- Chư vị đạo hữu nói không sai, chúng ta nhất định phải mau chóng phá vỡ Thần Ma cổ chiến trường, tiến vào trong đó, đi hóa giải trận ma kiếp này, tuy cần hao phí rất nhiều tài nguyên, trả giá rất lớn, nhưng mà dù sao đã qua vạn năm, phong ấn buông lỏng, cho nên ta có nắm chắc, chỉ cần chư vị toàn lực giúp ta, ta có thể ở trong năm ngày phá vỡ Thần Ma cổ chiến trường!
- Tốt! Quả nhiên không hổ là Trọng Lê Trận Vương, chỉ sợ coi như là Thiên Cơ Trận Vương ở đây cũng không dám nói như thế, ta coi Trọng Lê Trận Vương mới là Trận Vương đệ nhất thiên hạ, chúng ta tất nhiên sẽ toàn lực giúp ngươi!
Bạch Đà Vương mỉm cười, trên mặt mang vẻ lấy lòng nói.
- Như thế, xin mời các vị đi theo ta!
Trọng Lê Trận Vương cười nhạt một tiếng, trên người có một loại tuyệt thế phong mang phát ra, lập tức để cho hư không chung quanh rung động.
...
Vương Vũ Thần ôm Tiểu Đinh Đan, ở địa phương dung nham rừng rực bồi hồi thật lâu, trong ánh mắt lộ ra tí ti kỳ dị.
Đây là một sơn cốc do ba núi lửa vạn trượng bao phủ, phương viên hơn nghìn dặm, đều là bụi núi lửa dày đặc, còn có nham tương gào thét, rừng rực mà sáng chói, thường xuyên có tiếng nổ vang lên, như là sét đánh, tựa như Địa Ngục.
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hang ổ của Ma Tôn ngay ở chỗ này! Nhưng mà, Ma Tôn không hổ là Ma Tôn, lưu lại thủ đoạn quả nhiên kinh người!
Vương Vũ Thần tán thưởng một tiếng, nhìn chằm chằm vào nham tương phía dưới, phảng phất như có thể nhìn thấu đến trong lòng đất vô tận.
Tiểu Đinh Đan không biết từ nơi nào móc ra một cái đùi cừu nướng, ăn liên tục, trên chòm râu đều là dầu quang lóng lánh.
Nó liếc Vương Vũ Thần nói:
- Ngươi nhìn thời gian dài như vậy rồi, còn không có nhìn ra phương vị cụ thể sao? Vương Vũ Thần ngươi thật đúng là phế vật, xem ra còn cần bổn đại gia đến chỉ điểm ngươi!
Tiểu Đinh Đan nhanh chóng gặm sạch đùi cừu nướng, sau đó tùy ý ném xuống dưới, lập tức liền hóa thành một đạo lưu quang, chọc ở trên núi lửa.
Con mắt của Vương Vũ Thần lập tức phát sáng, nhìn xem chỗ bụi núi lửa kia, cười tủm tỉm vuốt ve Tiểu Đinh Đan thoáng một phát, sau đó liền bay xuống.
...
Dẫn Linh Kính trong tay Kỷ Vân Thâm không giống những người khác, một mặt thanh quang sáng chói, có vô số phù văn cùng văn lạc lưu động, một mặt sương mù mênh mông, mơ hồ có thể thấy được nhật nguyệt tinh thần, sông núi thảo mộc, lộ ra phong cách cổ dạt dào, bảo quang óng ánh.
Ông!
Trước mắt trong một mảnh sao băng cổ trận, bay ra một viên phù văn ngân quang sáng chói, lập tức bị Dẫn Linh Kính hấp thu vào.
Kỷ Vân Thâm nhận lấy Dẫn Linh Kính, khuôn mặt có chút nghi hoặc nói:
- Đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta đã phân tán đến trong Vạn Tượng Trận, còn có bí pháp liên hệ đặc thù của ta, nhưng mà qua lâu như vậy, đám người Khương Tư Nam vẫn nhịn được không có ra tay? Hẳn là mục tiêu chính thức của bọn hắn không phải phù văn cổ tự?
