Ngô Minh rời đi chỗ Long lão, lại đến Thường Tình cung của Tình công chúa.
Sớm có cung nữ Thường Tình cung ra đón: “Chu cô nương, công chúa điện hạ của chúng ta đi Dưỡng Tâm điện rồi. Cũng để lại một quyển sách cho Chu cô nương ngươi.”
“Sách gì?” Ngô Minh hiếu kỳ.
Rất nhanh có cung nữ hai tay nâng một cái hộp gỗ sơn đỏ lại đây.
Vị cung nữ trước kia lại nói: “Công chúa nhà ta nói, Chu cô nương trước tiên không cần đi Dưỡng Tâm điện. Nếu là xem hiểu quyển sách này, lại đi tìm nàng.”
A? Tình công chúa cư nhiên không muốn thấy mình trước tiên? Ngô Minh nghe ý tứ lời này cảm thấy kỳ quái.
Như vậy xem trước một chút bên trong hộp gỗ đến cùng là cái quyển thư sách gì. Ngô Minh gật gật đầu, đem sách nhận lấy.
Chư vị cung nữ phi thường hiểu chuyện lui xuống.
Ngô Minh cũng không có tại chỗ mở hộp ra, mà là ở địa phương rời xa cung nữ thị vệ bên ngoài Thường Tình cung, mới mở ra xem.
Rõ ràng là 《 anh hùng xạ điêu truyện 》.
Ngô Minh kinh ngạc.
Không nghĩ tới Tình công chúa không có để cho mình đi gặp nàng, nhưng đưa một quyển truyện như vậy tới làm cái gì?
Ngô Minh đem truyện đại khái lật một phen, xác nhận nội dung cùng một bộ mình viết ở nước Vũ kia là giống nhau như đúc. Đối với lần thử thách 《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》 mà Tình công chúa thử bản thân mình trước đó không giống, cũng không có chỗ bị sửa chữa.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, Ngô Minh vỗ truyện đùng một cái tỉnh ngộ.
Tình công chúa không có giống Trang phi như vậy nếm tủy biết vị dây dưa mình, trái lại dùng sách truyện của Tiêu Nhược Dao đến biểu thị thiên hạ cường giả như rừng, khích lệ bản thân muốn tiến lên.
Nữ nhân thông minh a!
Địa vị Tình công chúa ở trong lòng Ngô Minh, nhất thời càng cao hơn so với Tề phi.
…
Nước Tề.
“Giả thiết nước Vũ nếu như không tới đây tập kϊƈɦ, chúng ta tổn thất cũng không nhỏ a.” Tề vương cười khổ đối với Tề phi nói rằng.
Trêи án thư hắn chất hàng chồng hàng sấp công văn, đều là nước Tề khắp nơi tập hợp binh lực cùng điều động vật tư.
Trong đó phần lớn việc điều động đều là nhờ vào thủ đoạn bình thường đến tiến hành, dùng để che dấu tai mắt người, không phải quá mức mẫn cảm tuyệt đối không thể phát hiện ra điểm dị thường.
Bởi vì điều động binh lực cùng vật tư, dễ dàng gây nên Huyền Vũ Hoàng cảnh giác, không khéo làm hắn từ bỏ kế hoạch kỳ tập.
“Dù sao muốn làm cho nước Vũ không phát hiện chúng ta trong bóng tối âm thầm trù bị, liền muốn làm ra rất nhiều điều động vô dụng.” Tề phi cũng bất đắc dĩ nói: “Bất quá tình báo của Tiêu Nhược Dao ta vẫn là tín nhiệm, nàng chưa từng phụ lòng qua kỳ vọng của chúng ta?”
Tề vương tán thành: “Nói đúng lắm. Còn có Huyền Vũ Hoàng kỳ tập một khi thực thi. Tuyệt đối là khí thế như sấm vang chớp giật, nếu như nếu chúng ta không có nửa điểm chuẩn bị, chỉ sợ là muốn ăn cái thiệt lớn. Nhưng hiện tại nếu là có cơ hội nhường hắn té ngã một vố, cũng là kế sách cân bằng rất tốt.”
