Sau khi Marie đi vào, Dương Tiễn ngồi xuống ghế hí hửng ăn bánh uống trà và lôi laptop ra để... đánh boss.
- Mày chết này! Chết đi! Hừ! Chết này! Yeah! Qua màn! Nhận quà nhận quà! Ara... con boss này ko được tăng level... uổng công tiền mình mua màn này!
- Này! Ngươi ngó lơ tụi ta hả? - Ngộ Không bắt đầu bực.
- Hừm... để coi... Vô nhà, cầu thang trái hay phải đều được, lầu 3 toàn là phòng cho khách. Chọn phòng nào thì chọn ha! Còn nếu ko tìm được thì hỏi 1 maid nào đó cũng được. Còn bây giờ thì làm ơn đừng cản trở ta đánh boss!
- Ngươi... - Ngộ Không kéo Dương Tiễn đứng lên.
- Con khỉ thối, con khỉ đần! Làm gì thể hả? Đau chết bổn tiểu thư rồi! - Dương Tiễn la ó rồi cua chân múa tay.
- Ngươi đưa bọn ta đi!
- Thôi được, đi thì đi. Nhưng mà đau!
Nghe vậy, Ngộ Không thả Dương Tiễn ra và xách vali đi theo cô lên lầu 3. Vừa đi, cả đám vừa trầm trồ. Phải, ai chả biết Dương gia thời này rất có uy trong giới kinh doanh. Dương gia bây giờ nếu nhận là hạng 2 về giàu có thì ko có gia tộc nào nhận hạng 1. Kể đến cái nơi ở thì... đến cái mà họ gọi là nhà thì thực chất là 1 lâu đài nguy nga tráng lệ. Thiếu cái tường thành nữa và cô tiểu thư nhà này (Tiễn ấy) mặc thêm bộ váy xòe và đeo vương miện vào nữa thì đây chả phải là cung điện và Dương Tiễn là công chúa sao!
- Đây này! Chọn phòng nào thì tùy.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, họ đi xuống dưới nhà. Trội! Bóng bay, đèn, giàn loa âm thanh karaoke, bàn bánh kẹo nước ngọt,... đều đã trang hoàng đẹp đẽ hết cả. Cái phong cách cổ điển đã mất đi và bây giờ là của 1 buổi party lớn. Người giúp việc đang thu đồ. Hiếu kì, Bạch thúc hỏi 1 người.
- Này, ở đây hôm nay có việc chi thế?
- Dạ, tiểu thư cho chúng tôi nghỉ phép 1 tháng để về quê. Cổ chỉ giữ lại 10 người thân phận vô gia cư ở lại để phục vụ trong 1 tháng này. Hôm nay tiểu thư rủ bạn bè đến quẩy đó mà.
- Nhân dịp gì thế? - Tiểu Đình
- Chả phải nhân dịp chi hết, quẩy vui thôi.
- Quẩy vui thôi mà cũng cỡ này sao?
- Mọi người à, việc chi phải trầm trồ thế? Đây là bữa quẩy vui sơ sài nhất mà tiểu thư từng tổ chức đấy!
- WTF! THẾ NÀY MÀ CÒN LÀ SƠ SÀI NHẤT Á? - đồng thanh
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Tuyệt! Tiễn nhi, ngươi đâu rồi? - 1 cô gái nhẩy vào nhà la lối.
Cô có mái tóc ngắn, màu bạch kim, mắt cô là 1 màu đen sâu thẳm. vâng, nàng này là 1... lolicon!
- Mày làm cái gì mà vô nhà tao la lối ầm ĩ thế con điên kia! - Tiễn từ phòng đi xuống, vừa đi vừa chửi.
- Ayooooooooo! Tại tao nhớ mày quá ấy mà! Oh! Mày càng ngày càng đẹp nha!
- Còn mày càng ngày càng thoái hóa đó nha Tiểu Hồng ((Nhân vật ta cho thêm vô))!
- Mày...
- Hahaha! Đùa mày đấy! Đến 1 mình à?
- Ờ! Sao mày lại hỏi vậy, tao đến nãy giờ ko ai theo sau thì là 1 mình chứ sao!
- À... ko có gì, buột miệng hỏi thôi!
- Hừm... À... Hiểu rồi! Mong chờ soái ca của mày đến chứ gì? Mày ngại thì để tao gọi ổng tới cho mày nha, và tao sẽ báo đám kia ko phải tới luôn! Ok?
