Hai cánh tay quỷ dị, cuối cùng hợp hai làm một, phóng ra uy năng khủng bố, trốn ra đại điện.
Mọi người trong lúc nhất thời đều ngây ngẩn, một loại tâm lý khủng bố lan tràn, tất cả mọi người biết rõ, cái này thật sự là xông ra đại họa rồi.
Thả ra Ma vật khí diễm ngập trời bực này, một khi để nó tụ tập chân thân, hoàn toàn phục sinh, tất cả mọi người trong Thần Ma cổ chiến trường này là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Một cánh tay có thể ngăn cản nhiều đại năng Thông Thiên Cảnh như vậy, nếu chân thân đến, chỉ sợ ngay cả Vương giả cũng có thể trấn áp.
Mà hôm nay Thần Ma cổ chiến trường, Vương giả không thể nhập, căn bản không người có thể chống lại lão ma đầu vạn năm trước.
Ông!
Khương Tư Nam chớp mắt, thừa dịp mọi người còn không có hoàn hồn, đưa mắt liếc ra ý về phía tiểu hòa thượng cùng Đoan Mộc Hàn, chậm rãi cùng mọi người kéo ra khoảng cách, hơn nữa Khương Tư Nam còn trực tiếp góp nhặt bảy tượng đá lại.
Đây chính là Khôi Lỗi đao thương bất nhập, chỉ cần chữa trị hạch tâm năng lượng trong đó, bỏ thêm vào năng lượng, liền là tám tay chân Thông Thiên Cảnh cực hạn, nếu mọi người kịp phản ứng, nhất định sẽ đi lên tranh đoạt.
Luận giá trị, mỗi một tượng đá đều không thua một kiện Linh khí Vương phẩm, có thể nói hôm nay tám tượng đá này mới là bảo vật trân quý nhất trong cổ điện.
- Khương Tư Nam, lưu lại tượng đá!
Hỏa Nguyên cùng Tinh Thần Tử giờ phút này lập tức phục hồi tinh thần lại, đồng thời quát to một tiếng, vọt về phía Khương Tư Nam.
Bọn hắn tự nhiên minh bạch giá trị mấy tượng đá này, một khi chữa trị liền là chiến lực rất mạnh, vô cùng trân quý.
Hôm nay Tu Chân giới, Khôi Lỗi chi đạo đã sớm mất đi, nhất là loại Khôi Lỗi chí bảo này, chỉ có trong thập đại tông môn đỉnh cấp có chút ít trân tàng, nhưng đều là được từ Thượng Cổ di tích, căn bản không cách nào chế tạo.
Ngũ Đức Chân Nhân cùng một đám tán tu cũng ánh mắt lóe lên, đồng thời vọt tới.
- Những tượng đá kia đều là bảo bối không thua Linh khí Vương phẩm, đoạt cho ta!
- Còn có Hoàng Kim Mộc Ngư trong tay tiểu hòa thượng kia, cũng là một kiện Linh khí Vương phẩm, ngay cả cánh tay quỷ dị cũng có thể rơi đập, uy lực vô cùng, nhanh túm lấy!
- Khương Tư Nam cùng Tịch Diệt Thái Tử trước tiên tiến nhập cung điện này, nói không chừng rất nhiều bảo vật trân quý đều bị bọn hắn lấy đi, giết bọn chúng!
Tất cả mọi người sôi trào, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam, thần thông chi quang tung hoành hư không, Linh khí phóng ra uy năng khủng bố, muốn trực tiếp trấn giết đám người Khương Tư Nam.
Sắc mặt của Khương Tư Nam lập tức liền thay đổi.
Trong đám người này có rất nhiều đại năng Thông Thiên Cảnh, đồng thời ra tay, dù chiến lực của hắn lại nghịch thiên, cũng sẽ bị đuổi giết thành cặn bã.
- Con mẹ nó, liều mạng!
Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn nhìn nhau, pháp lực toàn thân lập tức sôi trào lên.
Oanh!
Trên người Khương Tư Nam kim quang vạn đạo, khí lành cuồn cuộn, pháp lực trong một vạn tám ngàn không gian huyệt khiếu toàn bộ mãnh liệt lao ra, hóa thành Tử Tiêu Thần Lôi rừng rực chói mắt, tạo thành một Lôi Hải mênh mông, oanh về phía mọi người.
Ông!
Tịch Diệt Ma Luân, Hoàng Kim Mộc Ngư bị thúc dục đến cực hạn, thần quang cuồn cuộn, diễn biến ra sát cơ tuyệt thế, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng đồng thời bạo phát.
