Ta thở dài nói :
"Công chúa là kim chi ngọc diệp, bị ủy khuất, đương nhiên trong lòng có tức giận, những người làm thuộc hạ như chúng ta sao có thể tiện mở miệng cơ chứ. "
Vệ Tử Việt nói :
"Đại vương để cho ta tới thông tri cho các vị, đại vương muốn mở tiệc trong hoàng thành, tiếp kiến các vị khách quý. "
Ta có chút châm chọc nói :
"Cuối cùng cũng đợi được tới lúc Yên vương tiếp kiến rồi. "
Vệ Tử Việt đương nhiên nhận ra sự bất mãn trong câu nói của ta, nhưng mà hắn chẳng biểu hiện gì, vẫn tươi cười như trước nói :
"Đại vương ngày xử lý ngàn chuyện, quốc sự bận rộn, cho nên mới để cho hai vị chờ lâu, mong hai vị thống lĩnh có thể thông cảm. "
Ta cười lạnh nói :
"Xem ra chuyện giữa Đại Khang và Yên quốc không coi là quốc sự. "
Vệ Tử Việt cười nói :
"Tiêu thống lĩnh hình như tức giận. "
Xa Hạo lớn tiếng nói :
"Chúng ta tại sao không tức giận? Thái tử điện hạ lo lắng vì quan hệ liên minh giữa hai nước mới bảo chúng ta hộ tống công chúa từ ngàn dặm tới đây, không nghĩ tới chưa tới Yên đô đã bị lạnh nhạt, không cho cả chúng ta tiến vào trong nội thành, mà đã ở ngoài này rồi, tại sao tới giờ vẫn không có thành viên hoàng thất nào ra đón? Nếu như Yên vương không có thành ý, chúng ta cũng không muốn ở chỗ này chịu sự lạnh nhạt, hôm nay chúng ta sẽ hộ tống công chúa trở lại Đại Khang!"
Hắn càng nói thần tình càng kích động, gân xanh trên trán hiện lên .
Vệ Tử Việt cười theo nói :
"Xa thống lĩnh hiểu lầm, đại vương đã sớm bắt tay vào chuẩn bị chuyện đại hôn, hiện giờ ở trong cung đã chuẩn bị hoàn tất, chiều hôm nay hoàng hậu sẽ đích thân tới đón công chúa vào cung nghỉ ngơi. "
Ta lạnh lùng nói :
"Không cần! Trước khi Yên vương triệu kiến, công chúa sẽ không vào cung. Vệ đại nhân trở về đem câu này chuyển cáo lại cho Yên vương. "
Vệ Tử Việt thần tình có vẻ xấu hổ, nhưng mà lập tức lại khôi phục lại sự tươi cười :
"Yên - Khang hai nước vốn là liên minh, chắc thái tử điện hạ cũng không muốn hòa khí bị tổn thương. "
Ánh mắt của ta lấp lánh nhìn về phía Vệ Tử Việt nói :
"Vệ tướng quốc có từng nghĩ tới là ai làm tổn thương hòa khí không? Nếu như thái tử ở đây, sợ rằng hai chữ liên minh sẽ bị người định nghĩa lại. "
Vệ Tử Việt ho khan hai tiếng, nói có lệ hai câu, cuống quít đứng dậy cáo từ .
Xa Hạo nhìn theo bóng lưng của Vệ Tử Việt, có chút sầu lo nói :
"Yên vương rõ ràng đã ngả theo hướng Hán quốc, chúng ta tiếp tục ở chỗ này chỉ tăng thêm sự nguy hiểm mà thôi. "
Ta cười lạnh nói :
"Đời ta hận nhất chính là tiểu nhân bội tín, Lý Triệu Cơ muốn phản chiến, chỉ sợ không có dễ dàng như vậy. "
Xa Hạo nói :
"Giữ được núi xanh lo gì không có củi đốt, chúng ta dù sao bây giờ cũng đang ở trong bụng địch nhân, lấy lực lượng của chúng ta hiện giờ không có khả năng chống đỡ được bọn họ. Nếu như chúng ta bây giờ rời đi, vậy mới là thượng sách. "
Ta lắc đầu :
"Hiện giờ rời đi chẳng phải là đem toàn bộ công lao của chúng ta hai tay dâng cho Hán quốc hay sao? Đêm cũng đã khuya, ta muốn có được một thứ gì đó từ chuyện này. "
Xa Hạo nói :
"Công tử phải cẩn thận, Cao Quang Viễn người này là người gian xảo giả dối, không thể đem tiền đồ số phận đều đặt ở trên người của hắn. "
Ta mỉm cười nói :
"Ngươi yên tâm, ta chưa bao giờ tín nhiệm người này!"
