Edit: Trang Hồng Beta: Sakura – “Cười gì thế?” Hồ Hạo Thiên thấy vợ mình tươi cười đầy ngụ ý, liền hỏi cô: – “Em cười vui vẻ như thế, đang nghĩ đến chuyện gì rồi hả? Nói cho anh nghe một chút đi.”
Dương Lê cười cười cũng tiết lộ chút tin tức hấp dẫn: – “Có việc mừng nên cao hứng nha, có lẽ chúng ta cần chuẩn bị bao đỏ rồi.”
– “À.” Hồ Hạo Thiên đã hiểu, liền nói: – “Phần của Tiểu Bạch cùng Tiểu Đường sớm đã chuẩn bị xong, đại khái là sau khi làm xong nhiệm vụ lần này trở về, Tiểu Bạch sẽ tổ chức hôn lễ.”
– “Thật sao?” Dương Lê nháy mắt, ngược lại không biết trong lúc vô tình mình mới moi ra được một tin tức trọng đại: – “Tiểu Bạch đã thảo luận với các anh rồi sao, quá trình đều đã được quyết định ổn cả rồi chứ?”
– “Haha!” Chuyện này là trước khi chiến thắng zombie triều ngay ngày lễ tình nhân đó, lúc ba người Đường Nhược lên lầu trang điểm ăn mặc. Đám người bọn họ ở trong biệt thự của anh thương lượng cụ thể chi tiết, tỉ mỉ. Nếu như không phải sau đó gặp phải con muỗi biến dị côn trùng này, không chừng hiện tại hôn lễ này đã hoàn thành thỏa đáng rồi, bây giờ còn phải giữ bí mật trong mọi tình huống. Hồ Hạo Thiên biết bản thân suýt chút nữa lộ ra bí mật, lập tức vòng vo chuyển đổi đề tài: – “Chuyện này nha, vẫn không thể nói cho em biết, cho nên tóm lại là không nói cho em nghe, đây là bí mật nho nhỏ của anh…Vợ à, hôm nay em thật là xinh đẹp, ánh trăng cũng tròn tròn, đẹp ghê.”
Dương Lê: “…”
Cô thật muốn ra tay cho ông chồng nhà mình một bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng cùng Thiên Ma Lưu Tinh Quyền!
Cho dù có chút chuyện giữa xen vào giữa chừng, nhưng cuối cùng lên cấp vẫn rất thuận lợi, Điền Hải ngồi trong nước Đường Nhược đã chuẩn bị, có điều chỉ một giờ Điền Hải lên đến cấp ba.
Dị năng hệ Lôi cấp ba càng thêm rực rỡ đến chói mắt, lúc ở bên ngoài biểu hiện ra dị năng, từng quả cầu ánh sáng chói mắt khiến một đám người nhìn thấy đều sững sờ ra đấy, Đường Nhược là chị cũng rất được hâm mộ nha.
Gần đây cô dùng tinh thần lực đều bảo trì ở một phạm vi nhất định, luôn luôn bị áp chế, nói cách khác, nếu cứ tiếp tục như vậy việc lên cấp sẽ rất chậm chạp hoặc trực tiếp dậm chân tại chỗ.
Bạch Thất ở bên cạnh cô, giống như nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô, đưa tay nắm chặt bàn tay cô, thấp giọng nói: – “Không cần hâm mộ, cho dù cấp ba, bây giờ em vẫn lợi hại hơn cậu ta nhiều, chỉ cần giải quyết hết các nhân tố không ổn định trong quá trình tấn cấp, đến lúc đó dị năng của em sẽ càng mạnh hơn.”
– “Ừm.” Đường Nhược cười nói đùa với anh: – “Đến lúc đó ngay cả anh cũng phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.”
Thật ra có Bạch Thất ở bên cạnh, có đôi khi thật sự cô không cần phải ra tay, lên cấp hay không lên cấp, cứ thuận theo tự nhiên thôi.
Thời gian hai ngày thoáng cái trôi qua rất nhanh, đội ngũ theo như thứ tự đã thu thập tất cả tấm PC trong các nhà xưởng, đều muốn sớm một chút quay trở về căn cứ rồi.
Thật ra bất kỳ ở nơi nào so về mức độ an toàn, ở căn cứ vẫn tốt hơn hẳn.
Vẫn còn nhiều thời gian tươi đẹp, mỗi ngày mở mắt đều phải nhìn thấy zombie ghê tởm, cũng không phải kế lâu dài.
Huống chi, trong căn cứ còn có người nhà của mình chờ đợi đấy!
