Hạch cơ giáp Long Uyên phút chốc ngẩng đầu lên, bút vẽ yên tĩnh và tranh vẽ người sắp thành hình trên màn hình điện tử biến mất, sau đó là các ký tự lộn xộn.
“Nguyên soái?”
Màn hình điện tử trước mặt Long Uyên tối đi.
Thiên Hà Số 1, một cơ phòng bí ẩn chiếm cả một trạm không gian vũ trụ nhân tạo, lơ lửng trong bóng tối, nó tựa như một con quái vật dữ tợn, số liệu hỗn loạn xao động bất an, không ngừng cố gắng sửa chữa.
Trí tuệ nhân tạo Woolf nói bằng ngữ khí cực giống người thật khi còn sống: “… Tiêu diệt người chip và băng đảng… Người chip để tránh né lùng bắt sẽ trốn đến Mân Côi Chi Tâm và Thiên Hà Số 8, Thiên Hà Số 8 là minh hữu tự nhiên.”
Ngay sau đó, lên xuống trong giọng nói của hắn đột nhiên lại bị đè bằng, cùng một âm thanh, từng chữ bật ra: “… Thiên Hà Số 8 là kẻ địch, Lục Tất Hành là người chip.”
Âm thanh nhân tính hóa nhanh chóng lại quay về: “Thừa nhận Thiên Hà Số 8 hợp pháp độc lập, thừa nhận các thiên hà hợp pháp độc lập, lấy mỗi một thiên hà độc lập làm đơn vị, thúc đẩy liên minh mới, trí tuệ nhân tạo Woolf cuối cùng sẽ ngủ đông trong thế giới lý tưởng.”
“… Thiên Hà Số 8 là kẻ địch, Lục Tất Hành là người chip.”
“Trí tuệ nhân tạo Woolf bị lỗi chương trình, sắp sửa cưỡng chế ngủ đông.”
“Thế giới lý tưởng…”
“Từ chối ngủ đông.”
“… Thiên Hà Số 8 là kẻ địch, Lục Tất Hành là người chip.”
Rõ ràng là cùng một âm thanh, chính mình tranh luận với mình, giống như máy tính bị phân liệt nhân cách.
Trạm không gian nhân tạo trống vắng, lúc này giống hệt một hiện trường lấy cảnh của phim kinh dị tiêu chuẩn!
Di chí của Woolf khi còn sống cài đặt không đủ chặt chẽ cẩn thận, trí tuệ nhân tạo đã xuất hiện hỗn loạn. Đây vốn là một sai lầm cực kỳ cấp thấp, ngay cả kỹ sư trẻ mới tốt nghiệp cũng không đến mức phạm phải, thế mà xuất hiện ở trí tuệ nhân tạo siêu cấp này!
“Khởi động tiến trình cưỡng chế ngủ đông…”
“Xảy ra lỗi – xảy ra lỗi -“
“Đang tự chủ sửa chữa… sửa chữa lần đầu thất bại.”
“Bắt đầu sửa đổi nguyên văn kiện -“
Giờ phút này, các thủ vệ trong Mân Côi Chi Tâm đang lặng lẽ thay ca, khoang y tế tận tụy với công việc ghi lại tình hình cơ thể người chip bị cưỡng chế tháo chip sinh vật. Những người sống sót của Thiên Hà Số 1 thấp thỏm theo robot đột nhiên chui ra đến sở tị nạn lâm thời, người dân các nơi đều bắt đầu có tổ chức phản kháng người chip còn sót lại. Hiệp hội chống Utopia không từ mà biệt với liên quân nhân loại lái mấy tiểu cơ giáp te tua, quanh quẩn gần cứ điểm Thành Thiên Sứ, cố gắng tìm được một số manh mối, ám chỉ ra vị trí cơ phòng của trí tuệ nhân tạo siêu cấp Woolf.
Giờ phút này, Thiên Hà Số 2 đến 7 bị cách ly, mọi người còn đang bất khuất chiến đấu vì vận mệnh, dù cho vận mệnh là con đường không thể trở về.
Giờ phút này, Ngân Hà Thành của sao Khải Minh vừa qua một đêm lê thê, lại là mặt trời mới mọc, nắng sớm bị hút vào sương đọng trên tóc của tượng Lục Tín, bắn ra tia sáng kỳ dị. Vô số người Votaw mất ngủ chăm chú nhìn bầu trời sao, dõi về phương hướng cố hương cả đêm, dụi đôi mắt mỏi nhừ, tiếp tục đi nghe ngóng sắp xếp của phía chính phủ dành cho họ.
