Edit: Nếp
Beta: Sakura
Bởi vì ngày hôm qua tất cả mọi người đều say nên sáng nay tất cả mọi người dậy tương đối trễ, chỉ có Điền Hải rời giường sớm giúp chị dâu Phan chuẩn bị bữa sáng cho mọi người.
Bạch Thất vô cùng khoan khoái dễ chịu đưa Đường Nhược tới ăn điểm tâm cùng mọi người.
Sau khi ăn điểm tâm, tinh thần thoải mái bắt đầu kế hoạch tường trước đó.
Trước khi làm tường còn một việc muốn làm, phân phối đến siêu thị mang các loại vật phẩm về.
Hồ Hạo Thiên nhìn vật phẩm đầy hai biệt thự, cảm thán nói: “Trở thành chủ tịch Cảnh Thái lâu như vậy, tôi cảm thấy quyết định chính xác thoả đáng nhất chính là để cho siêu thị này mở cửa buôn bán vào tháng chín.”
Tháng chín mở cửa, cho nên tháng tám cũng đã chuẩn bị xong các loại vật phẩm.
Nếu trước đó buôn bán, người khác cũng sẽ phát hiện nơi này có vật phẩm, không chờ bọn họ đến, siêu thị cũng đã trống rỗng rồi. Buôn bán quá trễ, vậy nhà kho cũng sẽ không chứa nhiều đồ nữa.
Phan Đại Vĩ nhẹ gật đầu: “Còn có cái chủ đề kia của siêu thị, cũng quả thực rất mới lạ, thật khiến cho người ta cả đời khó quên.”
Hồ Hạo Thiên: “...”
Quá khứ đen tối có thể xóa sạch được không, còn có thể làm anh em tốt không vậy!
Vật phẩm của Bạch Thất và Đường Nhược còn rất nhiều, cho nên Bạch Thất chỉ cần lấy một ít thịt, cùng toàn bộ sữa chua.
Hồ Hạo Thiên cực kỳ ngạc nhiên: “Hai người định mỗi ngày uống sữa chua ăn thịt đấy à…”
Bạch Thất nói: “Những thứ khác có thể từ từ góp nhặt, dù sao chúng ta cũng sẽ đi ra ngoài luyện dị năng, nhưng loại sữa chua này uống một hũ lại ít đi một hũ, vậy nên cứ chuẩn bị nhiều hơn chút.”
Bánh bích quy và mì tôm không phải cũng ăn một túi ít đi một túi sao?
Hồ Hạo Thiên hoàn toàn không thể hiểu được suy nghĩ của Bạch Thất.
Quay đầu, lại trông thấy Đường Nhược cười tựa hoa nở, khóe mắt đều nhiễm sự vui vẻ. Thiếu chút nữa, chỉ nhờ vào mắt thường, thì có thể trông thấy bong bóng phấn hồng bay lên từ người cô.
Hồ Hạo Thiên lập tức hiểu.
Tình cảm, vợ chồng thằng nhóc này chính là có tình thì sữa lạnh cũng no bụng đây mà.
Thì ra trong lúc bất tri bất giác, lại thấy hai người này ân ái một lần.
Hồ Hạo Thiên vì vậy càng thêm nhớ đến vợ mình ở trong căn cứ thành phố A.
Vợ à, em mau quay lại đi, đến một người thừa nhận anh cũng không có…
Sữa chua so với các vật phẩm khác, mọi người nhất định sẽ chọn lấy thứ lấp đầy bụng, cho nên, việc ‘Chia của’ này cũng vô cùng hài hòa mà kết thúc.
Chia xong vật phẩm, mọi người bắt đầu đẩy nhanh tốc độ bắt đầu xây tường.
Mặc dù Bạch Thất biết kiếp trước thành phố A này chính là căn cứ tương lai, nhưng cũng không ngăn cản ý định vây ba tòa biệt thự thành một của mọi người.
Anh không biết lúc nào quân đội mới tới đây, cũng không biết kiếp này và kiếp trước có sai lầm không.
