Thiên Mặc không vội ra giá.
Qua một hồi, Viêm Hỏa dịch tủy đã lên mười một triệu linh ngọc thượng phẩm.
Hiển nhiên, rất nhiều người cũng muốn thu cái này vào tay. Tuy nhiên vẫn chưa đến tình trạng tranh mua kịch liệt, dù sao dùng thần niệm quét qua cũng có thể thấy Viêm hỏa dịch tủy này không được tinh khiết bên trong vẫn khá nhiều tạp chất, hẳn là mới hình thành đã bị người đào móc ra, do vậy nó mới được gửi ở đấu giá hội này, chứ nếu không thì ai lại dễ dàng đem ra bán như vậy.
Mười lăm triệu linh ngọc thượng phẩm!
Thiên Mặc rốt cuộc báo giá, hắn thêm vào bốn triệu linh ngọc. Như vậy sẽ khiến cho nhiều người cảm thấy ngợp giá mà từ bỏ, với lại giá tiền này cũng cao rồi. Nếu Viêm hỏa dịch tủy đó có thể tinh khiết hơn thì giá phải cao hơn, dù sao một tài liệu có thể khiến dị hỏa phát triển cũng được xem như bảo vật cao cấp rồi, chỉ là bên trong còn khá nhiều tạp chất nên giá trị cũng bị rớt xuống một mảng lớn.
Đến cái gái này, cũng không ai báo giá thêm. Thiên Mặc dễ dàng hốt về. Khi thu Viêm hỏa dịch tủy vào nhẫn trữ vật, Thiên Mặc có thể cảm nhận được viên hỏa chủng trong đan điền đang rục rịch dữ dội, nếu như không phải hắn cưỡng ép thì chắc nó đã bay ra ngoài rồi. Khi đó cái mạng nhỏ của hắn coi như xong, dù sao đây cũng là hỏa chủng của một dị hỏa đứng thứ chín, giá trị liên thành.
Món đồ thứ hai vào tay, cũng có vài người bắt đầu chú ý tới hắn, dù sao cứ mở miệng là mười mấy triệu linh thạch thượng phẩm, không giàu có cũng thuộc dạng con ông cháu cha.
Tiếp theo, Thiên Mặc cũng không tham gia báo giá, lần đấu giá này cũng không quá lớn, không có nhiều thứ khiến hắn phải động tâm.
Vài canh giờ trôi qua, danh ngạch thứ hai xuất hiện.
Tất nhiên là vẫn cạnh tranh kịch liệt, cuối cùng Thiên Mặc phải bỏ ra gần ba mươi triệu linh ngọc mới mua về được, đến đây hắn cũng không còn muốn lưu lại làm gì, đấu giá hội này chắc còn cần bốn, năm ngày nữa mới xong. Mà bí cảnh chắc cũng gần mở ra rồi, hắn cần trở về chuẩn bị một chút.
Thiên Mặc yên lặng đi ra hội trường, hắn cũng không gây nên bao nhiêu chú ý, dù sao thì thỉnh thoảng vẫn có tu sĩ rời đi.
Lần này cũng không xảy ra tranh chấp với ai, đỡ phải phiền phức liều mạng như lần trước.
Thiên Mặc trở về tức sạn.
Vào phòng, sau khi thiết lập mấy đạo cấm chế thần thức, hắn nhanh chóng ném hỏa chủng cùng viêm hỏa dịch tủy vào tạo hóa giới, hắn sợ lộ liễu lấy hỏa chủng ra rồi nó bộc phát ra khí tức mạnh quá sẽ gây chú ý của mấy tên đại năng gần đây, nói chung, cẩn thận vẫn hơn.
Sau khi ném cả hai vào trong, hắn lập tức rời khỏi tức sạn, mặc kệ cả hai tự sinh tự diệt, tạo hóa giới là của hắn, hỏa chủng có mãnh liệt cỡ nào cũng không lo bị phát hiện.
