Tình huống trên đài cao mọi người đều thấy rõ ràng. Khắc Lôi Nhã ép Phong Dật Hiên đến không còn chỗ trốn, chật vật không chịu nổi.
Mặt công chúa Mã Lệ Ti hồng lên, siết chặt nắm đấm, muốn kêu tên của Khắc Lôi Nhã nhưng lại bận tâm đến thân phận của mình. Không thể làm chuyện ô nhục như vậy được! Đang khi công chúa Mã Lệ Ti cực kỳ kích động mà phải nhẫn nhịn, bên tai nàng chợt truyền đến tiếng la vang như sấm nổ:
“Khắc Lôi Nhã!”
“Khắc Lôi Nhã! Khắc Lôi Nhã!”
“Khắc Lôi Nhã!”
Càng ngày càng nhiều thanh âm vang lên. Những quý tộc trên khán đài cực kỳ kích động như gà chọi, nắm chặt nắm tay đứng lên liều mạng gọi tên Khắc Lôi Nhã.
Giờ khắc này, nàng chính là anh hùng trong lòng mọi người, là sự kiêu ngạo, là viên minh châu tỏa sáng.
Khí nóng trong hội trường xông thẳng lên trời. Cả hội trường nhiệt liệt, phấn chấn.
Tẫn Diêm đứng cuối cùng, lẳng lặng nhìn thiếu nữ tỏa sáng vạn trượng trên đài cao, đáy mắt lộ ra một tia thâm tình kỳ dị. Đoạn thời gian đó hắn đã bị khuất phục bởi thiếu nữ này. Sự dẻo dai của nàng làm cho người ta kinh sợ. Một lần lại một lần đối chiến, nàng không chỉ hung ác với đối thủ mà còn tàn nhẫn với chính mình. Đấu Khí của Tẫn Diêm không giống người khác. Nó bá đạo lại tràn đầy bạo liệt. Khi đó mỗi ngày nàng đều bị Đấu Khí đả thương chồng chất nhưng chưa bao giờ than một tiếng. Không bao giờ nàng nói từ bỏ, mà là “Tiếp đi!”
Lạp Tây Á đã tỉnh lại. Mặc dù rất suy yếu nhưng vẫn có thể tỉnh táo quan sát mọi chuyện trên đài cao. Nét mặt nàng phức tạp, đáy mắt lại càng nặng nề hơn. Không ai biết giờ phút này nàng đang suy nghĩ gì.
Người hướng dẫn của Phong Dật Hiên thật muốn tự tử cho xong. Hắn biết thiếu niên này muốn gây chuyện nhưng không biết cục diện sẽ thành ra thế này. Với thực lực của hắn, cứ cho là hắn hồ đồ cũng không phải là không chịu nổi như thế. Hôm nay hắn gặp phải khắc tinh rồi. Thủy Văn Mặc thiếu chút nữa kích động mà huýt gió luôn! Tên khốn Phong Dật Hiên này cũng có ngày bị đánh giống như chó rơi xuống nước. A ha ha, cười chết người rồi. Học viên học viện Lạp Cách Tạp vừa nóng vừa giận. Thắng lợi tới tay lại bay mất, lại còn mất hết mặt mũi như thế. Người hướng dẫn xoắn tóc, phát điên lên.
Tiếng hô trong hội trường càng cao thêm, chỉ quanh quẩn một cái tên – Khắc Lôi Nhã!
Ma Vũ Song Tu!
Thiếu nữ trên đài sử dụng Ma Vũ Song Tu. Nếu là một Ma Pháp Sư bình thường, hay cao cấp Ma Pháp Sư, sau đó kiêm tu Đấu Khí và là Cao Cấp Chiến Sĩ thì sử dụng chiêu này cũng không có gì khó cả. Khó trách người có nội tâm hung ác muốn học hai loại một lúc. Nhưng hậu quả là không tinh thông được cả hai. Dù là ma pháp hay Đấu Khí sẽ không thể đạt tới cảnh giới cao nhất. Nhưng chuyện này lại xảy ra trên người hoa si Khắc Lôi Nhã!
