Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Ta lựa chọn bộ chữ này.” Nữ dược sư nhìn tranh thư pháp của Mục Thanh Nhã, khen ngợi gật đầu nói: “Thư pháp của Ngụy cô nương tuy không ở bên dưới, nhưng khí thế đốt người, không bằng bộ chữ này hòa ái khiêm tốn. Chữ như vậy mới thích hợp treo ở bên trong y quán do ta mới mở hơn.”
Lão tướng quân cùng tuần sát sứ trầm ngâm chốc lát, cũng gật đầu biểu thị tán thành cái quan điểm này, nhưng tuần sát sứ Lý Đạo Minh còn nói rằng: “Riêng về cục diện mà nói, lẽ nào chỉ bởi vì ngươi yêu thích, liền đánh giá Hỗ Đao môn thắng sao?”
“Ừm…” Nữ dược sư còn quả thật có điểm do dự.
Mặc dù nói lý do là muốn làm bảng hiệu cho y quán của mình, nhưng dù sao chữ của Lâm Kiếm môn Ngụy Linh xác thực theo khách quan mà nói muốn vượt trội hơn một chút.
Mục Thanh Nhã người như tên, thanh nhã phiêu dật, chữ này như làm công việc ghi chép thư điển phi thường thích hợp, phong thái đi bút càng chiếm thượng phong, nhưng cũng không thích hợp viết chữ lưu niệm ghi tên bảng hiệu cái gì.
Chữ Ngụy Linh thì lại ở sau khi nàng đột phá lên huyền vũ nữ tướng liền nâng cao một bước, bởi tâm tình tăng lên, kiểu chữ tràn ngập một loại cảm giác tự tin, xét trên mặt khí thế thì có hơn một chút.
Kỳ thực nếu như ở trước khi nàng trở thành huyền vũ nữ tướng thu được to lớn tự tin cùng kiêu hãnh, thì chỉ sợ cũng không có viết tốt bằng Mục Thanh Nhã. Tâm tình là một cái yếu tố quan trọng giúp chữ viết tiến bộ.
“Cái ván này thắng bại cũng không rõ ràng, ba người chúng ta cùng nhau bầu chọn đi.” Nữ dược sư suy nghĩ một chút, vẫn là nói: “Ta vẫn chọn chữ Hỗ Đao môn, ta yêu thích loại tâm tình cùng cách vận bút này, chỉ như vậy mà thôi.”
Đám người Hỗ Vân Kiều cùng môn chúng Hỗ Đao môn dưới đài một trận hoan hô. Mục Thanh Nhã cũng rất mừng rỡ.
Huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh nhưng ở cách đó không xa âm thầm hừ một tiếng.
Lý Đạo Minh ở trước hai bức thư pháp đi qua đi lại, chậm rãi nói: “Ta chọn chữ Lâm Kiếm môn, xác thực là thư pháp nàng càng tốt hơn.”
Đổi lại Lâm Kiếm môn một trận hoan hô.
Coi như ngươi có nhãn lực, huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh giơ giơ cằm lên.
“…” Lão tướng quân nhưng đã có một tia âu sầu, một lá phiếu cuối cùng này có thể là phi thường then chốt.
Hắn đứng ở trước hai bức thư pháp, trái phải chậm rãi tản bộ bước chân.
Thật lòng mà nói hắn muốn chọn chữ Mục Thanh Nhã, không quá yêu thích kiểu chữ đầy ngạo khí của Ngụy Linh như vậy. Thế nhưng…
Lão thành lõi đời như hắn tự nhiên biết, vị huyền vũ nữ tướng kiêu căng này vô cùng tự mãn, nếu là cái ván cục này nàng không nắm bắt được, chỉ sợ đối với Hỗ Đao môn muốn có bao nhiêu phiền phức…
Hắn ở chỗ này đang do dự, Ngô Minh trong lòng hơi động, nghĩ đến giả thiết phi thường tương tự với hắn, liền dán vào bên tai Hỗ Vân Kiều nói gì đó.