Chu Thanh cười hắc hắc, có chút nịnh nọt nói:
- Kỷ sư huynh, ta nhìn Khương Tư Nam kia chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, hắn nhất định là bị thanh danh của Kỷ sư huynh dọa sợ, chúng ta không cần phải quan tâm bọn hắn, vẫn là trước tiến nhập Thanh Long Điện rồi nói sau, nghe nói Thanh Long Điện này là một trong Tây Linh Thú Sơn Tứ Thánh Điện ở một vạn năm trước, ẩn chứa bảo vật vô tận a!
- Sợ ta sao? Chỉ sợ chưa hẳn!
Kỷ Vân Thâm lắc đầu nói, bỗng nhiên ánh mắt của hắn sáng ngời, nhìn Chu Thanh nói:
- Chu sư đệ, ngươi vừa rồi câu nói sau cùng là cái gì?
- Câu nói sau cùng?
Chu Thanh có chút sờ không được ý nghĩ, nhưng vẫn thành thành thật thật hồi đáp:
- Ta nói Thanh Long Điện là một trong Tây Linh Thú Sơn Tứ Thánh Điện, ẩn chứa bảo vật vô tận a!
- Đúng vậy, là cái này!
Kỷ Vân Thâm cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt lộ ra thần sắc cơ trí nói:
- Ngũ Hành Thánh Tông chúng ta nhiều cường giả đại năng như vậy, Khương Tư Nam nói không kiêng kị khẳng định là không thể nào, hắn khẳng định cũng có thể nghĩ đến ta sẽ thiết trí bẫy rập đối phó hắn, cho nên mục tiêu của hắn căn bản không phải chúng ta, hoặc là nói tạm thời không phải chúng ta!
Ánh mắt của Kỷ Vân Thâm càng ngày càng sáng, thì thào lẩm bẩm:
- Thật giảo hoạt, ở trong Vạn Tượng Trận sở dĩ ta không cùng những người khác chung một chỗ, là muốn để cho Ngũ Hành Thánh Tông chúng ta độc chiếm chỗ tốt của Thanh Long Điện, không nghĩ tới mục tiêu của Khương Tư Nam, cũng là Thanh Long Điện!
- Cái gì?
Ngũ Đức Chân Nhân kinh hô một tiếng, lên tiếng nói:
- Không thể nào đâu? Kỷ sư điệt ngươi là có Dẫn Linh Kính chính thức, mới có thể dễ dàng phá vỡ những phù văn cổ trận này, Khương Tư Nam kia hà đức hà năng, làm sao có thể đơn giản tiến vào trong Thanh Long Điện?
Không riêng gì Ngũ Đức Chân Nhân, coi như là đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông khác, kể cả Kỷ Vân Thâm cũng cảm giác không có khả năng.
- Tuy ta không biết hắn có chuẩn bị ở sau gì, nhưng mà dự cảm của ta cực kỳ cường liệt, hắn nhất định là muốn trước chúng ta một bước tiến vào Thanh Long Điện, bất kể như thế nào, chúng ta tạm thời trước không để ý tới bọn hắn, toàn lực phá trận, mau chóng tiến vào Thanh Long Điện!
Kỷ Vân Thâm ánh mắt lóe lên, sải bước mà đi.
Oanh!
Sau khi một tòa sát trận tràn ngập đao cương vô tận tan vỡ, Khương Tư Nam đã được như nguyện thu lấy viên phù văn cổ tự kia.
Hắn đại khái cảm giác thoáng một phát, nhìn đám người Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng nói:
- Vạn Tượng Trận này quả nhiên lợi hại, chúng ta dùng cả buổi phá mấy chục cổ trận, nhưng cũng chỉ đi tới một phần ba lộ trình, xem ra còn có đường rất xa phải đi, hơn nữa càng vào trong, cổ trận càng ngày càng lớn mạnh, phá trận khẳng định cũng càng gian nan!
Vạn Tượng Trận, không phải nói có một vạn cổ trận trọng điệp, nhưng mà mấy trăm hơn một ngàn cổ trận vẫn phải có, bên ngoài Thanh Long Điện phương viên trăm dặm, giống như tạo thành vô số trận pháp không gian, tràn ngập sát cơ lạnh thấu xương.
Đám người Khương Tư Nam một đường mạnh mẽ đâm tới, mục tiêu trực chỉ Thanh Long Điện, tuy bọn hắn muốn một mực ở chỗ này thu thập phù văn cổ tự, ở trong Vạn Tượng Trận chặn giết đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, nhưng mà bất đắc dĩ quá nghèo, một Kiếm Khôi Lỗi tăng thêm tám Thạch Khôi Lỗi, hôm nay bọn hắn còn thừa lại Linh Thạch Tuyệt phẩm, nửa canh giờ cũng chưa tới sẽ hoàn toàn hao hết sạch.