Cả thế giới đắm chìm trong thương cảm, mệt mỏi và bình tĩnh xoay vần, không ai biết nơi này đang trình diễn một màn kinh tâm động phách nhất.
Hai mươi bốn tiếng sau, tạp âm máy móc trong trạm không gian nhân tạo chợt biến mất, máy chủ của trí tuệ nhân tạo Woolf im lặng một cách quỷ dị, như sắp sửa tiến vào cưỡng chế ngủ đông. Đám trí tuệ nhân tạo đang đuổi theo cơ giáp người chip còn sót lại ở các nơi trong Thiên Hà Số 1 lũ lượt bối rối dừng lại.
Đột nhiên, trong cơ phòng thần bí kia hơi sáng lên, một âm thanh như thở dài vang lên.
“Hệ thống tự chủ chỉnh sửa đã hoàn thành -“
“Đang tải lại…”
“Tiêu diệt tất cả các mối nguy hiểm, tiêu diệt tất cả người chip.” Âm thanh ấy lạnh lùng nói, “Mục tiêu cuối cùng là chiếm lĩnh tám đại thiên hà, thế giới lý tưởng của liên minh sẽ hình thành quay quanh ý chí của ta, Long Uyên -“
Hạch cơ giáp Long Uyên ở cách ngàn vạn cây số cúi đầu.
Một bóng đen lan ra từ một góc không ai phát hiện.
Khu trung ương Votaw, thái dương thứ nhất xảy ra nhật thực toàn phần, bóng thiên thể khổng lồ bay qua, từ từ nuốt thái dương thứ nhất, dưới bầu trời khói mù, là Votaw tĩnh mịch chồng chất vết thương.
Turan thẩm duyệt lần cuối thời gian biểu đưa nạn dân Votaw về cứ điểm Thành Thiên Sứ, sau khi xác nhận, gửi ngược về nơi thu xếp cho nạn dân, ý bảo họ có thể chuẩn bị di tản theo thời gian biểu này.
Sau đó cô nàng nhân lúc bốn bề vắng lặng, uể oải vươn vai.
“Dáng vẻ không chỉnh tề,” Lý Forlan xuất hiện trên màn hình truyền tin phía sau cô nàng, “Trừ một điểm nội bộ của Bạch Ngân Cửu.”
“Còn có càng không chỉnh tề hơn đây.” Turan nháy mắt, vừa nói vừa cởi áo khoác quân phục, tiếp đó bắt đầu cởi cổ áo sơ mi, không e dè đi vào phòng tắm nhỏ trong phòng trực ban của cô nàng, hơn nữa không hề có ý định đóng cửa, “Chuyện gì vậy thầy giám thị?”
Thầy giám thị Lý rất đủ định lực, hồng nhan bạch cốt, không hề để ý, nói: “Quân liên minh và quân trung ương các nơi sắp tới đều sẽ rời khỏi, một lát tôi gửi thời gian biểu cho cô, công tác chuyển giao nặng nề, nhiệm vụ vận chuyển nạn dân Votaw sẽ do Bạch Ngân Nhất hỗ trợ các cô hoàn thành.”
Turan thở dài: “Đưa họ đi, là tôi có thể nghỉ phép rồi chứ, bà đây mười bảy năm không nghỉ lễ rồi, chẳng dễ gì chờ được Thống soái trở về, mà năm nay vẫn là thời buổi rối loạn. Một Thiên Hà Số 8 rộng lớn, vậy mà chưa ai nghe về đại danh ngàn người chém của tôi.”
“Tướng quân Turan danh tiếng lan xa,” Lý Forlan cáu kỉnh nói, “Thiếu tướng nào đó ngành hậu cần của quân liên minh, hai thượng úy quân trung ương số 3, thư ký trưởng nọ của quân trung ương số 6, rất nhiều nhân viên nặc danh – trong đó thậm chí bao gồm một vị phu nhân đặc trưng giới tính không rõ lắm, sau khi đến Thiên Hà Số 8, nhao nhao tìm người hỏi thăm cô, chuẩn bị tới cửa tìm cô đòi nợ, tạm thời bị tôi lấy cớ Bạch Ngân Cửu đóng quân tiền tuyến ngăn cản, tôi nói, cô có cần bớt bớt lại không?”
Turan từ trong hơi nước thò đầu ra, vẻ mặt hưng phấn chỉ sợ thiên hạ không loạn: “Thật hay giả vậy?”
Nửa tháng sau, liên quân nhân loại cử hành một lễ tang tập thể long trọng cho chiến hữu hi sinh ở Mân Côi Chi Tâm, trên vệ tinh thông tin liên lạc nhân tạo toàn Thiên Hà Số 8 vang vọng quân ca đến từ các nơi. Sau đó liên quân nhân loại sắp xếp hành trang xong xuôi khởi hành từ Thiên Hà Số 8, sắp sửa lên đường viễn chinh.