“Ha ha ngứa…” Hỗ Vân Kiều bị Ngô Minh dán vào tai nói làm cho có chút ngượng ngùng, rung rung vai khanh khách cười không ngừng.
Bất quá cũng là nghe được lời của Ngô Minh, nàng rất nhanh trợn tròn cặp mắt, suýt nữa lỡ miệng thốt ra.
“Ta thật sự nghĩ như thế, sau đó sẽ giải thích với các ngươi, đây là cùng ngươi lên tiếng chào hỏi.” Ngô Minh đối với Hỗ Vân Kiều an ủi.
“Thế nhưng…” Hỗ Vân Kiều có chút khó có thể tiếp thu, nghĩ lại vừa nghĩ, thoải mái nói: “Bỏ đi, ngược lại hai ván trước đó đều dựa vào ngươi thắng được. Ngươi quyết định như vậy, cũng không cần nghe ngươi nói lý do, ta cũng thật không có gì để phản đối.”
“Vậy thì cám ơn rồi.” Ngô Minh cười hì hì vỗ vỗ vai Hỗ Vân Kiều, lại nói với Mục Thanh Nhã lời giống như vậy.
Mục Thanh Nhã càng mẫn cảm. Bị Ngô Minh dán vào lỗ tai nói chuyện, khiến cho nước da bên mang tai của nàng từ từ đỏ ửng lên, có lẽ bên trong vẻ thanh lệ của nàng càng tăng thêm một nét kiều diễm, Ngô Minh nhìn mà trong lòng quả quyết.
Nàng đương nhiên cũng không có điều gì dị nghị, Ngô Minh nhanh chóng lại cùng hai vị bạn thân Hỗ Vân Kiều bàn bạc một thoáng, mới bước nhanh hướng đến lão tướng quân chính đang chắp tay sau lưng xem hai bản thư pháp.
“Hồng lão tướng quân.” Ngô Minh gọn gàng dứt khoát nói: ” Hỗ Đao môn chúng ta tự thừa nhận ở trên mặt thư pháp hơi kém hạ phong, vòng lôi đài này xin chịu thua.”
Câu nói này khiến tất cả mọi người ở gần đó đều lấy làm kinh hãi.
Lão tướng quân sửng sốt một chút, nhất thời rất hài lòng, khen: “Được, không kiêu không vội, thẳng thắn bại trận, chỉ bằng điểm ấy ta rất yêu quý ngươi.”
Câu nói này mặt ngoài nói như thế, kỳ thực lão tướng quân nhưng nhìn ra đến, Ngô Minh là cố ý như vậy.
Là không muốn cùng huyền vũ nữ tướng huyên náo quá lớn đi? Có tâm tư như thế cũng tương đối khá, đây chỉ là nha đầu mười bốn tuổi nhưng đối với đạo lí đối nhân xử lại có thể nắm được rất nhiều.
Có năng lực đặt mình vào hoàn cảnh người khác lại vì Hỗ Vân Kiều cân nhắc như thế, Tiêu Nhược Dao nha đầu này có rất nhiều tư chất để có thể đào tạo thành tài năng a, bên trong thâm tâm lão tướng quân bốc lên ngón tay cái.
Kỳ thực lão tướng quân vẫn không có đem Ngô Minh nhìn thấu triệt, cũng đem nàng nghĩ quá mức hoa mỹ…
Ngô Minh suy tính rất xấu bụng, nàng sở dĩ cố ý chịu thua, kỳ thực là muốn lừa Lâm Triêu Dĩnh cùng Ngụy Linh.
Hai cô gái này đều là lòng dạ cực cao, đặc biệt Ngụy Linh ở sau khi trở thành huyền vũ nữ tướng, con mắt quả thực muốn đặt lên trên đỉnh đầu rồi, cái vấn đề này đều có thể nhìn thấy được ở trong các chi tiết nhỏ của mấy lần trước.