- Tốt! Quả nhiên không hổ là Trọng Lê Trận Vương, chỉ sợ coi như là Thiên Cơ Trận Vương ở đây cũng không dám nói như thế, ta coi Trọng Lê Trận Vương mới là Trận Vương đệ nhất thiên hạ, chúng ta tất nhiên sẽ toàn lực giúp ngươi!
Bạch Đà Vương mỉm cười, trên mặt mang vẻ lấy lòng nói.
- Như thế, xin mời các vị đi theo ta!
Trọng Lê Trận Vương cười nhạt một tiếng, trên người có một loại tuyệt thế phong mang phát ra, lập tức để cho hư không chung quanh rung động.
...
Vương Vũ Thần ôm Tiểu Đinh Đan, ở địa phương dung nham rừng rực bồi hồi thật lâu, trong ánh mắt lộ ra tí ti kỳ dị.
Đây là một sơn cốc do ba núi lửa vạn trượng bao phủ, phương viên hơn nghìn dặm, đều là bụi núi lửa dày đặc, còn có nham tương gào thét, rừng rực mà sáng chói, thường xuyên có tiếng nổ vang lên, như là sét đánh, tựa như Địa Ngục.
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hang ổ của Ma Tôn ngay ở chỗ này! Nhưng mà, Ma Tôn không hổ là Ma Tôn, lưu lại thủ đoạn quả nhiên kinh người!
Vương Vũ Thần tán thưởng một tiếng, nhìn chằm chằm vào nham tương phía dưới, phảng phất như có thể nhìn thấu đến trong lòng đất vô tận.
Tiểu Đinh Đan không biết từ nơi nào móc ra một cái đùi cừu nướng, ăn liên tục, trên chòm râu đều là dầu quang lóng lánh.
Nó liếc Vương Vũ Thần nói:
- Ngươi nhìn thời gian dài như vậy rồi, còn không có nhìn ra phương vị cụ thể sao? Vương Vũ Thần ngươi thật đúng là phế vật, xem ra còn cần bổn đại gia đến chỉ điểm ngươi!
Tiểu Đinh Đan nhanh chóng gặm sạch đùi cừu nướng, sau đó tùy ý ném xuống dưới, lập tức liền hóa thành một đạo lưu quang, chọc ở trên núi lửa.
Con mắt của Vương Vũ Thần lập tức phát sáng, nhìn xem chỗ bụi núi lửa kia, cười tủm tỉm vuốt ve Tiểu Đinh Đan thoáng một phát, sau đó liền bay xuống.
...
Dẫn Linh Kính trong tay Kỷ Vân Thâm không giống những người khác, một mặt thanh quang sáng chói, có vô số phù văn cùng văn lạc lưu động, một mặt sương mù mênh mông, mơ hồ có thể thấy được nhật nguyệt tinh thần, sông núi thảo mộc, lộ ra phong cách cổ dạt dào, bảo quang óng ánh.
Ông!
Trước mắt trong một mảnh sao băng cổ trận, bay ra một viên phù văn ngân quang sáng chói, lập tức bị Dẫn Linh Kính hấp thu vào.
Kỷ Vân Thâm nhận lấy Dẫn Linh Kính, khuôn mặt có chút nghi hoặc nói:
- Đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông ta đã phân tán đến trong Vạn Tượng Trận, còn có bí pháp liên hệ đặc thù của ta, nhưng mà qua lâu như vậy, đám người Khương Tư Nam vẫn nhịn được không có ra tay? Hẳn là mục tiêu chính thức của bọn hắn không phải phù văn cổ tự?
Chu Thanh cười hắc hắc, có chút nịnh nọt nói:
- Kỷ sư huynh, ta nhìn Khương Tư Nam kia chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, hắn nhất định là bị thanh danh của Kỷ sư huynh dọa sợ, chúng ta không cần phải quan tâm bọn hắn, vẫn là trước tiến nhập Thanh Long Điện rồi nói sau, nghe nói Thanh Long Điện này là một trong Tây Linh Thú Sơn Tứ Thánh Điện ở một vạn năm trước, ẩn chứa bảo vật vô tận a!
