- Tên chó chết nào lải nhải, cút ngay ra đây cho ta!
Dịch Phi tính tình nóng nảy, gầm lên giận dữ, thanh như lôi chấn, đột nhiên nhìn về phía chỗ phát ra thanh âm.
- Dĩ nhiên là ngươi? Chu Hạo?
Dịch Phi liếc thấy ra, cái thanh âm kia đúng là Chu Hạo phát ra, lập tức liền tức giận, chỉ vào hắn mắng to:
- Chu Hạo, lương tâm của ngươi là bị chó ăn sao? Ở trong thế giới dưới lòng đất nếu không phải Khương sư đệ cứu ngươi, ngươi đã sớm bị Ma tộc ăn rồi, hôm nay chứng kiến Khương sư đệ chỉ ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, còn bỏ đá xuống giếng, nói năng lỗ mãng, Dịch Phi ta thật sự là nhìn lầm ngươi!
Long Thu Nguyệt cũng đôi mắt hàm sương, nhìn Chu Hạo lạnh lùng nói:
- Chu Hạo, nếu như ngươi còn dám vũ nhục Khương sư đệ, tin bà cô ta cắt đầu lưỡi của ngươi hay không!
Hồng Vũ, Diệp Thừa Phong, Lưu Quy Nguyên cũng sắc mặt khó coi, nhao nhao lên tiếng quát lớn, bất kể như thế nào, bọn hắn đều từng chung hoạn nạn, còn được Khương Tư Nam ân huệ, hôm nay Chu Hạo nói năng lỗ mãng, để cho người khinh thường.
Chu Hạo phảng phất như có chút sợ Dịch Phi cùng Long Thu Nguyệt, nhưng nghĩ tới ở trước mặt mọi người, bọn hắn cũng không thể làm gì mình, chỉ lạnh lùng cười cười, nhìn thẳng Khương Tư Nam.
- Khương Tư Nam, ngươi cái phế vật này, nếu không phải may mắn có được Đại La Thiên Lệnh, làm sao có thể đi vào Đại La Thiên Tông ta? Hôm nay chẳng lẽ chỉ dám trốn ở sau lưng người khác, không dám ra rồi sao?
Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, trên mặt không có một tia giận dữ, cất bước đi ra, một thân bạch y thắng tuyết, khí chất xuất trần, không có vì ngưng tụ ra “Kim Đan Nhất phẩm” mà lộ vẻ chán nản chút nào.
- Chu Hạo, xem ta chỉ ngưng tụ ra Kim Đan Nhất phẩm, ngươi liền không thể chờ đợi được muốn đi ra cắn lên một ngụm? Hơn nữa, ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta không cách nào trèo lên đỉnh phong, tu thành Đại Đạo? Khương Tư Nam ta chỉ biết Tu Chân luyện đạo, tâm tính cầm đầu, ta tự dũng mãnh tinh tiến, chỉ là Kim Đan Nhất phẩm mà thôi, làm sao bị ta để ở trong lòng?
Khương Tư Nam một bước một lời, mang theo một loại khí chất lạnh nhạt thong dong, phảng phất như dưới chân có Thiên Địa đại thế ngưng tụ, khí tức bàng bạc này dù cách rất xa, Chu Hạo cũng có một loại cảm giác tim đập nhanh.
Đến cuối cùng ánh mắt của Khương Tư Nam đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén.
- Còn nữa, dù Khương Tư Nam ta cuộc đời này không cách nào đột phá, đó cũng là ta chuyện của ta, cùng ngươi có quan hệ gì? Cần ngươi ở đây chó sủa sao?
Vốn đám người Dịch Phi còn có chút lo lắng, giờ phút này nghe vậy cười to, Dịch Phi vỗ vỗ bả vai Khương Tư Nam cười nói:
- Tiểu sư đệ nói không sai, ngưng tụ thành loại Kim Đan phẩm chất nào, liên quan gì đến ngươi?
Giờ phút này, trên đỉnh Thiên Đạo Phong, tất cả đệ tử còn không có tán đi, từ khi Khương Tư Nam được chứng thực ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, ánh mắt những người này liền thay đổi, có chút vi diệu.
Những người này phần lớn cũng như Chu Hạo, Khương Tư Nam ngươi làm ra động tĩnh lớn như vậy, nào là Tinh Hà lại là Lôi Hải, kết quả đến cuối cùng phát hiện đều là hư đầu, ngươi bất quá là tuyệt thế phế vật chỉ có thể ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, có tư cách gì ở trong Đại La Thiên Tông hô phong hoán vũ?
