Về đến nhà, tụi nó thấy bọn hắn tập trung đông đủ ở phòng khách, ăn bánh uống nước trông rất thoải mái (vậy thôi chứ mọi người đang lo sốt vó đi được) thấy tụi nó về anh hỏi:
- Mấy đứa đi đâu về vậy?
- Cậu ơi, tụi con đi chơi đó, vui lắm luôn á cậu! _ Chấn Kiệt nói
- Vậy hả? Thấy hớn hở vậy là biết vui rồi. Nhóc con _ chị xoa đầu cậu nhóc mỉm cười
- Mệt lắm, mỏi cả chân _ cô than
- Chóng cả mặt _ nhỏ thở dài
- Chấn Kiệt! Trễ rồi con lên phòng ngủ trước đi nha, tí nữa dì lên _ nó ngồi xuống cho bằng cậu nhóc. Cậu nhóc gật đầu rồi chạy vèo lên phòng
Nó tiến lại ghế ngồi chung với mọi người. Nhìn từng người 1 loạt nó đưa tay rót nước miệng hỏi :
- Bọn anh có chuyện gì đang giấu em đúng không? _ nó hỏi làm ai cũng giật mình (trừ cô và nhỏ) mọi người nhìn nó, nó cũng nhìn lại rồi tiếp:
- Sao hả?
- Đâu có, làm gì có chứ _ cậu gãi đầu
- Ờ... Ờ.. Làm gì có _ anh ấp úng
- Sao em hỏi vậy? _ hắn bất ngờ nhìn nó
- Không. Em chỉ hỏi vậy thôi! Thôi em lên ngủ trước. Ngủ ngon _ nói xong nó đứng dậy lên phòng mà trong đầu đang rối bời
- Cát Vy sao vậy? Bộ nãy đi chơi xảy ra gì hả vợ! _ anh hỏi cô
- Đâu có, bình thường mà _ cô trả lời
- Sao nay em ấy lạ vậy? _ cậu hỏi
- A.. Nhớ rồi. Hình như trước lúc đi về Cát Vy có nói chuyện với ai đó là 1 người con trai thì phải, rồi tụi em đi lại người đó cũng vừa đi, còn Cát Vy thì đứng như tượng vậy, em có hỏi nhưng nó không nói rồi sau đó đi về! _ nhỏ kể
- Ừ đúng rồi _ cô cũng chợt nhớ
- Thôi tụi em lên ngủ, buồn ngủ dữ lắm rồi. _ nói xong nhỏ và cô cũng đi lên phòng vừa đi vừa che miệng ngáp ngắn ngáp dài. Sau khi 2 người khuất bóng, bọn hắn phía dưới này đứng ngồi không yên
- Không lẻ _ My hốt hoảng
- Ra tay nhanh vậy sao? _ anh hoang mang
- Vậy là hắn ta đã ra tay _ cậu nói
- Chắc chắn hắn ta đã biết được gì rồi! _ Chính An trầm ngâm
- Không ngờ hắn ta lại ra tay sớm như vậy _ Bảo Lâm suy tư
- Có lẽ nên quyết định. Kết thúc sớm hơn thôi! _ hắn lạnh lùng
- Khánh Anh, mày muốn làm vậy thật hả, không còn cách khác sao? _ cậu gắt
- Anh 2 nghĩ lại đi, như vậy sẽ làm tổn thương Cát Vy đó _ My khóc
- Hay là tìm cách khác đi. Chứ như vậy con bé sẽ đau lắm! _ Bảo Lâm khuyên
- Có nhiều cách mà, đâu nhất thiết phải làm cách này! _ anh nói
- Cả 2 đang có tình cảm, đang tiến triển tốt đẹp sao lại.. _ Nhã Vy nói không nên lời
- Giờ chúng ta tìm cách khác đi, tao nghĩ hắn ta chưa thể làm gì đâu _ Chính An cố sức khuyên hắn
- KHÔNG CÒN CÁCH NÀO KHÁC ĐÂU.CHỈ CÍ CÁCH NÀY MỚI BẢO VỆ CHO EM ẤY KHÔNG GẶP NGUY HIỂM _ hắn quát lên. Hắn cũng đau lòng chứ, hắn yêu nó nhiều chứ. Nhưng biết làm sao khi quanh hắn quá nhiều kẻ thù mà chỉ toàn nhắm vào người quan trọng của hắn. Việc bây giờ là phải để nó cách xa hắn, xa như người không quen biết. Hắn nhất định không để lộ ra điểm yếu.