Mấy tháng trước nàng chỉ là một kẻ bất học vô thuật, hoa si vô dụng, hoàn toàn không hiểu Đấu Khí ma pháp là gì! Thế mà giờ đây lại có thể sử dụng Ma Vũ Song Tu. Mặc dù không biết ma pháp của nàng đã đạt tới trình độ nào, nhưng có thể trở thành đồ đệ được đại sư Khắc Lý Phu coi trọng thì chắc cũng không kém cỏi. Đấu Khí của nàng đã đạt tới tài nghệ của Cao Cấp Kiếm Sĩ rồi. Chỉ trong vòng mấy tháng mà được như vậy!
Kỳ tích, tuyệt đối là kỳ tích!
Nàng là thiên tài trong thiên tài.
Phong Dật Hiên trên đài cao đã không còn thể lực để né tránh nữa. Thật là một nữ nhân hung hãn! Quá hung hãn! Lần đầu tiên hắn gặp phải một người như vậy.
“Đủ rồi, nữ nhân hung hãn, âm hiểm, hèn hạ! Ta nhận thua.” Chợt hắn thở hổn hển, bất đắc dĩ đầu hàng.
Khắc Lôi Nhã không dừng tay, vỗ tới một chưởng khiến hắn hoa lệ ngã xuống đất. Sau đó nàng đá một cước, giẫm trên lưng Phong Dật Hiên lúc này đang lăn lộn trên đất.
“Ôi mẹ nó! Khắc Lôi Nhã! Ngươi có cần thiết phải ác như vậy không? Còn giẫm lên lưng người ta nữa? Ngươi muốn quan hệ hai nước càng căng thẳng hơn sao?” Ngõa Nhĩ Đa la to trong đầu Khắc Lôi Nhã.
Khắc Lôi Nhã hoàn toàn bị quýnh lên. Sao nàng lại có thể làm vậy chứ? Nàng không ngờ rằng trước đông đảo người như vậy hắn lại nhận thua, còn lăn một cái khiến chân mình thuận thế giẫm lên lưng hắn! Nàng không có định làm như vậy nha!
Phong Dật Hiên lè lưỡi bất động trên đất. Hai mắt hắn trợn trắng, không nói gì cũng không có bất kỳ cử động nhỏ nào.
Khắc Lôi Nhã hoa lệ giẫm lên lưng hắn, quên cả thu hồi chân.
Thật lâu, thật lâu sau vẫn yên lặng như cũ…
“Việc này…việc này…” trọng tài run rẩy leo lên đài cao, nhìn Phong Dật Hiên nằm dưới chân Khắc Lôi Nhã, sửng sốt nhìn nàng rồi yếu ớt nói: “Hiện tại…”
“Ta thua.” Thanh âm Phong Dật Hiên nhỏ như muỗi kêu truyền tới.
“Hả?” trọng tài như đang đi vào cõi tiên.
“Ta thao! (chửi bậy ạ T_T) Ta nói ta thua! Con mẹ nó ngươi nghe không hiểu hả?” Phong Dật Hiên không còn hừ hừ nhỏ như tiếng muỗi nữa, mà là rống to lên. Nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm một chỗ cho Khắc Lôi Nhã giẫm lên.
“Ta tuyên bố, Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã chiến thắng.” Trọng tài sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng lớn tiếng tuyên bố.
Khắc Lôi Nhã vẫn còn quýnh. Ngõa Nhĩ Đa co quắp khóe miệng: “Này! Này! Tiểu ác ma! Ngươi nên thu hồi chân của ngươi lại!”
Khắc Lôi Nhã như vừa tỉnh mộng, vội vàng thu hồi chân lại, áy náy liếc nhìn Phong Dật Hiên vẫn bất động ở đó. Lúc này quýnh thật rồi! Mặc dù nàng cũng muốn thắng cuộc tỷ thí này, nhưng không phải là không nể mặt đến như thế. Làm vậy vừa khiến quan hệ của hai nước thêm căng thẳng, mà mình lại có thêm một kẻ thù cường đại, biến thái. Trước khi chính thức trở nên mạnh hơn, nàng không muốn có thêm kẻ địch.
Ngay sau đó, hội trường vốn đang im lặng, ầm ầm nổ vang. Huyên náo ngất trời!
“Khắc Lôi Nhã!”
“Khắc Lôi Nhã!”
“Khắc Lôi Nhã!”
Cả hội trường trở nên điên cuồng. Mặt các quý tộc đỏ bừng, hưng phấn khi được chứng kiến kỳ tích ở đây.
