Chương 4:
Sáng sớm những tia nắng mặt trời chiếu thẳng qua khe cửa sổ phòng nhỏ
-Băng Di ko đi học ak con muộn lắm rồi.-mẹ Băng Di nói
-Còn sớm mà mẹ.
Nhỏ nhìn đồng hồ mới 5h30 cách đây 20p nhỏ nhìn cũng 5h30 và giờ nhỏ mới piy cái đồng hồ iu quý của nhỏ bị hết pin.
Nhỏ vội vàng bật dạy chạy nhanh vào nhà tắm vệ sinh cá nhân rồi vừa ăn bánh mì vưa chạy thật nhanh đến bến xe.May vẫn kịp chuyến xe cuối cùng đến trường nhỏ.
Nhưng ông trời quả thật ko thương nhỏ vừa chạy đến trường đã đóng cửa ko còn cách nào khác nhỏ đành pải trèo rào vô. (t/g mặc váy mà tèo rào thì sao ta)
-Eò ơi cái rào j mà cao thấy ớn may mà mik là chuyên gia trèo rào ko thôi thì đã chết kâu rồi.-Nó tự đắc
-Nhưng mà sao chưa có chỗ để chân nhở.
-Có cần tôi giúp ko.
-Có cảm ơn nhìu
Nó đang vui mừng nhưng khi quay lại nguyên bộ mặt của ông thầy giám thị đập vào mặt nhỏ.
-Ôi ko cái số j mà đen hơn mực thế này tưởng thoát khỏi cảnh đi học muộn h lại gặp pải cái ông thầy này.-nhỏ lẩm bẩm một mình
-Chị kia học sinh mới pải ko đi học muộn mà còn trèo rào lên phòng giám thị gặp tôi.
Nhỏ đi theo thầy giám thị vs khuôn mặt ko còn j để tả hơn.
-Em ngồi đi em có piy rằng trường này rất có quy định ko bla……bla….bla
Nhỏ ngồi nghe bài thuyết trình của thầy hết cả mấy tiếng (t/g hay thật ông thầy này lấy hơi đâu ra mà nhìu vậy ta)
-Thôi tôi ko nói nhìu vs em nữa về viết bản kiểm điểm cho tôi.
‘Reng…reng” thầy mới rứt câu giừo nghỉ trưa đã đến nhỏ lết sát về phòng học.
Rồi nhỏ lấy hộp cơm trưa mà mẹ đã nấu cho nhỏ.Từ từ nhỏ đi lên sân thượng và ngồi ăn cơm.
-Đây là nơi mik cảm thấy yên bình nhất khi kể từ khi học ở trường này.
-Ê mày con nhỏ đó sao rồi tìm đc thông tin chưa.-Nhật bằng hỏi
-Chưa tìm j mà khó hơn mò kim đáy bể ko có hồ sơ trong trường.-Nam Vương nói
-Còn mày thì sao Phong mày đã tìm đc thông tin của con nhỏ đó chưa.Hai thằng quay sang hỏi Nam Phong ah này ko nghe thấy j.
-Phong…Phong mày bị làm sao vậy.-Nhật Bằng lay Phong
-Thôi mày ơi thằng Phong h chỉ có cái em xinh tươi của nó thôi mà công nhận hay thật nhỏ nào mà có khả năng quyến rũ hot boy số 1 của trường mik thế ta.-Vương thắc mắc
Nhỏ ngồi nghe lén câu chuyện của ba ah này từ nãy h nhỏ buồn cười mà ko dám cười lên tiếng “ không hỉu mấy cậu ấm đẹp trai này đang nói về nhỏ nào vậy ta tội nghiệp cho nhỏ nào rơi vào tầm mắt của mayá cậu ấm này” nhỏ vẫn còn ngây thơ ko hỉu người họ nói là mik.
-Á.-một tiếng động lạ vang lên làm cho ba anh chàng đi lại đến gần chỗ nhỏ.
-Cía cục đá chết tiệt mày từ đâu chui ra vậy hả lm bản cô nương đây té ta ko tha cho mày đâu.-nhỏ quay thì thấy mặt ba chàng hoàng tử của trường đang nhìn nhỏ.
-Cái con vịt xấu xí kia lên đây lm j .-Nhật Bằng nói
-Ak hình như mê tụi này quá đang tính xin chữ kĩ pải ko nếu thik thì cứ xin ở trường ko cần pải theo dõi tụi này như thế đâu.-Nam Vương nói
-Mấy anh kia ảo tưởng sức mạnh ak tôi lên đây để ăn cơm trưa ko may gặp mayá người thôi.-nhỏ vừa nói vừa chỉ vào hộp cơm
-Chứ mà piy mấy người ở trên này có cho tiền tôi cũng ko them lên.
