Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng
Chương 17: Ngạc nhiên , Hạnh Phúc Và Rồi Là Đau Đớn . Người Con Gái Trở Về
/25
|
- Như Nguyệt .... Nếu anh yêu em ... Em có muốn làm bạn gái anh không ?
Giọng nói ấy , hơi thở ấy và con người ấy đang nói với cô , ánh mắt ấy không ngừng nhìn về phía cô . Cô ngạc nhiên đến tột cùng và cảm giác hạnh phúc ấy đang dâng trào trong cô . Cô như vỡ òa trong lòng , cô chỉ muốn hét thật lớn cho cả thế giới này biết rằng người cô yêu đang đáp lại đáy lòng của cô .
- Em....
Giờ đây cô sẽ thành thật với mình hơn và đáp lại lời gọi ấy cô muốn được yêu thương như đã từng có ... không muốn cô đơn lạnh lẽo ...
- Kai-kun .... em có làm phiền không ? Em mới về muốn anh dẫn đi ăn tối . Đi thôi ! - Maria kéo tay Kai , trước khi đi ánh mắt đầy sự ghanh ghét và như giết người ấy nhìn về phía cô .
- Maria ... Như ... Như Nguyệt ... - Kai bị lôi đi không kịp trả lời gì
Họ đã khuất bóng sau ngọn đèn đường chỉ còn cô ngồi đó với nỗi đau đớn tràn trề; cái cỗ cảm giác ấy là gì vậy là đau sao ? Ra vậy , ra là vậy .... họ đã có đính ước sao người ấy có thể yêu mình ?! Nghĩ lại mà thấy mình ngu ngốc đến dại khờ : \" Nếu anh yêu em .... \"
- Haha....
Cô bất giác chợt cười với nỗi đau này , \"Nếu\" cái từ nếu lù lù xuất hiện trong câu nói mà co lại ngu ngốc không nhận ra ... vậy ra mình đang vào rừng mơ bắt con tưởng bở . Cười thôi nào ! Cô nhảy xuống và rời khỏi khu công viên , trong lòng tự nhủ rằng hãy cười lên vì cuộc sống này đầy niềm vui mà nhưng sao thứ nước này cứ rơi lã chã vậy . Sao nó mặn chát đến xé lòng , mặn đến cắt da , chát đến cay lòng . Cứ thế rơi ròng xuống theo đường khuôn mặt . Cô ngồi rụp xuống , ôm mặt mà khóc trong lặng lẽ , âm thầm vậy thôi vì cô sợ sự thương hại .
- Em yêu anh ! Nhưng anh không thuộc về em , Tuấn Kiệt !
Sáng sớm hôm sau , nó và cô thu xếp đồ đạc trở về Việt Nam sớm hơn dự kiến đúng hơn là bỏ về không thông báo với nhà trường . Nó làm theo lời cô và cũng muốn trở về để làm cho xong cái gọi là trả thù ... nó đã theo dõi và điều khieernmoij việc tỏng âm thầm . Công ty của ba nó đang điêu đứng vì rộ tin rằng tập đoàn mục nát ấy mua chức quyền và hối lộ quan chức , trốn thuế và dính dáng đến xã hội đen. Nó không nương tay và khiến cho bang đảng nhỏ bé cố chen chân của người đfan bà đem giết sạch không chừa bóng người .
Nó cũng đã sắp xếp đâu vào đó và mọi việc cũng hoàn thành , trở về lần này tụi nó sẽ chia tay nhỏ . Nhỏ sẽ đưa Jun sang Mĩ điều trị một thời gian . Vfa giờ chỉ còn nó và cô . Sẽ còn gì nữa đây ? Sẽ còn vui nữa không hay chỉ khóc lóc nữa thôi ?!
2 ngày sau
Trường Royal Silver
Lớp 11A1 VIP
Tụi nó bước vào , 2 đứa mỗi người mỗi vẻ . Nó đặt cặp xuống và bước ra ngoài mặc kệ hắn đnag gọi í ới phía sau . Còn cô thì không nói không chỉ đeo phone nghe nhạc không nói tiếng nào . Từ bữa đó đến giờ cô đã khóc nhiều lắm ăn uống cũng ít đi . Và cũng hạn chế ra ngoài ... Vì cô biết có một người luôn đứng ở ngoài đó đợi cô.
Rinh Rong
- Các em hôm nay chúng ta sẽ có một bạn mới . Em vào đi .