Lộ tuyến này là một hình tam giác, hôm nay lên đường trở về thành phố A cũng không cần đi qua Biên Hòa, nhóm dị năng giả căn cứ thành phố A: đám bọn họ tự nhiên đều nhao nhao tán thành đi thằng từ chỗ này chia tay đám dị năng giả Biên Hòa mỗi người một ngả, chính mình lên đường trở về.
Nhưng nhóm dị năng giả Biên Hòa không a, kiên quyết không đồng ý! Một đường này, thật ra đều là dị năng giả thành phố A bảo vệ bọn hắn, bọn hắn tất cả đều là dị năng giả cấp một, thân thể nhỏ nhắn yếu ớt như thế, ở bên ngoài trụ sở ngẫu nhiên đánh đánh giết giết cũng coi như tạm được, nhưng nơi này cách căn cứ Biên Hòa có hơn 100 km, cứ như vậy trở về?
Không được, tuyệt đối không được.
Sẽ chết người đấy!
Các người phủi mông bỏ đi rồi, chúng tôi phải trở về cho zombie mần thịt sao!
Hơn nữa, bây giờ chỉ cần có căn cứ, con người tụ hợp lại cùng nhau cũng đã trở thành người một nhà, mọi người cùng một chỗ cũng xây dựng nên cách mạng tình bạn rồi.
Nhóm dị năng giả Biên Hòa cũng vội quyết định: chúng ta cũng đi đến căn cứ thành phố A cư ngụ!
Nghĩ kỹ đi theo vị Trưởng quan chấp hành như Bạch Thất cũng thật tốt, ít nhất trước mắt bọn hắn chưa từng gặp trưởng quan chấp hành làm nhiệm vụ nào có thể đem tỷ lệ thương vong giảm xuống thấp đến như vậy. Ở dưới sự chỉ huy của anh, độ an toàn của bản thân có thể đánh dấu bảo đảm!
Sau khi nghe dị năng giả Biên Hòa biểu đạt ý nghĩ của mình, vị trưởng quan chấp hành Biên Hòa cũng muốn suy sụp.
Các người choáng nha không quay về, ai đánh Zombie mở đường cho tôi, nếu như tôi cũng không quay về, ai báo cáo kết quả nhiệm vụ cho căn cứ?!
Muốn chết hả, tất cả các người đều muốn tạo phản ah! Còn buộc tôi cùng một chỗ đi ăn máng khác!
Vị trưởng quan chấp hành Biên Hòa Hoàng thiếu rơi lệ đầy mặt nhìn về phía đoàn đội Tùy Tiện hai mắt xoay tròn, thầm nghĩ: tôi mới không thừa nhận, thật ra tôi cũng manh nha muốn rời khỏi căn cứ Biên Hòa đi đến căn cứ thành phố A đấy!
Khuyên can mãi, bên này cam đoan, bên kia cam đoan, chính mình gánh chịu hết tất cả trách nhiệm, trưởng quan chấp hành Biên Hòa đồng ý hắn có thể điều động toàn bộ quyền lực mới lừa gạt được bọn người Bạch Thất, để bọn hắn hộ tống nhóm người mình trở về Biên Hòa rồi lại trở về thành phố A.
Từ nhà máy PC quay trở lại Biên Hòa lại từ Biên Hòa lên đường trở lại thành phố A, đoạn đường này đi hết một tháng.
Từ sau khi Điền Hải tấn cấp, tất cả mọi người trong đoàn đội Tùy Tiện đỏ mắt vô cùng, mặt khác đội viên tiểu tổ hành động đặc biệt nhìn xem cũng đỏ mắt, gặp zombie đều cùng đoạt đồng loạt phóng thích dị năng của chính mình.
Trong lúc Phan Hiểu Huyên dùng cơm trưa đều giảng giải cho những dị năng không gian khác luyện tập một vài kỷ xảo giúp bản thân tấn cấp.
Đương nhiên, những kỹ xảo này đều là trước kia Bạch Thất nói cho cô biết, phải ở khu ý thức của mình tìm kiếm không gian rồi lại mở rộng.
Có rất nhiều rất nhiều dị năng giả tự nguyện giành giật xếp hàng làm người gác đêm, muốn tranh thủ trong buổi tối đánh zombie nhiều hơn một chút, để bản thân nhanh chóng được tấn cấp.
Dị năng giả cùng zombie chém giết, máu văng khắp nơi, xác chết khắp nơi, quỷ khóc thần sầu.
Bọn hắn từ những tán binh du tốt đến bây giờ ý chí không thể phá vỡ, mọi người ở giữa phối hợp ăn ý trước nay chưa từng có.