Tất cả mọi người không nói gì, thần sắc khác nhau, chỉ lẳng lặng đứng ngoài quan sát Chu Hạo cùng Khương Tư Nam đối chọi gay gắt.
- Hắc hắc, ngươi ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, tự nhiên không có chuyện gì liên quan tới ta, nhưng lại quan hệ lấy uy nghiêm của Đại La Thiên Tông ta, ta thân là một phần tử của Đại La Thiên Tông, tự nhiên không thể ngồi yên không lý đến!
Chu Hạo một bộ nghĩa chính ngôn từ nói, phảng phất như thật đang suy nghĩ vì Đại La Thiên Tông.
- Khương Tư Nam ngươi gia nhập Đại La Thiên Tông bất quá mấy tháng, liền hô phong hoán vũ, ba phen mấy bận làm ra đại động tĩnh, để cho tất cả mọi người nghĩ lầm ngươi là tuyệt thế thiên tài, nhưng mà thẳng cho tới hôm nay, rốt cục để cho mọi người xem rõ ràng diện mục thật của ngươi, ngươi bất quá là một phế vật chỉ có thể ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm mà thôi! Phải biết rằng, Đại La Thiên Tông ta hơn mười vạn Ngoại Môn Đệ Tử, coi như là kém cỏi nhất, cũng có thể ngưng tụ Kim Đan Nhị phẩm, Kim Đan Nhất phẩm quả thực là chưa từng nghe thấy, so với Kim Đan Cửu phẩm còn muốn kỳ lạ quý hiếm a!
- Thử hỏi Tu Chân đồng môn trong thiên hạ sẽ nhìn Đại La Thiên Tông ta thế nào? Chúng ta vậy mà thu một phế vật Kim Đan Nhất phẩm vào môn hạ, còn thành Chân Truyền Đệ Tử? Đây quả thực là thiên đại chê cười, Đại La Thiên Tông ta tất nhiên sẽ trở thành trò cười của người trong thiên hạ! Mà hết thảy, đều là vì ngươi, Khương Tư Nam!
Thanh âm của Chu Hạo to mà khẩn thiết, tản ra một tia thần thông thẳng vào nhân tâm, những lời này nói rất có lý, phảng phất như thật là Đại La Thiên Tông suy nghĩ, để cho mọi người đều không thể không tự vấn lòng.
- Chu sư huynh nói không sai a, loại tuyệt thế phế vật Kim Đan Nhất phẩm này xuất hiện ở Đại La Thiên Tông ta, chúng ta tất nhiên sẽ trở thành trò cười của người trong thiên hạ!
- Phải, tư chất như vậy còn dám hô phong hoán vũ? Nếu không là ỷ vào mình đã nhận được Đại La Thiên Lệnh, loại người này chỉ sợ ngay cả cửa của Đại La Thiên Tông ta cũng vào không được!
Có người có chút ít ghen ghét nói.
- Nhưng mà Khương sư huynh chiến lực siêu tuyệt, ngay cả Ngư sư huynh cũng không phải đối thủ? Kim Đan Nhất phẩm chỉ sợ không có thể đại biểu cái gì a?
Cũng có người vì Khương Tư Nam giải thích.
- Thôi đi... Ai biết hắn dùng bảo vật gì mới đánh bại Ngư sư huynh, ngươi phải biết rằng Thiên Đạo Phong Dịch Thái Thượng trưởng lão còn có một ngoại hiệu, biết rõ tên gì sao? Đa Bảo Đạo Nhân, tùy tiện ban cho hắn vài món bảo vật, Ngư sư huynh sao là đối thủ của hắn?
- Đúng vậy, tuyệt thế phế vật như vậy nên đuổi ra Đại La Thiên Tông ta!
...
Tất cả mọi người nghị luận nhao nhao, ở dưới Chu Hạo như có như không dẫn đạo, cơ hồ bắt đầu nghi vấn Khương Tư Nam, trong ngôn từ cũng có rất nhiều bất kính.
Thời điểm ngươi là Thần Long, trên đời kính ngưỡng, thời điểm ngươi từ trên chín tầng trời rơi xuống biến thành trùng, tất cả những người đã từng kính ngưỡng ngươi sẽ không ngại giẫm ngươi mấy cái!
Cái này là nhân tính.
