Tuy là đc coi như con trong nhà nhưng chúng ta cx chả thoải mái j hết trơn vì trong Bạch gia rất nặng yêu khí. Hao Thiên cx đã đánh hơi đc nơi cs nhìu yêu khí nhất là 1 căn phòng đối diện phòng ta mà cs biển treo tên Lam Ly . Ko nghi ngờ j nữa, chắc chắn Lam Ly này là yêu quái. Thật là, những người tốt như cha con Bạch gia đây mak bọn chúng cx ko tha cho hay sao.
12h đêm, cả nhà đã ngủ mak hắn chưa về, ta liền ra ngoài nghe ngóng nhưng bị Tiểu Đình phát hiện
- Cậu đang lm j đó?
- A..... Tớ....... Đi uống nc á!
- Thế sao lại thập thò ngoài cửa phòng Lam Ly ca thế?
- Ơ.... đâu cs!
- Hừm... Thế ko phải thập thò thì là j?
- À...... Đi qua, trượt chân, đứng lên thì nó ở chỗ này á!
- Ừm.... Vậy mau ngủ đi ha!
- Ừ... Mak Tiểu Đình này, tớ thấy cậu gọi Lam Ly ca rất thân mật, anh cậu à? Mà cậu ns cậu là con 1 mà
- À.... Lam Ly ca là học trò của cha đó. Cậu chưa gặp ảnh mak đúng ko?
- Ừ
- Đúng rồi, ảnh cs vc nên chưa về nhà 2 hôm rùi!
- Hắn là học trò, sao lại cs phòng ở đây?
- Ảnh là học trò cưng của cha, mak hàn cảnh của ảnh cx giống cậu đó!
- Hả?
- Ảnh cx là ng nc ngoài ms về ko cs chỗ ở đó!
- Àm.....
Thực tình à... Sao ai cx lấy cái lý do đó thế? Bộ nó phổ biến lắm a?
- Thôi đi ngủ đi!
- Ừ
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thôi mak ta kệ hắn, chưa phải lo. Tận hưởng đã nào!
Sáng ra mở mắt dậy là đã cs bữa sáng . Sau đó thì chơi bời, nghịch ngợm hoặc ngủ tới trưa. Ăn trưa xong lại ngủ, rồi chơi tới tối, ăn tối ròi lại chơi, ngủ..... Ngày nào cx như thiên đường ở nhân gian vậy á!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nghĩ tới thiên đường ở nơi nhân gian, ta lại nhớ tới gđ ta trước kia... Khi ấy, ta rất sung sướng, vui vẻ. Cha mẹ, anh 2, anh 3 đểu thương ta nhất, nuông chiều ta hết mực.
Cha lúc nào cx bận vc cho triều đình nhưng vẫn luôn lo lắng cho mẹ, ta vs 2 ca ca.
Mẹ thì luôn chu toàn mọi vc trong phủ. Mỗi mùa đông, mẹ luôn may đồ ấm cho ta và các ca ca.
Cả 2 ca ca nữa, họ luôn chơi vs ta, luôn nhường mọi đồ chơi cho ta.
Ta muốn đi thả diều, họ dẫn ta đi.
Ta muốn trái quả trên cây, họ sẽ trèo lên lấy cho ta dù cx thể bị ngã xuống.
Ta lm hỏng đồ, họ sẽ gánh tội thay ta dù bt sẽ ko cs ai mắng mỏ ta.
Ta bệnh, mẹ và cha bỏ hết mọi vc bên giường bệnh chăm ta, ca ca hỏi han muốn j họ sẽ lấy.
Thực sự... Ta... Rất nhớ họ...
Nhưng mỗi lần mơ thấy họ, ta sẽ lại mơ đến cái ngày đó...
Mẹ rơi xuống vực thẳm, đại ca nhẩy theo mẹ
Cha nằm sõng soài dưới đất, máu loang lổ
Ta và nhị ca ko thể lm j, bị Ngọc Đế ôm chặt bắt về Thiên cung...
Bây giờ... Nhị ca... Cha cx đã đâu mất...
Thật đáng sợ... Nc mắt của ta... Bắt đầu rơi lã chã...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
8 ngày sau, hắn ms về! Tuy rằng ta đây giả nam mấy trăm năm rồi, mị lực của boy cx cs vẻ đã vô hiệu hóa vs ta... thế nhưng ta lại ko thể ko thừa nhận rằng Lam Ly rất soái ca! Mái tóc hắn dài đc bện ở sau. Gương mặt rất thanh tú. Đôi mắt màu xanh như màu xanh của đại dương, nhìn rất mê hoặc. Trong đó như cs 1 sự xa xăm nào đó, cô đơn nào đó rất khó tả. Tuy ta ko phải hạng hám zoai đẹp như đại đa số đám nữ sinh hiện nay nhưng khi thấy hắn, thực ta cx đơ ra 1 chút... Nhưng cho dù hắn đẹp tới đâu, đã là yêu quái thì là kẻ thù của Dương Tiễn đây. Ta quyết ko tha!