Cùng một thời gian, các tinh anh Votaw chán chường cũng lục tục xuất phát từ sở tị nạn, sẽ do liên quân viễn chinh tiện đường hộ tống đến cứ điểm Thành Thiên Sứ.
Bạch Ngân Cửu và Bạch Ngân Nhất đưa họ đến khu lỗ hổng thời gian tự nhiên của Thiên Hà Số 8, do Bạch Ngân Tam đang ở Mân Côi Chi Tâm phụ trách tiếp dẫn, tất cả cơ giáp và tàu vũ trụ vào hết lỗ hổng thời gian cần khoảng ba ngày.
Quân trung ương Thiên Hà Số 6 làm đội quân dẫn đường cuối cùng, khi sắp qua khu lỗ hổng thời gian tự nhiên, bên ngoài thân cơ của một trọng giáp bỗng nhiên thay đổi, tín hiệu ánh sáng đặc biệt hợp thành một dòng chữ cực to, viết rằng: Elizabeth Kara Turan là một tên cặn bã thế kỷ.
Quá trình tiễn biệt liên quân đồng bộ phát trực tiếp trên toàn Thiên Hà Số 8, các robot quay chụp trên trời ở vòng ngoài không ngờ được trong chương trình quân sự phát xen tin tức giải trí, ngoài kinh ngạc, còn hào hứng như ăn tết sớm vậy.
Tướng quân Turan không biết mất mặt một chút nào, đắc ý như được huy chương, cô nàng liếc nhìn robot truyền thông tùy quân trên cơ giáp của mình, hôn gió vào ống kính, tháo mũ lính la lên: “Toàn thể Bạch Ngân Cửu – kính lễ! Các vị đồng nghiệp, thuận buồm xuôi gió!”
Bạch Ngân Cửu quân dung nghiêm túc đồng loạt kính lễ chào “tên cặn bã thế kỷ”, robot truyền thông trên cơ giáp tận tụy với công việc ghi lại cảnh này, và cấp tốc chiếu khắp thế giới, chờ đến khi Lâm soái nổi trận lôi đình nhìn thấy Bạch Ngân Cửu làm trò con bò trên trang nhất thì đã không kịp gỡ xuống.
Thomas Dương chờ ở đầu kia Mân Côi Chi Tâm mấy tiếng sau mới nhận được tin tức, lúc này liên quân và bộ phận người dân đã tiến vào lỗ hổng thời gian, Thomas Dương ôm thiết bị đầu cuối cá nhân cười sặc sụa.
“Cười cái đếch, dậy làm việc đi.” Poisson Dương rảo bước đi tới, “Cơ giáp Long Uyên dẫn một đội cơ giáp trí tuệ nhân tạo đến gần Mân Côi Chi Tâm, báo cho chúng ta biết phương tiện cơ sở của cứ điểm Thành Thiên Sứ đã vận hành thử hoàn tất, chuẩn bị sẵn sàng chào đón người dân. Bởi vì trước mắt Thiên Hà Số 1 vẫn có chút ít người chip chạy trốn, Long Uyên hỏi bên ta có cần hỗ trợ dọn đường trước hay không.”
Thomas Dương sửng sốt: “Ấm áp thế cơ à?”
“Đúng vậy, lúc bọn chúng nổ Votaw cũng chẳng thấy nhớ nhân quyền như vậy.” Trên mặt Poisson Dương không thấy vẻ gì là vui mừng, “Thông báo bên kia cẩn thận đề phòng, bên ngoài phòng ngự trọng điểm, đừng để bọn chúng tới gần Mân Côi Chi Tâm.”
Thomas Dương im lặng một lúc: “Tướng quân trước khi quyết định rời khỏi cứ điểm Bạch Ngân, bảo hai ta giữ kỹ thư giới thiệu của ngài, nếu tương lai xảy ra biến cố gì, trung ương liên minh do sự cố vứt bỏ Votaw, thì để chúng ta làm trung tâm liên lạc. Bởi vì Nguyên soái Woolf sẽ là người bảo vệ cuối cùng của liên minh, liên minh là do thế hệ bọn họ một tay xây dựng, thế nên ông ta sẽ chiến đấu đến giây phút cuối cùng – mày bây giờ còn tin ông ta không?”