Đêm tới, Cao Quang Viễn bảo Cao Hàm tới mời ta tới phủ uống trà. Cao Hàm nhỏ giọng tiết lộ cho ta, đêm nay khách mời còn có Lý Mộ Vũ và Đoạn Tinh, không nghĩ tới hiệu suất làm việc của Cao Quang Viễn rất cao, nhanh như vậy đã an bài xong cơ hội cho ta và Đoạn Tinh gặp mặt .
Lúc ta tới, Lý Mộ Vũ và Hoàn Tiểu Trác đã ngồi trong Trúc Phong đình, bên trong đình ngoại trừ Cao Quang Viễn, còn có một vị tử sam thiếu nữ, đang đun nước trà bên canh một bếp lò .
Tướng mạo của nàng tuy rằng không xuất chúng cho lắm, thế nhưng lại có một cỗ khí chất phiêu dật xuất trần, phảng phất như không thuộc về cõi đời này .
Cao Quang Viễn cười híp mắt nói :
"Tiêu tướng quân người tới vừa lúc, ta còn đang bình luận về trà thơm với Lý đại đô đốc đây. "
Ta cười đem lễ hộp cầm trong tay đặt lên bàn .
Cao Quang Viễn hư tình giả ý nói :
"Tiêu tướng quân tới đây là được, sao còn mang lễ vật? Chẳng lẽ coi thường Cao mỗ ta như vậy sao?"
Ta mỉm cười nói :
"Tướng quốc sao lại nói câu này, Lý Đại Đô Đốc mang trà thơm cho tướng quốc, ta chỉ mang một chút trà bánh, tướng quốc yên tâm, ta không có ý hối lộ đâu. "
Cao Quang Viễn cười ha hả .
Trà cụ (dụng cụ pha trà) là một cái chén nhỏ màu lam, hơn nữa động tác của thiếu nữ này làm cho ta nhớ tới cách pha chế tiên trà. Muốn có tiên trà thì phải nghiền lá trà thành bột, sau đó cho toàn bộ vào đun, độ khó của cách pha trà này cực kỳ cao, mồi lửa độ lửa đều phải vô cùng chính xác .
Cao Quang Viễn đem Lý Mộ Vũ và Đoạn Tinh giới thiệu cho ta, ta mỉm cười bắt chuyện với hai người .
Hai người mặc dù đối với ta có chút lãnh đạm, chắc là do lập trường của hai nước Khang – Hàn, nếu như không phải Cao Quang Viễn tận lực an bài, chúng ta rất khó ngồi chung với nhau trên một cái bàn .
Cao Quang Viễn nói :
"Vị này là sự phụ Huyền Anh, chính là đại sư tu hành ở Quan Vụ Am của Yên đô, đối với trà đạo có thể nói là người bác đại tinh thâm, hôm nay ta cố ý mời sư phụ tới để pha trà giảng kinh. "
Lý Mộ Vũ cười nói :
"Xem ra hôm nay chúng ta thật là có phúc. "
Ta mỉm cười nói :
"Tiêu mỗ hôm nay cũng lộc chay ăn rồi. "
Lý Mô Vũ hai mi khẽ nhúc nhích, ánh mắt nhìn vào mặt của ta .
Cao Quang Viễn quan sát tỉ mỉ, cười nói :
"Thật tuyệt, hôm nay ta cũng định cho mọi người phải hài lòng mà về, trong lúc còn đang đợi trà, chúng ta nói chuyện về trà đạo đi?"