-Phong mày nõi thử một câu coi.-Vương quay snag hỏi Phong thì mặt ah ngu ko còn j tả đc h trong đâu ah chỉ còn hình ảnh của Băng Di ngày đầu mới thấy bộ mặt thật của nhỏ
-có chuyện j.-Phong nói một câu mà khiến cho Vương và Bằng ko có j tức hơn
-Thôi ta lậy mày đừng có tương tư nữa ko piy người ta là ai mới gặp lần đầu đã iu nhỏ đó rồi hả .-Vương nói
-Phong lịch lãm gái theo đầy đâu rồi.-Bằng tiếp câu
Nhỏ chỉ piy ngồi đó mà coi ba ah đóng trò hề cả ba quay snag
-cô cười cái jề.-Đồng thanh part 1
-ak ko có j
-tôi chỉ ko piy cô gái nào tốt số mà để anh Nam Phong nhà ta tương tư thế này
Nam và Bằng ko nhịn đc cười nên cười theo nhỏ.
-tụi bay cười cái j.-Phong nói vs giọng bực tức
-Thôi thôi tụi này ko cười nữa đi bar chơi đi tao mời coi như tạ lỗi.Vương nói
-Đc ok.Phong và Bằng đồng thanh
Rồi cả ba anh lại lấy lại khuôn mặt lạnh lung như trc.Trc khi đi họ ko quên đe dọa nhỏ một câu
-Cô mà nói ra là cô và ra đình cô sẽ chết.Nói xong ba ời đi mất hút
Làm nhỏ một mik trên sân thượng
-Cuối cũng cũng yên tĩnh.-nhỏ bỏ mắt kính ra và xõa tóc ra cho dễ chịu
-Làm như tôi them quan tâm đền chuyện của mấy ah lắm đấy
-Đây ko wan tâm-nhỏ nghĩ thầm
Gió thổi nhẹ nhàng làm tóc nhỏ bay theo đôi mắt màu nâu với mái tóc màu bạc cuốn theo gió làm cho nhỏ càng đẹp hơn
-Đúng là một ngày xui xẻo.Mà ko piy cái con nhỏ mà mấy thằng đó nói là ai ta hơi tò mò mà thôi.
(t/g xin lỗi mấy bạn nha do có chút chuyện lên h mik mới viết chuyện lại mik sẽ cố gắng viết thật nhìu chao để bù lại số chao mà thời gian mik chưa đanwg đc cảm ơn các pn đã đọc ủng hộ mik nha)
Sáng sớm những tia nắng mặt trời chiếu thẳng qua khe cửa sổ phòng nhỏ
-Băng Di ko đi học ak con muộn lắm rồi.-mẹ Băng Di nói
-Còn sớm mà mẹ.
Nhỏ nhìn đồng hồ mới 5h30 cách đây 20p nhỏ nhìn cũng 5h30 và giờ nhỏ mới piy cái đồng hồ iu quý của nhỏ bị hết pin.
Nhỏ vội vàng bật dạy chạy nhanh vào nhà tắm vệ sinh cá nhân rồi vừa ăn bánh mì vưa chạy thật nhanh đến bến xe.May vẫn kịp chuyến xe cuối cùng đến trường nhỏ.
Nhưng ông trời quả thật ko thương nhỏ vừa chạy đến trường đã đóng cửa ko còn cách nào khác nhỏ đành pải trèo rào vô. (t/g mặc váy mà tèo rào thì sao ta)
-Eò ơi cái rào j mà cao thấy ớn may mà mik là chuyên gia trèo rào ko thôi thì đã chết kâu rồi.-Nó tự đắc
-Nhưng mà sao chưa có chỗ để chân nhở.
-Có cần tôi giúp ko.
-Có cảm ơn nhìu
Nó đang vui mừng nhưng khi quay lại nguyên bộ mặt của ông thầy giám thị đập vào mặt nhỏ.
-Ôi ko cái số j mà đen hơn mực thế này tưởng thoát khỏi cảnh đi học muộn h lại gặp pải cái ông thầy này.-nhỏ lẩm bẩm một mình
-Chị kia học sinh mới pải ko đi học muộn mà còn trèo rào lên phòng giám thị gặp tôi.
Nhỏ đi theo thầy giám thị vs khuôn mặt ko còn j để tả hơn.
-Em ngồi đi em có piy rằng trường này rất có quy định ko bla……bla….bla
Nhỏ ngồi nghe bài thuyết trình của thầy hết cả mấy tiếng (t/g hay thật ông thầy này lấy hơi đâu ra mà nhìu vậy ta)
-Thôi tôi ko nói nhìu vs em nữa về viết bản kiểm điểm cho tôi.
‘Reng…reng” thầy mới rứt câu giừo nghỉ trưa đã đến nhỏ lết sát về phòng học.
