Trời chiều mùa hè sáng rõ, trong sân nhỏ nhà nông yên tĩnh vắng vẻ, hai đứa bé xinh đẹp đáng yêu, còn có một người phụ nữ trẻ tuổi vẻ mặt tức giận...
Hai người bạn nhỏ Lục Viên Viên và Dương Tráng Tráng, ngày đầu tiên đi nhà trẻ đã hoa hoa lệ lệ gây ra họa.
Diêu Tiểu Cải nhìn hai đứa trẻ đứng song song dựa vào tường, nhức đầu.
Bên cạnh thôn Thổ Câu, xây dựng xưởng gia công sản phẩm thủy sản nhà họ Diêu, Dương Bắc Kinh một tay khai thác cá chạch bùn nước sốt, áp dụng bao bì tiên tiến, khẩu vị mùi thơm đặc biệt, tiêu thụ trên thị trường rất náo nhiệt, cộng thêm mấy loại thực phẩm bao nhỏ cá lát, cá khô..., tiền lời của xưởng gia công thủy sản rất khả quan, khiến sản nghiệp nhà họ Diêu lại thêm một tài nguyên cuồn cuộn. Dĩ nhiên, không thể so sánh với cá chạch bùn xuất khẩu của Diêu Tam Tam, hai năm qua, từng lượt cá chạch bùn của Diêu Tam Tam đã xuất khẩu sang Hàn Quốc, Nhật Bản, lợi nhuận kia không nên quá cười trộm!
Nếu công việc của Dương Bắc Kinh ở bên này, một nhà ba người liền thường trú ở bên này, phu xướng phụ tùy, Diêu Tiểu Đông đi theo Dương Bắc Kinh đi làm, Dương Tráng Tráng giao cho Trương Hồng Cúc, trông cùng với bạn nhỏ Lục Viên Viên.
Lại nói người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng này, một tuổi lẻ hai tháng học được đi bộ, bé quá béo rồi, đoán chừng toàn là thịt thừa. Nhưng mà điều khiến người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng thấy mất mặt nhất chính là, cô em họ rất thích dẩu môi kia, cũng đồng thời biết đi rồi, người ta còn chưa đầy một tuổi.
Người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng cũng học được nói chuyện sớm hơn bạn nhỏ Lục Viên Viên một chút, vậy mà để cho cậu bé buồn bực chính là, cho tới bây giờ, bé nói chuyện còn có một âm sai di ien n#dang# yuklle e#q quiq on nói không rõ ràng, vậy mà cô em họ kia, từ khi vừa mở miệng nói chuyện, là có thể nói từng âm hết sức chính xác, tuyệt đối không mơ hồ nói không rõ.
Dương Tráng Tráng, giống như tên của bé, vừa mập lại vừa khỏe mạnh, trên dưới thân thể đều là thịt bền chắc đến bóp không động. Ừmh, hy vọng bé lớn lên một chút sẽ không mập như vậy mới tốt!
Hôm nay, hai người bạn nhỏ rốt cuộc đi nhà trẻ rồi.
“Tự con nói đi, chuyện gì xảy ra?” Hai tay Diêu Tiểu Cải chống nạnh, lòng bàn chân đánh nhịp.
“Nó túm váy con, con đẩy nó, nó liền lấy thứ bẩn bôi lên con, còn cầm con sâu làm con sợ.” Người bạn nhỏ Lục Viên Viên lúc nói chuyện, chân mày xinh đẹp tao nhã nhếch lên, thản nhiên đối diện với nụ cười tức giận của mẹ.
Đồ trứng thúi! Diêu Tiểu Cải nhìn váy công chúa màu trắng của con gái dính vết tay đen, trong lòng không nhịn được thầm mắng một câu. Cô nhịn cáu giận, nói với người bạn nhỏ Lục Viên Viên: “Bạn phạm sai lầm, là bạn không đúng, con nên mách thầy giáo. Con không thể phạm sai lầm theo bạn.”
“Chờ thầy giáo, con sớm bị nó bắt nạt xong rồi.” Chân mày của người bạn nhỏ Lục Viên Viên khẽ cau lại, vẻ mặt khinh thường.
Vì vậy, người bạn nhỏ Lục Viên Viên tát một cái tát lên mặt người bạn nhỏ đó.
“Tóm lại con ra tay đánh người chính là không đúng, trong nhà trẻ phải tuân thủ kỷ luật.” Diêu Tiểu Cải nhịn tức nói, “Bản thân con một cô gái nhỏ không thể dữ như vậy. Không thể ra tay đánh người.”
“Nó bắt nạt con trước. Trong nhà trẻ có thể bắt nạt người sao?” Người bạn nhỏ Lục Viên Viên cong miệng lên hỏi.
“Dì hai, nó bá (bắt) nạt chúng con trước.” Người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng lên tiếng. Người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng cho rằng, cho tới bây giờ bé và cô em họ đều chung một lòng, cho dù bắt nạt người, chính là bắt nạt “Chúng con”.
