Chờ sau khi mọi người đã đi hết, Trình Dương bước tới trước tế đàn xem bảng thuộc tính thôn Lạc Phượng, thấy linh năng lãnh địa đã được 311 điểm. Giờ thì những điểm này đã có thể phát huy một số tác dụng nhỏ rồi.
Sau đó Trình Dương đi tới trước tượng pháp sư. Mỗi bức tượng chức nghiệp đều có bảng thuộc tính riêng.
Kiến trúc: Tượng pháp sư
Cấp: 1
Nghề nghiệp nghiên cứu:
- Tăng cường sinh lực (cấp 1, chưa nghiên cứu): Tăng 5% sinh lực cho tất cả các pháp sư chuyển chức tại đây. Điều kiện thăng cấp: 100 điểm linh năng.
- Sức mạnh pháp thuật (cấp 1, chưa nghiên cứu): Tăng 5% sức mạnh pháp thuật cho tất cả các pháp sư chuyển chứ tại đây. Điều kiện thăng cấp: 100 điểm linh năng.
- Phòng thủ vật lý (cấp 1, chưa nghiên cứu): Tăng 5% phòng thủ vật lý cho tất cả các pháp sư chuyển chức tại đây. Điều kiện thăng cấp: 100 điểm linh năng.
- Kháng phép (cấp 1, chưa nghiên cứu): Tăng 5% kháng phép cho tất cả các pháp sư chuyển chức tại đây. Điều kiện thăng cấp: 100 điểm linh năng.
Số người chuyển chức: 7/20
Thăng cấp bốn bức tượng chức nghiệp chính là một trong những điều kiện để tấn cấp lãnh địa, thực ra chính là nâng mức nghiên cứu của các tượng chức nghiệp này lên cấp 2. Không chỉ có mỗi tượng pháp sư có mục nghiên cứu mà ba bức tượng còn lại cũng có hạng mục này. Điều khác nhau giữa chúng chẳng qua là về loại hình sức mạnh, chức nghiệp nghiên về sát thương vật lý thì nâng sức mạnh vật lý, chức nghiệp cần tăng sát thương pháp thuật thì tăng sức mạnh pháp thuật.
Điều kiện thăng cấp không khó nhưng cũng không dễ. Mục nghiên cứu của cả bốn bức tượng chức nghiệp đều phải tăng lên cấp 2 thì phải tốn 2000 điểm linh năng. Đừng tưởng mới nãy họ kiếm được gần 400 điểm linh năng chỉ trong một tiếng ngắn ngủi mà lầm, bởi đấy là do thử thách chiếm lĩnh lãnh địa. Chứ trong hoàn cảnh bình thường thì tần xuất xuất hiện ma thú quanh lãnh địa không hề nhanh, hơn nữa sau khi đã chiếm lĩnh lãnh địa thì nơi đó sẽ ít hấp dẫn ma thú chủ động đến tấn công. Vậy nên muốn thu thập điểm linh năng lãnh địa trong thời gian ngắn thì cần phải đi tới địa phương xa hơn.
Nhưng Trình Dương lại không lo lắng vấn đề này lắm, bởi đây là một phần ưu thế của lãnh địa hoang dã, khi cấp bậc của lãnh địa từ từ tăng lên thì người chuyển chức tại đây cũng dần mạnh hơn những chiến chức giả trong chủ thành. Có lẽ đây cũng là một loại thủ đoạn mà thần linh khuyến khích loài người pháp triển lãnh địa nơi hoang dã.
Trình Dương không chút đắn đo chọn nghiên cứu tăng cường pháp lực, khi thấy thời gian hoàn thành là 6 tiếng thì hắn nở nụ cười. Trước khi kết thúc sáu giờ nghiên cứu thì tượng chức nghiệp này sẽ không thể nghiên cứu thêm được hạng mục nào khác. Đây cũng là một loại ưu thế giành cho những người chiếm lĩnh lãnh địa sớm, bởi thời gian nghiên cứu các hạng mục này là cố định. Dù những người khác chiếm được một lãnh địa nào đấy thì cũng không thể nào tăng cấp nơi đó lên trong thời gian ngắn được.