Lâm Triêu Dĩnh cùng Mạc tài nữ ra hai trận đầu, tất cả đều thua lớn, mà Ngụy Linh vừa ra trận liền thủ thắng, thậm chí là khiến đối phương tự thừa nhận không bằng, tuyệt đối sẽ khiến Ngụy Linh càng thêm kiêu căng tự mãn, nếu như Ngô Minh ở bên trong đó lại thêm điểm gia vị…
Quan hệ đồng minh giữa Lâm gia cùng Ngụy gia khẳng định cũng không vững chắc, nếu như ở trong lúc hai người bọn họ xa cách lòng đó mà chế tạo chút điểm hiềm khích, thì Ngô Minh sẽ đạt được trợ giúp lớn cho Hỗ Đao môn.
Sau khi nghe tới Ngô Minh tỏ thái độ muốn chịu thua, huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh quả nhiên ngửa cái cổ lên, cố ý đưa mắt quét về phía Lâm Triêu Dĩnh vừa hoa mắt váng đầu trở lại trên võ đài.
Lâm Triêu Dĩnh giờ khắc này chính đang vừa xoa huyệt thái dương vì say rượu mà đau nhức, vừa nghe hai vị bạn thân nói chuyện vừa nãy đã phát sinh cái gì.
“Ngụy Linh lại có thư pháp như thế?” Lâm Triêu Dĩnh cũng có chút không dám tin tưởng, dưới chân có điểm phù phiếm đi mấy bước, thấy rõ hai bức thư pháp treo trên lôi đài.
“Cái nào là của Ngụy Linh?” Lâm Triêu Dĩnh nhìn nhìn, bởi phía trên này không có kí tên, nàng không phân biệt ra được.
Kỳ thực nàng là say rượu đầu óc có chút trì độn, các bức thư pháp nhưng là được treo hai bên lôi đài, phân trái phải mà đặt kề sát ở trên tường, vẫn là rất dễ dàng nhận biết được.
Ngụy Linh nghe xong câu nói này nhưng lại căm tức, cả giận nói: “Làm sao chữ của ta còn không thấy được? Một năm không thấy ngươi thưởng thức thư pháp nên nhãn lực đã lụi bại thành tầm thường như vậy? Cái thư pháp nào tốt nhất tự nhiên là của ta!”
Lâm Triêu Dĩnh vừa nghe lời này liền nổi lên tâm hoả, nói chung tuy rằng say rượu nhưng còn biết phân nặng nhẹ, lo ngại mặt mũi nên không có phát tác.
Người chủ trì trải qua xác nhận, cao giọng nói: “Tài nữ võ đài ván thứ ba, nét chữ thư pháp của huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh càng hơn một bậc! Lâm Kiếm môn thắng lợi!”
Người ủng hộ Lâm Kiếm môn rốt cục bắt lấy cơ hội trắng trợn hoan hô.
“Cái gì càng hơn một bậc! Chỉ có một bậc sao?!” Trong mũi ngụy Linh lại hừ một tiếng, từ trên ghế đi xuống, giống như lãnh đạo của một thế giới khác ở trên đài đi mấy bước, quay về phía nhóm Lâm gia đệ tử cùng tạp dịch dưới đài đang hoan hô nhảy nhót mà vẫy vẫy tay.
“Huyền vũ nữ tướng! Ngụy Linh Ngụy nữ tướng! Ngụy nữ tướng! Quá tuyệt rồi!” Người phía dưới cảm thấy sâu sắc may mắn, tiếng hoan hô càng lớn.
Dưới đài có hai tên võ giả mặc thường phục cẩn thận theo sát theo bước chân của nàng ở dưới đài làm công tác cảnh giới, hiển nhiên là Tề quốc đặc biệt sai phái cao thủ tới bảo vệ nàng.