- Hi ! Mình là Trịnh Ái Duyên mong mọi người giúp đỡ .
- Em có thể tự chọn chỗ
- EM muốn ngồi chỗ đó ! - Maria chỉ tay về phía chỗ cô , ánh nhìn của tất cả mọi người đều đổ dồn vào cô .
Cô ta tiến về phía cô vẻ kiêu ngạo của một tiểu thư danh tiếng . Cô ta nhẹ giọng , khảng khái lớn tiếng nói
- Xin lỗi ! Chỗ này tôi ngồi rồi , cô đứng dậy cho . Một đứa nhà nghèo như cô mà cũng ngồi gần ck tôi sao . ĐÚng la đứa không mẹ nên nó thế đây mà . Sơ yếu lí lịch tôi xem của cô dồi . Mất mẹ nhà nghèo mà cũng làm giá ư ?
Giọng nói mỉa mia , xỉa xói xuyên thấu tâm can cô . \"Mất mẹ\" , một đứa mất mẹ ư? Thật nực cười ! Sao mất mẹ cũng có tội à ?!
RẦM
- IM NGAY CÁI MIỆNG C** MÁ CỦA CÔ LẠI ! - NÓ tức điên khi thấy cô ta xúc phạm Moon
- À , nhớ dồi . Thì ra là nhỏ ranh đây quyến rũ anh Kenvin đây mà nghe Mai Ly kể về cái danh vang dội của cô là tôi biết cô chỉ làm màu thôi . Một đứa không cha mẹ mang thai hoang nuôi anh em cô chắc cũng vất vả lắm nhỉ ?
BỐP !
RẦM
- Nghe cho kỹ những lời tôi nói đây . Thứ 1 , cô không có quyền lên tiếng xúc phạm bạn bè tôi . Họ ra sao , sống thế nào nghèo hèn mạt hạ thế nào đi chăng nữa cũng là con người là đồng loại như cô thôi . ĐỪng cóa ra vẻ cô là một người thanh cao . Thứ 2 ck cô ư ? Cũng đúng , ngây thơ , đáng yêu trong trắng thì cô diễn giỏi lắm ! Nhưng cái trò diễn kịch đó với tôi bé bằng con kiến . Thứ 3 nếu muốn được ngồi thì hãy ra chỗ anh ta mà xin xỏ . Tôi biết hai người đã đính hôn nên xin chúc mừng nhưng cách hành xử của cô khiến tôi rất là chướng tai gai mắt nên không dậy cô một bài học thì chắc cô cũng không nhớ đời . - Moon dùng ánh mắt lạnh tanh , giọng nói với âm vực khủng khiếp nhưu tảng băng di động , hàn khí phả ra từ người cô không ít dù nhiều cũng là hàn khí tử
- Maria .... - Kai ngạc nhiên nhìn người con gái rơm rớm nc mắt kia với ánh mắt lửa giận ngùn ngùn .
- Quên nữa , lí lịch tiểu thư của cô thật đặc biệt a ! Trịnh Ái Duyên con gái nhận nuôi 1 gia đình giàu có ở Nhật quen biết được bộ tứ hoàng tử chỉ với với vẻ đẹp giả tạo , là đàn chị của Mai Ly và Thanh Như ... hừ ... cũng không phải vang danh gì nhỷ. Tôi mất mẹ từ bé , vậy cô có muốn mất luôn cả cha lẫn mẹ không .
- Mày .... Kai-kun cô ta mắng em kìa ... huhu ... - Ả ta khóc lóc , cố ứa nước mắt
BỐP
- Tránh xa tôi ra ! Đồ ghê tởm ! - Nói rồi Kai kéo tay cô đi ra khỏi lớp với ánh mắt ngỡ ngàng của cả lớp chỉ còn lại tiếng thút thít vô cùng giả tạo của Maria
Tan học
Moon và Kai đã về trước , hai người họ đã làm hòa một cách nhanh chóng và trở thành cặp đôi đẹp . Khiến cho nó cram thấy vui trong lòng . Nhưng cũng có chút nhớ thương Saphia . Đang bước chậm trên sân trường , hắn chạy ở đằng sau gọi với theo nó .