Mội đội quân hơn 5.000 người, một đường nghiền áp, như Đại Giang sóng triều, thiên quân vạn mã tiến lên phía trước, một đường thông suốt.
Bởi vì đã từng ở Biên Hòa, mọi người lại ở đây vui vẻ đi dạo một lần.
Trước đó chỉ tham gia hội nghị họp hành, Bạch Thất chưa từng thấy qua diện mạo chính thức của căn cứ Biên Hòa, đời trước không có đến đây, lần này lại đến nên kiên quyết đem Hồ Hạo Thiên một cước đá ra ngoài, cho Hồ Hạo Thiên giải quyết thương thảo vấn đề và tham gia đại hội khen thưởng gì đó, chính mình chuẩn bị lôi kéo Đường Nhược từ từ đi dạo.
– “Tiểu Bạch, cậu không thể đối xử với anh như vậy, anh cũng không có tham quan trụ sở này lần nào, anh cũng có bà vợ mà, anh cùng vợ của anh đừng nói “Thất niên chi dương” – (nghĩa là đôi lứa yêu nhau nếu vượt qua cái ngưỡng 7 năm thì coi như bách niên giai lão, bên nhau trọn đời, bằng không thì xa nhau vĩnh viễn, muôn thuở không thể tái hợp.) rồi, ngay cả chút hạnh phúc ngọt ngào cũng đều không chưa có trải qua!” Hồ Hạo Thiên túm chặt cánh cửa, chết sống không đồng ý: – “Cậu là một người đàn ông, một người làm việc một người đi chơi, đã nói vì thượng vị thì phải cùng đồng cam cộng khổ chứ, bây giờ cậu lại vì tình yêu nam nữ, lại đẩy anh một người đi ra ngoài chịu khổ! Anh nói cho cậu biết, cậu làm vậy là không tuân thủ nhân nghĩa, sau này anh nhất định phải quan báo tư thù (lợi dụng việc công trả thù riêng) mới có thể đáp trả lại cậu…”
Anh cũng chỉ nói nhảm, nhưng đây lại là lời nói nhảm của một phần tử trí thức có văn hóa, tiếng phổ thông trầm bồng du dương bị Hồ Hạo Thiên tuôn ra, quả thật giống như nữ hoa đán độc thoại trong kinh kịch, tất cả mọi người nghe choáng váng.
Lời nói nhảm không đáng sợ, chỉ sợ lời nói nhảm của kẻ lưu manh đùa bỡn không biết xấu hổ!
Dương Lê cười cười cũng tiết lộ chút tin tức hấp dẫn: – “Có việc mừng nên cao hứng nha, có lẽ chúng ta cần chuẩn bị bao đỏ rồi.”
– “À.” Hồ Hạo Thiên đã hiểu, liền nói: – “Phần của Tiểu Bạch cùng Tiểu Đường sớm đã chuẩn bị xong, đại khái là sau khi làm xong nhiệm vụ lần này trở về, Tiểu Bạch sẽ tổ chức hôn lễ.”
– “Thật sao?” Dương Lê nháy mắt, ngược lại không biết trong lúc vô tình mình mới moi ra được một tin tức trọng đại: – “Tiểu Bạch đã thảo luận với các anh rồi sao, quá trình đều đã được quyết định ổn cả rồi chứ?”
– “Haha!” Chuyện này là trước khi chiến thắng zombie triều ngay ngày lễ tình nhân đó, lúc ba người Đường Nhược lên lầu trang điểm ăn mặc. Đám người bọn họ ở trong biệt thự của anh thương lượng cụ thể chi tiết, tỉ mỉ. Nếu như không phải sau đó gặp phải con muỗi biến dị côn trùng này, không chừng hiện tại hôn lễ này đã hoàn thành thỏa đáng rồi, bây giờ còn phải giữ bí mật trong mọi tình huống. Hồ Hạo Thiên biết bản thân suýt chút nữa lộ ra bí mật, lập tức vòng vo chuyển đổi đề tài: – “Chuyện này nha, vẫn không thể nói cho em biết, cho nên tóm lại là không nói cho em nghe, đây là bí mật nho nhỏ của anh…Vợ à, hôm nay em thật là xinh đẹp, ánh trăng cũng tròn tròn, đẹp ghê.”
Dương Lê: “…”
Cô thật muốn ra tay cho ông chồng nhà mình một bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng cùng Thiên Ma Lưu Tinh Quyền!
Cho dù có chút chuyện giữa xen vào giữa chừng, nhưng cuối cùng lên cấp vẫn rất thuận lợi, Điền Hải ngồi trong nước Đường Nhược đã chuẩn bị, có điều chỉ một giờ Điền Hải lên đến cấp ba.