Khương Tư Nam bỗng nhiên nghĩ tới lúc nhỏ, gia gia Khương Viễn Sơn từng nói qua, hiện tại xem ra thật đúng là vô cùng chuẩn xác.
- Các ngươi nói bậy bạ gì đó? Dù tiểu sư đệ chỉ ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, tương lai thành tựu cũng không phải các ngươi những người này có khả năng tưởng tượng, còn dám chửi bới tiểu sư đệ, lão tử liền không khách khí!
Dịch Phi hét lớn, thanh âm như Thiên Lôi cổ đãng, chấn đắc màng tai người rung động, để cho tất cả mọi người rùng mình.
- Hắc hắc, Dịch sư huynh, hẳn là ngươi cho rằng dùng sức một mình ngươi còn có thể ngăn miệng thiên hạ sao? Khương Tư Nam đã bị chứng minh là tuyệt thế phế vật, người như vậy không xứng ở lại Đại La Thiên Tông ta, phải phế bỏ tu vi, đuổi ra Đại La Thiên Tông!
Chu Hạo lạnh lùng cười cười, nghĩa chính ngôn từ đứng ra nói.
Dịch Phi còn muốn nói cái gì, lại bị Khương Tư Nam ngăn, hắn cho Dịch Phi một cái ánh mắt yên tâm, liếc nhìn Chu Hạo nhàn nhạt nói:
- Chu Hạo, ngươi dựa vào cái gì nói Kim Đan Nhất phẩm là tuyệt thế phế vật? Ngươi có tư cách gì nói Kim Đan Nhất phẩm nhất định không bằng Kim Đan cao cấp?
Chu Hạo phảng phất như nghe được một chuyện cười, cười lên ha hả, mang trên mặt vẻ trào phúng nồng đậm nói:
- Kim Đan Cửu phẩm, từ xưa đến nay đã chú định, Kim Đan Nhất phẩm vĩnh viễn không cách nào đột phá Anh Thiên Cảnh, tiên lộ đoạn tuyệt không có bất kỳ hi vọng, chiến lực kém cùng cảnh giới vạn dặm, phế vật như vậy giữ lại là lãng phí lương thực, đây là sự tình từ xưa đến nay vô số tiền bối xác nhận, hẳn là ngươi cho rằng ngươi so với những tiền bối kia còn muốn lợi hại hơn sao?
Dịch Phi tính tình nóng nảy, gầm lên giận dữ, thanh như lôi chấn, đột nhiên nhìn về phía chỗ phát ra thanh âm.
- Dĩ nhiên là ngươi? Chu Hạo?
Dịch Phi liếc thấy ra, cái thanh âm kia đúng là Chu Hạo phát ra, lập tức liền tức giận, chỉ vào hắn mắng to:
- Chu Hạo, lương tâm của ngươi là bị chó ăn sao? Ở trong thế giới dưới lòng đất nếu không phải Khương sư đệ cứu ngươi, ngươi đã sớm bị Ma tộc ăn rồi, hôm nay chứng kiến Khương sư đệ chỉ ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, còn bỏ đá xuống giếng, nói năng lỗ mãng, Dịch Phi ta thật sự là nhìn lầm ngươi!
Long Thu Nguyệt cũng đôi mắt hàm sương, nhìn Chu Hạo lạnh lùng nói:
- Chu Hạo, nếu như ngươi còn dám vũ nhục Khương sư đệ, tin bà cô ta cắt đầu lưỡi của ngươi hay không!
Hồng Vũ, Diệp Thừa Phong, Lưu Quy Nguyên cũng sắc mặt khó coi, nhao nhao lên tiếng quát lớn, bất kể như thế nào, bọn hắn đều từng chung hoạn nạn, còn được Khương Tư Nam ân huệ, hôm nay Chu Hạo nói năng lỗ mãng, để cho người khinh thường.
Chu Hạo phảng phất như có chút sợ Dịch Phi cùng Long Thu Nguyệt, nhưng nghĩ tới ở trước mặt mọi người, bọn hắn cũng không thể làm gì mình, chỉ lạnh lùng cười cười, nhìn thẳng Khương Tư Nam.
- Khương Tư Nam, ngươi cái phế vật này, nếu không phải may mắn có được Đại La Thiên Lệnh, làm sao có thể đi vào Đại La Thiên Tông ta? Hôm nay chẳng lẽ chỉ dám trốn ở sau lưng người khác, không dám ra rồi sao?
Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, trên mặt không có một tia giận dữ, cất bước đi ra, một thân bạch y thắng tuyết, khí chất xuất trần, không có vì ngưng tụ ra “Kim Đan Nhất phẩm” mà lộ vẻ chán nản chút nào.
- Chu Hạo, xem ta chỉ ngưng tụ ra Kim Đan Nhất phẩm, ngươi liền không thể chờ đợi được muốn đi ra cắn lên một ngụm? Hơn nữa, ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta không cách nào trèo lên đỉnh phong, tu thành Đại Đạo? Khương Tư Nam ta chỉ biết Tu Chân luyện đạo, tâm tính cầm đầu, ta tự dũng mãnh tinh tiến, chỉ là Kim Đan Nhất phẩm mà thôi, làm sao bị ta để ở trong lòng?
Khương Tư Nam một bước một lời, mang theo một loại khí chất lạnh nhạt thong dong, phảng phất như dưới chân có Thiên Địa đại thế ngưng tụ, khí tức bàng bạc này dù cách rất xa, Chu Hạo cũng có một loại cảm giác tim đập nhanh.
Đến cuối cùng ánh mắt của Khương Tư Nam đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén.
- Còn nữa, dù Khương Tư Nam ta cuộc đời này không cách nào đột phá, đó cũng là ta chuyện của ta, cùng ngươi có quan hệ gì? Cần ngươi ở đây chó sủa sao?
Vốn đám người Dịch Phi còn có chút lo lắng, giờ phút này nghe vậy cười to, Dịch Phi vỗ vỗ bả vai Khương Tư Nam cười nói:
- Tiểu sư đệ nói không sai, ngưng tụ thành loại Kim Đan phẩm chất nào, liên quan gì đến ngươi?
Giờ phút này, trên đỉnh Thiên Đạo Phong, tất cả đệ tử còn không có tán đi, từ khi Khương Tư Nam được chứng thực ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, ánh mắt những người này liền thay đổi, có chút vi diệu.
Những người này phần lớn cũng như Chu Hạo, Khương Tư Nam ngươi làm ra động tĩnh lớn như vậy, nào là Tinh Hà lại là Lôi Hải, kết quả đến cuối cùng phát hiện đều là hư đầu, ngươi bất quá là tuyệt thế phế vật chỉ có thể ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, có tư cách gì ở trong Đại La Thiên Tông hô phong hoán vũ?
Tất cả mọi người không nói gì, thần sắc khác nhau, chỉ lẳng lặng đứng ngoài quan sát Chu Hạo cùng Khương Tư Nam đối chọi gay gắt.
- Hắc hắc, ngươi ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, tự nhiên không có chuyện gì liên quan tới ta, nhưng lại quan hệ lấy uy nghiêm của Đại La Thiên Tông ta, ta thân là một phần tử của Đại La Thiên Tông, tự nhiên không thể ngồi yên không lý đến!
Chu Hạo một bộ nghĩa chính ngôn từ nói, phảng phất như thật đang suy nghĩ vì Đại La Thiên Tông.
- Khương Tư Nam ngươi gia nhập Đại La Thiên Tông bất quá mấy tháng, liền hô phong hoán vũ, ba phen mấy bận làm ra đại động tĩnh, để cho tất cả mọi người nghĩ lầm ngươi là tuyệt thế thiên tài, nhưng mà thẳng cho tới hôm nay, rốt cục để cho mọi người xem rõ ràng diện mục thật của ngươi, ngươi bất quá là một phế vật chỉ có thể ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm mà thôi! Phải biết rằng, Đại La Thiên Tông ta hơn mười vạn Ngoại Môn Đệ Tử, coi như là kém cỏi nhất, cũng có thể ngưng tụ Kim Đan Nhị phẩm, Kim Đan Nhất phẩm quả thực là chưa từng nghe thấy, so với Kim Đan Cửu phẩm còn muốn kỳ lạ quý hiếm a!
- Thử hỏi Tu Chân đồng môn trong thiên hạ sẽ nhìn Đại La Thiên Tông ta thế nào? Chúng ta vậy mà thu một phế vật Kim Đan Nhất phẩm vào môn hạ, còn thành Chân Truyền Đệ Tử? Đây quả thực là thiên đại chê cười, Đại La Thiên Tông ta tất nhiên sẽ trở thành trò cười của người trong thiên hạ! Mà hết thảy, đều là vì ngươi, Khương Tư Nam!
