Triệu Lập biết những lời này của thầy nói, nhưng Từ Tuấn lại không biết như thế. Sau khi nghe thầy giáo nói vậy, hắn hận không thể tự đánh mình vài cái. Nếu như sớm biết liên tục tu luyện Kiện Thể Thuật sẽ mang lại hiệu quả tốt như thế, thì chỉ có là heo mới dám khiêu khích Triệu Lập. Triệu Lập căn bản chính là muốn kiểm tra giả thuyết của mình, chẳng trách Triệu Lập cũng không phản ứng gì , sảng khoái cùng Từ Tuấn đấu một trận.
Chẳng qua làm cho Triệu Lập cảm thấy vui vẻ chính là hành động của mình cũng không làm cho thầy giáo phát hiện được chút dị thường nào. Vừa rồi hắn còn lo lắng tốc độ tu luyện của bản thân bị thầy phát hiện, sau này sẽ phải sống kiếp chuột bạch. Hiện tại xem ra, thầy giáo ủng hộ lý luận của mình, làm cho mình không bị lộ bí mật.
Thở dài một hơi, thành thành thật thật nghe thầy giáo răn dạy. Tâm tình thả lỏng lắng nghe lời răn dạy và trách mắng, thời gian trôi qua rất nhanh. Sau đó, Triệu Lập cùng Từ Tuấn và một đám bạn học theo dõi trận so tài , gương mặt xám xịt đi về nhà.
Mặc dù không bại lộ bí mật của mình, lại còn giáo huấn tính hung hăng khiêu khích của Từ Tuấn. Nhưng Triệu Lập cũng không vui vẻ gì. Loại phương thức tu luyện này không có nhiều người ủng hộ, bởi vì bọn họ không biết có nghĩ qua chưa, hay vẫn khăng khăng tu luyện nó không có hiệu quả tốt gì .
Mang mặt mũi bầm dập về nhà, khiến cho cha mẹ lo lắng, truy vấn hắn một hồi. Triệu Lập cũng không chút giấu diếm, ngoại trừ bí mật của mình ra, thì hắn đều nói hết thảy mọi chuyện với cha mẹ.
Cha hắn rất nhạy cảm, liền nhanh chóng phát hiện ra dị thường của hắn. Cái này chắc có lẽ ở trong kỳ nghỉ, hắn luôn phụ giúp cha mẹ nấu cơm. Đối với trạng thái sa sút của Triệu Lập, cha mẹ hắn cũng đã dự liệu từ trước. Trong ngày nghỉ không có cách nào gặp gỡ bạn bè, chỉ có một mình một ý tưởng mà thôi. Sau khi khai giảng, gặp lại bạn học, phản ứng như vậy không có gì là lạ.
Dù nói thế nào đi nữa, thì Triệu Lập chỉ là đứa trẻ hai mươi tuổi, vừa phải bảo vệ bí mật của mình đã rất vất vả, lại còn bị các bạn học hiểu lầm, cảm xúc sa sút cũng không phải là chuyện bất thường.
Đối với việc Triệu Lập cùng các học sinh đánh nhau, hai người tựa hồ không xem trọng cho lắm. Dùng lời nói của cha hắn, đàn ông phải có một chút máu nóng. Nếu như không có, thì sống trong xã hội sẽ không yên ổn, đi đâu cũng bị người bắt nạt.
Đánh nhau không phải là chuyện to tát gì, nhưng cảm giác xích mích với bạn bè. Triệu Lập cần phải có người tâm sự với hắn. Trên phương diện này, cha mẹ đều là nhà nghiên cứu khoa học làm rất đúng.
" Còn có suy nghĩ như thế nào ?!" Cha mẹ nhìn như luôn bận rộn công tác, nhưng hai người vẫn luôn quan tâm tới Triệu Lập, một chút cũng không có bỏ qua. Sau khi ăn cơm xong, cha bắt đầu khuyên bảo hắn .
" Con ?! " Triệu Lập ngây ngốc một chút, cũng không có nghĩ đến cha mình sẽ trực tiếp bắt đầu hỏi ý nghĩ của mình, bỏ qua không cần hỏi những thứ liên quan linh tinh khác.
Suy nghĩ một chút, Triệu Lập đem con đường tu luyện đã dự tính trước nói ra. Cha hắn nghe đươc con trai vì muốn hoàn thành tâm nguyện mà ông đã áp đặt lên con trai, lại nguyện ý nhập ngũ để củng cố khả năng đậu đại học. Ngay cả người làm cha như ông cũng không khỏi hãnh diện. Nhất là điều tâm nguyện này là ông cùng vợ mình áp đặt lên con trai mình.