Thắng rồi! Hoa si vô dụng Khắc Lôi Nhã trong truyền thuyết thắng rồi! Thiếu nữ thiên tài cũng không phải đối thủ của hắn. Vậy mà Khắc Lôi Nhã có thể đánh bại! Hơn nữa còn thắng triệt để như thế, kiêu ngạo như thế. Giẫm đối thủ dưới chân của mình!
Vẻ mặt cao ngạo, tư thế oai hùng, thoải mái, tóc vàng bay phất phơ trong gió, con ngươi xanh biếc thâm thúy. Thật là mê hoặc lòng người! Nàng như một vị thần khiến người ta không dời được tầm mắt.
Không ai chú ý tới đáy mắt Hoàng đế bệ hạ trên khán đài đặc biệt nhanh chóng buông lỏng. Sắc mặt đặc sứ đại nhân biến thành màu gan heo. Thật khinh người quá đáng! Thiếu nữ kia dám vũ nhục bọn họ như vậy! Giáo Hoàng chậm rãi đứng lên, mỉm cười hói với Hoàng đế bệ hạ: “Bệ hạ, kết quả đã định. Chúc mừng ngài có thêm một nhân tài. Thần điện còn có sự vụ cần xử lý, ta đi trước.”
“Vậy thì ta không giữ ngài lại nữa.” Hoàng đế bệ hạ đứng lên, mỉm cười nói.
Giáo Hoàng rời đi, không nhìn đặc sứ đại nhân một cái.
Ánh mắt đặc sứ đại nhân vẫn dừng lại trên người Khắc Lôi Nhã không rời. Trong lòng hắn chỉ có một ý niệm: không thể để cho thiếu nữ này tiếp tục trưởng thành! Tuyệt đối không thể!!!
Không khí trên hội trường trở nên mất khống chế. Các quý tộc không để ý đến lễ nghi nữa, liên tục hoan hô tên Khắc Lôi Nhã.
Khắc Lôi Nhã có chút xin lỗi nhìn Phong Dật Hiên nằm trên đất. Hắn giống như con chó chết nằm đó không nhúc nhích.
Xong rồi! Tên thiếu niên biến thái này bị mình đả kích hỏng mất thôi! Khắc Lôi Nhã nhức đầu. Tạo kẻ thù cường hãn sớm như vậy không phải cử chỉ sáng suốt. Nhưng nàng quả thật không cố ý! Nàng thề!
“Ôi. Lần này phiền toái rồi. Người tâm cao khí ngạo này sẽ trả thù chúng ta thế nào nhỉ? Phải cẩn thận, cực kỳ cẩn thận với hắn.” Ngõa Nhĩ Đa lo lắng nói trong đầu Khắc Lôi Nhã. Hắn đã cột mình và Khắc Lôi Nhã chung một thuyền khi nói ra hai chữ “chúng ta”.
Khóe miệng Thủy Văn Mặc co rút, lo lắng nhìn Phong Dật Hiên còn nằm bất động. Lần đầu tiên có người đả kích tên khốn này trầm trọng như vậy. Tiểu tử tâm cao khí ngạo này bị vũ nhục bi thảm, vô nhân đạo như vậy trước mặt nhiều người như thế, bảo hắn sao có thể thừa nhận? Lần đầu tiên Thủy Văn Mặc lo lắng cho tên biến thái Phong Dật Hiên này.
Đại cục đã định.
Mặc dù có chút nực cười, nhưng Khắc Lôi Nhã đã thắng. Thắng trong hoàn cảnh vạn người chú ý, khiến cho vạn người rung động!
Khắc Lôi Nhã liếc mắt nhìn Phong Dật Hiên vẫn bất động ở đó, nhỏ giọng nhẹ nhàng nói: “Ta thề ta không cố ý!”
Ngõa Nhĩ Đa muốn khóc. Tiểu ác ma, lời nói của ngươi có thành ý sao? Ngươi đang đổ thêm dầu vào lửa hay đang giải thích? Ngõa Nhĩ Đa cực kỳ rối rắm, tức giận không thôi. Thậm chí hắn còn cảm thấy cả kinh với vận mệnh, cả cúc hoa (Chúa tôi TT__TT) cũng căng thẳng. Hắn còn có ý định đập đầu vào tường nữa cơ!