Ầm ầm!
Đã mất đi tám kiện Linh khí Vương phẩm, cánh tay quỷ dị phá phong mà ra, tòa cung điện này phảng phất như lập tức trở nên rất bình thường, thần quang vô tận nổ tung, cả cung điện ầm ầm sụp đổ.
Khương Tư Nam, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng đều toàn thân rung mạnh, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ra ngoài.
Nhiều người như vậy cùng một chỗ công kích quá kinh khủng, ba người bọn hắn căn bản không cách nào ngăn cản, nhưng may mắn Tịch Diệt Ma Luân, Hoàng Kim Mộc Ngư còn có Tử Tiêu Thần Lôi của Khương Tư Nam đầy đủ cường đại, mới để cho bọn hắn không có lập tức bị oanh giết.
Nhưng dưới một kích, ba người tất cả đều bị trọng thương.
- Thiếu gia, nhanh đến nơi đây!
Thanh âm lo lắng của Thử Ngũ truyền vào trong óc Khương Tư Nam, Khương Tư Nam không cần suy nghĩ, cầm lên Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng, cực tốc bay về phía đằng sau.
Ở lúc đại chiến mới bắt đầu Cẩu Tam, Miêu Tứ cùng Thử Ngũ liền tránh né, không biết lúc nào vậy mà đào ra một Không Gian Chi Môn cỡ nhỏ, Thử Ngũ nằm trên mặt đất hồng hộc thở mạnh, nhưng mà trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng hưng phấn.
- Thiếu gia, đạo Không Gian Chi Môn này thông hướng ở ngoài ngàn dặm, tuy không phải rất xa, nhưng cũng là cực hạn của ba người chúng ta, đi nhanh đi!
Trong nội tâm Khương Tư Nam mừng rỡ không thôi, không nghĩ tới ba người này ở thời khắc mấu chốt thậm chí có tác dụng lớn như thế, trực tiếp vỗ vỗ bả vai Cẩu Tam nói gấp:
- Khá lắm, làm tốt lắm, lần này may mắn mà có các ngươi, chúng ta đi mau!
Nói xong cũng muốn đi vào trong Không Gian Chi Môn.
- Không thể để cho bọn hắn chạy, giết!
- Bắt lấy Khương Tư Nam!
Dùng người ba đại tông môn cầm đầu lao đến, cả đám đằng đằng sát khí, con mắt quang mang lạnh thấu xương, lập tức liền thấy được Không Gian Chi Môn kia.
Ông!
Lục Dương Ly Hỏa Kính cùng Tinh Thần Đại Kỳ đều lập tức bay lên không, phóng ra hỏa diễm cùng tinh quang rừng rực, muốn phá hủy Không Gian Chi Môn.
Không Gian Chi Môn có chút run rẩy, phảng phất như tùy thời có thể nứt vỡ, Khương Tư Nam sợ hãi kêu lên một cái, vội vàng mang theo mấy người trực tiếp chui vào trong Không Gian Chi Môn.
- Trước khi đi ta thay thiếu gia tiễn đưa các ngươi một đại lễ!
Cẩu Tam đi ở cuối cùng, không có hảo ý nhìn mọi người cười cười, sau đó thân thể bành trướng, như một cái bóng da, toàn thân bao phủ một tầng sương mù, sau đó nhanh chóng nhắm mọi người mân mê bờ mông.
Hỏa Nguyên, Tinh Thần Tử cùng Ngũ Đức Chân Nhân đều giống như nghĩ tới điều gì, sắc mặt đại biến, vội vàng bay tứ tung ra.
- Khiếu Thiên đại khí công!
Tiếng kêu to dương dương đắc ý của Cẩu Tam vang lên, trong hư không truyền đến một tiếng sấm nổ mạnh, khí tức màu đen đánh úp, mùi hôi vô tận, cảm giác ác mộng lần nữa bao phủ mọi người.
- Ha ha ha... Lưu lại mạng chó của các ngươi, chờ thiếu gia đến giết các ngươi!
Cẩu Tam càn rỡ cười to một tiếng, trên mặt chất phác lộ ra một bộ tiểu nhân đắc chí, nhưng tốc độ lại cực nhanh, lập tức lao vào Không Gian Chi Môn, sau đó biến mất.
Ầm ầm!
Công kích mang theo cuồng nộ của mọi người phô thiên cái địa đánh úp lại, nhưng mà tất cả đều kích lên hư không, phát ra gợn sóng khủng bố, đám người Khương Tư Nam đã triệt để không thấy bóng dáng.