Hơn nữa Triệu Lập cũng có ý tưởng, dự tính tu luyện Kiện Thể thuật cho đến khi vào quân đội, rồi sau đó trực tiếp tu luyện công pháp tốc hành trong quân đội. Ý nghĩ như vậy cũng chưa từng có người nào thực hiện qua. Vì nếu như có ý nghĩ vào quân đội, đa phần họ sẽ học trước Cự Lực thuật nhằm tranh thủ vượt qua cơ bản. Cũng không người nào nghĩ tới phương diện này.
Đối với ý tưởng của Triệu Lập, cha hắn vừa mừng vừa sợ. Sợ là vì con mình có thể suy nghĩ được một chủ ý trước giờ chưa ai từng nghĩ qua. Và hình như chủ ý này rất có khả năng sẽ thành công. Vui mừng chính là con trai cũng có suy nghĩ độc lập, tự có chủ kiến của mình.
"Con trai, chúc mừng con !" Lời nói vui vẻ phát ra từ nội tâm, trên gương mặt cha mẹ đều vui mừng nói : " Con cuối cùng cũng đă trưởng thành rồi, cũng đã biết bắt đầu lo lắng tới tương lai của mình. Con trưởng thành rồi, con trai ! "
Triệu Lập thật sự không ngờ, ý nghĩ của mình lại làm cho cha mẹ vui vẻ như vậy. Vốn hắn đang lo sợ, nghĩ rằng sau khi nói ra, cha mình sẽ kéo hắn lại để nghiên cứu loại phương pháp đặc biệt này, trong quá trình thực hiện sẽ lập ra bản ghi chép đánh giá. Nhưng không nghĩ tới, kết quả lại như vậy .
" Con ... con ... " Trong khoảng thời gian ngắn, Triệu Lập trở nên có chút lắp bắp, không biết nên nói cái gì cho phải. Bản thân mình luôn luôn không ngờ kết quả như vậy lại xuất hiện, mặc dù bí mật của chính mình không có nói ra, nhưng cũng làm cho hắn kinh ngạc .
"Tốt lắm, con trai, con đã có chủ ý của chính mình, cha đây rất vui vẻ !" Cha hắn vô vai khích lệ hắn : " Vốn là cha muốn nói với con, con người phải có chủ kiến riêng của mình, không cần nhìn người khác mà ảnh hưởng tới bản thân dễ dàng vứt đi quyết tâm của mình. Tuy rằng những lời này không cần phải nói ra. Nhưng con là một người trưởng thành, hẳn phải có phán đoán của riêng mình. Cha chỉ muốn nói với con, không bao giờ được từ bỏ ! "
" Dạ, thưa cha, con ...! " Triệu Lập thực sự cảm động, nhìn ánh mắt vui mừng của cha mẹ, nhịn không được muốn đem bí mật của mình nói ra, nhưng vừa kêu một tiếng, cha hắn đã nói tiếp một câu cắt ngang lời hắn .
" Phương pháp kia của con, chúng ta cũng cần phải ghi chép lại ! " Sau khi dạy dỗ con trai xong, cha hắn lập tức khôi phục thái độ chặt chẽ của nhà nghiên cứu khoa học : " À, cha nghĩ, trước tiên đem vấn đề trước mắt này ghi lại, nói không chừng đây sẽ là một công trình nghiên cứu khoa học ! " Vừa nói, ông vừa vuốt ve cằm của mình, bắt đầu cân nhắc.
" Ách ! " Triệu Lập đang dự định nói ra, lập tức nuốt lời nói trở về. Nhìn nhìn cha mình, trong lòng cảm thấy cực kỳ may mắn. Thật may là mình nói ra chậm, hơn nữa cha đã cắt lời mình. Nếu không thì hậu quả sẽ khó lường.
Đứng từ góc độ công việc mà nói, cha hắn là một người có trách nhiệm. Còn trên phương diện sinh hoạt gia đình, thì khi phát hiện ra cảm xúc khác thường của con, ông sẽ dạy dỗ đúng lúc, cũng làm tròn trách nhiệm của một người cha.
Triệu Lập không cảm thấy bất mãn gì cha hắn cả, ông là một người luôn duy trì quy tắc của mình, tuyệt đối sẽ không vì tư quên công. Nhưng Triệu Lập vẫn quyết định che giấu bí mật của mình, chính bởi hắn không muốn làm chuột bạch.
Theo như phản ứng của cha hắn thì có thể hiểu, con đường tắt tu luyện của hắn đưa ra cũng không phải không có người thử qua mà không có hiệu quả. Mà là chưa từng có người nghĩ tới. Nói như thế thì mình chính là người khai sáng ra một trường phái tu luyện mới rồi !