Vây tường, mặc dù không giải quyết được căn bản của vấn đề, nhưng ít ra, sẽ làm cho hoàn cảnh ở đây an toàn hơn một chút.
Đã có lợi, chắc chắn anh sẽ không ngăn cản.
Tính tỉ lệ dị năng trong đoàn xe, thì hệ Thổ nhiều nhất tổng cộng có ba người, Hồ Hạo Thiên, La Tự Cường, còn có Dư Vạn Lý trước kia quản lý chi nhánh cho Hồ Hạo Thiên.
Dựa theo bản vẽ nháp chữ như gà bới trước đó, bọn họ bắt đầu dùng một ít vôi thô phác họa phạm vi đại khái trên mặt đất.
Đã có kế hoạch tổng thể.
Dị năng hệ Thổ đứng ở những vị trí khác nhau, từng hàng tường đất cao thêm, sau khi cao thêm được ba mét, lại bắt đầu thêm tường đất ở phía sau.
Dị năng hệ mộc Phan Đại Vĩ ở bên cạnh dùng dây leo gia cố.
Người không sở hữu dị năng cũng đều đi ra kiến tạo nền móng hoặc hỗ trợ.
Mặt khác, người có dị năng không có việc cũng nhàn rỗi, vô lương tâm trực tiếp tháo dỡ tòa biệt thự bên cạnh luôn!
Ngay cả gạch, ngay cả tường, ngay cả thủy tinh, đều chuyển đến nơi đây cho nhà mình xây tường vây ở bên trên.
“Quá hung tàn rồi, mấy người cứ thế mà lấy mất khối tài sản hơn một ngàn vạn của người ta.” Hồ Hạo Thiên vừa nhìn vừa lắc đầu, tuy miệng nói vậy, tay lại không dừng lại, trực tiếp gỡ cái cửa của căn biệt thự kia xuống, lắp đặt cho tường vây nhà mình.
Lưu Binh nói: “Này, anh Hồ, anh đừng nói thế. Trước kia, tôi vẫn cho rằng người làm ăn không có ai tốt, ngoại trừ lợi ích lớn, mặc kệ chất lượng công trình thế nào. Bây giờ phá hủy biệt thự xây bởi công ty dưới tay anh, mới phát hiện, đồ ở đây thật tốt, ít nhất cái nhà này vẫn có giá trị, một đám người có dị năng như chúng ta hủy đi căn này mất hơn ba giờ, nếu không phải có băng tinh của anh Bạch và lôi cầu của Điền Hải, có lẽ cũng không hủy đi được!”
“Ha ha, người anh em cũng không nhìn một chút, nơi đây xây cho ai ở chứ, đều là quan to trong giới chính trị trong quân đội đấy, chắc chắn chất lượng phải tốt rồi!” Hồ Hạo Thiên không dừng lại, cầm cửa lớn.
Đường Nhược thuộc về bên hậu cần, nói trắng ra là đưa cơm cho mấy người đàn ông này.
Giữa trưa ăn mì thịt bò, chén mì sợi lớn và chén thịt lớn.
Nhưng hiện tại rau xanh đã không có, tuy trong không gian của Đường Nhược có, nhưng lúc này thật sự cô cũng không dám lấy ra.
Hồ Hạo Thiên bưng mì sợi hít một cái: “Một chút thực phẩm xanh cũng không có, thật sự không khỏe mạnh đâu.”
La Tự Cường nói: “Nhìn xem, hiện tại thế mà còn đòi hỏi, quả nhiên cuộc sống quá tươi đẹp rồi...”
Phan Đại Vĩ bưng tới một lọ màu xanh rửa sạch, đặt trước mặt hắn: “A, thực phẩm xanh.”
Hồ Hạo Thiên: “…”
Đậu xanh rau má, nó chỉ là vỏ bọc màu xanh thôi!!!