Hoàn Tiêu Trác nhẹ giọng nói :
"Sự phụ Huyền Anh ở chỗ này, sao chúng ta dám múa rìu qua mắt Lỗ Ban chứ?"
Cao Quang Viễn cười to nói :
"Chính là bởi vì sự phụ Huyền Anh ở chỗ này, cho nên chúng ta mới phải tận lực xin chỉ dạy một phen, nếu như bỏ lỡ, chẳng phải là đáng tiếc lắm hay sao?"
Lý Mộ Vũ có ý định khoe khoang mình trước mặt mọi người, mở miệng nói :
"Đã như vậy, ta liền nói hai câu tâm đắc về trà đạo. "
Ta biết Hoàn Tiểu Trác giỏi phương diện dò xét tâm tư, ánh mắt của ta luôn hướng đi nơi khác, không dám tiếp xúc với nàng . Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Lý Mộ Vũ lại nói :
"Trà đạo nói chung chia làm ba nhà, Nho, Đạo, Phật, mỗi nhà đều có lưu phái riêng của mình, về hình thức và nội dung cũng khác nhau. Trong phật giáo thì trà yến thường lấy sự thanh tĩnh, cô tịch, chú trọng về tâm tình. Trong khi đó trong trà đạo của Đạo gia thường yêu cầu sự hư tĩnh kỳ ảo và sợ cầu kỳ, giống như rời khỏi trần gian, trà đạo của Nho gia lại dốc lòng nhập vào cõi đời. "
Cao Quang Viễn khen :
"Lý Đại Đô Đốc quả nhiên kiến thức phi phàm, cao kiến này làm cho Cao mỗ thấy vô cùng mới mẻ. "
Ta lưu ý đến ánh mắt của Huyền Anh không có biến hóa gì vẫn lạnh lùng như cũ, biết kiến giải này của Lý Mộ Vũ không có gì mới .
Ta có ý định muốn hạ uy phong của hắn, nên cười nói :
"Kiến giải của Lý Đại Đô Đốc mới nghe thì hình như rất có lý, nhưng mà Tiêu mỗ lại không cho rằng như vậy. "
"Công chúa là kim chi ngọc diệp, bị ủy khuất, đương nhiên trong lòng có tức giận, những người làm thuộc hạ như chúng ta sao có thể tiện mở miệng cơ chứ. "
Vệ Tử Việt nói :
"Đại vương để cho ta tới thông tri cho các vị, đại vương muốn mở tiệc trong hoàng thành, tiếp kiến các vị khách quý. "
Ta có chút châm chọc nói :
"Cuối cùng cũng đợi được tới lúc Yên vương tiếp kiến rồi. "
Vệ Tử Việt đương nhiên nhận ra sự bất mãn trong câu nói của ta, nhưng mà hắn chẳng biểu hiện gì, vẫn tươi cười như trước nói :
"Đại vương ngày xử lý ngàn chuyện, quốc sự bận rộn, cho nên mới để cho hai vị chờ lâu, mong hai vị thống lĩnh có thể thông cảm. "
Ta cười lạnh nói :
"Xem ra chuyện giữa Đại Khang và Yên quốc không coi là quốc sự. "
Vệ Tử Việt cười nói :
"Tiêu thống lĩnh hình như tức giận. "
Xa Hạo lớn tiếng nói :
"Chúng ta tại sao không tức giận? Thái tử điện hạ lo lắng vì quan hệ liên minh giữa hai nước mới bảo chúng ta hộ tống công chúa từ ngàn dặm tới đây, không nghĩ tới chưa tới Yên đô đã bị lạnh nhạt, không cho cả chúng ta tiến vào trong nội thành, mà đã ở ngoài này rồi, tại sao tới giờ vẫn không có thành viên hoàng thất nào ra đón? Nếu như Yên vương không có thành ý, chúng ta cũng không muốn ở chỗ này chịu sự lạnh nhạt, hôm nay chúng ta sẽ hộ tống công chúa trở lại Đại Khang!"
Hắn càng nói thần tình càng kích động, gân xanh trên trán hiện lên .