- Sợ ta sao? Chỉ sợ chưa hẳn!
Kỷ Vân Thâm lắc đầu nói, bỗng nhiên ánh mắt của hắn sáng ngời, nhìn Chu Thanh nói:
- Chu sư đệ, ngươi vừa rồi câu nói sau cùng là cái gì?
- Câu nói sau cùng?
Chu Thanh có chút sờ không được ý nghĩ, nhưng vẫn thành thành thật thật hồi đáp:
- Ta nói Thanh Long Điện là một trong Tây Linh Thú Sơn Tứ Thánh Điện, ẩn chứa bảo vật vô tận a!
- Đúng vậy, là cái này!
Kỷ Vân Thâm cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt lộ ra thần sắc cơ trí nói:
- Ngũ Hành Thánh Tông chúng ta nhiều cường giả đại năng như vậy, Khương Tư Nam nói không kiêng kị khẳng định là không thể nào, hắn khẳng định cũng có thể nghĩ đến ta sẽ thiết trí bẫy rập đối phó hắn, cho nên mục tiêu của hắn căn bản không phải chúng ta, hoặc là nói tạm thời không phải chúng ta!
Ánh mắt của Kỷ Vân Thâm càng ngày càng sáng, thì thào lẩm bẩm:
- Thật giảo hoạt, ở trong Vạn Tượng Trận sở dĩ ta không cùng những người khác chung một chỗ, là muốn để cho Ngũ Hành Thánh Tông chúng ta độc chiếm chỗ tốt của Thanh Long Điện, không nghĩ tới mục tiêu của Khương Tư Nam, cũng là Thanh Long Điện!
- Cái gì?
Ngũ Đức Chân Nhân kinh hô một tiếng, lên tiếng nói:
- Không thể nào đâu? Kỷ sư điệt ngươi là có Dẫn Linh Kính chính thức, mới có thể dễ dàng phá vỡ những phù văn cổ trận này, Khương Tư Nam kia hà đức hà năng, làm sao có thể đơn giản tiến vào trong Thanh Long Điện?
Không riêng gì Ngũ Đức Chân Nhân, coi như là đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông khác, kể cả Kỷ Vân Thâm cũng cảm giác không có khả năng.
- Tuy ta không biết hắn có chuẩn bị ở sau gì, nhưng mà dự cảm của ta cực kỳ cường liệt, hắn nhất định là muốn trước chúng ta một bước tiến vào Thanh Long Điện, bất kể như thế nào, chúng ta tạm thời trước không để ý tới bọn hắn, toàn lực phá trận, mau chóng tiến vào Thanh Long Điện!
Kỷ Vân Thâm ánh mắt lóe lên, sải bước mà đi.
Oanh!
Sau khi một tòa sát trận tràn ngập đao cương vô tận tan vỡ, Khương Tư Nam đã được như nguyện thu lấy viên phù văn cổ tự kia.
Hắn đại khái cảm giác thoáng một phát, nhìn đám người Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng nói:
- Vạn Tượng Trận này quả nhiên lợi hại, chúng ta dùng cả buổi phá mấy chục cổ trận, nhưng cũng chỉ đi tới một phần ba lộ trình, xem ra còn có đường rất xa phải đi, hơn nữa càng vào trong, cổ trận càng ngày càng lớn mạnh, phá trận khẳng định cũng càng gian nan!
Vạn Tượng Trận, không phải nói có một vạn cổ trận trọng điệp, nhưng mà mấy trăm hơn một ngàn cổ trận vẫn phải có, bên ngoài Thanh Long Điện phương viên trăm dặm, giống như tạo thành vô số trận pháp không gian, tràn ngập sát cơ lạnh thấu xương.
Đám người Khương Tư Nam một đường mạnh mẽ đâm tới, mục tiêu trực chỉ Thanh Long Điện, tuy bọn hắn muốn một mực ở chỗ này thu thập phù văn cổ tự, ở trong Vạn Tượng Trận chặn giết đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, nhưng mà bất đắc dĩ quá nghèo, một Kiếm Khôi Lỗi tăng thêm tám Thạch Khôi Lỗi, hôm nay bọn hắn còn thừa lại Linh Thạch Tuyệt phẩm, nửa canh giờ cũng chưa tới sẽ hoàn toàn hao hết sạch.
/1619
|