Nếu là ở lúc bình thường đến nghĩ, bức được đối phương từ bỏ kế hoạch kỳ tập chưa chắc đã không phải là cái biện pháp tốt. Thế nhưng Huyền Vũ Hoàng nhưng là cái người làm đến nơi đến chốn, hắn tuyệt đối muốn mạnh mẽ điều tra vì sao nước Tề lại phát giác kế hoạch kỳ tập của bản thân. Đây là một điểm rất trọng yếu mà Tề vương lo lắng, vì lẽ đó không thể nhường nước Vũ phát hiện.
Ngoài ra. Tề vương cũng hy vọng có thể thừa dịp theo dự liệu kỳ tập lần này, mạnh mẽ đả kϊƈɦ lực lượng quân sự nước Vũ.
Quốc lực tổng hợp của nước Vũ vượt quá nước Tề không ít, nước Tấn lại là đang trogn giai đoạn thức tỉnh. Tuổi trẻ Tông Trí Liên tuy rằng được cho là một vị minh chủ, đã ở trong thời gian ngăn ngắn hơn tháng nắm giữ quyền to nước Tấn. Thế nhưng dù sao cũng là căn cơ còn thấp, rất nhiều lúc thế lực khắp nơi phía dưới triều đình nước Tấn, ở bề ngoài cung kính. Nhưng thực tế có thể sẽ không nghe điều phối.
Đặc biệt ở sau khi vương thất Tấn vương đại tuyệt diệt, tuy rằng Tấn vương mới rất nhanh đã xuất hiện, nhưng mỗi cái phe thế lòng người bàng hoàng. Có không ít thế lực đã trong bóng tối khơi thông quan hệ cùng nước Vũ, cân nhắc vì sau đó lót đường.
Cũng còn tốt Ngô Minh diệt hai cỗ thế lực quân sự, mới nhường quốc nội nước Tấn yên tĩnh một chút, bằng không phần tử đầu cơ liền không chỉ là ở trình độ rục rà rục rịch.
“Nhị vương tử được chứ?” Tề vương đỡ trán hỏi.
“May nhờ ngươi có thể hỏi hắn.” Tề phi cười nói: “Nhìn chằm chằm đây. Nhưng là sợ hắn vào lúc này gây sự. Tuy rằng không nổi lên được sóng gió bao lớn, thế nhưng Thích tướng quân của Hổ Dực quân dù sao cũng là có binh quyền. Quốc nội một khi có binh đao. Khó tránh khỏi tổn thương hòa khí.”
“Sợ nhất không có tự mình biết mình.” Tề vương nặng nề gõ bàn một cái: “Lão nhị có thể không có bản lĩnh như người ta, tội gì miễn cưỡng như vậy? Thích tướng quân cũng thật là, lẽ nào liền không thể nhìn rõ ràng tình hình đất nước? Lúc này phải làm là liên hiệp một mạch đối kháng uy hϊế͙p͙ từ nước Vũ mới phải.”
“Giáo huấn cũng là không có tác dụng. Võ tướng đều là cực kì quật cường, chỉ có thể đè ép.” Tề phi cũng bất đắc dĩ.
Nhân tố không ổn định duy nhất ở quốc nội nước Tề, tựa là nhị vương tử cùng thế tử tranh đoạt vị trí. Tề vương kỳ thực đã sáng tỏ việc truyền thừa vương vị, nhưng là nhị vương tử tựa là chưa từ bỏ ý định, liên hiệp Thích tướng quân vẫn là duy trì trạng thái tranh đoạt vị trí.
Vì để tránh cho quốc nội hỗn loạn, còn có nguyên nhân thân thể bản thân. Tề vương tạm thời chọn dùng thái độ ẩn nhẫn.