_____________________
Tính đến nay cũng đã 1 tuần nhóc Chấn Kiệt ở chung tụi nó rồi. Hôm nay bà chị Anna sẽ qua rước nhóc bảo bối về Anh. Tụi nó, anh và Nhã Vy và Chấn Kiệt đang ở sân bay để chờ bà chị ló mặt ra để giao hàng cho chủ.
- Cát Vy!! _ chị Anna
- Mẹ ơi!! _ nhóc con vui mừng vẫy tay
- Cám ơn mọi người nhiều nhiều nhen. Giúp chị coi nhóc con
- Không cần cám ơn em, chị cảm ơn 3 đứa này đi khổ sở với bảo bối của chị lắm đó! _ anh nói chỉ vào tụi nó
- Hi. Không sao, Chấn Kiệt nè, giờ về mốt út rãnh út qua thăm con nha! _ nó đưa 2 tay nhéo má cậu bé
- Tụi dì cũng vậy, ngoan nha con! _ nhỏ nói cô thì xoa đầu thằng bé
- Dạ, con sẽ gọi cho mấy dì hàng ngày luôn _ cậu bé cười khì
- Ok con trai. Nhớ đó nha _ nó ôm hôn cậu bé
- Thôi chị đi nha, bye bye mấy đứa, giữ sức khoẻ nha _ chị Anna cười
- Về tới báo tụi em nha chị _ Nhã Vy nhìn chị Anna
- Ok. Thôi chị đi _ chị Anna kéo vali của Chấn Kiệt
- Bye bye mấy dì nha, bye cậu, bye dì út, Chấn Kiệt yêu út nhìu _ cậu bé ôm cổ nó sau đó chào tạm biệt
Bóng dáng 2 mẹ con khuất xa thì 5 người mới chịu quay bước ra khỏi sân bay đi về nhà
__________________
Vì trên xe nhỏ kể toàn chuyện trên trời dưới đất khiến nó cười chảy nước mắt, cô thì cười đến đau cả bụng. Nhã Vy và anh thì cười khô cả cổ. Về đến nhà vẫn không thể ngưng được mặt ai cũng đỏ rần vì cười. Cả 5 người bước vô nhà đi đầu là nó. Bước vào đến phòng khách nó chôn chân tại chỗ, không thốt nên lời, hình ảnh hắn và 1 cô gái khác đang ôm hôn nhau tại nhà nó, trên bộ ghế nhà nó khiến nó không tin vào mắt mình, sóng mũi nó cay xè, từ đâu những giọt nước mắt nó đã tuông xuống ướt cả khuôn mặt xinh đẹp. Mọi người nhìn nó mà xót xa biết bao nhiêu, My đã bật khóc trong vòng tay Chính An, Nhã Vy và anh thì thương xót cho cô em bé bỏng. Bảo Lâm và cậu đau đớn nhìn nó nhưng không giúp được gì. 2 cô bạn nó y như nó, kinh ngạc nhìn chăm chăm vào cặp đôi trên ghế với 1 cảm xúc không diễn tả được. Nó đưa tay lên quệt ngang giọt nước mắt ương bướng đang chảy ra cất giọng lạnh lùng đáng sợ :
- Hai người đang làm gì ở trong nhà tôi vậy?
- Xin chào, nhà cô hả, ôi ngại quá. Tôi là Vân Nhi, BẠN GÁI của Khánh Anh,! _ cô ta nũng nịu khoác tay hắn
- Thật? _ nó nhìn hắn mong câu trả lời, tim nó giờ đau lắm
- Đúng! _ hắn trả lời nó xong ôm eo cô ta khiến nó đau như ngàn mũi dao đâm thẳng vào tim. Nó chỉ nhếch môi cười đểu đi ngang qua hắn và cất giọng :
- Thế thì đưa cô ta ra khỏi nhà của tôi ngay và lập tức _ nói xong nó bỏ lên phòng. Chờ cửa phòng nó đóng lại xong hắn lập tức bỏ và gỡ tay cô ta ra 1 cách lạnh lùng dứt khoác. Sau đó bỏ đi ra ngoài, lên xe đi mất hút, cô ta thấy hắn đi cũng vội đi luôn. Trong nhà giờ còn lại vài người vẻ mặt u sầu. Nhỏ nổi điên lên chỉ thẳng vào mặt từng người mà quát:
- CHUYỆN NÀY LÀ SAO ĐÂY? CÁC NGƯỜI ĐỨNG ĐÂY NHÌN THÔI HẢ? TẠI SAO CÁC NGƯỜI LẠI LÀM VẬY?
