong thành, đối phó 10 games thủ này, không cần thiết theo chân bọn họ 1 chọi 1, áp dụng phương pháp tiêu diệt từng bộ phận là thỏa đáng nhất, đồng thời Đạo tặc cũng tương đối khó chơi, có thể dùng các loại kỹ năng đào tẩu đi lại tự nhiên, nếu như bọn họ lựa chọn chạy trốn, đám người Tiêu Ngự quá nửa là sẽ lưu lại không được, nhất định phải đột kích một đòn trúng đích.
"Chia 6 tổ đội, ta và Kẹo Sa Ngã mỗi người 1 đội, những người khác 2 người 1 đội, trước tiên mần thịt 5 người ngoài thành, bắt đầu động thủ!" Tiêu Ngự nói, 5 cái games thủ này không cùng một chỗ, 10 người bao vây tấn công một người quả thực có phần chuyện bé xé ra to a, còn không bằng phân đội ra để hành động.
Tiêu Ngự phân phối mục tiêu cho bọn hắn, các đội viên từng người tản đi, chính hắn trái lại nhàn rỗi, hắn chuẩn bị ở ngoài Thánh Quang thành dạo chơi một chút, lân cận Thánh Quang Thành nơi nơi đều là chiến trường của games thủ 2 đại liên minh, Tiêu Ngự vừa lúc có thể kiếm thêm ít giá trị vinh quang nữa.
Bầu trời càng ngày càng âm u, Màn Trời Tử Vong càng thêm bành trướng lan tràn, đem Thánh Quang Thành hoàn toàn bao phủ lại, tựa như 1 con thú to lớn dữ tợn, như muốn đem Thánh Quang Thành nuốt hết vậy.
Phía xa trên không trung 1 đội Cốt Long đang hướng Thánh Quang thành lao xuống, một đội ngũ Sư Thứu Kỵ Sĩ cũng từ trong Thánh Quang Thành bay lên, gào thét lao tới Cốt Long phía trên không trung, 2 bên ở trên không trung giằng co, đánh cho trời đất mù mịt.
Tiêu Ngự ở trên thảm cỏ nhìn quanh 1 lát, tiếp tục đi về phía trước, phía trước chính là nơi games thủ 2 đại liên minh giao chiến kích liệt nhất, hướng về phía dưới sườn núi nhìn lại, trên đồng bằng có vô số games thủ bị chia cắt thành từng cái chiến đoàn, ít thì có mấy trăm người, nhiều thì đạt tới mấy chục nghìn người lận. Những games thủ này có thể là một người 1 ngựa, có thể là tổ đội phối hợp, 2 bên đang chém giết dữ dội. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Thấy được cảnh này, dòng máu nóng ẩn sâu trong cơ thể Tiêu Ngự lại bắt đầu sôi trào lên, từng cái tình cảnh xông pha chiến trường trước kia hiện lên ở trong đầu, nhưng bây giờ, Tiêu Ngự đã không phải ngày xưa ngây ngô nữa, hắn đã đứng ở trong hàng ngũ đỉnh cao của tất cả các games thủ rồi, games thủ bình thường đối với Tiêu Ngự căn bản không tạo ra nổi bất cứ hứng thú gì với hắn.
"Đánh chơi vài trận vậy." Tiêu Ngự khóe miệng mỉm cười, thầm nghĩ.
/460
|