Cho đến khi mặt trời lặn ở phía tây, mọi người mới thiết kế xong cái móng tường. Vốn định tường cao ba mét, trước mắt chỉ chừng một mét, nhưng đây đã là cực hạn của ba người có dị năng hệ Thổ ngày hôm nay, nếu tiếp tục làm trong đêm, ‘hương thịt’ của một đám người có thể mang tới rất nhiều zombie thích lang thang vào đêm.
Ngày đầu tiên chưa làm xong, ngày hôm sau đương nhiên phải tiếp tục làm.
Trải qua năm ngày cố gắng, cuối cùng tường vây chắc chắn cũng chuẩn bị xong, không chỉ có cửa lớn còn có một nhà để xe thuận tiện ô tô ra vào, quả thực là đại viện ‘Hoàng Đình’.
Không chỉ thế, sau khi Bạch Thất thảo luận với ông Tần về nhà kính, hôm sau ông Tần tự mình đến nhà nghiên cứu thí nghiệm.
Bạch Thất không quan tâm, cực kỳ tin tưởng giao nhà kính cho ông Tần. Ông Tần vùi đầu nghiên cứu, có đôi khi cũng sẽ trực tiếp ở lại phòng khách tầng hai của bọn họ.
Không lâu sau, ông Tần kết luận được, chỉ cần có đất sạch và nguồn nước, có thể ở chỗ này gieo trồng!
Hiện tại, trong đoàn xe, điện đã có, thịt đã có, tường đất cũng có, thực phẩm màu xanh lá, dưới sự nỗ lực gieo trồng của ông Tần cũng có thể xuất hiện trong tương lai, kế tiếp chính là đánh zombie thăng cấp, nếu có thể, thật muốn từ nơi này trực tiếp đánh tới quân đội khu tây nơi đó đi, sau đó giải cứu người thân nhà mình.
Sử dụng tinh hạch, để dị năng của mọi người đều mạnh lên một chút, tuy chưa thể tăng cấp, nhưng năng lực so với trước cũng mạnh hơn không ít.
Trong đó, dị năng của Điền Hải tăng đến cấp hai.
Cậu bỏ ra hơn một tháng, tăng đến cấp hai. Không thể không nói đến tác dụng mấu chốt khó có thể thay thế do nước lấy ra trong không gian của Đường Nhược, chỉ là trừ hai người Bạch Thất, Đường Nhược, mọi người trong đoàn xe đều không biết tính thần kỳ của nước thần này.
Bọn họ đều cho rằng không ngờ tác dụng của tinh hạch lớn vậy, nhiệt tình đánh nhau với zombie cũng tăng vọt chưa từng có.
Mọi người trong đoàn xe chia làm hai tiểu đội chung sức hợp tác, đám zombie trong cao ốc phía trước, chỉ tốn một tuần lễ đã tiêu diệt hơn phân nửa.
Đương nhiên, Phan Đại Vĩ cũng đạt tới mức dày công tôi luyện chỉ huy hai người Điền Hải &Lưu Binh.
Khiến cho đám người Hồ Hạo Thiên không có kiến thức về lối đánh này thở dài thật lâu: để cho đám mềm yếu chúng ta hiểu được tàn nhẫn, ánh mắt hung hăng bỏ qua đồng đội bị thương kia.
Lúc xử lý khu cao ốc, phát hiện rõ ràng bên trong còn có người sống sót. Dù mọi người trong đoàn xe không thể không quan tâm, nhưng cũng không nghĩ cách thu nạp những người sống sót này vào trong đội xe.
Chỉ cho bọn họ dọn dẹp mấy gian phòng, sắp xếp bọn họ ở đó.
Thứ nhất, vật phẩm đoàn xe có hạn, cũng không biết lúc nào mới có thể tìm được siêu thị tiếp theo.
Thứ hai, những người này ngay từ lúc bắt đầu tận thế đã không đi ra khỏi nhà, mà lựa chọn ẩn núp trong nhà, như vậy ý chí chiến đấu của bọn họ cũng đã mất hết, đoàn xe cũng không cần người bình thường không có ý chí chiến đấu
Beta: Sakura
Bởi vì ngày hôm qua tất cả mọi người đều say nên sáng nay tất cả mọi người dậy tương đối trễ, chỉ có Điền Hải rời giường sớm giúp chị dâu Phan chuẩn bị bữa sáng cho mọi người.