- Vớ vẩn, ăn đi! - Tiễn mặt đỏ bừng bên ấn vào miệng Tiểu Hồng 1 nắm kẹo lớn.
- AAAAAAA! Nghẹn chết mọe tao rồi! - Tiểu Hồng uống 1 ca nước rồi la. Lúc này, cô mới để ý. - Ủa? Ai đây?
- À... Người mặt già nhất là bạn pa tao, đứa con gái là con gái ổng, tên còn lại là học trò của lão, 2 tên còn lại đừng nói với tao là mày ko biết! - Tiễn ngồi xuống sofa, gác chân lên bàn. ((Má ơi, má biết má đang mặc váy hơm hả má?))
- Hừm... Tao biết! Hạo Thiên của mày nè - Chỉ Hạo Thiên nhìn Tiễn gật gù. - Tên tóc đỏ này... Tao dell biết, chưa thấy bao giờ!
- Vậy tao giới thiệu cho! - Nói rồi, Tiễn mở tivi lên và ngay khi nghe thấy tiếng quảng cáo trên tivi, Tiểu Hồng biết ngay đó là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Vâng, cái lời dẫn đó còn là chi được nữa ngoài: Bộ phim: Tây Du Ký. Đạo diện: Ngô Thừa Ân. Các diễn viên chính: Lục Tiểu Linh Đồng...
- Ngươi giới thiệu ta kiểu chi đó hả Dương Tiễn - Ngộ Không nổi khùng
- Ơ... đúng là được mà!
- Thôi cho con xin! Tiễn! Ra đón người ta đi kìa! - Tiểu Hồng cười nhìn Tiễn. Cô vừa dứt lời thì 1 người con trai cực soái ca cười 1 nụ cười ấm áp đi từ cửa vào. Vâng, chính là Thái Bạch Kim Tinh đó a!
(( - Thái Bạch a!!!!
- Cho ta xuất hiện sớm vậy?
- Ca ca, Tiễn tỷ ngày đêm nhớ mong huynh, muội ko muốn tỷ ấy già đi.
- Ý ngươi là chi hả Liễn
- Ý ta là gì, có khi tỷ hiểu hơn ta! Ayooo, nhưng ca ca, cho tiểu muội này xin lỗi!
- Sao lại xin lỗi ta?
- Thì để 2 người gặp nhau chả có xíu chi gọi là romantic cả!
- Lần sau bù cũng được!
- AAAAAAAAAA! Ok!
- Thái Bạch, huynh theo phe muội ấy?
- Muội muội của ta mà!
- Haizzzzzzzzzz))
- Tiễn nhi! Khỏe chứ? Lâu ko gặp, muội càng ngày càng xinh đẹp lên nhé! ((Ca ca, mắt huynh có lóa ko thế? Ma lem nhìn sao ra mĩ nhân vậy?))
- A... Cám ơn huynh! - Đỏ mặt
((- Tiểu Hồng tỷ, còn ko cấp cứu? Tiễn sắp bị cháy mặt rồi!
- Ố KỀ))
- Ủa? Đây là... - chỉ mấy người kia
- Là mấy người tới ở nhờ nhà muội mà hôm qua muội nói đó.
- Ko ngờ trong đó có Ngộ Không!
- Kệ ta - Bực.
Phải, Ngộ Không bực ko phải vì bị coi là kẻ ăn bám ở nhờ mà bực vì thấy những cử chỉ của Tiễn với Thái Bạch sao mà ân cần, dịu dàng quá vậy. Tất nhiên, Lam Ly cũng rất hận Thái Bạch nhưng chỉ ở trong lòng thôi vì ở đây còn có mặt của 2 cha con nhà họ Bạch. 2 tên này ko ngừng phóng tia điện bằng mắt vô Thái Bạch làm ảnh lạnh hết sống lưng.
- Tiễn nhi, dạo này Na Tra về Thiên Cung, ở nhà 1 mình nhàm lắm, muội cho ta qua đây ở với muội nhé?
- Được ạ!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hức hức hức... ta muốn ra ngoài! Cho ta ra ngoài làm nhân vật trong truyện kiêm tác giả như ở truyện đầu tay Siêu quậy Vocaloid của ta luôn nha! Hức... cứ ngồi trong (()) Mà nhìn bọn họ quẩy ta chịu hổng có nổi! Quyết thế a!