“Ông ta hủy diệt cứ điểm Bạch Ngân, dẫn hải tặc xâm phạm liên minh, mượn đao giết người ép Thiên Hà Số 8 đóng cửa, sau khi chết còn biến mình thành trí tuệ nhân tạo đáng sợ – sau tất cả, mày hỏi tao còn tin ông ta không?” Poisson Dương hỏi ngược lại, sau đó hắn hạ giọng, “Giữa chúng ta và trí tuệ nhân tạo sớm muộn sẽ có một cuộc chiến tranh, trăm năm sau, tên của Hubert Woolf sẽ bị đóng trên cột sỉ nhục vì tội ‘phản nhân loại’.”
Thomas Dương nhìn hắn một cái thật sâu, nuốt xuống câu kế tiếp.
Nhưng mà tướng quân Lục Tín, thậm chí Lâm Tĩnh Hằng, đều từng làm “thần bảo vệ”, cũng đều từng bị chụp mũ “phản nhân loại”, còn lặp lại mấy lần.
Đủ thấy khác biệt giữa thần bảo vệ và tội phạm phản nhân loại còn không nhiều bằng khác biệt giữa ảnh thẻ và ảnh tự chụp của một người.
Sự chờ đợi dài lâu và giày vò đã bắt đầu, tám ngày sau, khu lỗ hổng thời gian tự nhiên của Mân Côi Chi Tâm đo được sóng dị thường, nhóm dẫn đường đầu tiên của liên quân sắp sửa đến, hết thảy thoạt nhìn gió êm sóng lặng, Long Uyên sau khi bị từ chối không còn xuất hiện, tựa hồ quân đoàn trí tuệ nhân tạo không định gây sóng gió thêm nữa.
Chập tối cùng ngày, 18:38 giờ Votaw.
Bộ đội dẫn đường nguyên thuộc về quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 thuận lợi xuyên qua lỗ hổng thời gian tự nhiên, đi theo hộ vệ mấy tàu vũ trụ phi võ trang chở nạn dân Votaw.
Khu lỗ hổng thời gian tự nhiên bắt đầu hoạt động, có nghĩa là đội quân sắp sửa ra.
Đúng lúc này, Poisson Dương đột nhiên nhận được tin tức của vệ binh tiền tuyến – hàng loạt cơ giáp trí tuệ nhân tạo bỗng nhiên chạy đến bên ngoài Mân Côi Chi Tâm!
Lòng bàn tay Poisson Dương túa mồ hôi lạnh, sao gió êm sóng lặng đã lâu như thế, lại là lúc này?
Hiện giờ bộ đội chủ lực của liên quân nhân loại và rất nhiều nạn dân Votaw đang ở ngay trong khu lỗ hổng thời gian tự nhiên, không biết họ còn bao lâu mới ra được, rút về Thiên Hà Số 8 chắc chắn cũng không kịp rồi!
Sao đám trí tuệ nhân tạo này nhắm thời gian chuẩn như thế, như thể bọn chúng lấy được thời gian biểu nội bộ vậy.
Thomas Dương chợt vỗ vai vệ binh: “Truyền tin về bộ chỉ huy Ngân Hà Thành!”
“Dương tướng quân!”
Thomas và Poisson cùng nhau ngẩng đầu lên, lính tiền tuyến trong kênh truyền tin báo: “Đối phương yêu cầu chúng ta lập tức giao ra chip sinh vật và người chip ẩn giấu!”
Giờ phút nguy hiểm này, tốt nhất đừng chọc giận quân đoàn trí tuệ nhân tạo, Poisson Dương cẩn thận trả lời: “Chip đều đã tiêu hủy, người chip đang giam giữ, bọn họ muốn tù binh, ta không quyết định được, hãy cho ta một văn bản ngoại giao, ta phải về Ngân Hà Thành xin ý kiến quan trên.”
“Chúng tôi muốn không phải tù binh Quân Đoàn Tự Do,” Giọng nói trống rỗng của Long Uyên vang lên, “Chúng tôi muốn người chip trốn ở Thiên Hà Số 8.”
Nói xong, hắn không đợi người đàn ông áo trắng phản ứng, đã trực tiếp gửi một đoạn phim vào kênh truyền tin công cộng của Bạch Ngân Tam – chính là cuộc điện thoại của tiến sĩ Harden cho Lục Tất Hành!
Trong đầu Thomas Dương nhất thời kẹt lại: “Mẹ kiếp đây là…”
Long Uyên uy nghiêm nói: “Giao người chip ra.”
Càng nhiều cơ giáp trí tuệ nhân tạo xuất hiện bên ngoài Mân Côi Chi Tâm, rậm rạp không nhìn thấy cuối, vài đường mở ra từ chính giữa, lấy Long Uyên làm đầu, thập đại danh kiếm trọng giáp siêu cấp lần lượt lộ diện, vây quanh Mân Côi Chi Tâm.