Lâm Triêu Dĩnh nhẹ nhàng vuốt nơi bàn tay vẫn còn có chút đau đớn của dư vị bị bỏng, nhìn Ngụy Linh chỉ chừa cho mình một cái bóng lưng dương dương tự đắc, ánh mắt hơi có chút phức tạp.
Đang lúc này, dưới đài ở nơi xa xa của Hỗ Đao môn từ nãy đến giờ vẫn có chút trầm tĩnh, lại đột nhiên náo động lên.
“Hỗ Lão Đao?” Hồng lão tướng quân ngưng mắt vừa nhìn, kinh ngạc nói: “Hắn lại tự mình tới rồi?”
Hỗ Vân Kiều nhưng thay đổi sắc mặt, cúi xuống một chút liền muốn chuồn mất.
*********************
Ngày mai lên bảng 3 Giang, muốn đánh lôi đài!
Đặc biệt chú thích: Buổi chiều chủ nhật tựa sách 《 nàng phi tại hạ 》 lên bảng Tam Giang đánh võ đài, hai giờ chiều bắt đầu bỏ phiếu.
Tam Giang bảng chính là lôi đài, mị thật hy vọng có độc giả trợ quyền a!
Biến thân thư ít được lưu truyền, ít được ủng hộ, ít được khen thưởng, nhưng mị vẫn dấn thân vào trong đó.
Bởi vì chúng ta là mê biến thân sách.
Nhưng chúng ta có nhiệt huyết cao độ!
Bởi vì tuy rằng chúng ta là thiểu số.
Nhưng lòng trung thành của chúng ta không gì sánh được!
Bởi vì mặc dù mị không có bao nhiêu tiền nhuận bút.
Nhưng mị có nhiều độc giả ấm lòng như vậy!
Bởi vì sự ủng hộ của các ngươi, chính là lý do quan trọng nhất để mị viết sách!
Đặc biệt hướng dẫn phương pháp bỏ phiếu:
Thứ nhất, trong vòng một tuần lễ bắt đầu từ ngày 12 đến ngày 19, thỉnh mỗi ngày mở ra trang chuyên mục chính của [ Tam Giang ]. Cái chuyên mục này ở phía dưới thanh đen trang khởi điểm [ thư khố, tinh phẩm, toàn bộ ] các loại hạng mục, có hai chữ [ Tam Giang ] điểm kích đi vào liên kết.
Thứ hai, điểm kích tiến vào trang bìa Tam Giang, trong trang bìa đó phía bên phải có hình ảnh nhận Tam Giang phiếu màu đỏ, tức là chữ [ điểm kích để nhận ], điểm kích xong nhận Tam Giang phiếu;
Thứ ba, thỉnh kéo trang bìa xuống lần nữa, tìm được hạng mục [ đầu phiếu ] 《 nàng phi tại hạ 》 phía dưới góc phải, viết đôi dòng cảm tưởng bình luận sách là có thể bỏ phiếu thành công!
Thứ tư, từng độc giả mỗi ngày đều có thể bỏ thêm phiếu. Ngày đầu tiên qua đi, ngày thứ hai sau hai giờ chiều lại có thể nhận Tam Giang phiếu bầu chọn lại.
*
Mỗi một tờ Tam Giang phiếu của các ngươi, sẽ hóa thành động lực để mị gõ chữ!
Để chúng ta nhìn xem biến thân thư có thể ở Tam Giang bảng quát tháo không?!
Mong biến thân thư một lần lấy trạng thái cao nhất quật khởi ở trên Tam Giang bảng!
Ngày mai chí ít ba canh!
Các ngươi đầu phiếu Tam Giang, quân lệnh ta chiến ý dâng trào!
Liên tục vài ngày viết văn đến sau nửa đêm dưới ánh trăng tiểu dê ở đây, chờ mong cùng cảm tạ sự ủng hộ của mọi người!
Để mị hóa thân máy kéo! Cày ruộng khoái!