Sau đó, Trình Dương tiếp tục tiến hành nghiên cứu hạng mục tăng cường sinh lực cho chiến sĩ, triệu hồi sư và cung tiễn thủ. Cả ba hạng mục này cũng đều tốn 6 tiếng nghiên cứu.
Bây giờ, đám mười hai người Dư Khải mới mang những khúc gỗ to dài hơn trăm mét tới. Lẽ ra chỉ có những chiếc chiếc máy cồng kềnh mới có thể di chuyển chúng được, vậy mà chúng lại được mỗi tổ bốn người vác lên vai mang đến. Không thể không nói, sức mạnh của những người này sau khi chuyển chức chiến sĩ đã mạnh lên rất nhiều.
Chuyện này khá bình thường, bởi sức mạnh vật lý của bọn họ lúc chưa chuyển chức là 1 thì bây là 5. Điều này đồng nghĩa với sức lực của họ tăng lên gấp năm lần, nếu họ không mạnh lên thì quá kỳ lạ.
“Mấy khối gỗ này để làm gì vậy Dương tử? Mới nãy tao thấy có mấy khối gỗ bị trôi sông rồi, chắc do trận động vừa rồi gây ra.” Dư Khải ném khối gỗ to xuống đất, lập tức hỏi Trình Dương.
Bây giờ Trình Dương cũng không giấu giếm nữa, trả lời: “Chúng dùng để xây dựng một số kiến trúc cần thiết cho chúng ta, chẳng hạn như mấy cái hàng rào xuất hiện mới nãy đó, tốn 100 mét khối gỗ đấy. Trong thời gian ngắn chúng ta tự đốn gỗ quá khó khăn, hơn nữa cũng không có đủ tinh lực đi làm. Vậy nên mấy khối gỗ này đã đủ để chúng ta làm nhiều chuyện rồi.”
Dư Khải gật đầu, hiểu ý. Trong tình huống chưa có công cụ chuyên đốn gỗ, muốn chặt một cây cao lớn quả thật quá khó khăn.
Tiếp theo, Trình Dương mở bảng thuộc tính lãnh địa ra rồi lựa chọn xây dựng nhà dân, cùng lúc xây mười nhà. Nhất thời, ở phía đông hàng rào chợt hiện ra mười màn sáng, sau đó dần biến thành hình mười ngôi nhà bằng gỗ. Ít giây sau, màn sáng biến mất, nhà dân đã được xây dựng xong.
Những khối gỗ mọi người mang đến lập tức biến mất 100 mét khối gỗ, Trình Dương cũng đành chịu thôi, ai bảo lúc trước hắn chỉ có chừng đó tiền để mua gỗ chứ. Nhưng dù sao thì mua được 300 mét khối gỗ coi như cũng ổn.
Mọi người không còn ngạc nhiên khi màn sáng này hiện ra nữa, bởi nó đã xuất hiện một lần lúc xây hàng rào rồi.
Trình Dương sắn dịp đi lên hàng rào xem xét tình hình. Hắn thấy ma thú hiện ra quá ít, một hai phút mới hiện ra một con, đấy là tính gộp luôn xung quanh lãnh địa, ít hơn lúc đông đúc đến bảy tám lần. Điều này khiến cho nhiều người đứng trên hàng rào không có việc gì làm.
Bất đắc dĩ, Trình Dương liền để mọi người trên hàng rào tạm xuống. Với 5 điểm phòng ngự của hàng rào thì những ma thú cấp một xuất hiện bên ngoài không thể phá nổi, chờ đến khi chúng hiện ra nhiều một lúc rồi đi giết cũng không muộn.
Hiện tại đã sáu giờ hơn, còn khoảng một tiếng nữa là trời sẽ tối hẳn. Trình Dương định sớm ban bố một số chuyện cho mọi người làm, tiện thể giải đáp một số nghi vấn trong lòng họ luôn.
“Mọi người có thắc mắc gì sau trận chiến mới rồi không?” Trình Dương hỏi thẳng.