- CÁC NGƯỜI CHỈ GIƯƠNG MẮT NHÌN THÔI SAO, SAO CÁC NGƯỜI LẠI TÀN NHẪN VỚI CÁT VY VẬY CHỨ? _ cô khóc thét lên
- NÓ ĐỤNG CHẠM HAY PHẠM LỖI VỚI CÁC NGƯỜI SAO? SAO CÁC NGƯỜI ĐỂ 2 NGƯỜI KIA LÀM CHUYỆN BỈ ỔI ĐÓ TRƯỚC MẶT NÓ MÀ KHÔNG HỀ LÊN TIẾNG _ nhỏ cũng bật khóc
- Hai đứa bình tĩnh đi, nghe bọn anh giải thích _ anh tiến lại cô
- BỌN ANH GIẢI THÍCH GÌ KHI SỰ VIỆC RÀNH RÀNH RA TRƯỚC MẮT. ANH LÀ ANH TRAI CỦA CÁT VY MÀ. ANH THẤY NÓ VẬY ANH KHÔNG LÀM GÌ SAO? _ cô kích động nắm cổ áo anh
- Khả Yến, Bảo Ngọc bình tĩnh đi, chuyện không như vậy đâu, 2 bạn nghe mọi người giải thích đi _ Khánh My lên tiếng
- Thôi được, nói đi, giải thích đi, giải thích rõ đi _ nhỏ ngồi xuống
- Nói đi _ cô ngồi kế nhỏ
Nhã Vy, Bảo Lâm, Khánh My, Chính An, Nhật Phong và Thiên Minh khó xử nhìn nhau rồi cùng gật đầu. Tất cả ngồi xuống thay phiên kể tất cả mọi chuyện cho nhỏ và cô biết. Từ chuyện bọn hắn là xã hội đen hoạt động TGN và chuyện hắn với cô gái kia ôm hôn nhau. Sau khi nghe xong, 2 cô nàng nhìn sâu ngoáy vào anh và Nhã Vy
- Anh và chị Vy.. Hai người.. _ nhỏ không nói được vì quá sốc
- Sao hai người.. _ cô sốc không kém
- 2 đứa giữ bí mật giùm tụi chị đừng nói cho Cát Vy, con bé đang sốc lắm đừng làm nó tệ hơn _ chị nhìn nhỏ và cô
- Giấu thì được nhưng không thể giấu mãi được đâu _ nhỏ nói
- Tụi anh sẽ cho Cát Vy biết nhưng không phải bây giờ _ anh buồn
- Điều quan trọng là phải bảo vệ Cát Vy _ My nói
- Để Cát Vy không gặp nguy hiểm thì chỉ còn biết làm theo cách của thằng Khánh Anh thôi _ cậu nói
- Không để cho kẻ thù biết được điểm yếu của Khánh Anh thì chỉ còn cách làm Cát Vy cách xa Khánh Anh thôi _ Bảo Lâm trầm ngâm
- Muốn vậy thì đành phải nhắm mắt làm ngơ cho dù không muốn _ Chính An đi lại vỗ vai nhỏ và cô
- Vậy các anh lo mà giải thích với nó cho sớm đi _ cô
- Với người tính cách trẻ con như Cát Vy em nghĩ nó sẽ không lại gần hay nói chuyện với anh Khánh Anh đâu nên tạm thời nó sẽ ổn chứ _ nhỏ lo lắng
- Rồi sẽ ổn mà!! _ cậu nhìn nhỏ yêu thương. Cô và nhỏ chỉ gật nhẹ đầu. Và rồi ai cũng lo cho nó và Khánh Anh, không biết đến bao giờ 2 người mới ở bên nhau vui vẻ.
____________
- Hạ Vân Nhi: bằng tuổi tụi hắn và Nhã Vy, mặt xinh, đáng yêu, tính hiền lành. Bạn gái cũ của hắn. Tức là hắn quen Vân Nhi trước, sau mới đến Kiều Trang. Bỏ hắn đi vì gia đình hai bên ngăn cản. Nay trở về muốn gắn lại với hắn tình cờ bị hắn kêu giả làm những việc đó để gạt nó. Là 1 cô gái trong sáng, sẽ là chị em tốt của nó sau khi nói chuyện với nó
- Mấy đứa đi đâu về vậy?