Edit: Bồng Bồng
“Ta lựa chọn bộ chữ này.” Nữ dược sư nhìn tranh thư pháp của Mục Thanh Nhã, khen ngợi gật đầu nói: “Thư pháp của Ngụy cô nương tuy không ở bên dưới, nhưng khí thế đốt người, không bằng bộ chữ này hòa ái khiêm tốn. Chữ như vậy mới thích hợp treo ở bên trong y quán do ta mới mở hơn.”
Lão tướng quân cùng tuần sát sứ trầm ngâm chốc lát, cũng gật đầu biểu thị tán thành cái quan điểm này, nhưng tuần sát sứ Lý Đạo Minh còn nói rằng: “Riêng về cục diện mà nói, lẽ nào chỉ bởi vì ngươi yêu thích, liền đánh giá Hỗ Đao môn thắng sao?”
“Ừm…” Nữ dược sư còn quả thật có điểm do dự.
Mặc dù nói lý do là muốn làm bảng hiệu cho y quán của mình, nhưng dù sao chữ của Lâm Kiếm môn Ngụy Linh xác thực theo khách quan mà nói muốn vượt trội hơn một chút.
Mục Thanh Nhã người như tên, thanh nhã phiêu dật, chữ này như làm công việc ghi chép thư điển phi thường thích hợp, phong thái đi bút càng chiếm thượng phong, nhưng cũng không thích hợp viết chữ lưu niệm ghi tên bảng hiệu cái gì.
Chữ Ngụy Linh thì lại ở sau khi nàng đột phá lên huyền vũ nữ tướng liền nâng cao một bước, bởi tâm tình tăng lên, kiểu chữ tràn ngập một loại cảm giác tự tin, xét trên mặt khí thế thì có hơn một chút.
Kỳ thực nếu như ở trước khi nàng trở thành huyền vũ nữ tướng thu được to lớn tự tin cùng kiêu hãnh, thì chỉ sợ cũng không có viết tốt bằng Mục Thanh Nhã. Tâm tình là một cái yếu tố quan trọng giúp chữ viết tiến bộ.
“Cái ván này thắng bại cũng không rõ ràng, ba người chúng ta cùng nhau bầu chọn đi.” Nữ dược sư suy nghĩ một chút, vẫn là nói: “Ta vẫn chọn chữ Hỗ Đao môn, ta yêu thích loại tâm tình cùng cách vận bút này, chỉ như vậy mà thôi.”
Đám người Hỗ Vân Kiều cùng môn chúng Hỗ Đao môn dưới đài một trận hoan hô. Mục Thanh Nhã cũng rất mừng rỡ.
Huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh nhưng ở cách đó không xa âm thầm hừ một tiếng.
Lý Đạo Minh ở trước hai bức thư pháp đi qua đi lại, chậm rãi nói: “Ta chọn chữ Lâm Kiếm môn, xác thực là thư pháp nàng càng tốt hơn.”
Đổi lại Lâm Kiếm môn một trận hoan hô.
Coi như ngươi có nhãn lực, huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh giơ giơ cằm lên.
“…” Lão tướng quân nhưng đã có một tia âu sầu, một lá phiếu cuối cùng này có thể là phi thường then chốt.
Hắn đứng ở trước hai bức thư pháp, trái phải chậm rãi tản bộ bước chân.
Thật lòng mà nói hắn muốn chọn chữ Mục Thanh Nhã, không quá yêu thích kiểu chữ đầy ngạo khí của Ngụy Linh như vậy. Thế nhưng…
Lão thành lõi đời như hắn tự nhiên biết, vị huyền vũ nữ tướng kiêu căng này vô cùng tự mãn, nếu là cái ván cục này nàng không nắm bắt được, chỉ sợ đối với Hỗ Đao môn muốn có bao nhiêu phiền phức…
Hắn ở chỗ này đang do dự, Ngô Minh trong lòng hơi động, nghĩ đến giả thiết phi thường tương tự với hắn, liền dán vào bên tai Hỗ Vân Kiều nói gì đó.