Tất cả mọi người nhìn lẫn nhau, Lý Vạn Sơn hỏi: “Ta muốn hỏi. Lúc trước cậu nói cả thế giới đều xảy ra chuyện tương tự như vầy là thật sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Trình Dương gật đầu khẳng định: “Là sự thật. Đây không phải chỉ là tai nạn xảy ra ở mỗi Tương thành, cũng không phải chỉ xuất hiện ở riêng nước ta mà là tai nạn toàn cầu. Hiện tại hẳn là mọi kiến trúc trên thế giới đều đã sụp đổ, địa hình cũng thay đổi lớn. Cao nguyên không chừng trở thành đồng bằng, đồng bằng thành biển cả. Nhưng chúng không nghiêm trọng bằng chuyện quy tắc thay đổi, việc này thì mọi người đã biết rồi. Hiện giờ mọi người đều đã sở hữu những năng lực riêng, điều mà trước kia không ai có thể tưởng tượng được.”
Ngưu Binh đột nhiên hỏi: “Sao mày lại biết những chuyện này vậy Dương tử?”
Trình Dương thở dài. Hắn biết rồi cũng sẽ có người hỏi mình chuyện này, mà đây lại là vấn đề mà hắn không thể trả lời tốt nhất. May mắn là hắn đã sớm chuẩn bị nên liền đáp: “Chuyện này tao không thể giải thích được. Sáng hôm nay, trong đầu tao đột nhiên hiện ra một đoạn tin tức, chính là chuyện tận thế sắp xảy ra. Tin tức này xuất hiện hết sức kỳ lạ, giống như là nó có sẵn trong đầu tao vậy. Bởi nó quá kỳ lạ nên tao mới tin một chút, qua đó chuẩn bị một số thứ như mọi người đã biết. Tao cũng chỉ biết một số chuyện xảy ra vừa rồi thôi, còn lại thì không.”
Trình Dương không thể nói ra sự thật được, chuyện hắn sống lại quá khó tin, vậy nên hắn đành phải vẽ ra một cái cớ khác để mọi người tin tưởng.
Tất cả mọi người dù chưa hoàn toàn tin lời Trình Dương nói nhưng cũng nghĩ giải thích của đối phương khá hợp lý. Mặc dù chuyện này nghe có vẻ khá kỳ lạ nhưng bây giờ chuyện thế giới bị game hóa đã xảy ra rồi thì còn chuyện gì khó tin hơn nữa đây?
Vừa nghĩ đến chuyện cả thế giới đều gặp tai nạn, tất cả mọi người có mặt tại đây đều xanh mặt. Dù sao thì mọi người ở đây ai chẳng có người thân. Mới nãy họ gặp phải nguy hiểm đe dọa đến tính mạng mình nên còn chưa kịp suy nghĩ về chuyện này, bây giờ mọi chuyện đã tạm ổn nên mọi người dần nôn nóng.
Trình Dương cũng đoán được một chút suy nghĩ của mọi người, bình tĩnh nói: “Giờ mọi người có vội cũng vô dụng thôi. Điều quan trọng nhất lúc này là chúng ta phải nâng cao sức mạnh. Chỉ khi đã có đủ thực lực mới có thể sinh tồn trong thế giới này, thậm chí có thể cứu người thân của mình.”
Lý Vạn Sơn cau mày, nói: “ Người nhà của ta đều ở trong Tương thành, cách chỗ này chỉ khoảng bốn năm dặm thôi. Dựa theo tình hình chúng ta đánh chết ma thú lúc nãy, chỉ cần chúng ta kết đoàn lại thì hẳn không bị nguy hiểm gì.”
“Đúng thế, chúng ta phải quay về Tương thành gấp, ta không thể bỏ mặc người thân của ta được, con ta mới có năm tuổi.” Một tài xế xe tải khoảng ba mươi tuổi sốt ruột lên riếng, khao khát lập tức quay về Tương thành.
Trình Dương lắc đầu từ chối: “Với sức mạnh hiện tại của chúng ta thì sợ rằng chưa vào được Tương thành đã chết ở ngoài rồi. Vài con ma thú hiện ra quanh lãnh địa này chẳng qua là do bị chúng ta đánh chết rồi mới từ từ hiện ra thôi. Chứ ở nơi khác, theo thời gian trôi qua, những con ma thú sẽ dần tụ tập lại với nhau thành quần thể lớn. Tận thế ập đến lúc này đã được hơn một tiếng rồi, sợ rằng đám ma thú bên ngoài đã tập trung lại. Nếu chúng ta gặp phải ma thú đi lẻ hoặc số lượng ít thì còn có thể chiến đấu được, chứ lỡ như gặp phải một lúc mấy chục con thì e là cả đám chúng ta đều không đủ nhét kẽ răng cho chúng nữa.”