Qua một hồi, Viêm Hỏa dịch tủy đã lên mười một triệu linh ngọc thượng phẩm.
Hiển nhiên, rất nhiều người cũng muốn thu cái này vào tay. Tuy nhiên vẫn chưa đến tình trạng tranh mua kịch liệt, dù sao dùng thần niệm quét qua cũng có thể thấy Viêm hỏa dịch tủy này không được tinh khiết bên trong vẫn khá nhiều tạp chất, hẳn là mới hình thành đã bị người đào móc ra, do vậy nó mới được gửi ở đấu giá hội này, chứ nếu không thì ai lại dễ dàng đem ra bán như vậy.
Mười lăm triệu linh ngọc thượng phẩm!
Thiên Mặc rốt cuộc báo giá, hắn thêm vào bốn triệu linh ngọc. Như vậy sẽ khiến cho nhiều người cảm thấy ngợp giá mà từ bỏ, với lại giá tiền này cũng cao rồi. Nếu Viêm hỏa dịch tủy đó có thể tinh khiết hơn thì giá phải cao hơn, dù sao một tài liệu có thể khiến dị hỏa phát triển cũng được xem như bảo vật cao cấp rồi, chỉ là bên trong còn khá nhiều tạp chất nên giá trị cũng bị rớt xuống một mảng lớn.
Đến cái gái này, cũng không ai báo giá thêm. Thiên Mặc dễ dàng hốt về. Khi thu Viêm hỏa dịch tủy vào nhẫn trữ vật, Thiên Mặc có thể cảm nhận được viên hỏa chủng trong đan điền đang rục rịch dữ dội, nếu như không phải hắn cưỡng ép thì chắc nó đã bay ra ngoài rồi. Khi đó cái mạng nhỏ của hắn coi như xong, dù sao đây cũng là hỏa chủng của một dị hỏa đứng thứ chín, giá trị liên thành.
Món đồ thứ hai vào tay, cũng có vài người bắt đầu chú ý tới hắn, dù sao cứ mở miệng là mười mấy triệu linh thạch thượng phẩm, không giàu có cũng thuộc dạng con ông cháu cha.
Tiếp theo, Thiên Mặc cũng không tham gia báo giá, lần đấu giá này cũng không quá lớn, không có nhiều thứ khiến hắn phải động tâm.
Vài canh giờ trôi qua, danh ngạch thứ hai xuất hiện.
Tất nhiên là vẫn cạnh tranh kịch liệt, cuối cùng Thiên Mặc phải bỏ ra gần ba mươi triệu linh ngọc mới mua về được, đến đây hắn cũng không còn muốn lưu lại làm gì, đấu giá hội này chắc còn cần bốn, năm ngày nữa mới xong. Mà bí cảnh chắc cũng gần mở ra rồi, hắn cần trở về chuẩn bị một chút.
Thiên Mặc yên lặng đi ra hội trường, hắn cũng không gây nên bao nhiêu chú ý, dù sao thì thỉnh thoảng vẫn có tu sĩ rời đi.
Lần này cũng không xảy ra tranh chấp với ai, đỡ phải phiền phức liều mạng như lần trước.
Thiên Mặc trở về tức sạn.
Vào phòng, sau khi thiết lập mấy đạo cấm chế thần thức, hắn nhanh chóng ném hỏa chủng cùng viêm hỏa dịch tủy vào tạo hóa giới, hắn sợ lộ liễu lấy hỏa chủng ra rồi nó bộc phát ra khí tức mạnh quá sẽ gây chú ý của mấy tên đại năng gần đây, nói chung, cẩn thận vẫn hơn.
Sau khi ném cả hai vào trong, hắn lập tức rời khỏi tức sạn, mặc kệ cả hai tự sinh tự diệt, tạo hóa giới là của hắn, hỏa chủng có mãnh liệt cỡ nào cũng không lo bị phát hiện.
/85
|