Vệ Tử Việt cười theo nói :
"Xa thống lĩnh hiểu lầm, đại vương đã sớm bắt tay vào chuẩn bị chuyện đại hôn, hiện giờ ở trong cung đã chuẩn bị hoàn tất, chiều hôm nay hoàng hậu sẽ đích thân tới đón công chúa vào cung nghỉ ngơi. "
Ta lạnh lùng nói :
"Không cần! Trước khi Yên vương triệu kiến, công chúa sẽ không vào cung. Vệ đại nhân trở về đem câu này chuyển cáo lại cho Yên vương. "
Vệ Tử Việt thần tình có vẻ xấu hổ, nhưng mà lập tức lại khôi phục lại sự tươi cười :
"Yên - Khang hai nước vốn là liên minh, chắc thái tử điện hạ cũng không muốn hòa khí bị tổn thương. "
Ánh mắt của ta lấp lánh nhìn về phía Vệ Tử Việt nói :
"Vệ tướng quốc có từng nghĩ tới là ai làm tổn thương hòa khí không? Nếu như thái tử ở đây, sợ rằng hai chữ liên minh sẽ bị người định nghĩa lại. "
Vệ Tử Việt ho khan hai tiếng, nói có lệ hai câu, cuống quít đứng dậy cáo từ .
Xa Hạo nhìn theo bóng lưng của Vệ Tử Việt, có chút sầu lo nói :
"Yên vương rõ ràng đã ngả theo hướng Hán quốc, chúng ta tiếp tục ở chỗ này chỉ tăng thêm sự nguy hiểm mà thôi. "
Ta cười lạnh nói :
"Đời ta hận nhất chính là tiểu nhân bội tín, Lý Triệu Cơ muốn phản chiến, chỉ sợ không có dễ dàng như vậy. "
Xa Hạo nói :
"Giữ được núi xanh lo gì không có củi đốt, chúng ta dù sao bây giờ cũng đang ở trong bụng địch nhân, lấy lực lượng của chúng ta hiện giờ không có khả năng chống đỡ được bọn họ. Nếu như chúng ta bây giờ rời đi, vậy mới là thượng sách. "
Ta lắc đầu :
"Hiện giờ rời đi chẳng phải là đem toàn bộ công lao của chúng ta hai tay dâng cho Hán quốc hay sao? Đêm cũng đã khuya, ta muốn có được một thứ gì đó từ chuyện này. "
Xa Hạo nói :
"Công tử phải cẩn thận, Cao Quang Viễn người này là người gian xảo giả dối, không thể đem tiền đồ số phận đều đặt ở trên người của hắn. "
Ta mỉm cười nói :
"Ngươi yên tâm, ta chưa bao giờ tín nhiệm người này!"
Đêm tới, Cao Quang Viễn bảo Cao Hàm tới mời ta tới phủ uống trà. Cao Hàm nhỏ giọng tiết lộ cho ta, đêm nay khách mời còn có Lý Mộ Vũ và Đoạn Tinh, không nghĩ tới hiệu suất làm việc của Cao Quang Viễn rất cao, nhanh như vậy đã an bài xong cơ hội cho ta và Đoạn Tinh gặp mặt .
Lúc ta tới, Lý Mộ Vũ và Hoàn Tiểu Trác đã ngồi trong Trúc Phong đình, bên trong đình ngoại trừ Cao Quang Viễn, còn có một vị tử sam thiếu nữ, đang đun nước trà bên canh một bếp lò .
Tướng mạo của nàng tuy rằng không xuất chúng cho lắm, thế nhưng lại có một cỗ khí chất phiêu dật xuất trần, phảng phất như không thuộc về cõi đời này .
Cao Quang Viễn cười híp mắt nói :
"Tiêu tướng quân người tới vừa lúc, ta còn đang bình luận về trà thơm với Lý đại đô đốc đây. "
Ta cười đem lễ hộp cầm trong tay đặt lên bàn .
Cao Quang Viễn hư tình giả ý nói :
"Tiêu tướng quân tới đây là được, sao còn mang lễ vật? Chẳng lẽ coi thường Cao mỗ ta như vậy sao?"