Thấy mọi người lặng thinh, Trình Dương nói tiếp: “Hẳn mọi người nghĩ là ta dọa nạt. Vậy lát nữa ta dẫn theo một số người đi khỏi đây, đến lúc đó mọi người có thể kiểm chứng lời ta nói là thật hay giả.”
Đám người Lý Vạn Sơn lập tức mừng rỡ, bọn họ cảm thấy chỉ cần bản thân nỗ lực thì hẳn sẽ bình an quay về được Tương thành.
Điều mà bọn họ mong muốn cũng khiến Trình Dương xót xa trong lòng. Người khác không biết những khó khăn nguy hiểm có thể xảy đến khi về Tương thành nhưng chẳng lẽ một người từng trải như hắn lại không biết sao?
“Ê mậy, giờ bọn mình phải làm gì tiếp theo? Mày nói cho mọi người biết đi.” Lưu Hạo nói.
Trình Dương trả lời: “Nơi này sẽ là căn cứ chúng ta ở sau này, cũng là nơi cung cấp cuộc sống yên bình cho chúng ta, cho nên việc cấp bách trước mắt là phải phát triển nơi này. Mà muốn như thế thì cần phải thu thập nhiều linh năng.”
Tiếp đó, Trình Dương lại giảng giải những lợi ích khi phát triển nơi này cũng như cách thu thập điểm linh năng cho mọi người biết, cuối cùng nói: “Bây giờ thời gian chính là tính mạng, nên tối nay tôi sẽ mang một nửa người ra ngoài đánh giết ma thú trong rừng. Cách này dù tương đối mạo hiểm nhưng chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không xảy ra nguy hiểm ảnh hưởng đến tính mạng. Những người còn lại thì ở lại đây bảo vệ, đồng thời bắt đầu tiến hành tu luyện.”
Sau đó Trình Dương đi tới trước tượng pháp sư. Mỗi bức tượng chức nghiệp đều có bảng thuộc tính riêng.
Kiến trúc: Tượng pháp sư
Cấp: 1
Nghề nghiệp nghiên cứu:
- Tăng cường sinh lực (cấp 1, chưa nghiên cứu): Tăng 5% sinh lực cho tất cả các pháp sư chuyển chức tại đây. Điều kiện thăng cấp: 100 điểm linh năng.
- Sức mạnh pháp thuật (cấp 1, chưa nghiên cứu): Tăng 5% sức mạnh pháp thuật cho tất cả các pháp sư chuyển chứ tại đây. Điều kiện thăng cấp: 100 điểm linh năng.
- Phòng thủ vật lý (cấp 1, chưa nghiên cứu): Tăng 5% phòng thủ vật lý cho tất cả các pháp sư chuyển chức tại đây. Điều kiện thăng cấp: 100 điểm linh năng.
- Kháng phép (cấp 1, chưa nghiên cứu): Tăng 5% kháng phép cho tất cả các pháp sư chuyển chức tại đây. Điều kiện thăng cấp: 100 điểm linh năng.
Số người chuyển chức: 7/20
Thăng cấp bốn bức tượng chức nghiệp chính là một trong những điều kiện để tấn cấp lãnh địa, thực ra chính là nâng mức nghiên cứu của các tượng chức nghiệp này lên cấp 2. Không chỉ có mỗi tượng pháp sư có mục nghiên cứu mà ba bức tượng còn lại cũng có hạng mục này. Điều khác nhau giữa chúng chẳng qua là về loại hình sức mạnh, chức nghiệp nghiên về sát thương vật lý thì nâng sức mạnh vật lý, chức nghiệp cần tăng sát thương pháp thuật thì tăng sức mạnh pháp thuật.