Mọi người trong lúc nhất thời đều ngây ngẩn, một loại tâm lý khủng bố lan tràn, tất cả mọi người biết rõ, cái này thật sự là xông ra đại họa rồi.
Thả ra Ma vật khí diễm ngập trời bực này, một khi để nó tụ tập chân thân, hoàn toàn phục sinh, tất cả mọi người trong Thần Ma cổ chiến trường này là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Một cánh tay có thể ngăn cản nhiều đại năng Thông Thiên Cảnh như vậy, nếu chân thân đến, chỉ sợ ngay cả Vương giả cũng có thể trấn áp.
Mà hôm nay Thần Ma cổ chiến trường, Vương giả không thể nhập, căn bản không người có thể chống lại lão ma đầu vạn năm trước.
Ông!
Khương Tư Nam chớp mắt, thừa dịp mọi người còn không có hoàn hồn, đưa mắt liếc ra ý về phía tiểu hòa thượng cùng Đoan Mộc Hàn, chậm rãi cùng mọi người kéo ra khoảng cách, hơn nữa Khương Tư Nam còn trực tiếp góp nhặt bảy tượng đá lại.
Đây chính là Khôi Lỗi đao thương bất nhập, chỉ cần chữa trị hạch tâm năng lượng trong đó, bỏ thêm vào năng lượng, liền là tám tay chân Thông Thiên Cảnh cực hạn, nếu mọi người kịp phản ứng, nhất định sẽ đi lên tranh đoạt.
Luận giá trị, mỗi một tượng đá đều không thua một kiện Linh khí Vương phẩm, có thể nói hôm nay tám tượng đá này mới là bảo vật trân quý nhất trong cổ điện.
- Khương Tư Nam, lưu lại tượng đá!
Hỏa Nguyên cùng Tinh Thần Tử giờ phút này lập tức phục hồi tinh thần lại, đồng thời quát to một tiếng, vọt về phía Khương Tư Nam.
Bọn hắn tự nhiên minh bạch giá trị mấy tượng đá này, một khi chữa trị liền là chiến lực rất mạnh, vô cùng trân quý.
Hôm nay Tu Chân giới, Khôi Lỗi chi đạo đã sớm mất đi, nhất là loại Khôi Lỗi chí bảo này, chỉ có trong thập đại tông môn đỉnh cấp có chút ít trân tàng, nhưng đều là được từ Thượng Cổ di tích, căn bản không cách nào chế tạo.
Ngũ Đức Chân Nhân cùng một đám tán tu cũng ánh mắt lóe lên, đồng thời vọt tới.
- Những tượng đá kia đều là bảo bối không thua Linh khí Vương phẩm, đoạt cho ta!
- Còn có Hoàng Kim Mộc Ngư trong tay tiểu hòa thượng kia, cũng là một kiện Linh khí Vương phẩm, ngay cả cánh tay quỷ dị cũng có thể rơi đập, uy lực vô cùng, nhanh túm lấy!
- Khương Tư Nam cùng Tịch Diệt Thái Tử trước tiên tiến nhập cung điện này, nói không chừng rất nhiều bảo vật trân quý đều bị bọn hắn lấy đi, giết bọn chúng!
Tất cả mọi người sôi trào, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam, thần thông chi quang tung hoành hư không, Linh khí phóng ra uy năng khủng bố, muốn trực tiếp trấn giết đám người Khương Tư Nam.
Sắc mặt của Khương Tư Nam lập tức liền thay đổi.
Trong đám người này có rất nhiều đại năng Thông Thiên Cảnh, đồng thời ra tay, dù chiến lực của hắn lại nghịch thiên, cũng sẽ bị đuổi giết thành cặn bã.
- Con mẹ nó, liều mạng!
Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn nhìn nhau, pháp lực toàn thân lập tức sôi trào lên.
Oanh!
Trên người Khương Tư Nam kim quang vạn đạo, khí lành cuồn cuộn, pháp lực trong một vạn tám ngàn không gian huyệt khiếu toàn bộ mãnh liệt lao ra, hóa thành Tử Tiêu Thần Lôi rừng rực chói mắt, tạo thành một Lôi Hải mênh mông, oanh về phía mọi người.
Ông!
Tịch Diệt Ma Luân, Hoàng Kim Mộc Ngư bị thúc dục đến cực hạn, thần quang cuồn cuộn, diễn biến ra sát cơ tuyệt thế, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng đồng thời bạo phát.
Ầm ầm!