Vô số nòng đạn đạo đen ngòm chỉ hướng khu lỗ hổng thời gian tự nhiên.
“Giao người chip ra -“
“Nguyên soái?”
Màn hình điện tử trước mặt Long Uyên tối đi.
Thiên Hà Số 1, một cơ phòng bí ẩn chiếm cả một trạm không gian vũ trụ nhân tạo, lơ lửng trong bóng tối, nó tựa như một con quái vật dữ tợn, số liệu hỗn loạn xao động bất an, không ngừng cố gắng sửa chữa.
Trí tuệ nhân tạo Woolf nói bằng ngữ khí cực giống người thật khi còn sống: “… Tiêu diệt người chip và băng đảng… Người chip để tránh né lùng bắt sẽ trốn đến Mân Côi Chi Tâm và Thiên Hà Số 8, Thiên Hà Số 8 là minh hữu tự nhiên.”
Ngay sau đó, lên xuống trong giọng nói của hắn đột nhiên lại bị đè bằng, cùng một âm thanh, từng chữ bật ra: “… Thiên Hà Số 8 là kẻ địch, Lục Tất Hành là người chip.”
Âm thanh nhân tính hóa nhanh chóng lại quay về: “Thừa nhận Thiên Hà Số 8 hợp pháp độc lập, thừa nhận các thiên hà hợp pháp độc lập, lấy mỗi một thiên hà độc lập làm đơn vị, thúc đẩy liên minh mới, trí tuệ nhân tạo Woolf cuối cùng sẽ ngủ đông trong thế giới lý tưởng.”
“… Thiên Hà Số 8 là kẻ địch, Lục Tất Hành là người chip.”
“Trí tuệ nhân tạo Woolf bị lỗi chương trình, sắp sửa cưỡng chế ngủ đông.”
“Thế giới lý tưởng…”
“Từ chối ngủ đông.”
“… Thiên Hà Số 8 là kẻ địch, Lục Tất Hành là người chip.”
Rõ ràng là cùng một âm thanh, chính mình tranh luận với mình, giống như máy tính bị phân liệt nhân cách.
Trạm không gian nhân tạo trống vắng, lúc này giống hệt một hiện trường lấy cảnh của phim kinh dị tiêu chuẩn!
Di chí của Woolf khi còn sống cài đặt không đủ chặt chẽ cẩn thận, trí tuệ nhân tạo đã xuất hiện hỗn loạn. Đây vốn là một sai lầm cực kỳ cấp thấp, ngay cả kỹ sư trẻ mới tốt nghiệp cũng không đến mức phạm phải, thế mà xuất hiện ở trí tuệ nhân tạo siêu cấp này!
“Khởi động tiến trình cưỡng chế ngủ đông…”
“Xảy ra lỗi – xảy ra lỗi -“
“Đang tự chủ sửa chữa… sửa chữa lần đầu thất bại.”
“Bắt đầu sửa đổi nguyên văn kiện -“
Giờ phút này, các thủ vệ trong Mân Côi Chi Tâm đang lặng lẽ thay ca, khoang y tế tận tụy với công việc ghi lại tình hình cơ thể người chip bị cưỡng chế tháo chip sinh vật. Những người sống sót của Thiên Hà Số 1 thấp thỏm theo robot đột nhiên chui ra đến sở tị nạn lâm thời, người dân các nơi đều bắt đầu có tổ chức phản kháng người chip còn sót lại. Hiệp hội chống Utopia không từ mà biệt với liên quân nhân loại lái mấy tiểu cơ giáp te tua, quanh quẩn gần cứ điểm Thành Thiên Sứ, cố gắng tìm được một số manh mối, ám chỉ ra vị trí cơ phòng của trí tuệ nhân tạo siêu cấp Woolf.
Giờ phút này, Thiên Hà Số 2 đến 7 bị cách ly, mọi người còn đang bất khuất chiến đấu vì vận mệnh, dù cho vận mệnh là con đường không thể trở về.
Giờ phút này, Ngân Hà Thành của sao Khải Minh vừa qua một đêm lê thê, lại là mặt trời mới mọc, nắng sớm bị hút vào sương đọng trên tóc của tượng Lục Tín, bắn ra tia sáng kỳ dị. Vô số người Votaw mất ngủ chăm chú nhìn bầu trời sao, dõi về phương hướng cố hương cả đêm, dụi đôi mắt mỏi nhừ, tiếp tục đi nghe ngóng sắp xếp của phía chính phủ dành cho họ.
Cả thế giới đắm chìm trong thương cảm, mệt mỏi và bình tĩnh xoay vần, không ai biết nơi này đang trình diễn một màn kinh tâm động phách nhất.