Người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng, nhìn không lạnh không nóng cười híp mắt, nhưng cũng không phải là một
Hai người bạn nhỏ Lục Viên Viên và Dương Tráng Tráng, ngày đầu tiên đi nhà trẻ đã hoa hoa lệ lệ gây ra họa.
Diêu Tiểu Cải nhìn hai đứa trẻ đứng song song dựa vào tường, nhức đầu.
Bên cạnh thôn Thổ Câu, xây dựng xưởng gia công sản phẩm thủy sản nhà họ Diêu, Dương Bắc Kinh một tay khai thác cá chạch bùn nước sốt, áp dụng bao bì tiên tiến, khẩu vị mùi thơm đặc biệt, tiêu thụ trên thị trường rất náo nhiệt, cộng thêm mấy loại thực phẩm bao nhỏ cá lát, cá khô..., tiền lời của xưởng gia công thủy sản rất khả quan, khiến sản nghiệp nhà họ Diêu lại thêm một tài nguyên cuồn cuộn. Dĩ nhiên, không thể so sánh với cá chạch bùn xuất khẩu của Diêu Tam Tam, hai năm qua, từng lượt cá chạch bùn của Diêu Tam Tam đã xuất khẩu sang Hàn Quốc, Nhật Bản, lợi nhuận kia không nên quá cười trộm!
Nếu công việc của Dương Bắc Kinh ở bên này, một nhà ba người liền thường trú ở bên này, phu xướng phụ tùy, Diêu Tiểu Đông đi theo Dương Bắc Kinh đi làm, Dương Tráng Tráng giao cho Trương Hồng Cúc, trông cùng với bạn nhỏ Lục Viên Viên.
Lại nói người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng này, một tuổi lẻ hai tháng học được đi bộ, bé quá béo rồi, đoán chừng toàn là thịt thừa. Nhưng mà điều khiến người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng thấy mất mặt nhất chính là, cô em họ rất thích dẩu môi kia, cũng đồng thời biết đi rồi, người ta còn chưa đầy một tuổi.
Người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng cũng học được nói chuyện sớm hơn bạn nhỏ Lục Viên Viên một chút, vậy mà để cho cậu bé buồn bực chính là, cho tới bây giờ, bé nói chuyện còn có một âm sai di ien n#dang# yuklle e#q quiq on nói không rõ ràng, vậy mà cô em họ kia, từ khi vừa mở miệng nói chuyện, là có thể nói từng âm hết sức chính xác, tuyệt đối không mơ hồ nói không rõ.
Dương Tráng Tráng, giống như tên của bé, vừa mập lại vừa khỏe mạnh, trên dưới thân thể đều là thịt bền chắc đến bóp không động. Ừmh, hy vọng bé lớn lên một chút sẽ không mập như vậy mới tốt!
Hôm nay, hai người bạn nhỏ rốt cuộc đi nhà trẻ rồi.
“Tự con nói đi, chuyện gì xảy ra?” Hai tay Diêu Tiểu Cải chống nạnh, lòng bàn chân đánh nhịp.
“Nó túm váy con, con đẩy nó, nó liền lấy thứ bẩn bôi lên con, còn cầm con sâu làm con sợ.” Người bạn nhỏ Lục Viên Viên lúc nói chuyện, chân mày xinh đẹp tao nhã nhếch lên, thản nhiên đối diện với nụ cười tức giận của mẹ.
Đồ trứng thúi! Diêu Tiểu Cải nhìn váy công chúa màu trắng của con gái dính vết tay đen, trong lòng không nhịn được thầm mắng một câu. Cô nhịn cáu giận, nói với người bạn nhỏ Lục Viên Viên: “Bạn phạm sai lầm, là bạn không đúng, con nên mách thầy giáo. Con không thể phạm sai lầm theo bạn.”
“Chờ thầy giáo, con sớm bị nó bắt nạt xong rồi.” Chân mày của người bạn nhỏ Lục Viên Viên khẽ cau lại, vẻ mặt khinh thường.
Vì vậy, người bạn nhỏ Lục Viên Viên tát một cái tát lên mặt người bạn nhỏ đó.
“Tóm lại con ra tay đánh người chính là không đúng, trong nhà trẻ phải tuân thủ kỷ luật.” Diêu Tiểu Cải nhịn tức nói, “Bản thân con một cô gái nhỏ không thể dữ như vậy. Không thể ra tay đánh người.”
“Nó bắt nạt con trước. Trong nhà trẻ có thể bắt nạt người sao?” Người bạn nhỏ Lục Viên Viên cong miệng lên hỏi.
“Dì hai, nó bá (bắt) nạt chúng con trước.” Người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng lên tiếng. Người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng cho rằng, cho tới bây giờ bé và cô em họ đều chung một lòng, cho dù bắt nạt người, chính là bắt nạt “Chúng con”.
Người bạn nhỏ Dương Tráng Tráng, nhìn không lạnh không nóng cười híp mắt, nhưng cũng không phải là một
/298
|