- Cậu ơi, tụi con đi chơi đó, vui lắm luôn á cậu! _ Chấn Kiệt nói
- Vậy hả? Thấy hớn hở vậy là biết vui rồi. Nhóc con _ chị xoa đầu cậu nhóc mỉm cười
- Mệt lắm, mỏi cả chân _ cô than
- Chóng cả mặt _ nhỏ thở dài
- Chấn Kiệt! Trễ rồi con lên phòng ngủ trước đi nha, tí nữa dì lên _ nó ngồi xuống cho bằng cậu nhóc. Cậu nhóc gật đầu rồi chạy vèo lên phòng
Nó tiến lại ghế ngồi chung với mọi người. Nhìn từng người 1 loạt nó đưa tay rót nước miệng hỏi :
- Bọn anh có chuyện gì đang giấu em đúng không? _ nó hỏi làm ai cũng giật mình (trừ cô và nhỏ) mọi người nhìn nó, nó cũng nhìn lại rồi tiếp:
- Sao hả?
- Đâu có, làm gì có chứ _ cậu gãi đầu
- Ờ... Ờ.. Làm gì có _ anh ấp úng
- Sao em hỏi vậy? _ hắn bất ngờ nhìn nó
- Không. Em chỉ hỏi vậy thôi! Thôi em lên ngủ trước. Ngủ ngon _ nói xong nó đứng dậy lên phòng mà trong đầu đang rối bời
- Cát Vy sao vậy? Bộ nãy đi chơi xảy ra gì hả vợ! _ anh hỏi cô
- Đâu có, bình thường mà _ cô trả lời
- Sao nay em ấy lạ vậy? _ cậu hỏi
- A.. Nhớ rồi. Hình như trước lúc đi về Cát Vy có nói chuyện với ai đó là 1 người con trai thì phải, rồi tụi em đi lại người đó cũng vừa đi, còn Cát Vy thì đứng như tượng vậy, em có hỏi nhưng nó không nói rồi sau đó đi về! _ nhỏ kể
- Ừ đúng rồi _ cô cũng chợt nhớ
- Thôi tụi em lên ngủ, buồn ngủ dữ lắm rồi. _ nói xong nhỏ và cô cũng đi lên phòng vừa đi vừa che miệng ngáp ngắn ngáp dài. Sau khi 2 người khuất bóng, bọn hắn phía dưới này đứng ngồi không yên
- Không lẻ _ My hốt hoảng
- Ra tay nhanh vậy sao? _ anh hoang mang
- Vậy là hắn ta đã ra tay _ cậu nói
- Chắc chắn hắn ta đã biết được gì rồi! _ Chính An trầm ngâm
- Không ngờ hắn ta lại ra tay sớm như vậy _ Bảo Lâm suy tư
- Có lẽ nên quyết định. Kết thúc sớm hơn thôi! _ hắn lạnh lùng
- Khánh Anh, mày muốn làm vậy thật hả, không còn cách khác sao? _ cậu gắt
- Anh 2 nghĩ lại đi, như vậy sẽ làm tổn thương Cát Vy đó _ My khóc
- Hay là tìm cách khác đi. Chứ như vậy con bé sẽ đau lắm! _ Bảo Lâm khuyên
- Có nhiều cách mà, đâu nhất thiết phải làm cách này! _ anh nói
- Cả 2 đang có tình cảm, đang tiến triển tốt đẹp sao lại.. _ Nhã Vy nói không nên lời
- Giờ chúng ta tìm cách khác đi, tao nghĩ hắn ta chưa thể làm gì đâu _ Chính An cố sức khuyên hắn
- KHÔNG CÒN CÁCH NÀO KHÁC ĐÂU.CHỈ CÍ CÁCH NÀY MỚI BẢO VỆ CHO EM ẤY KHÔNG GẶP NGUY HIỂM _ hắn quát lên. Hắn cũng đau lòng chứ, hắn yêu nó nhiều chứ. Nhưng biết làm sao khi quanh hắn quá nhiều kẻ thù mà chỉ toàn nhắm vào người quan trọng của hắn. Việc bây giờ là phải để nó cách xa hắn, xa như người không quen biết. Hắn nhất định không để lộ ra điểm yếu.