Dĩ nhiên, sau một chút đắc ý nho nhỏ, Triệu Lập tự cảnh cáo bản thân càng thêm cẩn thận. Hôm nay thiếu chút nữa đã bại lộ bí mật của mình, cũng may là có một cái lý luận liên tục tu luyện Kiện Thể thuật. Nếu không, ngày sau sẽ trở thành chuột bạch ngay. Sau này không được có những suy nghĩ đơn giản theo cảm xúc nữa. Xúc động là ma quỷ a !
Ban đêm, Triệu Lập từ trong vô thức tỉnh lại, ngạc nhiên phát hiện, lần hành công này lại đúng hai giờ. Cẩn thận kiểm tra thân thể một lần, sau đó xác nhận mình không có vấn đề gì, Triệu Lập cũng không giống như trước lo sợ. Vì chuyện này phát sinh nhiều lần, kỳ thật cũng không có gì đáng sợ,
Thái độ của cha hắn cũng có ảnh hưởng đến Triệu Lập một chút, tuy rằng không cách nào tránh khỏi tình huống như thế này, nhưng cũng cần phải cẩn thận đề phòng phát hiện điều gì bất thường .
Ban ngày đi học, buổi tối luyện công, đây là học kỳ bắt đầu sau những ngày nghỉ. Triệu Lập đã thành công vượt qua những lời nói mê hoặc của các bạn học khác, mọi người cuối cùng cũng chấp nhận ý nghĩ của hắn, không ai quấy rầy hắn nữa.
Tu luyện Kiện Thể thuật sản sinh ra chân khí so với công pháp nhất cấp cũng có sự chênh lệch nhất định. Hơn nữa tốc độ cũng chậm hơn so với những công pháp khác. Nhưng loại chân khí này lại hơn ở chỗ sản sinh đều đặn, không có thuộc tính cực đoan, không có nguy hiểm. Chỉ cần kiên trì tu luyện, tu vi từng bước tăng lên.
Trải qua hai năm tu luyện cơ sở, Triệu Lập đã có thể cảm giác được bên trong đan điền có cảm giác tràn đầy. Bất quá loại tình huống này chính là biểu hiện của việc hoàn thành tu luyện cơ sở, chứ còn xa mới đủ. Trên cơ sở này, mới có thể tu luyện công pháp nhất cấp.
Nhưng trong một ngày nghỉ nọ, Triệu Lập phát hiện một chút bất đồng, nguyên bản chân khí trong đan điền tràn đầy, nhưng hiện tại lại giống như muốn trào ra, không biết nguyên nhân vì sao .
Hỏi qua cha mẹ, cha mẹ cho hắn một lời giải thích. Dù sao sức chứa chân khí của hai kinh mạch Nhâm Đốc chỉ có hạn, thứ hai là chân khí sinh ra lại không thể bổ sung vào giữa các kinh mạch, nên mới phát sinh ra tình huống như vậy .
Loại tình huống này chỉ phát sinh sau khi tu luyện công pháp cao cấp. Trừ phi đột phá cảnh giới, nếu không sẽ không xảy ra tình huống như vậy .
Sau này, mỗi lần tu luyện, Triệu Lập thể cảm giác được đan điền của mình càng lúc càng mở rộng ra, đây cũng là dấu hiện chân khí càng ngày càng nhiều. Triệu Lập biết đây là hiện tượng bình thường, cho nên cũng không thèm để ý tới.
Đêm khuya, từ trong vô thức tỉnh lại, hiện tại Triệu Lập đã đem loại trạng thái này có quan hệ gì với thiền định, hiện tại hắn cũng chỉ có thể mượn khái niệm của thiền định giải thích thôi.
Nhất định là đã vượt quá chín vòng chu thiên. Triệu Lập ngồi xuống bình tĩnh bắt đầu kiểm tra thân thể. Rất kỳ quái, đan điền lại trống rỗng, không có cảm giác tràn đầy .
Lần này Triệu Lập thực sự kinh hãi. May mắn là trên cơ thể không có chỗ nào khó chịu cả, cẩn thận kiểm tra, ngoại trừ bên trong đan điền không còn chân khí, thì còn lại không có gì khác thường.
Thử vận công, không biết có phải hay không là ảo giác, tựa hồ chu thiên vận hành nhanh hơn một chút. Có lẽ là dưới tình huống khẩn trương, chân khí chạy đi mất sao ?!
Mang theo nghi vấn này, Triệu Lập suy nghĩ cả một buổi tối, rốt cục cũng phát hiện. Chân khí lưu chuyển trong kinh mạch, hình như cô đọng lại một chút, không biết đây có phải là nguyên nhân mà chân khí giảm bớt hay không. Nhưng ngoại trừ lý do này ra, cũng không còn lý do nào khác. Thân thể vẫn khỏe mạnh, Triệu Lập nghĩ nó sẽ không sai.