Hai mươi bốn tiếng sau, tạp âm máy móc trong trạm không gian nhân tạo chợt biến mất, máy chủ của trí tuệ nhân tạo Woolf im lặng một cách quỷ dị, như sắp sửa tiến vào cưỡng chế ngủ đông. Đám trí tuệ nhân tạo đang đuổi theo cơ giáp người chip còn sót lại ở các nơi trong Thiên Hà Số 1 lũ lượt bối rối dừng lại.
Đột nhiên, trong cơ phòng thần bí kia hơi sáng lên, một âm thanh như thở dài vang lên.
“Hệ thống tự chủ chỉnh sửa đã hoàn thành -“
“Đang tải lại…”
“Tiêu diệt tất cả các mối nguy hiểm, tiêu diệt tất cả người chip.” Âm thanh ấy lạnh lùng nói, “Mục tiêu cuối cùng là chiếm lĩnh tám đại thiên hà, thế giới lý tưởng của liên minh sẽ hình thành quay quanh ý chí của ta, Long Uyên -“
Hạch cơ giáp Long Uyên ở cách ngàn vạn cây số cúi đầu.
Một bóng đen lan ra từ một góc không ai phát hiện.
Khu trung ương Votaw, thái dương thứ nhất xảy ra nhật thực toàn phần, bóng thiên thể khổng lồ bay qua, từ từ nuốt thái dương thứ nhất, dưới bầu trời khói mù, là Votaw tĩnh mịch chồng chất vết thương.
Turan thẩm duyệt lần cuối thời gian biểu đưa nạn dân Votaw về cứ điểm Thành Thiên Sứ, sau khi xác nhận, gửi ngược về nơi thu xếp cho nạn dân, ý bảo họ có thể chuẩn bị di tản theo thời gian biểu này.
Sau đó cô nàng nhân lúc bốn bề vắng lặng, uể oải vươn vai.
“Dáng vẻ không chỉnh tề,” Lý Forlan xuất hiện trên màn hình truyền tin phía sau cô nàng, “Trừ một điểm nội bộ của Bạch Ngân Cửu.”
“Còn có càng không chỉnh tề hơn đây.” Turan nháy mắt, vừa nói vừa cởi áo khoác quân phục, tiếp đó bắt đầu cởi cổ áo sơ mi, không e dè đi vào phòng tắm nhỏ trong phòng trực ban của cô nàng, hơn nữa không hề có ý định đóng cửa, “Chuyện gì vậy thầy giám thị?”
Thầy giám thị Lý rất đủ định lực, hồng nhan bạch cốt, không hề để ý, nói: “Quân liên minh và quân trung ương các nơi sắp tới đều sẽ rời khỏi, một lát tôi gửi thời gian biểu cho cô, công tác chuyển giao nặng nề, nhiệm vụ vận chuyển nạn dân Votaw sẽ do Bạch Ngân Nhất hỗ trợ các cô hoàn thành.”
Turan thở dài: “Đưa họ đi, là tôi có thể nghỉ phép rồi chứ, bà đây mười bảy năm không nghỉ lễ rồi, chẳng dễ gì chờ được Thống soái trở về, mà năm nay vẫn là thời buổi rối loạn. Một Thiên Hà Số 8 rộng lớn, vậy mà chưa ai nghe về đại danh ngàn người chém của tôi.”
“Tướng quân Turan danh tiếng lan xa,” Lý Forlan cáu kỉnh nói, “Thiếu tướng nào đó ngành hậu cần của quân liên minh, hai thượng úy quân trung ương số 3, thư ký trưởng nọ của quân trung ương số 6, rất nhiều nhân viên nặc danh – trong đó thậm chí bao gồm một vị phu nhân đặc trưng giới tính không rõ lắm, sau khi đến Thiên Hà Số 8, nhao nhao tìm người hỏi thăm cô, chuẩn bị tới cửa tìm cô đòi nợ, tạm thời bị tôi lấy cớ Bạch Ngân Cửu đóng quân tiền tuyến ngăn cản, tôi nói, cô có cần bớt bớt lại không?”
Turan từ trong hơi nước thò đầu ra, vẻ mặt hưng phấn chỉ sợ thiên hạ không loạn: “Thật hay giả vậy?”
Nửa tháng sau, liên quân nhân loại cử hành một lễ tang tập thể long trọng cho chiến hữu hi sinh ở Mân Côi Chi Tâm, trên vệ tinh thông tin liên lạc nhân tạo toàn Thiên Hà Số 8 vang vọng quân ca đến từ các nơi. Sau đó liên quân nhân loại sắp xếp hành trang xong xuôi khởi hành từ Thiên Hà Số 8, sắp sửa lên đường viễn chinh.