---------- Hết chương 14 ----------
- Mày chết này! Chết đi! Hừ! Chết này! Yeah! Qua màn! Nhận quà nhận quà! Ara... con boss này ko được tăng level... uổng công tiền mình mua màn này!
- Này! Ngươi ngó lơ tụi ta hả? - Ngộ Không bắt đầu bực.
- Hừm... để coi... Vô nhà, cầu thang trái hay phải đều được, lầu 3 toàn là phòng cho khách. Chọn phòng nào thì chọn ha! Còn nếu ko tìm được thì hỏi 1 maid nào đó cũng được. Còn bây giờ thì làm ơn đừng cản trở ta đánh boss!
- Ngươi... - Ngộ Không kéo Dương Tiễn đứng lên.
- Con khỉ thối, con khỉ đần! Làm gì thể hả? Đau chết bổn tiểu thư rồi! - Dương Tiễn la ó rồi cua chân múa tay.
- Ngươi đưa bọn ta đi!
- Thôi được, đi thì đi. Nhưng mà đau!
Nghe vậy, Ngộ Không thả Dương Tiễn ra và xách vali đi theo cô lên lầu 3. Vừa đi, cả đám vừa trầm trồ. Phải, ai chả biết Dương gia thời này rất có uy trong giới kinh doanh. Dương gia bây giờ nếu nhận là hạng 2 về giàu có thì ko có gia tộc nào nhận hạng 1. Kể đến cái nơi ở thì... đến cái mà họ gọi là nhà thì thực chất là 1 lâu đài nguy nga tráng lệ. Thiếu cái tường thành nữa và cô tiểu thư nhà này (Tiễn ấy) mặc thêm bộ váy xòe và đeo vương miện vào nữa thì đây chả phải là cung điện và Dương Tiễn là công chúa sao!
- Đây này! Chọn phòng nào thì tùy.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, họ đi xuống dưới nhà. Trội! Bóng bay, đèn, giàn loa âm thanh karaoke, bàn bánh kẹo nước ngọt,... đều đã trang hoàng đẹp đẽ hết cả. Cái phong cách cổ điển đã mất đi và bây giờ là của 1 buổi party lớn. Người giúp việc đang thu đồ. Hiếu kì, Bạch thúc hỏi 1 người.
- Này, ở đây hôm nay có việc chi thế?
- Dạ, tiểu thư cho chúng tôi nghỉ phép 1 tháng để về quê. Cổ chỉ giữ lại 10 người thân phận vô gia cư ở lại để phục vụ trong 1 tháng này. Hôm nay tiểu thư rủ bạn bè đến quẩy đó mà.
- Nhân dịp gì thế? - Tiểu Đình
- Chả phải nhân dịp chi hết, quẩy vui thôi.
- Quẩy vui thôi mà cũng cỡ này sao?
- Mọi người à, việc chi phải trầm trồ thế? Đây là bữa quẩy vui sơ sài nhất mà tiểu thư từng tổ chức đấy!
- WTF! THẾ NÀY MÀ CÒN LÀ SƠ SÀI NHẤT Á? - đồng thanh
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Tuyệt! Tiễn nhi, ngươi đâu rồi? - 1 cô gái nhẩy vào nhà la lối.
Cô có mái tóc ngắn, màu bạch kim, mắt cô là 1 màu đen sâu thẳm. vâng, nàng này là 1... lolicon!
- Mày làm cái gì mà vô nhà tao la lối ầm ĩ thế con điên kia! - Tiễn từ phòng đi xuống, vừa đi vừa chửi.
- Ayooooooooo! Tại tao nhớ mày quá ấy mà! Oh! Mày càng ngày càng đẹp nha!
- Còn mày càng ngày càng thoái hóa đó nha Tiểu Hồng ((Nhân vật ta cho thêm vô))!
- Mày...
- Hahaha! Đùa mày đấy! Đến 1 mình à?
- Ờ! Sao mày lại hỏi vậy, tao đến nãy giờ ko ai theo sau thì là 1 mình chứ sao!
- À... ko có gì, buột miệng hỏi thôi!
- Hừm... À... Hiểu rồi! Mong chờ soái ca của mày đến chứ gì? Mày ngại thì để tao gọi ổng tới cho mày nha, và tao sẽ báo đám kia ko phải tới luôn! Ok?