Điều này làm cho Triệu Lập vừa mừng vừa sợ, nếu quả thật là như vậy, đây chính là đột phá ngũ cấp mới có biểu hiện như thế ! Không lẽ tu luyện Kiện Thể thuật vượt qua chín vòng chu thiên lại sản sinh ra hiệu quả như thế ?!
Dưới tinh thần phấn chấn, tâm tình tu luyện Kiện Thể thuật lại càng thêm kiên định. Khi đi học, tinh thần cũng tập trung rất nhiều, chỉ cảm thấy thầy giáo giảng giải những kiến thức kia thực sự đơn giản.
Trong trạng thái thiền định luyện công, Triệu Lập cũng không khống chế tình hình của mình, cơ hồ mỗi ngày đều phát sinh như vậy. Loại trạng thái này cũng làm cho Triệu Lập có thể có được thêm thời gian nghỉ ngơi. Hơn nữa, còn một chỗ tốt chính là, trong loại trạng thái thiền định này, tốc độ sản sinh chân khí còn nhanh hơn rất nhiều so với trạng thái cố ý điều chỉnh đường vận hành của chân khí.
Trạng thái luyện công thiền định lại càng dễ dàng vượt qua chín vòng chu thiên. Khoảng chừng nửa tháng một lần, nhưng lại có xu hướng tăng lên. Việc này cũng làm cho Triệu Lập phát hiện đan điền gần đây không có xuất hiện tình trạng chân khí tràn đầy. Chẳng qua, Triệu Lập đã cảm giác được, chân khi so với lúc trước bất đồng.
Không phải nói chân khí đột nhiên xuất hiện biến dị, mà là chân khí càng ngày càng cô đọng. Tu luyện vượt qua chín chu thiên, thì chân khí liền cô đọng lại. Xuất hiện vài lần như thế, Triệu Lập đã hoàn toàn có thể xác định như vậy .
Đây là chỗ tốt mà Triệu Lập không ngờ tới, chân khí cô đọng này cũng mang tới chỗ tốt, không nói cũng biết. Chân khí này giúp đỡ cho việc tu luyện hai kinh mạch Nhâm Đốc của Triệu Lập. Nếu không, thì theo lời của cha mẹ, chân khí sinh ra không đủ dẫn tới các kinh mạch, thì làm sao có thể đột phá chứ ?!
Còn một chuyện tốt, là chân khí sinh ra cùng với việc cô động chân khí có quan hệ, chân khí cô đọng chính là cơ sở để sản sinh ra chân khí mới. Mà chân khí mới này chất lượng càng cao, lại dễ dàng sản sinh ra nữa.
Khi hai kinh mạch Nhâm Đốc tựa hồ đã đạt tới cực hạn cất giữ chân khí, nên chân khí phải cô đọng lại. Hoàn hảo là sau khi tu luyện Kiện Thể thuật vượt qua chín vòng chu thiên, thì chân khí sẽ được nén lại. Nếu không, thì lấy tốc độ tu luyện của Triệu Lập, thì bây giờ cũng không thể không tiến hành tu luyện công pháp cao cấp.
Tính toán một ít thời gian, Triệu Lập không sai biệt lắm có thể liên tục vận công mười tám vòng chu thiên, cũng chính là hai lần chín chu thiên. Chân khí càng ngày càng càng cô đọng, theo đó kinh mạch cũng càng ngày càng mạnh mẽ hơn, áp lực tăng trưởng lên càng cao.
Dần dần, Triệu Lập có một kết luận, khi chân khí càng ngày càng cô đọng thì thời gian để nén càng lúc càng dài. Hai lần cửu chu thiên cũng không đủ, kế tiếp phải chuyển sang ba lần cửu chu thiên.
Quả nhiên, nửa năm sau đó, trước lần khi cuối học kỳ, Triệu Lập cũng thành công đạt được ba lần cửu chu thiên. Dưới tình huống này, hiệu suất nén chân khí càng cao.
Trong kỳ nghỉ, trải qua một hồi tu luyện, Triệu Lập đã kết luận rằng, thành tích tu luyện Kiện Thể thuật của mình đã vượt qua những kinh nghiệm trên inte. Ít nhất, những người đó không có một người nào đạt tới hiệu quả cô đọng chân khí như vậy. Nhưng không biết sau này nhập ngũ, sẽ xuất hiện tình hình gì ?!
Thành tích học tập trước sau đều tốt, nhưng muốn thi đậu đại học Thanh Hoa, thì còn không đủ. Tham gia vài lần thi thử, không thể không thừa nhận, ở các địa phương khác, thiên tài học tập vô số. Cứ coi việc tu luyện của Triệu Lập là một thiên tài, nhưng hắn cũng không phải thiên tài học tập.