Nếu ngươi muốn báo thù, hãy tính toán với Khắc Lôi Nhã!
Mặt công chúa Mã Lệ Ti hồng lên, siết chặt nắm đấm, muốn kêu tên của Khắc Lôi Nhã nhưng lại bận tâm đến thân phận của mình. Không thể làm chuyện ô nhục như vậy được! Đang khi công chúa Mã Lệ Ti cực kỳ kích động mà phải nhẫn nhịn, bên tai nàng chợt truyền đến tiếng la vang như sấm nổ:
“Khắc Lôi Nhã!”
“Khắc Lôi Nhã! Khắc Lôi Nhã!”
“Khắc Lôi Nhã!”
Càng ngày càng nhiều thanh âm vang lên. Những quý tộc trên khán đài cực kỳ kích động như gà chọi, nắm chặt nắm tay đứng lên liều mạng gọi tên Khắc Lôi Nhã.
Giờ khắc này, nàng chính là anh hùng trong lòng mọi người, là sự kiêu ngạo, là viên minh châu tỏa sáng.
Khí nóng trong hội trường xông thẳng lên trời. Cả hội trường nhiệt liệt, phấn chấn.
Tẫn Diêm đứng cuối cùng, lẳng lặng nhìn thiếu nữ tỏa sáng vạn trượng trên đài cao, đáy mắt lộ ra một tia thâm tình kỳ dị. Đoạn thời gian đó hắn đã bị khuất phục bởi thiếu nữ này. Sự dẻo dai của nàng làm cho người ta kinh sợ. Một lần lại một lần đối chiến, nàng không chỉ hung ác với đối thủ mà còn tàn nhẫn với chính mình. Đấu Khí của Tẫn Diêm không giống người khác. Nó bá đạo lại tràn đầy bạo liệt. Khi đó mỗi ngày nàng đều bị Đấu Khí đả thương chồng chất nhưng chưa bao giờ than một tiếng. Không bao giờ nàng nói từ bỏ, mà là “Tiếp đi!”
Lạp Tây Á đã tỉnh lại. Mặc dù rất suy yếu nhưng vẫn có thể tỉnh táo quan sát mọi chuyện trên đài cao. Nét mặt nàng phức tạp, đáy mắt lại càng nặng nề hơn. Không ai biết giờ phút này nàng đang suy nghĩ gì.
Người hướng dẫn của Phong Dật Hiên thật muốn tự tử cho xong. Hắn biết thiếu niên này muốn gây chuyện nhưng không biết cục diện sẽ thành ra thế này. Với thực lực của hắn, cứ cho là hắn hồ đồ cũng không phải là không chịu nổi như thế. Hôm nay hắn gặp phải khắc tinh rồi. Thủy Văn Mặc thiếu chút nữa kích động mà huýt gió luôn! Tên khốn Phong Dật Hiên này cũng có ngày bị đánh giống như chó rơi xuống nước. A ha ha, cười chết người rồi. Học viên học viện Lạp Cách Tạp vừa nóng vừa giận. Thắng lợi tới tay lại bay mất, lại còn mất hết mặt mũi như thế. Người hướng dẫn xoắn tóc, phát điên lên.
Tiếng hô trong hội trường càng cao thêm, chỉ quanh quẩn một cái tên – Khắc Lôi Nhã!
Ma Vũ Song Tu!
Thiếu nữ trên đài sử dụng Ma Vũ Song Tu. Nếu là một Ma Pháp Sư bình thường, hay cao cấp Ma Pháp Sư, sau đó kiêm tu Đấu Khí và là Cao Cấp Chiến Sĩ thì sử dụng chiêu này cũng không có gì khó cả. Khó trách người có nội tâm hung ác muốn học hai loại một lúc. Nhưng hậu quả là không tinh thông được cả hai. Dù là ma pháp hay Đấu Khí sẽ không thể đạt tới cảnh giới cao nhất. Nhưng chuyện này lại xảy ra trên người hoa si Khắc Lôi Nhã!