- Chi Băng ... Em đợi tôi à ? - Hắn cười tà nịnh nhìn nó
- Đợi anh ? Bộ anh bị khùng à ? - Nó cười như không cười
- Haha .. đợi thì cứ nói rằng là đợi tôi đi sao em cứ phải ngượng ngùng nhỉ ! - Vẫn cái vẻ mặt đắc thắng pha chút lạnh lùng ấy của hắn
- Còn lâu ! - Nó đẩy hắn ra xa nhưng cũng mất thăng bằng suýt ngã nhưng hắn bắt kịp lấy eo nó ôm lẹ
Bốn mắt nhìn nhau trong chiều tà .... Hương thơm từ xa lưu lại ... gió se se thổi như tạo thêm khung cảnh lãng mạng .
- Anh Khánh , em đã trở vè bên anh !
Giọng nói trong trẻo thanh khiết ấy vang lên , người con gái trong chiếc váy trắng tinh khiết kia đang đứng đó . Nhìn về phía hắn và nó. Hắn khựng lại , quay người nhìn người con gái kia , cô ấy đã trở về bên mình hay là đang trở về bên túi tiền của mình ? MỘt đống câu hỏi hiện hĩu trong đầu hắn . Gương mặt hắn tái lại , hô hấp nhanh hơn . NÓ như hiểu được rằng chuyện gì đang xảy ra , gương mặt thoáng buồn , đôi mắt đau khổ nhìn người con trai bên cạnh . Tim có cảm giác lạ thường. CÓ chút đau như dao CẮT , CÓ chút xót như RẮC MUỐI , CÓ chút đắng như CÀ PHÊ và CÓ chút chết lặng như MẤT THỨ GÌ ĐÓ !
Đông về , trời lạnh rồi . Ai sẽ cầm tay ai , chiếc ôm ấm áp hay cái sự ghẻ lạnh đến thấu xương cũng chả biết được nữa . COn người mà đau đớn tủi nhục giận hờn và khóc lóc thì còn gì khác , hạnh phúc vui vẻ và tiếng cười là những thứ thoáng qua . Sự mất mát khiến chúng ta trống rỗng - nhưng hãy học cách không để sự đau khổ đóng lại trái tim và tâm hồn mình. Hãy để cuộc đời đổ đầy lại bạn. Dưới đáy u sầu, dường như điều đó là không thể - nhưng những niềm vui mới đang chờ đợi để lấp đầy khoảng trống .
Hoàng hôn xuống cho lòng em buồn thẳm
Hạnh phúc nào sao mãi vẫn xa xăm
Gió vẫn thổi vào hồn em lạnh buốt
Mưa tâm hồn làm lệ mãi tuôn rơi.
Giọng nói ấy , hơi thở ấy và con người ấy đang nói với cô , ánh mắt ấy không ngừng nhìn về phía cô . Cô ngạc nhiên đến tột cùng và cảm giác hạnh phúc ấy đang dâng trào trong cô . Cô như vỡ òa trong lòng , cô chỉ muốn hét thật lớn cho cả thế giới này biết rằng người cô yêu đang đáp lại đáy lòng của cô .
- Em....
Giờ đây cô sẽ thành thật với mình hơn và đáp lại lời gọi ấy cô muốn được yêu thương như đã từng có ... không muốn cô đơn lạnh lẽo ...
- Kai-kun .... em có làm phiền không ? Em mới về muốn anh dẫn đi ăn tối . Đi thôi ! - Maria kéo tay Kai , trước khi đi ánh mắt đầy sự ghanh ghét và như giết người ấy nhìn về phía cô .
- Maria ... Như ... Như Nguyệt ... - Kai bị lôi đi không kịp trả lời gì
Họ đã khuất bóng sau ngọn đèn đường chỉ còn cô ngồi đó với nỗi đau đớn tràn trề; cái cỗ cảm giác ấy là gì vậy là đau sao ? Ra vậy , ra là vậy .... họ đã có đính ước sao người ấy có thể yêu mình ?! Nghĩ lại mà thấy mình ngu ngốc đến dại khờ : \" Nếu anh yêu em .... \"
- Haha....
Cô bất giác chợt cười với nỗi đau này , \"Nếu\" cái từ nếu lù lù xuất hiện trong câu nói mà co lại ngu ngốc không nhận ra ... vậy ra mình đang vào rừng mơ bắt con tưởng bở . Cười thôi nào ! Cô nhảy xuống và rời khỏi khu công viên , trong lòng tự nhủ rằng hãy cười lên vì cuộc sống này đầy niềm vui mà nhưng sao thứ nước này cứ rơi lã chã vậy . Sao nó mặn chát đến xé lòng , mặn đến cắt da , chát đến cay lòng . Cứ thế rơi ròng xuống theo đường khuôn mặt . Cô ngồi rụp xuống , ôm mặt mà khóc trong lặng lẽ , âm thầm vậy thôi vì cô sợ sự thương hại .