Điều kiện thăng cấp không khó nhưng cũng không dễ. Mục nghiên cứu của cả bốn bức tượng chức nghiệp đều phải tăng lên cấp 2 thì phải tốn 2000 điểm linh năng. Đừng tưởng mới nãy họ kiếm được gần 400 điểm linh năng chỉ trong một tiếng ngắn ngủi mà lầm, bởi đấy là do thử thách chiếm lĩnh lãnh địa. Chứ trong hoàn cảnh bình thường thì tần xuất xuất hiện ma thú quanh lãnh địa không hề nhanh, hơn nữa sau khi đã chiếm lĩnh lãnh địa thì nơi đó sẽ ít hấp dẫn ma thú chủ động đến tấn công. Vậy nên muốn thu thập điểm linh năng lãnh địa trong thời gian ngắn thì cần phải đi tới địa phương xa hơn.
Nhưng Trình Dương lại không lo lắng vấn đề này lắm, bởi đây là một phần ưu thế của lãnh địa hoang dã, khi cấp bậc của lãnh địa từ từ tăng lên thì người chuyển chức tại đây cũng dần mạnh hơn những chiến chức giả trong chủ thành. Có lẽ đây cũng là một loại thủ đoạn mà thần linh khuyến khích loài người pháp triển lãnh địa nơi hoang dã.
Trình Dương không chút đắn đo chọn nghiên cứu tăng cường pháp lực, khi thấy thời gian hoàn thành là 6 tiếng thì hắn nở nụ cười. Trước khi kết thúc sáu giờ nghiên cứu thì tượng chức nghiệp này sẽ không thể nghiên cứu thêm được hạng mục nào khác. Đây cũng là một loại ưu thế giành cho những người chiếm lĩnh lãnh địa sớm, bởi thời gian nghiên cứu các hạng mục này là cố định. Dù những người khác chiếm được một lãnh địa nào đấy thì cũng không thể nào tăng cấp nơi đó lên trong thời gian ngắn được.
Sau đó, Trình Dương tiếp tục tiến hành nghiên cứu hạng mục tăng cường sinh lực cho chiến sĩ, triệu hồi sư và cung tiễn thủ. Cả ba hạng mục này cũng đều tốn 6 tiếng nghiên cứu.
Bây giờ, đám mười hai người Dư Khải mới mang những khúc gỗ to dài hơn trăm mét tới. Lẽ ra chỉ có những chiếc chiếc máy cồng kềnh mới có thể di chuyển chúng được, vậy mà chúng lại được mỗi tổ bốn người vác lên vai mang đến. Không thể không nói, sức mạnh của những người này sau khi chuyển chức chiến sĩ đã mạnh lên rất nhiều.
Chuyện này khá bình thường, bởi sức mạnh vật lý của bọn họ lúc chưa chuyển chức là 1 thì bây là 5. Điều này đồng nghĩa với sức lực của họ tăng lên gấp năm lần, nếu họ không mạnh lên thì quá kỳ lạ.
“Mấy khối gỗ này để làm gì vậy Dương tử? Mới nãy tao thấy có mấy khối gỗ bị trôi sông rồi, chắc do trận động vừa rồi gây ra.” Dư Khải ném khối gỗ to xuống đất, lập tức hỏi Trình Dương.
Bây giờ Trình Dương cũng không giấu giếm nữa, trả lời: “Chúng dùng để xây dựng một số kiến trúc cần thiết cho chúng ta, chẳng hạn như mấy cái hàng rào xuất hiện mới nãy đó, tốn 100 mét khối gỗ đấy. Trong thời gian ngắn chúng ta tự đốn gỗ quá khó khăn, hơn nữa cũng không có đủ tinh lực đi làm. Vậy nên mấy khối gỗ này đã đủ để chúng ta làm nhiều chuyện rồi.”
Dư Khải gật đầu, hiểu ý. Trong tình huống chưa có công cụ chuyên đốn gỗ, muốn chặt một cây cao lớn quả thật quá khó khăn.
Tiếp theo, Trình Dương mở bảng thuộc tính lãnh địa ra rồi lựa chọn xây dựng nhà dân, cùng lúc xây mười nhà. Nhất thời, ở phía đông hàng rào chợt hiện ra mười màn sáng, sau đó dần biến thành hình mười ngôi nhà bằng gỗ. Ít giây sau, màn sáng biến mất, nhà dân đã được xây dựng xong.