Mấy tháng trước nàng chỉ là một kẻ bất học vô thuật, hoa si vô dụng, hoàn toàn không hiểu Đấu Khí ma pháp là gì! Thế mà giờ đây lại có thể sử dụng Ma Vũ Song Tu. Mặc dù không biết ma pháp của nàng đã đạt tới trình độ nào, nhưng có thể trở thành đồ đệ được đại sư Khắc Lý Phu coi trọng thì chắc cũng không kém cỏi. Đấu Khí của nàng đã đạt tới tài nghệ của Cao Cấp Kiếm Sĩ rồi. Chỉ trong vòng mấy tháng mà được như vậy!
Kỳ tích, tuyệt đối là kỳ tích!
Nàng là thiên tài trong thiên tài.
Phong Dật Hiên trên đài cao đã không còn thể lực để né tránh nữa. Thật là một nữ nhân hung hãn! Quá hung hãn! Lần đầu tiên hắn gặp phải một người như vậy.
“Đủ rồi, nữ nhân hung hãn, âm hiểm, hèn hạ! Ta nhận thua.” Chợt hắn thở hổn hển, bất đắc dĩ đầu hàng.
Khắc Lôi Nhã không dừng tay, vỗ tới một chưởng khiến hắn hoa lệ ngã xuống đất. Sau đó nàng đá một cước, giẫm trên lưng Phong Dật Hiên lúc này đang lăn lộn trên đất.
“Ôi mẹ nó! Khắc Lôi Nhã! Ngươi có cần thiết phải ác như vậy không? Còn giẫm lên lưng người ta nữa? Ngươi muốn quan hệ hai nước càng căng thẳng hơn sao?” Ngõa Nhĩ Đa la to trong đầu Khắc Lôi Nhã.
Khắc Lôi Nhã hoàn toàn bị quýnh lên. Sao nàng lại có thể làm vậy chứ? Nàng không ngờ rằng trước đông đảo người như vậy hắn lại nhận thua, còn lăn một cái khiến chân mình thuận thế giẫm lên lưng hắn! Nàng không có định làm như vậy nha!
Phong Dật Hiên lè lưỡi bất động trên đất. Hai mắt hắn trợn trắng, không nói gì cũng không có bất kỳ cử động nhỏ nào.
Khắc Lôi Nhã hoa lệ giẫm lên lưng hắn, quên cả thu hồi chân.
Thật lâu, thật lâu sau vẫn yên lặng như cũ…
“Việc này…việc này…” trọng tài run rẩy leo lên đài cao, nhìn Phong Dật Hiên nằm dưới chân Khắc Lôi Nhã, sửng sốt nhìn nàng rồi yếu ớt nói: “Hiện tại…”
“Ta thua.” Thanh âm Phong Dật Hiên nhỏ như muỗi kêu truyền tới.
“Hả?” trọng tài như đang đi vào cõi tiên.
“Ta thao! (chửi bậy ạ T_T) Ta nói ta thua! Con mẹ nó ngươi nghe không hiểu hả?” Phong Dật Hiên không còn hừ hừ nhỏ như tiếng muỗi nữa, mà là rống to lên. Nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm một chỗ cho Khắc Lôi Nhã giẫm lên.
“Ta tuyên bố, Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã chiến thắng.” Trọng tài sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng lớn tiếng tuyên bố.
Khắc Lôi Nhã vẫn còn quýnh. Ngõa Nhĩ Đa co quắp khóe miệng: “Này! Này! Tiểu ác ma! Ngươi nên thu hồi chân của ngươi lại!”
Khắc Lôi Nhã như vừa tỉnh mộng, vội vàng thu hồi chân lại, áy náy liếc nhìn Phong Dật Hiên vẫn bất động ở đó. Lúc này quýnh thật rồi! Mặc dù nàng cũng muốn thắng cuộc tỷ thí này, nhưng không phải là không nể mặt đến như thế. Làm vậy vừa khiến quan hệ của hai nước thêm căng thẳng, mà mình lại có thêm một kẻ thù cường đại, biến thái. Trước khi chính thức trở nên mạnh hơn, nàng không muốn có thêm kẻ địch.
Ngay sau đó, hội trường vốn đang im lặng, ầm ầm nổ vang. Huyên náo ngất trời!
“Khắc Lôi Nhã!”
“Khắc Lôi Nhã!”
“Khắc Lôi Nhã!”
Cả hội trường trở nên điên cuồng. Mặt các quý tộc đỏ bừng, hưng phấn khi được chứng kiến kỳ tích ở đây.