- Em yêu anh ! Nhưng anh không thuộc về em , Tuấn Kiệt !
Sáng sớm hôm sau , nó và cô thu xếp đồ đạc trở về Việt Nam sớm hơn dự kiến đúng hơn là bỏ về không thông báo với nhà trường . Nó làm theo lời cô và cũng muốn trở về để làm cho xong cái gọi là trả thù ... nó đã theo dõi và điều khieernmoij việc tỏng âm thầm . Công ty của ba nó đang điêu đứng vì rộ tin rằng tập đoàn mục nát ấy mua chức quyền và hối lộ quan chức , trốn thuế và dính dáng đến xã hội đen. Nó không nương tay và khiến cho bang đảng nhỏ bé cố chen chân của người đfan bà đem giết sạch không chừa bóng người .
Nó cũng đã sắp xếp đâu vào đó và mọi việc cũng hoàn thành , trở về lần này tụi nó sẽ chia tay nhỏ . Nhỏ sẽ đưa Jun sang Mĩ điều trị một thời gian . Vfa giờ chỉ còn nó và cô . Sẽ còn gì nữa đây ? Sẽ còn vui nữa không hay chỉ khóc lóc nữa thôi ?!
2 ngày sau
Trường Royal Silver
Lớp 11A1 VIP
Tụi nó bước vào , 2 đứa mỗi người mỗi vẻ . Nó đặt cặp xuống và bước ra ngoài mặc kệ hắn đnag gọi í ới phía sau . Còn cô thì không nói không chỉ đeo phone nghe nhạc không nói tiếng nào . Từ bữa đó đến giờ cô đã khóc nhiều lắm ăn uống cũng ít đi . Và cũng hạn chế ra ngoài ... Vì cô biết có một người luôn đứng ở ngoài đó đợi cô.
Rinh Rong
- Các em hôm nay chúng ta sẽ có một bạn mới . Em vào đi .
- Hi ! Mình là Trịnh Ái Duyên mong mọi người giúp đỡ .
- Em có thể tự chọn chỗ
- EM muốn ngồi chỗ đó ! - Maria chỉ tay về phía chỗ cô , ánh nhìn của tất cả mọi người đều đổ dồn vào cô .
Cô ta tiến về phía cô vẻ kiêu ngạo của một tiểu thư danh tiếng . Cô ta nhẹ giọng , khảng khái lớn tiếng nói
- Xin lỗi ! Chỗ này tôi ngồi rồi , cô đứng dậy cho . Một đứa nhà nghèo như cô mà cũng ngồi gần ck tôi sao . ĐÚng la đứa không mẹ nên nó thế đây mà . Sơ yếu lí lịch tôi xem của cô dồi . Mất mẹ nhà nghèo mà cũng làm giá ư ?
Giọng nói mỉa mia , xỉa xói xuyên thấu tâm can cô . \"Mất mẹ\" , một đứa mất mẹ ư? Thật nực cười ! Sao mất mẹ cũng có tội à ?!
RẦM
- IM NGAY CÁI MIỆNG C** MÁ CỦA CÔ LẠI ! - NÓ tức điên khi thấy cô ta xúc phạm Moon
- À , nhớ dồi . Thì ra là nhỏ ranh đây quyến rũ anh Kenvin đây mà nghe Mai Ly kể về cái danh vang dội của cô là tôi biết cô chỉ làm màu thôi . Một đứa không cha mẹ mang thai hoang nuôi anh em cô chắc cũng vất vả lắm nhỉ ?
BỐP !
RẦM
- Nghe cho kỹ những lời tôi nói đây . Thứ 1 , cô không có quyền lên tiếng xúc phạm bạn bè tôi . Họ ra sao , sống thế nào nghèo hèn mạt hạ thế nào đi chăng nữa cũng là con người là đồng loại như cô thôi . ĐỪng cóa ra vẻ cô là một người thanh cao . Thứ 2 ck cô ư ? Cũng đúng , ngây thơ , đáng yêu trong trắng thì cô diễn giỏi lắm ! Nhưng cái trò diễn kịch đó với tôi bé bằng con kiến . Thứ 3 nếu muốn được ngồi thì hãy ra chỗ anh ta mà xin xỏ . Tôi biết hai người đã đính hôn nên xin chúc mừng nhưng cách hành xử của cô khiến tôi rất là chướng tai gai mắt nên không dậy cô một bài học thì chắc cô cũng không nhớ đời . - Moon dùng ánh mắt lạnh tanh , giọng nói với âm vực khủng khiếp nhưu tảng băng di động , hàn khí phả ra từ người cô không ít dù nhiều cũng là hàn khí tử
- Maria .... - Kai ngạc nhiên nhìn người con gái rơm rớm nc mắt kia với ánh mắt lửa giận ngùn ngùn .