Dị năng hệ Lôi cấp ba càng thêm rực rỡ đến chói mắt, lúc ở bên ngoài biểu hiện ra dị năng, từng quả cầu ánh sáng chói mắt khiến một đám người nhìn thấy đều sững sờ ra đấy, Đường Nhược là chị cũng rất được hâm mộ nha.
Gần đây cô dùng tinh thần lực đều bảo trì ở một phạm vi nhất định, luôn luôn bị áp chế, nói cách khác, nếu cứ tiếp tục như vậy việc lên cấp sẽ rất chậm chạp hoặc trực tiếp dậm chân tại chỗ.
Bạch Thất ở bên cạnh cô, giống như nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô, đưa tay nắm chặt bàn tay cô, thấp giọng nói: – “Không cần hâm mộ, cho dù cấp ba, bây giờ em vẫn lợi hại hơn cậu ta nhiều, chỉ cần giải quyết hết các nhân tố không ổn định trong quá trình tấn cấp, đến lúc đó dị năng của em sẽ càng mạnh hơn.”
– “Ừm.” Đường Nhược cười nói đùa với anh: – “Đến lúc đó ngay cả anh cũng phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.”
Thật ra có Bạch Thất ở bên cạnh, có đôi khi thật sự cô không cần phải ra tay, lên cấp hay không lên cấp, cứ thuận theo tự nhiên thôi.
Thời gian hai ngày thoáng cái trôi qua rất nhanh, đội ngũ theo như thứ tự đã thu thập tất cả tấm PC trong các nhà xưởng, đều muốn sớm một chút quay trở về căn cứ rồi.
Thật ra bất kỳ ở nơi nào so về mức độ an toàn, ở căn cứ vẫn tốt hơn hẳn.
Vẫn còn nhiều thời gian tươi đẹp, mỗi ngày mở mắt đều phải nhìn thấy zombie ghê tởm, cũng không phải kế lâu dài.
Huống chi, trong căn cứ còn có người nhà của mình chờ đợi đấy!
Lộ tuyến này là một hình tam giác, hôm nay lên đường trở về thành phố A cũng không cần đi qua Biên Hòa, nhóm dị năng giả căn cứ thành phố A: đám bọn họ tự nhiên đều nhao nhao tán thành đi thằng từ chỗ này chia tay đám dị năng giả Biên Hòa mỗi người một ngả, chính mình lên đường trở về.
Nhưng nhóm dị năng giả Biên Hòa không a, kiên quyết không đồng ý! Một đường này, thật ra đều là dị năng giả thành phố A bảo vệ bọn hắn, bọn hắn tất cả đều là dị năng giả cấp một, thân thể nhỏ nhắn yếu ớt như thế, ở bên ngoài trụ sở ngẫu nhiên đánh đánh giết giết cũng coi như tạm được, nhưng nơi này cách căn cứ Biên Hòa có hơn 100 km, cứ như vậy trở về?
Không được, tuyệt đối không được.
Sẽ chết người đấy!
Các người phủi mông bỏ đi rồi, chúng tôi phải trở về cho zombie mần thịt sao!
Hơn nữa, bây giờ chỉ cần có căn cứ, con người tụ hợp lại cùng nhau cũng đã trở thành người một nhà, mọi người cùng một chỗ cũng xây dựng nên cách mạng tình bạn rồi.
Nhóm dị năng giả Biên Hòa cũng vội quyết định: chúng ta cũng đi đến căn cứ thành phố A cư ngụ!
Nghĩ kỹ đi theo vị Trưởng quan chấp hành như Bạch Thất cũng thật tốt, ít nhất trước mắt bọn hắn chưa từng gặp trưởng quan chấp hành làm nhiệm vụ nào có thể đem tỷ lệ thương vong giảm xuống thấp đến như vậy. Ở dưới sự chỉ huy của anh, độ an toàn của bản thân có thể đánh dấu bảo đảm!
Sau khi nghe dị năng giả Biên Hòa biểu đạt ý nghĩ của mình, vị trưởng quan chấp hành Biên Hòa cũng muốn suy sụp.
Các người choáng nha không quay về, ai đánh Zombie mở đường cho tôi, nếu như tôi cũng không quay về, ai báo cáo kết quả nhiệm vụ cho căn cứ?!
Muốn chết hả, tất cả các người đều muốn tạo phản ah! Còn buộc tôi cùng một chỗ đi ăn máng khác!