Bạch Thất vô cùng khoan khoái dễ chịu đưa Đường Nhược tới ăn điểm tâm cùng mọi người.
Sau khi ăn điểm tâm, tinh thần thoải mái bắt đầu kế hoạch tường trước đó.
Trước khi làm tường còn một việc muốn làm, phân phối đến siêu thị mang các loại vật phẩm về.
Hồ Hạo Thiên nhìn vật phẩm đầy hai biệt thự, cảm thán nói: “Trở thành chủ tịch Cảnh Thái lâu như vậy, tôi cảm thấy quyết định chính xác thoả đáng nhất chính là để cho siêu thị này mở cửa buôn bán vào tháng chín.”
Tháng chín mở cửa, cho nên tháng tám cũng đã chuẩn bị xong các loại vật phẩm.
Nếu trước đó buôn bán, người khác cũng sẽ phát hiện nơi này có vật phẩm, không chờ bọn họ đến, siêu thị cũng đã trống rỗng rồi. Buôn bán quá trễ, vậy nhà kho cũng sẽ không chứa nhiều đồ nữa.
Phan Đại Vĩ nhẹ gật đầu: “Còn có cái chủ đề kia của siêu thị, cũng quả thực rất mới lạ, thật khiến cho người ta cả đời khó quên.”
Hồ Hạo Thiên: “...”
Quá khứ đen tối có thể xóa sạch được không, còn có thể làm anh em tốt không vậy!
Vật phẩm của Bạch Thất và Đường Nhược còn rất nhiều, cho nên Bạch Thất chỉ cần lấy một ít thịt, cùng toàn bộ sữa chua.
Hồ Hạo Thiên cực kỳ ngạc nhiên: “Hai người định mỗi ngày uống sữa chua ăn thịt đấy à…”
Bạch Thất nói: “Những thứ khác có thể từ từ góp nhặt, dù sao chúng ta cũng sẽ đi ra ngoài luyện dị năng, nhưng loại sữa chua này uống một hũ lại ít đi một hũ, vậy nên cứ chuẩn bị nhiều hơn chút.”
Bánh bích quy và mì tôm không phải cũng ăn một túi ít đi một túi sao?
Hồ Hạo Thiên hoàn toàn không thể hiểu được suy nghĩ của Bạch Thất.
Quay đầu, lại trông thấy Đường Nhược cười tựa hoa nở, khóe mắt đều nhiễm sự vui vẻ. Thiếu chút nữa, chỉ nhờ vào mắt thường, thì có thể trông thấy bong bóng phấn hồng bay lên từ người cô.
Hồ Hạo Thiên lập tức hiểu.
Tình cảm, vợ chồng thằng nhóc này chính là có tình thì sữa lạnh cũng no bụng đây mà.
Thì ra trong lúc bất tri bất giác, lại thấy hai người này ân ái một lần.
Hồ Hạo Thiên vì vậy càng thêm nhớ đến vợ mình ở trong căn cứ thành phố A.
Vợ à, em mau quay lại đi, đến một người thừa nhận anh cũng không có…
Sữa chua so với các vật phẩm khác, mọi người nhất định sẽ chọn lấy thứ lấp đầy bụng, cho nên, việc ‘Chia của’ này cũng vô cùng hài hòa mà kết thúc.
Chia xong vật phẩm, mọi người bắt đầu đẩy nhanh tốc độ bắt đầu xây tường.
Mặc dù Bạch Thất biết kiếp trước thành phố A này chính là căn cứ tương lai, nhưng cũng không ngăn cản ý định vây ba tòa biệt thự thành một của mọi người.
Anh không biết lúc nào quân đội mới tới đây, cũng không biết kiếp này và kiếp trước có sai lầm không.