- Quên nữa , lí lịch tiểu thư của cô thật đặc biệt a ! Trịnh Ái Duyên con gái nhận nuôi 1 gia đình giàu có ở Nhật quen biết được bộ tứ hoàng tử chỉ với với vẻ đẹp giả tạo , là đàn chị của Mai Ly và Thanh Như ... hừ ... cũng không phải vang danh gì nhỷ. Tôi mất mẹ từ bé , vậy cô có muốn mất luôn cả cha lẫn mẹ không .
- Mày .... Kai-kun cô ta mắng em kìa ... huhu ... - Ả ta khóc lóc , cố ứa nước mắt
BỐP
- Tránh xa tôi ra ! Đồ ghê tởm ! - Nói rồi Kai kéo tay cô đi ra khỏi lớp với ánh mắt ngỡ ngàng của cả lớp chỉ còn lại tiếng thút thít vô cùng giả tạo của Maria
Tan học
Moon và Kai đã về trước , hai người họ đã làm hòa một cách nhanh chóng và trở thành cặp đôi đẹp . Khiến cho nó cram thấy vui trong lòng . Nhưng cũng có chút nhớ thương Saphia . Đang bước chậm trên sân trường , hắn chạy ở đằng sau gọi với theo nó .
- Chi Băng ... Em đợi tôi à ? - Hắn cười tà nịnh nhìn nó
- Đợi anh ? Bộ anh bị khùng à ? - Nó cười như không cười
- Haha .. đợi thì cứ nói rằng là đợi tôi đi sao em cứ phải ngượng ngùng nhỉ ! - Vẫn cái vẻ mặt đắc thắng pha chút lạnh lùng ấy của hắn
- Còn lâu ! - Nó đẩy hắn ra xa nhưng cũng mất thăng bằng suýt ngã nhưng hắn bắt kịp lấy eo nó ôm lẹ
Bốn mắt nhìn nhau trong chiều tà .... Hương thơm từ xa lưu lại ... gió se se thổi như tạo thêm khung cảnh lãng mạng .
- Anh Khánh , em đã trở vè bên anh !
Giọng nói trong trẻo thanh khiết ấy vang lên , người con gái trong chiếc váy trắng tinh khiết kia đang đứng đó . Nhìn về phía hắn và nó. Hắn khựng lại , quay người nhìn người con gái kia , cô ấy đã trở về bên mình hay là đang trở về bên túi tiền của mình ? MỘt đống câu hỏi hiện hĩu trong đầu hắn . Gương mặt hắn tái lại , hô hấp nhanh hơn . NÓ như hiểu được rằng chuyện gì đang xảy ra , gương mặt thoáng buồn , đôi mắt đau khổ nhìn người con trai bên cạnh . Tim có cảm giác lạ thường. CÓ chút đau như dao CẮT , CÓ chút xót như RẮC MUỐI , CÓ chút đắng như CÀ PHÊ và CÓ chút chết lặng như MẤT THỨ GÌ ĐÓ !
Đông về , trời lạnh rồi . Ai sẽ cầm tay ai , chiếc ôm ấm áp hay cái sự ghẻ lạnh đến thấu xương cũng chả biết được nữa . COn người mà đau đớn tủi nhục giận hờn và khóc lóc thì còn gì khác , hạnh phúc vui vẻ và tiếng cười là những thứ thoáng qua . Sự mất mát khiến chúng ta trống rỗng - nhưng hãy học cách không để sự đau khổ đóng lại trái tim và tâm hồn mình. Hãy để cuộc đời đổ đầy lại bạn. Dưới đáy u sầu, dường như điều đó là không thể - nhưng những niềm vui mới đang chờ đợi để lấp đầy khoảng trống .
Hoàng hôn xuống cho lòng em buồn thẳm
Hạnh phúc nào sao mãi vẫn xa xăm
Gió vẫn thổi vào hồn em lạnh buốt
Mưa tâm hồn làm lệ mãi tuôn rơi.
/25
|