Đã mất đi tám kiện Linh khí Vương phẩm, cánh tay quỷ dị phá phong mà ra, tòa cung điện này phảng phất như lập tức trở nên rất bình thường, thần quang vô tận nổ tung, cả cung điện ầm ầm sụp đổ.
Khương Tư Nam, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng đều toàn thân rung mạnh, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ra ngoài.
Nhiều người như vậy cùng một chỗ công kích quá kinh khủng, ba người bọn hắn căn bản không cách nào ngăn cản, nhưng may mắn Tịch Diệt Ma Luân, Hoàng Kim Mộc Ngư còn có Tử Tiêu Thần Lôi của Khương Tư Nam đầy đủ cường đại, mới để cho bọn hắn không có lập tức bị oanh giết.
Nhưng dưới một kích, ba người tất cả đều bị trọng thương.
- Thiếu gia, nhanh đến nơi đây!
Thanh âm lo lắng của Thử Ngũ truyền vào trong óc Khương Tư Nam, Khương Tư Nam không cần suy nghĩ, cầm lên Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng, cực tốc bay về phía đằng sau.
Ở lúc đại chiến mới bắt đầu Cẩu Tam, Miêu Tứ cùng Thử Ngũ liền tránh né, không biết lúc nào vậy mà đào ra một Không Gian Chi Môn cỡ nhỏ, Thử Ngũ nằm trên mặt đất hồng hộc thở mạnh, nhưng mà trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng hưng phấn.
- Thiếu gia, đạo Không Gian Chi Môn này thông hướng ở ngoài ngàn dặm, tuy không phải rất xa, nhưng cũng là cực hạn của ba người chúng ta, đi nhanh đi!
Trong nội tâm Khương Tư Nam mừng rỡ không thôi, không nghĩ tới ba người này ở thời khắc mấu chốt thậm chí có tác dụng lớn như thế, trực tiếp vỗ vỗ bả vai Cẩu Tam nói gấp:
- Khá lắm, làm tốt lắm, lần này may mắn mà có các ngươi, chúng ta đi mau!
Nói xong cũng muốn đi vào trong Không Gian Chi Môn.
- Không thể để cho bọn hắn chạy, giết!
- Bắt lấy Khương Tư Nam!
Dùng người ba đại tông môn cầm đầu lao đến, cả đám đằng đằng sát khí, con mắt quang mang lạnh thấu xương, lập tức liền thấy được Không Gian Chi Môn kia.
Ông!
Lục Dương Ly Hỏa Kính cùng Tinh Thần Đại Kỳ đều lập tức bay lên không, phóng ra hỏa diễm cùng tinh quang rừng rực, muốn phá hủy Không Gian Chi Môn.
Không Gian Chi Môn có chút run rẩy, phảng phất như tùy thời có thể nứt vỡ, Khương Tư Nam sợ hãi kêu lên một cái, vội vàng mang theo mấy người trực tiếp chui vào trong Không Gian Chi Môn.
- Trước khi đi ta thay thiếu gia tiễn đưa các ngươi một đại lễ!
Cẩu Tam đi ở cuối cùng, không có hảo ý nhìn mọi người cười cười, sau đó thân thể bành trướng, như một cái bóng da, toàn thân bao phủ một tầng sương mù, sau đó nhanh chóng nhắm mọi người mân mê bờ mông.
Hỏa Nguyên, Tinh Thần Tử cùng Ngũ Đức Chân Nhân đều giống như nghĩ tới điều gì, sắc mặt đại biến, vội vàng bay tứ tung ra.
- Khiếu Thiên đại khí công!
Tiếng kêu to dương dương đắc ý của Cẩu Tam vang lên, trong hư không truyền đến một tiếng sấm nổ mạnh, khí tức màu đen đánh úp, mùi hôi vô tận, cảm giác ác mộng lần nữa bao phủ mọi người.
- Ha ha ha... Lưu lại mạng chó của các ngươi, chờ thiếu gia đến giết các ngươi!
Cẩu Tam càn rỡ cười to một tiếng, trên mặt chất phác lộ ra một bộ tiểu nhân đắc chí, nhưng tốc độ lại cực nhanh, lập tức lao vào Không Gian Chi Môn, sau đó biến mất.
Ầm ầm!
Công kích mang theo cuồng nộ của mọi người phô thiên cái địa đánh úp lại, nhưng mà tất cả đều kích lên hư không, phát ra gợn sóng khủng bố, đám người Khương Tư Nam đã triệt để không thấy bóng dáng.
/1619
|