- Vớ vẩn, ăn đi! - Tiễn mặt đỏ bừng bên ấn vào miệng Tiểu Hồng 1 nắm kẹo lớn.
- AAAAAAA! Nghẹn chết mọe tao rồi! - Tiểu Hồng uống 1 ca nước rồi la. Lúc này, cô mới để ý. - Ủa? Ai đây?
- À... Người mặt già nhất là bạn pa tao, đứa con gái là con gái ổng, tên còn lại là học trò của lão, 2 tên còn lại đừng nói với tao là mày ko biết! - Tiễn ngồi xuống sofa, gác chân lên bàn. ((Má ơi, má biết má đang mặc váy hơm hả má?))
- Hừm... Tao biết! Hạo Thiên của mày nè - Chỉ Hạo Thiên nhìn Tiễn gật gù. - Tên tóc đỏ này... Tao dell biết, chưa thấy bao giờ!
- Vậy tao giới thiệu cho! - Nói rồi, Tiễn mở tivi lên và ngay khi nghe thấy tiếng quảng cáo trên tivi, Tiểu Hồng biết ngay đó là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Vâng, cái lời dẫn đó còn là chi được nữa ngoài: Bộ phim: Tây Du Ký. Đạo diện: Ngô Thừa Ân. Các diễn viên chính: Lục Tiểu Linh Đồng...
- Ngươi giới thiệu ta kiểu chi đó hả Dương Tiễn - Ngộ Không nổi khùng
- Ơ... đúng là được mà!
- Thôi cho con xin! Tiễn! Ra đón người ta đi kìa! - Tiểu Hồng cười nhìn Tiễn. Cô vừa dứt lời thì 1 người con trai cực soái ca cười 1 nụ cười ấm áp đi từ cửa vào. Vâng, chính là Thái Bạch Kim Tinh đó a!
(( - Thái Bạch a!!!!
- Cho ta xuất hiện sớm vậy?
- Ca ca, Tiễn tỷ ngày đêm nhớ mong huynh, muội ko muốn tỷ ấy già đi.
- Ý ngươi là chi hả Liễn
- Ý ta là gì, có khi tỷ hiểu hơn ta! Ayooo, nhưng ca ca, cho tiểu muội này xin lỗi!
- Sao lại xin lỗi ta?
- Thì để 2 người gặp nhau chả có xíu chi gọi là romantic cả!
- Lần sau bù cũng được!
- AAAAAAAAAA! Ok!
- Thái Bạch, huynh theo phe muội ấy?
- Muội muội của ta mà!
- Haizzzzzzzzzz))
- Tiễn nhi! Khỏe chứ? Lâu ko gặp, muội càng ngày càng xinh đẹp lên nhé! ((Ca ca, mắt huynh có lóa ko thế? Ma lem nhìn sao ra mĩ nhân vậy?))
- A... Cám ơn huynh! - Đỏ mặt
((- Tiểu Hồng tỷ, còn ko cấp cứu? Tiễn sắp bị cháy mặt rồi!
- Ố KỀ))
- Ủa? Đây là... - chỉ mấy người kia
- Là mấy người tới ở nhờ nhà muội mà hôm qua muội nói đó.
- Ko ngờ trong đó có Ngộ Không!
- Kệ ta - Bực.
Phải, Ngộ Không bực ko phải vì bị coi là kẻ ăn bám ở nhờ mà bực vì thấy những cử chỉ của Tiễn với Thái Bạch sao mà ân cần, dịu dàng quá vậy. Tất nhiên, Lam Ly cũng rất hận Thái Bạch nhưng chỉ ở trong lòng thôi vì ở đây còn có mặt của 2 cha con nhà họ Bạch. 2 tên này ko ngừng phóng tia điện bằng mắt vô Thái Bạch làm ảnh lạnh hết sống lưng.
- Tiễn nhi, dạo này Na Tra về Thiên Cung, ở nhà 1 mình nhàm lắm, muội cho ta qua đây ở với muội nhé?
- Được ạ!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hức hức hức... ta muốn ra ngoài! Cho ta ra ngoài làm nhân vật trong truyện kiêm tác giả như ở truyện đầu tay Siêu quậy Vocaloid của ta luôn nha! Hức... cứ ngồi trong (()) Mà nhìn bọn họ quẩy ta chịu hổng có nổi! Quyết thế a!
---------- Hết chương 14 ----------
/39
|