Có lúc, hắn liền cân nhắc giải quyết cái phiền toái này một lần cho xong.
Nhưng là, hắn không xuống được nhẫn tâm.
Dù sao cũng là con trai ruột của mình, mà Tề phi lại không phải mẫu thân ruột của nhị vương tử, không tiện ở phương diện này khuyên bảo hoặc nhắc nhở. Kết quả chuyện này chỉ có thể kéo dài.
Tuy rằng Tề vương là một vị minh quân, nhưng lại thiên về loại hình của một vị chính nhân quân tử, cùng loại hình minh quân tiểu nhân xu lợi như Huyền Vũ Hoàng không giống nhau.
Nếu đổi lại là Huyền Vũ Hoàng ở vào vị trí Tề vương. Tuyệt đối sẽ không chút do dự mà tìm cơ hội giết chết nhị vương tử, ngăn chặn khả năng nhiễu loạn quốc nội. Đương nhiên sẽ không do hắn tự mình động thủ, mà là mượn tay người khác làm việc.
Chính như trước Tuyên vương tử bại trận sau, thái độ của Huyền Vũ Hoàng đối với vị vương tử bị bắt này. Hoàn toàn tựa là nửa dung túng, nửa giựt giây nhường Mặc vương tử hoàn thành cái nhiệm vụ giết huynh này.
Hoàn thành nhiệm vụ này. Cũng là khiến Huyền Vũ Hoàng phi thường thưởng thức Mặc vương tử. Là một bước quan trọng nhất để Mặc vương tử có thể hướng đến ngôi vị hoàng đế.
“Ta gần nhất sắp xếp mấy vị lão thần đức cao vọng trọng đi giáo ɖu͙ƈ nhị vương tử, hi vọng hắn lạc đường biết quay lại đi.” Tề vương ngược lại hỏi: “Thiên Nhưỡng Các bên kia, tình huống còn tốt sao?”
“Tất cả cũng còn tốt. Tông chủ huyền võ vẫn cứ không có đột phá, nhưng hai đồng bạn Tiêu Nhược Dao là Mục Thanh Nhã cùng Hỗ Vân Kiều cũng là tiến bộ thần tốc.”
“Đột phá đến cảnh giới nguyệt giai?” Tề vương vui mừng thật lớn.
Tề phi bị hỏi đến phải bật cười: “Làm sao có khả năng, hai người bọn họ tính gộp lại đều không có lớn tuổi bằng ta. Ngươi cho là thiếu nữ nào cũng là thiên tài lợi hại giống như Tiêu Nhược Dao vậy sao?”
Tề vương ngượng ngùng cười cợt.
Tề phi lại nói: “Cũng là ca ca Hỗ Vân Kiều, Hỗ Vân Thương người nước Tề chúng ta, dĩ nhiên đột phá.”
Nàng lấy ra một phần thư giản, chỉ vào mặt trêи nói: “Xem, nước Tấn phát tới tin mừng. Tựa là thời điểm cứu lại Du Du quận chúa trước đó, cùng Độc Cô Lạc người trẻ tuổi thi đấu đao ý kia. Mượn nhờ trận chiến này, hắn có rất nhiều lĩnh ngộ, rõ ràng lên cấp.”
“Nguyệt giai thánh giả? Lĩnh ngộ đao ý thiếu niên cao thủ?” Tề vương vui khôn tả: “Quá tốt rồi, tuy rằng hắn làm người bảo vệ bên cạnh tân Tấn vương, nhưng cũng là người nước Tề chúng ta. Nếu là cần, bất cứ lúc nào có thể triệu hồi.”
“Chúng ta có cao thủ trẻ tuổi mới quật khởi tự nhiên là chuyện tốt.” Tề phi đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Ta lo lắng chính là, Thiên thánh nước Vũ, như trước tông chủ lo lắng như vậy, hắn đến tột cùng đang tu luyện công pháp đặc biệt gì?”
/1193
|