“Ha ha ngứa…” Hỗ Vân Kiều bị Ngô Minh dán vào tai nói làm cho có chút ngượng ngùng, rung rung vai khanh khách cười không ngừng.
Bất quá cũng là nghe được lời của Ngô Minh, nàng rất nhanh trợn tròn cặp mắt, suýt nữa lỡ miệng thốt ra.
“Ta thật sự nghĩ như thế, sau đó sẽ giải thích với các ngươi, đây là cùng ngươi lên tiếng chào hỏi.” Ngô Minh đối với Hỗ Vân Kiều an ủi.
“Thế nhưng…” Hỗ Vân Kiều có chút khó có thể tiếp thu, nghĩ lại vừa nghĩ, thoải mái nói: “Bỏ đi, ngược lại hai ván trước đó đều dựa vào ngươi thắng được. Ngươi quyết định như vậy, cũng không cần nghe ngươi nói lý do, ta cũng thật không có gì để phản đối.”
“Vậy thì cám ơn rồi.” Ngô Minh cười hì hì vỗ vỗ vai Hỗ Vân Kiều, lại nói với Mục Thanh Nhã lời giống như vậy.
Mục Thanh Nhã càng mẫn cảm. Bị Ngô Minh dán vào lỗ tai nói chuyện, khiến cho nước da bên mang tai của nàng từ từ đỏ ửng lên, có lẽ bên trong vẻ thanh lệ của nàng càng tăng thêm một nét kiều diễm, Ngô Minh nhìn mà trong lòng quả quyết.
Nàng đương nhiên cũng không có điều gì dị nghị, Ngô Minh nhanh chóng lại cùng hai vị bạn thân Hỗ Vân Kiều bàn bạc một thoáng, mới bước nhanh hướng đến lão tướng quân chính đang chắp tay sau lưng xem hai bản thư pháp.
“Hồng lão tướng quân.” Ngô Minh gọn gàng dứt khoát nói: ” Hỗ Đao môn chúng ta tự thừa nhận ở trên mặt thư pháp hơi kém hạ phong, vòng lôi đài này xin chịu thua.”
Câu nói này khiến tất cả mọi người ở gần đó đều lấy làm kinh hãi.
Lão tướng quân sửng sốt một chút, nhất thời rất hài lòng, khen: “Được, không kiêu không vội, thẳng thắn bại trận, chỉ bằng điểm ấy ta rất yêu quý ngươi.”
Câu nói này mặt ngoài nói như thế, kỳ thực lão tướng quân nhưng nhìn ra đến, Ngô Minh là cố ý như vậy.
Là không muốn cùng huyền vũ nữ tướng huyên náo quá lớn đi? Có tâm tư như thế cũng tương đối khá, đây chỉ là nha đầu mười bốn tuổi nhưng đối với đạo lí đối nhân xử lại có thể nắm được rất nhiều.
Có năng lực đặt mình vào hoàn cảnh người khác lại vì Hỗ Vân Kiều cân nhắc như thế, Tiêu Nhược Dao nha đầu này có rất nhiều tư chất để có thể đào tạo thành tài năng a, bên trong thâm tâm lão tướng quân bốc lên ngón tay cái.
Kỳ thực lão tướng quân vẫn không có đem Ngô Minh nhìn thấu triệt, cũng đem nàng nghĩ quá mức hoa mỹ…
Ngô Minh suy tính rất xấu bụng, nàng sở dĩ cố ý chịu thua, kỳ thực là muốn lừa Lâm Triêu Dĩnh cùng Ngụy Linh.
Hai cô gái này đều là lòng dạ cực cao, đặc biệt Ngụy Linh ở sau khi trở thành huyền vũ nữ tướng, con mắt quả thực muốn đặt lên trên đỉnh đầu rồi, cái vấn đề này đều có thể nhìn thấy được ở trong các chi tiết nhỏ của mấy lần trước.