Cùng một thời gian, các tinh anh Votaw chán chường cũng lục tục xuất phát từ sở tị nạn, sẽ do liên quân viễn chinh tiện đường hộ tống đến cứ điểm Thành Thiên Sứ.
Bạch Ngân Cửu và Bạch Ngân Nhất đưa họ đến khu lỗ hổng thời gian tự nhiên của Thiên Hà Số 8, do Bạch Ngân Tam đang ở Mân Côi Chi Tâm phụ trách tiếp dẫn, tất cả cơ giáp và tàu vũ trụ vào hết lỗ hổng thời gian cần khoảng ba ngày.
Quân trung ương Thiên Hà Số 6 làm đội quân dẫn đường cuối cùng, khi sắp qua khu lỗ hổng thời gian tự nhiên, bên ngoài thân cơ của một trọng giáp bỗng nhiên thay đổi, tín hiệu ánh sáng đặc biệt hợp thành một dòng chữ cực to, viết rằng: Elizabeth Kara Turan là một tên cặn bã thế kỷ.
Quá trình tiễn biệt liên quân đồng bộ phát trực tiếp trên toàn Thiên Hà Số 8, các robot quay chụp trên trời ở vòng ngoài không ngờ được trong chương trình quân sự phát xen tin tức giải trí, ngoài kinh ngạc, còn hào hứng như ăn tết sớm vậy.
Tướng quân Turan không biết mất mặt một chút nào, đắc ý như được huy chương, cô nàng liếc nhìn robot truyền thông tùy quân trên cơ giáp của mình, hôn gió vào ống kính, tháo mũ lính la lên: “Toàn thể Bạch Ngân Cửu – kính lễ! Các vị đồng nghiệp, thuận buồm xuôi gió!”
Bạch Ngân Cửu quân dung nghiêm túc đồng loạt kính lễ chào “tên cặn bã thế kỷ”, robot truyền thông trên cơ giáp tận tụy với công việc ghi lại cảnh này, và cấp tốc chiếu khắp thế giới, chờ đến khi Lâm soái nổi trận lôi đình nhìn thấy Bạch Ngân Cửu làm trò con bò trên trang nhất thì đã không kịp gỡ xuống.
Thomas Dương chờ ở đầu kia Mân Côi Chi Tâm mấy tiếng sau mới nhận được tin tức, lúc này liên quân và bộ phận người dân đã tiến vào lỗ hổng thời gian, Thomas Dương ôm thiết bị đầu cuối cá nhân cười sặc sụa.
“Cười cái đếch, dậy làm việc đi.” Poisson Dương rảo bước đi tới, “Cơ giáp Long Uyên dẫn một đội cơ giáp trí tuệ nhân tạo đến gần Mân Côi Chi Tâm, báo cho chúng ta biết phương tiện cơ sở của cứ điểm Thành Thiên Sứ đã vận hành thử hoàn tất, chuẩn bị sẵn sàng chào đón người dân. Bởi vì trước mắt Thiên Hà Số 1 vẫn có chút ít người chip chạy trốn, Long Uyên hỏi bên ta có cần hỗ trợ dọn đường trước hay không.”
Thomas Dương sửng sốt: “Ấm áp thế cơ à?”
“Đúng vậy, lúc bọn chúng nổ Votaw cũng chẳng thấy nhớ nhân quyền như vậy.” Trên mặt Poisson Dương không thấy vẻ gì là vui mừng, “Thông báo bên kia cẩn thận đề phòng, bên ngoài phòng ngự trọng điểm, đừng để bọn chúng tới gần Mân Côi Chi Tâm.”
Thomas Dương im lặng một lúc: “Tướng quân trước khi quyết định rời khỏi cứ điểm Bạch Ngân, bảo hai ta giữ kỹ thư giới thiệu của ngài, nếu tương lai xảy ra biến cố gì, trung ương liên minh do sự cố vứt bỏ Votaw, thì để chúng ta làm trung tâm liên lạc. Bởi vì Nguyên soái Woolf sẽ là người bảo vệ cuối cùng của liên minh, liên minh là do thế hệ bọn họ một tay xây dựng, thế nên ông ta sẽ chiến đấu đến giây phút cuối cùng – mày bây giờ còn tin ông ta không?”
“Ông ta hủy diệt cứ điểm Bạch Ngân, dẫn hải tặc xâm phạm liên minh, mượn đao giết người ép Thiên Hà Số 8 đóng cửa, sau khi chết còn biến mình thành trí tuệ nhân tạo đáng sợ – sau tất cả, mày hỏi tao còn tin ông ta không?” Poisson Dương hỏi ngược lại, sau đó hắn hạ giọng, “Giữa chúng ta và trí tuệ nhân tạo sớm muộn sẽ có một cuộc chiến tranh, trăm năm sau, tên của Hubert Woolf sẽ bị đóng trên cột sỉ nhục vì tội ‘phản nhân loại’.”