---------- Hết chương 4 ----------
12h đêm, cả nhà đã ngủ mak hắn chưa về, ta liền ra ngoài nghe ngóng nhưng bị Tiểu Đình phát hiện
- Cậu đang lm j đó?
- A..... Tớ....... Đi uống nc á!
- Thế sao lại thập thò ngoài cửa phòng Lam Ly ca thế?
- Ơ.... đâu cs!
- Hừm... Thế ko phải thập thò thì là j?
- À...... Đi qua, trượt chân, đứng lên thì nó ở chỗ này á!
- Ừm.... Vậy mau ngủ đi ha!
- Ừ... Mak Tiểu Đình này, tớ thấy cậu gọi Lam Ly ca rất thân mật, anh cậu à? Mà cậu ns cậu là con 1 mà
- À.... Lam Ly ca là học trò của cha đó. Cậu chưa gặp ảnh mak đúng ko?
- Ừ
- Đúng rồi, ảnh cs vc nên chưa về nhà 2 hôm rùi!
- Hắn là học trò, sao lại cs phòng ở đây?
- Ảnh là học trò cưng của cha, mak hàn cảnh của ảnh cx giống cậu đó!
- Hả?
- Ảnh cx là ng nc ngoài ms về ko cs chỗ ở đó!
- Àm.....
Thực tình à... Sao ai cx lấy cái lý do đó thế? Bộ nó phổ biến lắm a?
- Thôi đi ngủ đi!
- Ừ
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thôi mak ta kệ hắn, chưa phải lo. Tận hưởng đã nào!
Sáng ra mở mắt dậy là đã cs bữa sáng . Sau đó thì chơi bời, nghịch ngợm hoặc ngủ tới trưa. Ăn trưa xong lại ngủ, rồi chơi tới tối, ăn tối ròi lại chơi, ngủ..... Ngày nào cx như thiên đường ở nhân gian vậy á!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nghĩ tới thiên đường ở nơi nhân gian, ta lại nhớ tới gđ ta trước kia... Khi ấy, ta rất sung sướng, vui vẻ. Cha mẹ, anh 2, anh 3 đểu thương ta nhất, nuông chiều ta hết mực.
Cha lúc nào cx bận vc cho triều đình nhưng vẫn luôn lo lắng cho mẹ, ta vs 2 ca ca.
Mẹ thì luôn chu toàn mọi vc trong phủ. Mỗi mùa đông, mẹ luôn may đồ ấm cho ta và các ca ca.
Cả 2 ca ca nữa, họ luôn chơi vs ta, luôn nhường mọi đồ chơi cho ta.
Ta muốn đi thả diều, họ dẫn ta đi.
Ta muốn trái quả trên cây, họ sẽ trèo lên lấy cho ta dù cx thể bị ngã xuống.
Ta lm hỏng đồ, họ sẽ gánh tội thay ta dù bt sẽ ko cs ai mắng mỏ ta.
Ta bệnh, mẹ và cha bỏ hết mọi vc bên giường bệnh chăm ta, ca ca hỏi han muốn j họ sẽ lấy.
Thực sự... Ta... Rất nhớ họ...
Nhưng mỗi lần mơ thấy họ, ta sẽ lại mơ đến cái ngày đó...
Mẹ rơi xuống vực thẳm, đại ca nhẩy theo mẹ
Cha nằm sõng soài dưới đất, máu loang lổ
Ta và nhị ca ko thể lm j, bị Ngọc Đế ôm chặt bắt về Thiên cung...
Bây giờ... Nhị ca... Cha cx đã đâu mất...
Thật đáng sợ... Nc mắt của ta... Bắt đầu rơi lã chã...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
8 ngày sau, hắn ms về! Tuy rằng ta đây giả nam mấy trăm năm rồi, mị lực của boy cx cs vẻ đã vô hiệu hóa vs ta... thế nhưng ta lại ko thể ko thừa nhận rằng Lam Ly rất soái ca! Mái tóc hắn dài đc bện ở sau. Gương mặt rất thanh tú. Đôi mắt màu xanh như màu xanh của đại dương, nhìn rất mê hoặc. Trong đó như cs 1 sự xa xăm nào đó, cô đơn nào đó rất khó tả. Tuy ta ko phải hạng hám zoai đẹp như đại đa số đám nữ sinh hiện nay nhưng khi thấy hắn, thực ta cx đơ ra 1 chút... Nhưng cho dù hắn đẹp tới đâu, đã là yêu quái thì là kẻ thù của Dương Tiễn đây. Ta quyết ko tha!
---------- Hết chương 4 ----------
/39
|