Những khối gỗ mọi người mang đến lập tức biến mất 100 mét khối gỗ, Trình Dương cũng đành chịu thôi, ai bảo lúc trước hắn chỉ có chừng đó tiền để mua gỗ chứ. Nhưng dù sao thì mua được 300 mét khối gỗ coi như cũng ổn.
Mọi người không còn ngạc nhiên khi màn sáng này hiện ra nữa, bởi nó đã xuất hiện một lần lúc xây hàng rào rồi.
Trình Dương sắn dịp đi lên hàng rào xem xét tình hình. Hắn thấy ma thú hiện ra quá ít, một hai phút mới hiện ra một con, đấy là tính gộp luôn xung quanh lãnh địa, ít hơn lúc đông đúc đến bảy tám lần. Điều này khiến cho nhiều người đứng trên hàng rào không có việc gì làm.
Bất đắc dĩ, Trình Dương liền để mọi người trên hàng rào tạm xuống. Với 5 điểm phòng ngự của hàng rào thì những ma thú cấp một xuất hiện bên ngoài không thể phá nổi, chờ đến khi chúng hiện ra nhiều một lúc rồi đi giết cũng không muộn.
Hiện tại đã sáu giờ hơn, còn khoảng một tiếng nữa là trời sẽ tối hẳn. Trình Dương định sớm ban bố một số chuyện cho mọi người làm, tiện thể giải đáp một số nghi vấn trong lòng họ luôn.
“Mọi người có thắc mắc gì sau trận chiến mới rồi không?” Trình Dương hỏi thẳng.
Tất cả mọi người nhìn lẫn nhau, Lý Vạn Sơn hỏi: “Ta muốn hỏi. Lúc trước cậu nói cả thế giới đều xảy ra chuyện tương tự như vầy là thật sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Trình Dương gật đầu khẳng định: “Là sự thật. Đây không phải chỉ là tai nạn xảy ra ở mỗi Tương thành, cũng không phải chỉ xuất hiện ở riêng nước ta mà là tai nạn toàn cầu. Hiện tại hẳn là mọi kiến trúc trên thế giới đều đã sụp đổ, địa hình cũng thay đổi lớn. Cao nguyên không chừng trở thành đồng bằng, đồng bằng thành biển cả. Nhưng chúng không nghiêm trọng bằng chuyện quy tắc thay đổi, việc này thì mọi người đã biết rồi. Hiện giờ mọi người đều đã sở hữu những năng lực riêng, điều mà trước kia không ai có thể tưởng tượng được.”
Ngưu Binh đột nhiên hỏi: “Sao mày lại biết những chuyện này vậy Dương tử?”
Trình Dương thở dài. Hắn biết rồi cũng sẽ có người hỏi mình chuyện này, mà đây lại là vấn đề mà hắn không thể trả lời tốt nhất. May mắn là hắn đã sớm chuẩn bị nên liền đáp: “Chuyện này tao không thể giải thích được. Sáng hôm nay, trong đầu tao đột nhiên hiện ra một đoạn tin tức, chính là chuyện tận thế sắp xảy ra. Tin tức này xuất hiện hết sức kỳ lạ, giống như là nó có sẵn trong đầu tao vậy. Bởi nó quá kỳ lạ nên tao mới tin một chút, qua đó chuẩn bị một số thứ như mọi người đã biết. Tao cũng chỉ biết một số chuyện xảy ra vừa rồi thôi, còn lại thì không.”
Trình Dương không thể nói ra sự thật được, chuyện hắn sống lại quá khó tin, vậy nên hắn đành phải vẽ ra một cái cớ khác để mọi người tin tưởng.
Tất cả mọi người dù chưa hoàn toàn tin lời Trình Dương nói nhưng cũng nghĩ giải thích của đối phương khá hợp lý. Mặc dù chuyện này nghe có vẻ khá kỳ lạ nhưng bây giờ chuyện thế giới bị game hóa đã xảy ra rồi thì còn chuyện gì khó tin hơn nữa đây?