Lâm Triêu Dĩnh cùng Mạc tài nữ ra hai trận đầu, tất cả đều thua lớn, mà Ngụy Linh vừa ra trận liền thủ thắng, thậm chí là khiến đối phương tự thừa nhận không bằng, tuyệt đối sẽ khiến Ngụy Linh càng thêm kiêu căng tự mãn, nếu như Ngô Minh ở bên trong đó lại thêm điểm gia vị…
Quan hệ đồng minh giữa Lâm gia cùng Ngụy gia khẳng định cũng không vững chắc, nếu như ở trong lúc hai người bọn họ xa cách lòng đó mà chế tạo chút điểm hiềm khích, thì Ngô Minh sẽ đạt được trợ giúp lớn cho Hỗ Đao môn.
Sau khi nghe tới Ngô Minh tỏ thái độ muốn chịu thua, huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh quả nhiên ngửa cái cổ lên, cố ý đưa mắt quét về phía Lâm Triêu Dĩnh vừa hoa mắt váng đầu trở lại trên võ đài.
Lâm Triêu Dĩnh giờ khắc này chính đang vừa xoa huyệt thái dương vì say rượu mà đau nhức, vừa nghe hai vị bạn thân nói chuyện vừa nãy đã phát sinh cái gì.
“Ngụy Linh lại có thư pháp như thế?” Lâm Triêu Dĩnh cũng có chút không dám tin tưởng, dưới chân có điểm phù phiếm đi mấy bước, thấy rõ hai bức thư pháp treo trên lôi đài.
“Cái nào là của Ngụy Linh?” Lâm Triêu Dĩnh nhìn nhìn, bởi phía trên này không có kí tên, nàng không phân biệt ra được.
Kỳ thực nàng là say rượu đầu óc có chút trì độn, các bức thư pháp nhưng là được treo hai bên lôi đài, phân trái phải mà đặt kề sát ở trên tường, vẫn là rất dễ dàng nhận biết được.
Ngụy Linh nghe xong câu nói này nhưng lại căm tức, cả giận nói: “Làm sao chữ của ta còn không thấy được? Một năm không thấy ngươi thưởng thức thư pháp nên nhãn lực đã lụi bại thành tầm thường như vậy? Cái thư pháp nào tốt nhất tự nhiên là của ta!”
Lâm Triêu Dĩnh vừa nghe lời này liền nổi lên tâm hoả, nói chung tuy rằng say rượu nhưng còn biết phân nặng nhẹ, lo ngại mặt mũi nên không có phát tác.
Người chủ trì trải qua xác nhận, cao giọng nói: “Tài nữ võ đài ván thứ ba, nét chữ thư pháp của huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh càng hơn một bậc! Lâm Kiếm môn thắng lợi!”
Người ủng hộ Lâm Kiếm môn rốt cục bắt lấy cơ hội trắng trợn hoan hô.
“Cái gì càng hơn một bậc! Chỉ có một bậc sao?!” Trong mũi ngụy Linh lại hừ một tiếng, từ trên ghế đi xuống, giống như lãnh đạo của một thế giới khác ở trên đài đi mấy bước, quay về phía nhóm Lâm gia đệ tử cùng tạp dịch dưới đài đang hoan hô nhảy nhót mà vẫy vẫy tay.
“Huyền vũ nữ tướng! Ngụy Linh Ngụy nữ tướng! Ngụy nữ tướng! Quá tuyệt rồi!” Người phía dưới cảm thấy sâu sắc may mắn, tiếng hoan hô càng lớn.
Dưới đài có hai tên võ giả mặc thường phục cẩn thận theo sát theo bước chân của nàng ở dưới đài làm công tác cảnh giới, hiển nhiên là Tề quốc đặc biệt sai phái cao thủ tới bảo vệ nàng.