Rồi nhỏ lấy hộp cơm trưa mà mẹ đã nấu cho nhỏ.Từ từ nhỏ đi lên sân thượng và ngồi ăn cơm.
-Đây là nơi mik cảm thấy yên bình nhất khi kể từ khi học ở trường này.
-Ê mày con nhỏ đó sao rồi tìm đc thông tin chưa.-Nhật bằng hỏi
-Chưa tìm j mà khó hơn mò kim đáy bể ko có hồ sơ trong trường.-Nam Vương nói
-Còn mày thì sao Phong mày đã tìm đc thông tin của con nhỏ đó chưa.Hai thằng quay sang hỏi Nam Phong ah này ko nghe thấy j.
-Phong…Phong mày bị làm sao vậy.-Nhật Bằng lay Phong
-Thôi mày ơi thằng Phong h chỉ có cái em xinh tươi của nó thôi mà công nhận hay thật nhỏ nào mà có khả năng quyến rũ hot boy số 1 của trường mik thế ta.-Vương thắc mắc
Nhỏ ngồi nghe lén câu chuyện của ba ah này từ nãy h nhỏ buồn cười mà ko dám cười lên tiếng “ không hỉu mấy cậu ấm đẹp trai này đang nói về nhỏ nào vậy ta tội nghiệp cho nhỏ nào rơi vào tầm mắt của mayá cậu ấm này” nhỏ vẫn còn ngây thơ ko hỉu người họ nói là mik.
-Á.-một tiếng động lạ vang lên làm cho ba anh chàng đi lại đến gần chỗ nhỏ.
-Cía cục đá chết tiệt mày từ đâu chui ra vậy hả lm bản cô nương đây té ta ko tha cho mày đâu.-nhỏ quay thì thấy mặt ba chàng hoàng tử của trường đang nhìn nhỏ.
-Cái con vịt xấu xí kia lên đây lm j .-Nhật Bằng nói
-Ak hình như mê tụi này quá đang tính xin chữ kĩ pải ko nếu thik thì cứ xin ở trường ko cần pải theo dõi tụi này như thế đâu.-Nam Vương nói
-Mấy anh kia ảo tưởng sức mạnh ak tôi lên đây để ăn cơm trưa ko may gặp mayá người thôi.-nhỏ vừa nói vừa chỉ vào hộp cơm
-Chứ mà piy mấy người ở trên này có cho tiền tôi cũng ko them lên.
-Phong mày nõi thử một câu coi.-Vương quay snag hỏi Phong thì mặt ah ngu ko còn j tả đc h trong đâu ah chỉ còn hình ảnh của Băng Di ngày đầu mới thấy bộ mặt thật của nhỏ
-có chuyện j.-Phong nói một câu mà khiến cho Vương và Bằng ko có j tức hơn
-Thôi ta lậy mày đừng có tương tư nữa ko piy người ta là ai mới gặp lần đầu đã iu nhỏ đó rồi hả .-Vương nói
-Phong lịch lãm gái theo đầy đâu rồi.-Bằng tiếp câu
Nhỏ chỉ piy ngồi đó mà coi ba ah đóng trò hề cả ba quay snag
-cô cười cái jề.-Đồng thanh part 1
-ak ko có j
-tôi chỉ ko piy cô gái nào tốt số mà để anh Nam Phong nhà ta tương tư thế này
Nam và Bằng ko nhịn đc cười nên cười theo nhỏ.
-tụi bay cười cái j.-Phong nói vs giọng bực tức
-Thôi thôi tụi này ko cười nữa đi bar chơi đi tao mời coi như tạ lỗi.Vương nói
-Đc ok.Phong và Bằng đồng thanh
Rồi cả ba anh lại lấy lại khuôn mặt lạnh lung như trc.Trc khi đi họ ko quên đe dọa nhỏ một câu
-Cô mà nói ra là cô và ra đình cô sẽ chết.Nói xong ba ời đi mất hút
Làm nhỏ một mik trên sân thượng
-Cuối cũng cũng yên tĩnh.-nhỏ bỏ mắt kính ra và xõa tóc ra cho dễ chịu
-Làm như tôi them quan tâm đền chuyện của mấy ah lắm đấy
-Đây ko wan tâm-nhỏ nghĩ thầm
Gió thổi nhẹ nhàng làm tóc nhỏ bay theo đôi mắt màu nâu với mái tóc màu bạc cuốn theo gió làm cho nhỏ càng đẹp hơn
-Đúng là một ngày xui xẻo.Mà ko piy cái con nhỏ mà mấy thằng đó nói là ai ta hơi tò mò mà thôi.
(t/g xin lỗi mấy bạn nha do có chút chuyện lên h mik mới viết chuyện lại mik sẽ cố gắng viết thật nhìu chao để bù lại số chao mà thời gian mik chưa đanwg đc cảm ơn các pn đã đọc ủng hộ mik nha)
/13
|