Trong nháy mắt, đã tới thời gian tốt nghiệp trung học. May mắn là Triệu Lập tham gia thi vào một trường cao đẳng, nhưng chỉ chênh lệch hai mươi điểm, chắc chắn không thể đậu đại học Thanh Hoa rồi.
Sau khi tạm biệt cha mẹ, Triệu Lập dựa theo kế hoạch lúc trước, gia nhập quân đội.
Chẳng qua làm cho Triệu Lập cảm thấy vui vẻ chính là hành động của mình cũng không làm cho thầy giáo phát hiện được chút dị thường nào. Vừa rồi hắn còn lo lắng tốc độ tu luyện của bản thân bị thầy phát hiện, sau này sẽ phải sống kiếp chuột bạch. Hiện tại xem ra, thầy giáo ủng hộ lý luận của mình, làm cho mình không bị lộ bí mật.
Thở dài một hơi, thành thành thật thật nghe thầy giáo răn dạy. Tâm tình thả lỏng lắng nghe lời răn dạy và trách mắng, thời gian trôi qua rất nhanh. Sau đó, Triệu Lập cùng Từ Tuấn và một đám bạn học theo dõi trận so tài , gương mặt xám xịt đi về nhà.
Mặc dù không bại lộ bí mật của mình, lại còn giáo huấn tính hung hăng khiêu khích của Từ Tuấn. Nhưng Triệu Lập cũng không vui vẻ gì. Loại phương thức tu luyện này không có nhiều người ủng hộ, bởi vì bọn họ không biết có nghĩ qua chưa, hay vẫn khăng khăng tu luyện nó không có hiệu quả tốt gì .
Mang mặt mũi bầm dập về nhà, khiến cho cha mẹ lo lắng, truy vấn hắn một hồi. Triệu Lập cũng không chút giấu diếm, ngoại trừ bí mật của mình ra, thì hắn đều nói hết thảy mọi chuyện với cha mẹ.
Cha hắn rất nhạy cảm, liền nhanh chóng phát hiện ra dị thường của hắn. Cái này chắc có lẽ ở trong kỳ nghỉ, hắn luôn phụ giúp cha mẹ nấu cơm. Đối với trạng thái sa sút của Triệu Lập, cha mẹ hắn cũng đã dự liệu từ trước. Trong ngày nghỉ không có cách nào gặp gỡ bạn bè, chỉ có một mình một ý tưởng mà thôi. Sau khi khai giảng, gặp lại bạn học, phản ứng như vậy không có gì là lạ.
Dù nói thế nào đi nữa, thì Triệu Lập chỉ là đứa trẻ hai mươi tuổi, vừa phải bảo vệ bí mật của mình đã rất vất vả, lại còn bị các bạn học hiểu lầm, cảm xúc sa sút cũng không phải là chuyện bất thường.
Đối với việc Triệu Lập cùng các học sinh đánh nhau, hai người tựa hồ không xem trọng cho lắm. Dùng lời nói của cha hắn, đàn ông phải có một chút máu nóng. Nếu như không có, thì sống trong xã hội sẽ không yên ổn, đi đâu cũng bị người bắt nạt.
Đánh nhau không phải là chuyện to tát gì, nhưng cảm giác xích mích với bạn bè. Triệu Lập cần phải có người tâm sự với hắn. Trên phương diện này, cha mẹ đều là nhà nghiên cứu khoa học làm rất đúng.
" Còn có suy nghĩ như thế nào ?!" Cha mẹ nhìn như luôn bận rộn công tác, nhưng hai người vẫn luôn quan tâm tới Triệu Lập, một chút cũng không có bỏ qua. Sau khi ăn cơm xong, cha bắt đầu khuyên bảo hắn .
" Con ?! " Triệu Lập ngây ngốc một chút, cũng không có nghĩ đến cha mình sẽ trực tiếp bắt đầu hỏi ý nghĩ của mình, bỏ qua không cần hỏi những thứ liên quan linh tinh khác.
Suy nghĩ một chút, Triệu Lập đem con đường tu luyện đã dự tính trước nói ra. Cha hắn nghe đươc con trai vì muốn hoàn thành tâm nguyện mà ông đã áp đặt lên con trai, lại nguyện ý nhập ngũ để củng cố khả năng đậu đại học. Ngay cả người làm cha như ông cũng không khỏi hãnh diện. Nhất là điều tâm nguyện này là ông cùng vợ mình áp đặt lên con trai mình.
Hơn nữa Triệu Lập cũng có ý tưởng, dự tính tu luyện Kiện Thể thuật cho đến khi vào quân đội, rồi sau đó trực tiếp tu luyện công pháp tốc hành trong quân đội. Ý nghĩ như vậy cũng chưa từng có người nào thực hiện qua. Vì nếu như có ý nghĩ vào quân đội, đa phần họ sẽ học trước Cự Lực thuật nhằm tranh thủ vượt qua cơ bản. Cũng không người nào nghĩ tới phương diện này.