Lâm Triêu Dĩnh nhẹ nhàng vuốt nơi bàn tay vẫn còn có chút đau đớn của dư vị bị bỏng, nhìn Ngụy Linh chỉ chừa cho mình một cái bóng lưng dương dương tự đắc, ánh mắt hơi có chút phức tạp.
Đang lúc này, dưới đài ở nơi xa xa của Hỗ Đao môn từ nãy đến giờ vẫn có chút trầm tĩnh, lại đột nhiên náo động lên.
“Hỗ Lão Đao?” Hồng lão tướng quân ngưng mắt vừa nhìn, kinh ngạc nói: “Hắn lại tự mình tới rồi?”
Hỗ Vân Kiều nhưng thay đổi sắc mặt, cúi xuống một chút liền muốn chuồn mất.
*********************
Ngày mai lên bảng 3 Giang, muốn đánh lôi đài!
Đặc biệt chú thích: Buổi chiều chủ nhật tựa sách 《 nàng phi tại hạ 》 lên bảng Tam Giang đánh võ đài, hai giờ chiều bắt đầu bỏ phiếu.
Tam Giang bảng chính là lôi đài, mị thật hy vọng có độc giả trợ quyền a!
Biến thân thư ít được lưu truyền, ít được ủng hộ, ít được khen thưởng, nhưng mị vẫn dấn thân vào trong đó.
Bởi vì chúng ta là mê biến thân sách.
Nhưng chúng ta có nhiệt huyết cao độ!
Bởi vì tuy rằng chúng ta là thiểu số.
Nhưng lòng trung thành của chúng ta không gì sánh được!
Bởi vì mặc dù mị không có bao nhiêu tiền nhuận bút.
Nhưng mị có nhiều độc giả ấm lòng như vậy!
Bởi vì sự ủng hộ của các ngươi, chính là lý do quan trọng nhất để mị viết sách!
Đặc biệt hướng dẫn phương pháp bỏ phiếu:
Thứ nhất, trong vòng một tuần lễ bắt đầu từ ngày 12 đến ngày 19, thỉnh mỗi ngày mở ra trang chuyên mục chính của [ Tam Giang ]. Cái chuyên mục này ở phía dưới thanh đen trang khởi điểm [ thư khố, tinh phẩm, toàn bộ ] các loại hạng mục, có hai chữ [ Tam Giang ] điểm kích đi vào liên kết.
Thứ hai, điểm kích tiến vào trang bìa Tam Giang, trong trang bìa đó phía bên phải có hình ảnh nhận Tam Giang phiếu màu đỏ, tức là chữ [ điểm kích để nhận ], điểm kích xong nhận Tam Giang phiếu;
Thứ ba, thỉnh kéo trang bìa xuống lần nữa, tìm được hạng mục [ đầu phiếu ] 《 nàng phi tại hạ 》 phía dưới góc phải, viết đôi dòng cảm tưởng bình luận sách là có thể bỏ phiếu thành công!
Thứ tư, từng độc giả mỗi ngày đều có thể bỏ thêm phiếu. Ngày đầu tiên qua đi, ngày thứ hai sau hai giờ chiều lại có thể nhận Tam Giang phiếu bầu chọn lại.
*
Mỗi một tờ Tam Giang phiếu của các ngươi, sẽ hóa thành động lực để mị gõ chữ!
Để chúng ta nhìn xem biến thân thư có thể ở Tam Giang bảng quát tháo không?!
Mong biến thân thư một lần lấy trạng thái cao nhất quật khởi ở trên Tam Giang bảng!
Ngày mai chí ít ba canh!
Các ngươi đầu phiếu Tam Giang, quân lệnh ta chiến ý dâng trào!
Liên tục vài ngày viết văn đến sau nửa đêm dưới ánh trăng tiểu dê ở đây, chờ mong cùng cảm tạ sự ủng hộ của mọi người!
Để mị hóa thân máy kéo! Cày ruộng khoái!
/1193
|