Vây tường, mặc dù không giải quyết được căn bản của vấn đề, nhưng ít ra, sẽ làm cho hoàn cảnh ở đây an toàn hơn một chút.
Đã có lợi, chắc chắn anh sẽ không ngăn cản.
Tính tỉ lệ dị năng trong đoàn xe, thì hệ Thổ nhiều nhất tổng cộng có ba người, Hồ Hạo Thiên, La Tự Cường, còn có Dư Vạn Lý trước kia quản lý chi nhánh cho Hồ Hạo Thiên.
Dựa theo bản vẽ nháp chữ như gà bới trước đó, bọn họ bắt đầu dùng một ít vôi thô phác họa phạm vi đại khái trên mặt đất.
Đã có kế hoạch tổng thể.
Dị năng hệ Thổ đứng ở những vị trí khác nhau, từng hàng tường đất cao thêm, sau khi cao thêm được ba mét, lại bắt đầu thêm tường đất ở phía sau.
Dị năng hệ mộc Phan Đại Vĩ ở bên cạnh dùng dây leo gia cố.
Người không sở hữu dị năng cũng đều đi ra kiến tạo nền móng hoặc hỗ trợ.
Mặt khác, người có dị năng không có việc cũng nhàn rỗi, vô lương tâm trực tiếp tháo dỡ tòa biệt thự bên cạnh luôn!
Ngay cả gạch, ngay cả tường, ngay cả thủy tinh, đều chuyển đến nơi đây cho nhà mình xây tường vây ở bên trên.
“Quá hung tàn rồi, mấy người cứ thế mà lấy mất khối tài sản hơn một ngàn vạn của người ta.” Hồ Hạo Thiên vừa nhìn vừa lắc đầu, tuy miệng nói vậy, tay lại không dừng lại, trực tiếp gỡ cái cửa của căn biệt thự kia xuống, lắp đặt cho tường vây nhà mình.
Lưu Binh nói: “Này, anh Hồ, anh đừng nói thế. Trước kia, tôi vẫn cho rằng người làm ăn không có ai tốt, ngoại trừ lợi ích lớn, mặc kệ chất lượng công trình thế nào. Bây giờ phá hủy biệt thự xây bởi công ty dưới tay anh, mới phát hiện, đồ ở đây thật tốt, ít nhất cái nhà này vẫn có giá trị, một đám người có dị năng như chúng ta hủy đi căn này mất hơn ba giờ, nếu không phải có băng tinh của anh Bạch và lôi cầu của Điền Hải, có lẽ cũng không hủy đi được!”
“Ha ha, người anh em cũng không nhìn một chút, nơi đây xây cho ai ở chứ, đều là quan to trong giới chính trị trong quân đội đấy, chắc chắn chất lượng phải tốt rồi!” Hồ Hạo Thiên không dừng lại, cầm cửa lớn.
Đường Nhược thuộc về bên hậu cần, nói trắng ra là đưa cơm cho mấy người đàn ông này.
Giữa trưa ăn mì thịt bò, chén mì sợi lớn và chén thịt lớn.
Nhưng hiện tại rau xanh đã không có, tuy trong không gian của Đường Nhược có, nhưng lúc này thật sự cô cũng không dám lấy ra.
Hồ Hạo Thiên bưng mì sợi hít một cái: “Một chút thực phẩm xanh cũng không có, thật sự không khỏe mạnh đâu.”
La Tự Cường nói: “Nhìn xem, hiện tại thế mà còn đòi hỏi, quả nhiên cuộc sống quá tươi đẹp rồi...”
Phan Đại Vĩ bưng tới một lọ màu xanh rửa sạch, đặt trước mặt hắn: “A, thực phẩm xanh.”
Hồ Hạo Thiên: “…”
Đậu xanh rau má, nó chỉ là vỏ bọc màu xanh thôi!!!