Thắng rồi! Hoa si vô dụng Khắc Lôi Nhã trong truyền thuyết thắng rồi! Thiếu nữ thiên tài cũng không phải đối thủ của hắn. Vậy mà Khắc Lôi Nhã có thể đánh bại! Hơn nữa còn thắng triệt để như thế, kiêu ngạo như thế. Giẫm đối thủ dưới chân của mình!
Vẻ mặt cao ngạo, tư thế oai hùng, thoải mái, tóc vàng bay phất phơ trong gió, con ngươi xanh biếc thâm thúy. Thật là mê hoặc lòng người! Nàng như một vị thần khiến người ta không dời được tầm mắt.
Không ai chú ý tới đáy mắt Hoàng đế bệ hạ trên khán đài đặc biệt nhanh chóng buông lỏng. Sắc mặt đặc sứ đại nhân biến thành màu gan heo. Thật khinh người quá đáng! Thiếu nữ kia dám vũ nhục bọn họ như vậy! Giáo Hoàng chậm rãi đứng lên, mỉm cười hói với Hoàng đế bệ hạ: “Bệ hạ, kết quả đã định. Chúc mừng ngài có thêm một nhân tài. Thần điện còn có sự vụ cần xử lý, ta đi trước.”
“Vậy thì ta không giữ ngài lại nữa.” Hoàng đế bệ hạ đứng lên, mỉm cười nói.
Giáo Hoàng rời đi, không nhìn đặc sứ đại nhân một cái.
Ánh mắt đặc sứ đại nhân vẫn dừng lại trên người Khắc Lôi Nhã không rời. Trong lòng hắn chỉ có một ý niệm: không thể để cho thiếu nữ này tiếp tục trưởng thành! Tuyệt đối không thể!!!
Không khí trên hội trường trở nên mất khống chế. Các quý tộc không để ý đến lễ nghi nữa, liên tục hoan hô tên Khắc Lôi Nhã.
Khắc Lôi Nhã có chút xin lỗi nhìn Phong Dật Hiên nằm trên đất. Hắn giống như con chó chết nằm đó không nhúc nhích.
Xong rồi! Tên thiếu niên biến thái này bị mình đả kích hỏng mất thôi! Khắc Lôi Nhã nhức đầu. Tạo kẻ thù cường hãn sớm như vậy không phải cử chỉ sáng suốt. Nhưng nàng quả thật không cố ý! Nàng thề!
“Ôi. Lần này phiền toái rồi. Người tâm cao khí ngạo này sẽ trả thù chúng ta thế nào nhỉ? Phải cẩn thận, cực kỳ cẩn thận với hắn.” Ngõa Nhĩ Đa lo lắng nói trong đầu Khắc Lôi Nhã. Hắn đã cột mình và Khắc Lôi Nhã chung một thuyền khi nói ra hai chữ “chúng ta”.
Khóe miệng Thủy Văn Mặc co rút, lo lắng nhìn Phong Dật Hiên còn nằm bất động. Lần đầu tiên có người đả kích tên khốn này trầm trọng như vậy. Tiểu tử tâm cao khí ngạo này bị vũ nhục bi thảm, vô nhân đạo như vậy trước mặt nhiều người như thế, bảo hắn sao có thể thừa nhận? Lần đầu tiên Thủy Văn Mặc lo lắng cho tên biến thái Phong Dật Hiên này.
Đại cục đã định.
Mặc dù có chút nực cười, nhưng Khắc Lôi Nhã đã thắng. Thắng trong hoàn cảnh vạn người chú ý, khiến cho vạn người rung động!
Khắc Lôi Nhã liếc mắt nhìn Phong Dật Hiên vẫn bất động ở đó, nhỏ giọng nhẹ nhàng nói: “Ta thề ta không cố ý!”
Ngõa Nhĩ Đa muốn khóc. Tiểu ác ma, lời nói của ngươi có thành ý sao? Ngươi đang đổ thêm dầu vào lửa hay đang giải thích? Ngõa Nhĩ Đa cực kỳ rối rắm, tức giận không thôi. Thậm chí hắn còn cảm thấy cả kinh với vận mệnh, cả cúc hoa (Chúa tôi TT__TT) cũng căng thẳng. Hắn còn có ý định đập đầu vào tường nữa cơ!
Nếu ngươi muốn báo thù, hãy tính toán với Khắc Lôi Nhã!
/234
|