Thanh âm của Chu Hạo to mà khẩn thiết, tản ra một tia thần thông thẳng vào nhân tâm, những lời này nói rất có lý, phảng phất như thật là Đại La Thiên Tông suy nghĩ, để cho mọi người đều không thể không tự vấn lòng.
- Chu sư huynh nói không sai a, loại tuyệt thế phế vật Kim Đan Nhất phẩm này xuất hiện ở Đại La Thiên Tông ta, chúng ta tất nhiên sẽ trở thành trò cười của người trong thiên hạ!
- Phải, tư chất như vậy còn dám hô phong hoán vũ? Nếu không là ỷ vào mình đã nhận được Đại La Thiên Lệnh, loại người này chỉ sợ ngay cả cửa của Đại La Thiên Tông ta cũng vào không được!
Có người có chút ít ghen ghét nói.
- Nhưng mà Khương sư huynh chiến lực siêu tuyệt, ngay cả Ngư sư huynh cũng không phải đối thủ? Kim Đan Nhất phẩm chỉ sợ không có thể đại biểu cái gì a?
Cũng có người vì Khương Tư Nam giải thích.
- Thôi đi... Ai biết hắn dùng bảo vật gì mới đánh bại Ngư sư huynh, ngươi phải biết rằng Thiên Đạo Phong Dịch Thái Thượng trưởng lão còn có một ngoại hiệu, biết rõ tên gì sao? Đa Bảo Đạo Nhân, tùy tiện ban cho hắn vài món bảo vật, Ngư sư huynh sao là đối thủ của hắn?
- Đúng vậy, tuyệt thế phế vật như vậy nên đuổi ra Đại La Thiên Tông ta!
...
Tất cả mọi người nghị luận nhao nhao, ở dưới Chu Hạo như có như không dẫn đạo, cơ hồ bắt đầu nghi vấn Khương Tư Nam, trong ngôn từ cũng có rất nhiều bất kính.
Thời điểm ngươi là Thần Long, trên đời kính ngưỡng, thời điểm ngươi từ trên chín tầng trời rơi xuống biến thành trùng, tất cả những người đã từng kính ngưỡng ngươi sẽ không ngại giẫm ngươi mấy cái!
Cái này là nhân tính.
Khương Tư Nam bỗng nhiên nghĩ tới lúc nhỏ, gia gia Khương Viễn Sơn từng nói qua, hiện tại xem ra thật đúng là vô cùng chuẩn xác.
- Các ngươi nói bậy bạ gì đó? Dù tiểu sư đệ chỉ ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm, tương lai thành tựu cũng không phải các ngươi những người này có khả năng tưởng tượng, còn dám chửi bới tiểu sư đệ, lão tử liền không khách khí!
Dịch Phi hét lớn, thanh âm như Thiên Lôi cổ đãng, chấn đắc màng tai người rung động, để cho tất cả mọi người rùng mình.
- Hắc hắc, Dịch sư huynh, hẳn là ngươi cho rằng dùng sức một mình ngươi còn có thể ngăn miệng thiên hạ sao? Khương Tư Nam đã bị chứng minh là tuyệt thế phế vật, người như vậy không xứng ở lại Đại La Thiên Tông ta, phải phế bỏ tu vi, đuổi ra Đại La Thiên Tông!
Chu Hạo lạnh lùng cười cười, nghĩa chính ngôn từ đứng ra nói.
Dịch Phi còn muốn nói cái gì, lại bị Khương Tư Nam ngăn, hắn cho Dịch Phi một cái ánh mắt yên tâm, liếc nhìn Chu Hạo nhàn nhạt nói:
- Chu Hạo, ngươi dựa vào cái gì nói Kim Đan Nhất phẩm là tuyệt thế phế vật? Ngươi có tư cách gì nói Kim Đan Nhất phẩm nhất định không bằng Kim Đan cao cấp?
Chu Hạo phảng phất như nghe được một chuyện cười, cười lên ha hả, mang trên mặt vẻ trào phúng nồng đậm nói:
- Kim Đan Cửu phẩm, từ xưa đến nay đã chú định, Kim Đan Nhất phẩm vĩnh viễn không cách nào đột phá Anh Thiên Cảnh, tiên lộ đoạn tuyệt không có bất kỳ hi vọng, chiến lực kém cùng cảnh giới vạn dặm, phế vật như vậy giữ lại là lãng phí lương thực, đây là sự tình từ xưa đến nay vô số tiền bối xác nhận, hẳn là ngươi cho rằng ngươi so với những tiền bối kia còn muốn lợi hại hơn sao?
/1619
|