Đối với ý tưởng của Triệu Lập, cha hắn vừa mừng vừa sợ. Sợ là vì con mình có thể suy nghĩ được một chủ ý trước giờ chưa ai từng nghĩ qua. Và hình như chủ ý này rất có khả năng sẽ thành công. Vui mừng chính là con trai cũng có suy nghĩ độc lập, tự có chủ kiến của mình.
"Con trai, chúc mừng con !" Lời nói vui vẻ phát ra từ nội tâm, trên gương mặt cha mẹ đều vui mừng nói : " Con cuối cùng cũng đă trưởng thành rồi, cũng đã biết bắt đầu lo lắng tới tương lai của mình. Con trưởng thành rồi, con trai ! "
Triệu Lập thật sự không ngờ, ý nghĩ của mình lại làm cho cha mẹ vui vẻ như vậy. Vốn hắn đang lo sợ, nghĩ rằng sau khi nói ra, cha mình sẽ kéo hắn lại để nghiên cứu loại phương pháp đặc biệt này, trong quá trình thực hiện sẽ lập ra bản ghi chép đánh giá. Nhưng không nghĩ tới, kết quả lại như vậy .
" Con ... con ... " Trong khoảng thời gian ngắn, Triệu Lập trở nên có chút lắp bắp, không biết nên nói cái gì cho phải. Bản thân mình luôn luôn không ngờ kết quả như vậy lại xuất hiện, mặc dù bí mật của chính mình không có nói ra, nhưng cũng làm cho hắn kinh ngạc .
"Tốt lắm, con trai, con đã có chủ ý của chính mình, cha đây rất vui vẻ !" Cha hắn vô vai khích lệ hắn : " Vốn là cha muốn nói với con, con người phải có chủ kiến riêng của mình, không cần nhìn người khác mà ảnh hưởng tới bản thân dễ dàng vứt đi quyết tâm của mình. Tuy rằng những lời này không cần phải nói ra. Nhưng con là một người trưởng thành, hẳn phải có phán đoán của riêng mình. Cha chỉ muốn nói với con, không bao giờ được từ bỏ ! "
" Dạ, thưa cha, con ...! " Triệu Lập thực sự cảm động, nhìn ánh mắt vui mừng của cha mẹ, nhịn không được muốn đem bí mật của mình nói ra, nhưng vừa kêu một tiếng, cha hắn đã nói tiếp một câu cắt ngang lời hắn .
" Phương pháp kia của con, chúng ta cũng cần phải ghi chép lại ! " Sau khi dạy dỗ con trai xong, cha hắn lập tức khôi phục thái độ chặt chẽ của nhà nghiên cứu khoa học : " À, cha nghĩ, trước tiên đem vấn đề trước mắt này ghi lại, nói không chừng đây sẽ là một công trình nghiên cứu khoa học ! " Vừa nói, ông vừa vuốt ve cằm của mình, bắt đầu cân nhắc.
" Ách ! " Triệu Lập đang dự định nói ra, lập tức nuốt lời nói trở về. Nhìn nhìn cha mình, trong lòng cảm thấy cực kỳ may mắn. Thật may là mình nói ra chậm, hơn nữa cha đã cắt lời mình. Nếu không thì hậu quả sẽ khó lường.
Đứng từ góc độ công việc mà nói, cha hắn là một người có trách nhiệm. Còn trên phương diện sinh hoạt gia đình, thì khi phát hiện ra cảm xúc khác thường của con, ông sẽ dạy dỗ đúng lúc, cũng làm tròn trách nhiệm của một người cha.
Triệu Lập không cảm thấy bất mãn gì cha hắn cả, ông là một người luôn duy trì quy tắc của mình, tuyệt đối sẽ không vì tư quên công. Nhưng Triệu Lập vẫn quyết định che giấu bí mật của mình, chính bởi hắn không muốn làm chuột bạch.
Theo như phản ứng của cha hắn thì có thể hiểu, con đường tắt tu luyện của hắn đưa ra cũng không phải không có người thử qua mà không có hiệu quả. Mà là chưa từng có người nghĩ tới. Nói như thế thì mình chính là người khai sáng ra một trường phái tu luyện mới rồi !
Dĩ nhiên, sau một chút đắc ý nho nhỏ, Triệu Lập tự cảnh cáo bản thân càng thêm cẩn thận. Hôm nay thiếu chút nữa đã bại lộ bí mật của mình, cũng may là có một cái lý luận liên tục tu luyện Kiện Thể thuật. Nếu không, ngày sau sẽ trở thành chuột bạch ngay. Sau này không được có những suy nghĩ đơn giản theo cảm xúc nữa. Xúc động là ma quỷ a !