Vừa nghĩ đến chuyện cả thế giới đều gặp tai nạn, tất cả mọi người có mặt tại đây đều xanh mặt. Dù sao thì mọi người ở đây ai chẳng có người thân. Mới nãy họ gặp phải nguy hiểm đe dọa đến tính mạng mình nên còn chưa kịp suy nghĩ về chuyện này, bây giờ mọi chuyện đã tạm ổn nên mọi người dần nôn nóng.
Trình Dương cũng đoán được một chút suy nghĩ của mọi người, bình tĩnh nói: “Giờ mọi người có vội cũng vô dụng thôi. Điều quan trọng nhất lúc này là chúng ta phải nâng cao sức mạnh. Chỉ khi đã có đủ thực lực mới có thể sinh tồn trong thế giới này, thậm chí có thể cứu người thân của mình.”
Lý Vạn Sơn cau mày, nói: “ Người nhà của ta đều ở trong Tương thành, cách chỗ này chỉ khoảng bốn năm dặm thôi. Dựa theo tình hình chúng ta đánh chết ma thú lúc nãy, chỉ cần chúng ta kết đoàn lại thì hẳn không bị nguy hiểm gì.”
“Đúng thế, chúng ta phải quay về Tương thành gấp, ta không thể bỏ mặc người thân của ta được, con ta mới có năm tuổi.” Một tài xế xe tải khoảng ba mươi tuổi sốt ruột lên riếng, khao khát lập tức quay về Tương thành.
Trình Dương lắc đầu từ chối: “Với sức mạnh hiện tại của chúng ta thì sợ rằng chưa vào được Tương thành đã chết ở ngoài rồi. Vài con ma thú hiện ra quanh lãnh địa này chẳng qua là do bị chúng ta đánh chết rồi mới từ từ hiện ra thôi. Chứ ở nơi khác, theo thời gian trôi qua, những con ma thú sẽ dần tụ tập lại với nhau thành quần thể lớn. Tận thế ập đến lúc này đã được hơn một tiếng rồi, sợ rằng đám ma thú bên ngoài đã tập trung lại. Nếu chúng ta gặp phải ma thú đi lẻ hoặc số lượng ít thì còn có thể chiến đấu được, chứ lỡ như gặp phải một lúc mấy chục con thì e là cả đám chúng ta đều không đủ nhét kẽ răng cho chúng nữa.”
Thấy mọi người lặng thinh, Trình Dương nói tiếp: “Hẳn mọi người nghĩ là ta dọa nạt. Vậy lát nữa ta dẫn theo một số người đi khỏi đây, đến lúc đó mọi người có thể kiểm chứng lời ta nói là thật hay giả.”
Đám người Lý Vạn Sơn lập tức mừng rỡ, bọn họ cảm thấy chỉ cần bản thân nỗ lực thì hẳn sẽ bình an quay về được Tương thành.
Điều mà bọn họ mong muốn cũng khiến Trình Dương xót xa trong lòng. Người khác không biết những khó khăn nguy hiểm có thể xảy đến khi về Tương thành nhưng chẳng lẽ một người từng trải như hắn lại không biết sao?
“Ê mậy, giờ bọn mình phải làm gì tiếp theo? Mày nói cho mọi người biết đi.” Lưu Hạo nói.
Trình Dương trả lời: “Nơi này sẽ là căn cứ chúng ta ở sau này, cũng là nơi cung cấp cuộc sống yên bình cho chúng ta, cho nên việc cấp bách trước mắt là phải phát triển nơi này. Mà muốn như thế thì cần phải thu thập nhiều linh năng.”
Tiếp đó, Trình Dương lại giảng giải những lợi ích khi phát triển nơi này cũng như cách thu thập điểm linh năng cho mọi người biết, cuối cùng nói: “Bây giờ thời gian chính là tính mạng, nên tối nay tôi sẽ mang một nửa người ra ngoài đánh giết ma thú trong rừng. Cách này dù tương đối mạo hiểm nhưng chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không xảy ra nguy hiểm ảnh hưởng đến tính mạng. Những người còn lại thì ở lại đây bảo vệ, đồng thời bắt đầu tiến hành tu luyện.”
/11
|