Cho đến khi mặt trời lặn ở phía tây, mọi người mới thiết kế xong cái móng tường. Vốn định tường cao ba mét, trước mắt chỉ chừng một mét, nhưng đây đã là cực hạn của ba người có dị năng hệ Thổ ngày hôm nay, nếu tiếp tục làm trong đêm, ‘hương thịt’ của một đám người có thể mang tới rất nhiều zombie thích lang thang vào đêm.
Ngày đầu tiên chưa làm xong, ngày hôm sau đương nhiên phải tiếp tục làm.
Trải qua năm ngày cố gắng, cuối cùng tường vây chắc chắn cũng chuẩn bị xong, không chỉ có cửa lớn còn có một nhà để xe thuận tiện ô tô ra vào, quả thực là đại viện ‘Hoàng Đình’.
Không chỉ thế, sau khi Bạch Thất thảo luận với ông Tần về nhà kính, hôm sau ông Tần tự mình đến nhà nghiên cứu thí nghiệm.
Bạch Thất không quan tâm, cực kỳ tin tưởng giao nhà kính cho ông Tần. Ông Tần vùi đầu nghiên cứu, có đôi khi cũng sẽ trực tiếp ở lại phòng khách tầng hai của bọn họ.
Không lâu sau, ông Tần kết luận được, chỉ cần có đất sạch và nguồn nước, có thể ở chỗ này gieo trồng!
Hiện tại, trong đoàn xe, điện đã có, thịt đã có, tường đất cũng có, thực phẩm màu xanh lá, dưới sự nỗ lực gieo trồng của ông Tần cũng có thể xuất hiện trong tương lai, kế tiếp chính là đánh zombie thăng cấp, nếu có thể, thật muốn từ nơi này trực tiếp đánh tới quân đội khu tây nơi đó đi, sau đó giải cứu người thân nhà mình.
Sử dụng tinh hạch, để dị năng của mọi người đều mạnh lên một chút, tuy chưa thể tăng cấp, nhưng năng lực so với trước cũng mạnh hơn không ít.
Trong đó, dị năng của Điền Hải tăng đến cấp hai.
Cậu bỏ ra hơn một tháng, tăng đến cấp hai. Không thể không nói đến tác dụng mấu chốt khó có thể thay thế do nước lấy ra trong không gian của Đường Nhược, chỉ là trừ hai người Bạch Thất, Đường Nhược, mọi người trong đoàn xe đều không biết tính thần kỳ của nước thần này.
Bọn họ đều cho rằng không ngờ tác dụng của tinh hạch lớn vậy, nhiệt tình đánh nhau với zombie cũng tăng vọt chưa từng có.
Mọi người trong đoàn xe chia làm hai tiểu đội chung sức hợp tác, đám zombie trong cao ốc phía trước, chỉ tốn một tuần lễ đã tiêu diệt hơn phân nửa.
Đương nhiên, Phan Đại Vĩ cũng đạt tới mức dày công tôi luyện chỉ huy hai người Điền Hải &Lưu Binh.
Khiến cho đám người Hồ Hạo Thiên không có kiến thức về lối đánh này thở dài thật lâu: để cho đám mềm yếu chúng ta hiểu được tàn nhẫn, ánh mắt hung hăng bỏ qua đồng đội bị thương kia.
Lúc xử lý khu cao ốc, phát hiện rõ ràng bên trong còn có người sống sót. Dù mọi người trong đoàn xe không thể không quan tâm, nhưng cũng không nghĩ cách thu nạp những người sống sót này vào trong đội xe.
Chỉ cho bọn họ dọn dẹp mấy gian phòng, sắp xếp bọn họ ở đó.
Thứ nhất, vật phẩm đoàn xe có hạn, cũng không biết lúc nào mới có thể tìm được siêu thị tiếp theo.
Thứ hai, những người này ngay từ lúc bắt đầu tận thế đã không đi ra khỏi nhà, mà lựa chọn ẩn núp trong nhà, như vậy ý chí chiến đấu của bọn họ cũng đã mất hết, đoàn xe cũng không cần người bình thường không có ý chí chiến đấu
/433
|