Thomas Dương nhìn hắn một cái thật sâu, nuốt xuống câu kế tiếp.
Nhưng mà tướng quân Lục Tín, thậm chí Lâm Tĩnh Hằng, đều từng làm “thần bảo vệ”, cũng đều từng bị chụp mũ “phản nhân loại”, còn lặp lại mấy lần.
Đủ thấy khác biệt giữa thần bảo vệ và tội phạm phản nhân loại còn không nhiều bằng khác biệt giữa ảnh thẻ và ảnh tự chụp của một người.
Sự chờ đợi dài lâu và giày vò đã bắt đầu, tám ngày sau, khu lỗ hổng thời gian tự nhiên của Mân Côi Chi Tâm đo được sóng dị thường, nhóm dẫn đường đầu tiên của liên quân sắp sửa đến, hết thảy thoạt nhìn gió êm sóng lặng, Long Uyên sau khi bị từ chối không còn xuất hiện, tựa hồ quân đoàn trí tuệ nhân tạo không định gây sóng gió thêm nữa.
Chập tối cùng ngày, 18:38 giờ Votaw.
Bộ đội dẫn đường nguyên thuộc về quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 thuận lợi xuyên qua lỗ hổng thời gian tự nhiên, đi theo hộ vệ mấy tàu vũ trụ phi võ trang chở nạn dân Votaw.
Khu lỗ hổng thời gian tự nhiên bắt đầu hoạt động, có nghĩa là đội quân sắp sửa ra.
Đúng lúc này, Poisson Dương đột nhiên nhận được tin tức của vệ binh tiền tuyến – hàng loạt cơ giáp trí tuệ nhân tạo bỗng nhiên chạy đến bên ngoài Mân Côi Chi Tâm!
Lòng bàn tay Poisson Dương túa mồ hôi lạnh, sao gió êm sóng lặng đã lâu như thế, lại là lúc này?
Hiện giờ bộ đội chủ lực của liên quân nhân loại và rất nhiều nạn dân Votaw đang ở ngay trong khu lỗ hổng thời gian tự nhiên, không biết họ còn bao lâu mới ra được, rút về Thiên Hà Số 8 chắc chắn cũng không kịp rồi!
Sao đám trí tuệ nhân tạo này nhắm thời gian chuẩn như thế, như thể bọn chúng lấy được thời gian biểu nội bộ vậy.
Thomas Dương chợt vỗ vai vệ binh: “Truyền tin về bộ chỉ huy Ngân Hà Thành!”
“Dương tướng quân!”
Thomas và Poisson cùng nhau ngẩng đầu lên, lính tiền tuyến trong kênh truyền tin báo: “Đối phương yêu cầu chúng ta lập tức giao ra chip sinh vật và người chip ẩn giấu!”
Giờ phút nguy hiểm này, tốt nhất đừng chọc giận quân đoàn trí tuệ nhân tạo, Poisson Dương cẩn thận trả lời: “Chip đều đã tiêu hủy, người chip đang giam giữ, bọn họ muốn tù binh, ta không quyết định được, hãy cho ta một văn bản ngoại giao, ta phải về Ngân Hà Thành xin ý kiến quan trên.”
“Chúng tôi muốn không phải tù binh Quân Đoàn Tự Do,” Giọng nói trống rỗng của Long Uyên vang lên, “Chúng tôi muốn người chip trốn ở Thiên Hà Số 8.”
Nói xong, hắn không đợi người đàn ông áo trắng phản ứng, đã trực tiếp gửi một đoạn phim vào kênh truyền tin công cộng của Bạch Ngân Tam – chính là cuộc điện thoại của tiến sĩ Harden cho Lục Tất Hành!
Trong đầu Thomas Dương nhất thời kẹt lại: “Mẹ kiếp đây là…”
Long Uyên uy nghiêm nói: “Giao người chip ra.”
Càng nhiều cơ giáp trí tuệ nhân tạo xuất hiện bên ngoài Mân Côi Chi Tâm, rậm rạp không nhìn thấy cuối, vài đường mở ra từ chính giữa, lấy Long Uyên làm đầu, thập đại danh kiếm trọng giáp siêu cấp lần lượt lộ diện, vây quanh Mân Côi Chi Tâm.
Vô số nòng đạn đạo đen ngòm chỉ hướng khu lỗ hổng thời gian tự nhiên.
“Giao người chip ra -“
/203
|