Ta mỉm cười nói :
"Tướng quốc sao lại nói câu này, Lý Đại Đô Đốc mang trà thơm cho tướng quốc, ta chỉ mang một chút trà bánh, tướng quốc yên tâm, ta không có ý hối lộ đâu. "
Cao Quang Viễn cười ha hả .
Trà cụ (dụng cụ pha trà) là một cái chén nhỏ màu lam, hơn nữa động tác của thiếu nữ này làm cho ta nhớ tới cách pha chế tiên trà. Muốn có tiên trà thì phải nghiền lá trà thành bột, sau đó cho toàn bộ vào đun, độ khó của cách pha trà này cực kỳ cao, mồi lửa độ lửa đều phải vô cùng chính xác .
Cao Quang Viễn đem Lý Mộ Vũ và Đoạn Tinh giới thiệu cho ta, ta mỉm cười bắt chuyện với hai người .
Hai người mặc dù đối với ta có chút lãnh đạm, chắc là do lập trường của hai nước Khang – Hàn, nếu như không phải Cao Quang Viễn tận lực an bài, chúng ta rất khó ngồi chung với nhau trên một cái bàn .
Cao Quang Viễn nói :
"Vị này là sự phụ Huyền Anh, chính là đại sư tu hành ở Quan Vụ Am của Yên đô, đối với trà đạo có thể nói là người bác đại tinh thâm, hôm nay ta cố ý mời sư phụ tới để pha trà giảng kinh. "
Lý Mộ Vũ cười nói :
"Xem ra hôm nay chúng ta thật là có phúc. "
Ta mỉm cười nói :
"Tiêu mỗ hôm nay cũng lộc chay ăn rồi. "
Lý Mô Vũ hai mi khẽ nhúc nhích, ánh mắt nhìn vào mặt của ta .
Cao Quang Viễn quan sát tỉ mỉ, cười nói :
"Thật tuyệt, hôm nay ta cũng định cho mọi người phải hài lòng mà về, trong lúc còn đang đợi trà, chúng ta nói chuyện về trà đạo đi?"
Hoàn Tiêu Trác nhẹ giọng nói :
"Sự phụ Huyền Anh ở chỗ này, sao chúng ta dám múa rìu qua mắt Lỗ Ban chứ?"
Cao Quang Viễn cười to nói :
"Chính là bởi vì sự phụ Huyền Anh ở chỗ này, cho nên chúng ta mới phải tận lực xin chỉ dạy một phen, nếu như bỏ lỡ, chẳng phải là đáng tiếc lắm hay sao?"
Lý Mộ Vũ có ý định khoe khoang mình trước mặt mọi người, mở miệng nói :
"Đã như vậy, ta liền nói hai câu tâm đắc về trà đạo. "
Ta biết Hoàn Tiểu Trác giỏi phương diện dò xét tâm tư, ánh mắt của ta luôn hướng đi nơi khác, không dám tiếp xúc với nàng . Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Lý Mộ Vũ lại nói :
"Trà đạo nói chung chia làm ba nhà, Nho, Đạo, Phật, mỗi nhà đều có lưu phái riêng của mình, về hình thức và nội dung cũng khác nhau. Trong phật giáo thì trà yến thường lấy sự thanh tĩnh, cô tịch, chú trọng về tâm tình. Trong khi đó trong trà đạo của Đạo gia thường yêu cầu sự hư tĩnh kỳ ảo và sợ cầu kỳ, giống như rời khỏi trần gian, trà đạo của Nho gia lại dốc lòng nhập vào cõi đời. "
Cao Quang Viễn khen :
"Lý Đại Đô Đốc quả nhiên kiến thức phi phàm, cao kiến này làm cho Cao mỗ thấy vô cùng mới mẻ. "
Ta lưu ý đến ánh mắt của Huyền Anh không có biến hóa gì vẫn lạnh lùng như cũ, biết kiến giải này của Lý Mộ Vũ không có gì mới .
Ta có ý định muốn hạ uy phong của hắn, nên cười nói :
"Kiến giải của Lý Đại Đô Đốc mới nghe thì hình như rất có lý, nhưng mà Tiêu mỗ lại không cho rằng như vậy. "
/514
|