Ban đêm, Triệu Lập từ trong vô thức tỉnh lại, ngạc nhiên phát hiện, lần hành công này lại đúng hai giờ. Cẩn thận kiểm tra thân thể một lần, sau đó xác nhận mình không có vấn đề gì, Triệu Lập cũng không giống như trước lo sợ. Vì chuyện này phát sinh nhiều lần, kỳ thật cũng không có gì đáng sợ,
Thái độ của cha hắn cũng có ảnh hưởng đến Triệu Lập một chút, tuy rằng không cách nào tránh khỏi tình huống như thế này, nhưng cũng cần phải cẩn thận đề phòng phát hiện điều gì bất thường .
Ban ngày đi học, buổi tối luyện công, đây là học kỳ bắt đầu sau những ngày nghỉ. Triệu Lập đã thành công vượt qua những lời nói mê hoặc của các bạn học khác, mọi người cuối cùng cũng chấp nhận ý nghĩ của hắn, không ai quấy rầy hắn nữa.
Tu luyện Kiện Thể thuật sản sinh ra chân khí so với công pháp nhất cấp cũng có sự chênh lệch nhất định. Hơn nữa tốc độ cũng chậm hơn so với những công pháp khác. Nhưng loại chân khí này lại hơn ở chỗ sản sinh đều đặn, không có thuộc tính cực đoan, không có nguy hiểm. Chỉ cần kiên trì tu luyện, tu vi từng bước tăng lên.
Trải qua hai năm tu luyện cơ sở, Triệu Lập đã có thể cảm giác được bên trong đan điền có cảm giác tràn đầy. Bất quá loại tình huống này chính là biểu hiện của việc hoàn thành tu luyện cơ sở, chứ còn xa mới đủ. Trên cơ sở này, mới có thể tu luyện công pháp nhất cấp.
Nhưng trong một ngày nghỉ nọ, Triệu Lập phát hiện một chút bất đồng, nguyên bản chân khí trong đan điền tràn đầy, nhưng hiện tại lại giống như muốn trào ra, không biết nguyên nhân vì sao .
Hỏi qua cha mẹ, cha mẹ cho hắn một lời giải thích. Dù sao sức chứa chân khí của hai kinh mạch Nhâm Đốc chỉ có hạn, thứ hai là chân khí sinh ra lại không thể bổ sung vào giữa các kinh mạch, nên mới phát sinh ra tình huống như vậy .
Loại tình huống này chỉ phát sinh sau khi tu luyện công pháp cao cấp. Trừ phi đột phá cảnh giới, nếu không sẽ không xảy ra tình huống như vậy .
Sau này, mỗi lần tu luyện, Triệu Lập thể cảm giác được đan điền của mình càng lúc càng mở rộng ra, đây cũng là dấu hiện chân khí càng ngày càng nhiều. Triệu Lập biết đây là hiện tượng bình thường, cho nên cũng không thèm để ý tới.
Đêm khuya, từ trong vô thức tỉnh lại, hiện tại Triệu Lập đã đem loại trạng thái này có quan hệ gì với thiền định, hiện tại hắn cũng chỉ có thể mượn khái niệm của thiền định giải thích thôi.
Nhất định là đã vượt quá chín vòng chu thiên. Triệu Lập ngồi xuống bình tĩnh bắt đầu kiểm tra thân thể. Rất kỳ quái, đan điền lại trống rỗng, không có cảm giác tràn đầy .
Lần này Triệu Lập thực sự kinh hãi. May mắn là trên cơ thể không có chỗ nào khó chịu cả, cẩn thận kiểm tra, ngoại trừ bên trong đan điền không còn chân khí, thì còn lại không có gì khác thường.
Thử vận công, không biết có phải hay không là ảo giác, tựa hồ chu thiên vận hành nhanh hơn một chút. Có lẽ là dưới tình huống khẩn trương, chân khí chạy đi mất sao ?!
Mang theo nghi vấn này, Triệu Lập suy nghĩ cả một buổi tối, rốt cục cũng phát hiện. Chân khí lưu chuyển trong kinh mạch, hình như cô đọng lại một chút, không biết đây có phải là nguyên nhân mà chân khí giảm bớt hay không. Nhưng ngoại trừ lý do này ra, cũng không còn lý do nào khác. Thân thể vẫn khỏe mạnh, Triệu Lập nghĩ nó sẽ không sai.
Điều này làm cho Triệu Lập vừa mừng vừa sợ, nếu quả thật là như vậy, đây chính là đột phá ngũ cấp mới có biểu hiện như thế ! Không lẽ tu luyện Kiện Thể thuật vượt qua chín vòng chu thiên lại sản sinh ra hiệu quả như thế ?!