Vị trưởng quan chấp hành Biên Hòa Hoàng thiếu rơi lệ đầy mặt nhìn về phía đoàn đội Tùy Tiện hai mắt xoay tròn, thầm nghĩ: tôi mới không thừa nhận, thật ra tôi cũng manh nha muốn rời khỏi căn cứ Biên Hòa đi đến căn cứ thành phố A đấy!
Khuyên can mãi, bên này cam đoan, bên kia cam đoan, chính mình gánh chịu hết tất cả trách nhiệm, trưởng quan chấp hành Biên Hòa đồng ý hắn có thể điều động toàn bộ quyền lực mới lừa gạt được bọn người Bạch Thất, để bọn hắn hộ tống nhóm người mình trở về Biên Hòa rồi lại trở về thành phố A.
Từ nhà máy PC quay trở lại Biên Hòa lại từ Biên Hòa lên đường trở lại thành phố A, đoạn đường này đi hết một tháng.
Từ sau khi Điền Hải tấn cấp, tất cả mọi người trong đoàn đội Tùy Tiện đỏ mắt vô cùng, mặt khác đội viên tiểu tổ hành động đặc biệt nhìn xem cũng đỏ mắt, gặp zombie đều cùng đoạt đồng loạt phóng thích dị năng của chính mình.
Trong lúc Phan Hiểu Huyên dùng cơm trưa đều giảng giải cho những dị năng không gian khác luyện tập một vài kỷ xảo giúp bản thân tấn cấp.
Đương nhiên, những kỹ xảo này đều là trước kia Bạch Thất nói cho cô biết, phải ở khu ý thức của mình tìm kiếm không gian rồi lại mở rộng.
Có rất nhiều rất nhiều dị năng giả tự nguyện giành giật xếp hàng làm người gác đêm, muốn tranh thủ trong buổi tối đánh zombie nhiều hơn một chút, để bản thân nhanh chóng được tấn cấp.
Dị năng giả cùng zombie chém giết, máu văng khắp nơi, xác chết khắp nơi, quỷ khóc thần sầu.
Bọn hắn từ những tán binh du tốt đến bây giờ ý chí không thể phá vỡ, mọi người ở giữa phối hợp ăn ý trước nay chưa từng có.
Mội đội quân hơn 5.000 người, một đường nghiền áp, như Đại Giang sóng triều, thiên quân vạn mã tiến lên phía trước, một đường thông suốt.
Bởi vì đã từng ở Biên Hòa, mọi người lại ở đây vui vẻ đi dạo một lần.
Trước đó chỉ tham gia hội nghị họp hành, Bạch Thất chưa từng thấy qua diện mạo chính thức của căn cứ Biên Hòa, đời trước không có đến đây, lần này lại đến nên kiên quyết đem Hồ Hạo Thiên một cước đá ra ngoài, cho Hồ Hạo Thiên giải quyết thương thảo vấn đề và tham gia đại hội khen thưởng gì đó, chính mình chuẩn bị lôi kéo Đường Nhược từ từ đi dạo.
– “Tiểu Bạch, cậu không thể đối xử với anh như vậy, anh cũng không có tham quan trụ sở này lần nào, anh cũng có bà vợ mà, anh cùng vợ của anh đừng nói “Thất niên chi dương” – (nghĩa là đôi lứa yêu nhau nếu vượt qua cái ngưỡng 7 năm thì coi như bách niên giai lão, bên nhau trọn đời, bằng không thì xa nhau vĩnh viễn, muôn thuở không thể tái hợp.) rồi, ngay cả chút hạnh phúc ngọt ngào cũng đều không chưa có trải qua!” Hồ Hạo Thiên túm chặt cánh cửa, chết sống không đồng ý: – “Cậu là một người đàn ông, một người làm việc một người đi chơi, đã nói vì thượng vị thì phải cùng đồng cam cộng khổ chứ, bây giờ cậu lại vì tình yêu nam nữ, lại đẩy anh một người đi ra ngoài chịu khổ! Anh nói cho cậu biết, cậu làm vậy là không tuân thủ nhân nghĩa, sau này anh nhất định phải quan báo tư thù (lợi dụng việc công trả thù riêng) mới có thể đáp trả lại cậu…”
Anh cũng chỉ nói nhảm, nhưng đây lại là lời nói nhảm của một phần tử trí thức có văn hóa, tiếng phổ thông trầm bồng du dương bị Hồ Hạo Thiên tuôn ra, quả thật giống như nữ hoa đán độc thoại trong kinh kịch, tất cả mọi người nghe choáng váng.
Lời nói nhảm không đáng sợ, chỉ sợ lời nói nhảm của kẻ lưu manh đùa bỡn không biết xấu hổ!
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/418
|