_____________________
Tính đến nay cũng đã 1 tuần nhóc Chấn Kiệt ở chung tụi nó rồi. Hôm nay bà chị Anna sẽ qua rước nhóc bảo bối về Anh. Tụi nó, anh và Nhã Vy và Chấn Kiệt đang ở sân bay để chờ bà chị ló mặt ra để giao hàng cho chủ.
- Cát Vy!! _ chị Anna
- Mẹ ơi!! _ nhóc con vui mừng vẫy tay
- Cám ơn mọi người nhiều nhiều nhen. Giúp chị coi nhóc con
- Không cần cám ơn em, chị cảm ơn 3 đứa này đi khổ sở với bảo bối của chị lắm đó! _ anh nói chỉ vào tụi nó
- Hi. Không sao, Chấn Kiệt nè, giờ về mốt út rãnh út qua thăm con nha! _ nó đưa 2 tay nhéo má cậu bé
- Tụi dì cũng vậy, ngoan nha con! _ nhỏ nói cô thì xoa đầu thằng bé
- Dạ, con sẽ gọi cho mấy dì hàng ngày luôn _ cậu bé cười khì
- Ok con trai. Nhớ đó nha _ nó ôm hôn cậu bé
- Thôi chị đi nha, bye bye mấy đứa, giữ sức khoẻ nha _ chị Anna cười
- Về tới báo tụi em nha chị _ Nhã Vy nhìn chị Anna
- Ok. Thôi chị đi _ chị Anna kéo vali của Chấn Kiệt
- Bye bye mấy dì nha, bye cậu, bye dì út, Chấn Kiệt yêu út nhìu _ cậu bé ôm cổ nó sau đó chào tạm biệt
Bóng dáng 2 mẹ con khuất xa thì 5 người mới chịu quay bước ra khỏi sân bay đi về nhà
__________________
Vì trên xe nhỏ kể toàn chuyện trên trời dưới đất khiến nó cười chảy nước mắt, cô thì cười đến đau cả bụng. Nhã Vy và anh thì cười khô cả cổ. Về đến nhà vẫn không thể ngưng được mặt ai cũng đỏ rần vì cười. Cả 5 người bước vô nhà đi đầu là nó. Bước vào đến phòng khách nó chôn chân tại chỗ, không thốt nên lời, hình ảnh hắn và 1 cô gái khác đang ôm hôn nhau tại nhà nó, trên bộ ghế nhà nó khiến nó không tin vào mắt mình, sóng mũi nó cay xè, từ đâu những giọt nước mắt nó đã tuông xuống ướt cả khuôn mặt xinh đẹp. Mọi người nhìn nó mà xót xa biết bao nhiêu, My đã bật khóc trong vòng tay Chính An, Nhã Vy và anh thì thương xót cho cô em bé bỏng. Bảo Lâm và cậu đau đớn nhìn nó nhưng không giúp được gì. 2 cô bạn nó y như nó, kinh ngạc nhìn chăm chăm vào cặp đôi trên ghế với 1 cảm xúc không diễn tả được. Nó đưa tay lên quệt ngang giọt nước mắt ương bướng đang chảy ra cất giọng lạnh lùng đáng sợ :
- Hai người đang làm gì ở trong nhà tôi vậy?
- Xin chào, nhà cô hả, ôi ngại quá. Tôi là Vân Nhi, BẠN GÁI của Khánh Anh,! _ cô ta nũng nịu khoác tay hắn
- Thật? _ nó nhìn hắn mong câu trả lời, tim nó giờ đau lắm
- Đúng! _ hắn trả lời nó xong ôm eo cô ta khiến nó đau như ngàn mũi dao đâm thẳng vào tim. Nó chỉ nhếch môi cười đểu đi ngang qua hắn và cất giọng :
- Thế thì đưa cô ta ra khỏi nhà của tôi ngay và lập tức _ nói xong nó bỏ lên phòng. Chờ cửa phòng nó đóng lại xong hắn lập tức bỏ và gỡ tay cô ta ra 1 cách lạnh lùng dứt khoác. Sau đó bỏ đi ra ngoài, lên xe đi mất hút, cô ta thấy hắn đi cũng vội đi luôn. Trong nhà giờ còn lại vài người vẻ mặt u sầu. Nhỏ nổi điên lên chỉ thẳng vào mặt từng người mà quát:
- CHUYỆN NÀY LÀ SAO ĐÂY? CÁC NGƯỜI ĐỨNG ĐÂY NHÌN THÔI HẢ? TẠI SAO CÁC NGƯỜI LẠI LÀM VẬY?