Dưới tinh thần phấn chấn, tâm tình tu luyện Kiện Thể thuật lại càng thêm kiên định. Khi đi học, tinh thần cũng tập trung rất nhiều, chỉ cảm thấy thầy giáo giảng giải những kiến thức kia thực sự đơn giản.
Trong trạng thái thiền định luyện công, Triệu Lập cũng không khống chế tình hình của mình, cơ hồ mỗi ngày đều phát sinh như vậy. Loại trạng thái này cũng làm cho Triệu Lập có thể có được thêm thời gian nghỉ ngơi. Hơn nữa, còn một chỗ tốt chính là, trong loại trạng thái thiền định này, tốc độ sản sinh chân khí còn nhanh hơn rất nhiều so với trạng thái cố ý điều chỉnh đường vận hành của chân khí.
Trạng thái luyện công thiền định lại càng dễ dàng vượt qua chín vòng chu thiên. Khoảng chừng nửa tháng một lần, nhưng lại có xu hướng tăng lên. Việc này cũng làm cho Triệu Lập phát hiện đan điền gần đây không có xuất hiện tình trạng chân khí tràn đầy. Chẳng qua, Triệu Lập đã cảm giác được, chân khi so với lúc trước bất đồng.
Không phải nói chân khí đột nhiên xuất hiện biến dị, mà là chân khí càng ngày càng cô đọng. Tu luyện vượt qua chín chu thiên, thì chân khí liền cô đọng lại. Xuất hiện vài lần như thế, Triệu Lập đã hoàn toàn có thể xác định như vậy .
Đây là chỗ tốt mà Triệu Lập không ngờ tới, chân khí cô đọng này cũng mang tới chỗ tốt, không nói cũng biết. Chân khí này giúp đỡ cho việc tu luyện hai kinh mạch Nhâm Đốc của Triệu Lập. Nếu không, thì theo lời của cha mẹ, chân khí sinh ra không đủ dẫn tới các kinh mạch, thì làm sao có thể đột phá chứ ?!
Còn một chuyện tốt, là chân khí sinh ra cùng với việc cô động chân khí có quan hệ, chân khí cô đọng chính là cơ sở để sản sinh ra chân khí mới. Mà chân khí mới này chất lượng càng cao, lại dễ dàng sản sinh ra nữa.
Khi hai kinh mạch Nhâm Đốc tựa hồ đã đạt tới cực hạn cất giữ chân khí, nên chân khí phải cô đọng lại. Hoàn hảo là sau khi tu luyện Kiện Thể thuật vượt qua chín vòng chu thiên, thì chân khí sẽ được nén lại. Nếu không, thì lấy tốc độ tu luyện của Triệu Lập, thì bây giờ cũng không thể không tiến hành tu luyện công pháp cao cấp.
Tính toán một ít thời gian, Triệu Lập không sai biệt lắm có thể liên tục vận công mười tám vòng chu thiên, cũng chính là hai lần chín chu thiên. Chân khí càng ngày càng càng cô đọng, theo đó kinh mạch cũng càng ngày càng mạnh mẽ hơn, áp lực tăng trưởng lên càng cao.
Dần dần, Triệu Lập có một kết luận, khi chân khí càng ngày càng cô đọng thì thời gian để nén càng lúc càng dài. Hai lần cửu chu thiên cũng không đủ, kế tiếp phải chuyển sang ba lần cửu chu thiên.
Quả nhiên, nửa năm sau đó, trước lần khi cuối học kỳ, Triệu Lập cũng thành công đạt được ba lần cửu chu thiên. Dưới tình huống này, hiệu suất nén chân khí càng cao.
Trong kỳ nghỉ, trải qua một hồi tu luyện, Triệu Lập đã kết luận rằng, thành tích tu luyện Kiện Thể thuật của mình đã vượt qua những kinh nghiệm trên inte. Ít nhất, những người đó không có một người nào đạt tới hiệu quả cô đọng chân khí như vậy. Nhưng không biết sau này nhập ngũ, sẽ xuất hiện tình hình gì ?!
Thành tích học tập trước sau đều tốt, nhưng muốn thi đậu đại học Thanh Hoa, thì còn không đủ. Tham gia vài lần thi thử, không thể không thừa nhận, ở các địa phương khác, thiên tài học tập vô số. Cứ coi việc tu luyện của Triệu Lập là một thiên tài, nhưng hắn cũng không phải thiên tài học tập.
Trong nháy mắt, đã tới thời gian tốt nghiệp trung học. May mắn là Triệu Lập tham gia thi vào một trường cao đẳng, nhưng chỉ chênh lệch hai mươi điểm, chắc chắn không thể đậu đại học Thanh Hoa rồi.
Sau khi tạm biệt cha mẹ, Triệu Lập dựa theo kế hoạch lúc trước, gia nhập quân đội.
/21
|