- CÁC NGƯỜI CHỈ GIƯƠNG MẮT NHÌN THÔI SAO, SAO CÁC NGƯỜI LẠI TÀN NHẪN VỚI CÁT VY VẬY CHỨ? _ cô khóc thét lên
- NÓ ĐỤNG CHẠM HAY PHẠM LỖI VỚI CÁC NGƯỜI SAO? SAO CÁC NGƯỜI ĐỂ 2 NGƯỜI KIA LÀM CHUYỆN BỈ ỔI ĐÓ TRƯỚC MẶT NÓ MÀ KHÔNG HỀ LÊN TIẾNG _ nhỏ cũng bật khóc
- Hai đứa bình tĩnh đi, nghe bọn anh giải thích _ anh tiến lại cô
- BỌN ANH GIẢI THÍCH GÌ KHI SỰ VIỆC RÀNH RÀNH RA TRƯỚC MẮT. ANH LÀ ANH TRAI CỦA CÁT VY MÀ. ANH THẤY NÓ VẬY ANH KHÔNG LÀM GÌ SAO? _ cô kích động nắm cổ áo anh
- Khả Yến, Bảo Ngọc bình tĩnh đi, chuyện không như vậy đâu, 2 bạn nghe mọi người giải thích đi _ Khánh My lên tiếng
- Thôi được, nói đi, giải thích đi, giải thích rõ đi _ nhỏ ngồi xuống
- Nói đi _ cô ngồi kế nhỏ
Nhã Vy, Bảo Lâm, Khánh My, Chính An, Nhật Phong và Thiên Minh khó xử nhìn nhau rồi cùng gật đầu. Tất cả ngồi xuống thay phiên kể tất cả mọi chuyện cho nhỏ và cô biết. Từ chuyện bọn hắn là xã hội đen hoạt động TGN và chuyện hắn với cô gái kia ôm hôn nhau. Sau khi nghe xong, 2 cô nàng nhìn sâu ngoáy vào anh và Nhã Vy
- Anh và chị Vy.. Hai người.. _ nhỏ không nói được vì quá sốc
- Sao hai người.. _ cô sốc không kém
- 2 đứa giữ bí mật giùm tụi chị đừng nói cho Cát Vy, con bé đang sốc lắm đừng làm nó tệ hơn _ chị nhìn nhỏ và cô
- Giấu thì được nhưng không thể giấu mãi được đâu _ nhỏ nói
- Tụi anh sẽ cho Cát Vy biết nhưng không phải bây giờ _ anh buồn
- Điều quan trọng là phải bảo vệ Cát Vy _ My nói
- Để Cát Vy không gặp nguy hiểm thì chỉ còn biết làm theo cách của thằng Khánh Anh thôi _ cậu nói
- Không để cho kẻ thù biết được điểm yếu của Khánh Anh thì chỉ còn cách làm Cát Vy cách xa Khánh Anh thôi _ Bảo Lâm trầm ngâm
- Muốn vậy thì đành phải nhắm mắt làm ngơ cho dù không muốn _ Chính An đi lại vỗ vai nhỏ và cô
- Vậy các anh lo mà giải thích với nó cho sớm đi _ cô
- Với người tính cách trẻ con như Cát Vy em nghĩ nó sẽ không lại gần hay nói chuyện với anh Khánh Anh đâu nên tạm thời nó sẽ ổn chứ _ nhỏ lo lắng
- Rồi sẽ ổn mà!! _ cậu nhìn nhỏ yêu thương. Cô và nhỏ chỉ gật nhẹ đầu. Và rồi ai cũng lo cho nó và Khánh Anh, không biết đến bao giờ 2 người mới ở bên nhau vui vẻ.
____________
- Hạ Vân Nhi: bằng tuổi tụi hắn và Nhã Vy, mặt xinh, đáng yêu, tính hiền lành. Bạn gái cũ của hắn. Tức là hắn quen Vân Nhi trước, sau mới đến Kiều Trang. Bỏ hắn đi vì gia đình hai bên ngăn cản. Nay trở về muốn gắn lại với hắn tình cờ bị hắn kêu giả làm những việc đó để gạt nó. Là 1 cô gái trong sáng, sẽ là chị em tốt của nó sau khi nói chuyện với nó
/37
|