- Ca băng!
Con thỏ kia không biết từ nơi này móc ra một củ cải trắng, ăn cực kỳ vui sướng.
- Con thỏ ăn củ cải trắng?
Khương Tư Nam cảm giác được đầu của mình có chút chuyển không kịp, không nghĩ tới ở trong dược điện không có kiếm được cái gì, ngược lại đụng phải một con thỏ.
Còn nữa, củ cải trong tay nó sao nhìn quen mắt như vậy?
- Hắn con mẹ nó, kia đâu phải củ cải, đây rõ ràng là Linh Dược Tuyệt phẩm Tam Diệp Huyết La Chi, vậy mà cầm Linh Dược Tuyệt phẩm làm đồ ăn vặt, con thỏ này chà đạp Linh Dược như vậy?
Khương Tư Nam nhịn không được tuôn ra một câu nói tục, khóe miệng có chút run rẩy.
Bên cạnh tiểu hòa thượng cùng Đoan Mộc Hàn cũng giống như vậy, đều đối với con thỏ trước mắt sinh ra hiếu kỳ thật lớn.
- Các ngươi đến cùng là người nào? Nơi này là địa bàn của thỏ gia, các ngươi tranh thủ thời gian cút ra ngoài cho ta, bằng không thì đừng trách thỏ gia ta không khách khí!
Con thỏ kia lặp lại một câu, củ cải trong tay bị nó thuần thục ăn xong, sau đó nó lại lấy ra một trái cây đỏ thẫm ăn tiếp.
- Đây là... Linh Dược Tuyệt phẩm Xích Dương Linh Quả?
Khương Tư Nam chứng kiến con thỏ lại lấy ra một Linh Dược Tuyệt phẩm, trong nội tâm lập tức rú thảm một tiếng, hận không thể đi lên đoạt lấy, sau đó nói cho hắn biết Linh Dược Tuyệt phẩm không phải ăn như vậy.
Nhưng mà con thỏ kia chỉ khinh miệt liếc nhìn bọn hắn, gặm xong trái cây, lại lấy ra một đóa dị hoa thanh sắc...
Linh Dược chuẩn Vương phẩm Thanh Hoa Ngọc Dương hoa!
Con mắt Tiểu hòa thượng đỏ bừng lên, so với con mắt của thỏ còn muốn hồng, thở hổn hển hét lớn:
- Khương đại ca, ta rốt cuộc biết Linh Dược trong này đều đi nơi nào rồi, khẳng định đều bị con thỏ kia ăn hết, thậm chí trên người nó còn cất giấu rất nhiều, con thỏ chết bầm này ăn nhiều Linh Dược như vậy, chúng ta bắt nó hầm ăn, hiệu quả khẳng định không kém Linh Dược Vương phẩm bao nhiêu!
Con thỏ nghe được tiểu hòa thượng nói muốn ăn nó, lập tức sợ hãi kêu lên một cái, lỗ tai dựng lên, trừng tròng mắt nhìn tiểu hòa thượng nói:
- Này, con lừa trọc, ngươi muốn ăn thỏ gia? Ngươi cũng dám nói ngươi muốn ăn thỏ gia? Thỏ gia rất mang thù, ngươi nhất định phải chết, ngươi tuyệt đối chết chắc rồi!
- Ta nhẫn ngươi đã lâu rồi, ngươi cái con thỏ chết bầm này, xem ta làm sao thu thập ngươi!
Tiểu hòa thượng cũng nhịn không được nữa, lập tức nhảy dựng lên, cầm lên Mộc Ngư, dùng sức đập tới con thỏ kia.
Mộc Ngư bị hắn thúc dục, tản mát ra từng sợi Phật Quang, lộ ra cực kỳ thánh khiết, hơn nữa lực lượng mênh mông, tựa hồ muốn thoáng cái nện con thỏ kia thành phấn vụn.
Nhưng mà con thỏ kia không tránh không né, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh thường, chân sau đột nhiên bật lên, hóa thành một đạo thần quang, tốc độ nhanh đến ngay cả Khương Tư Nam cũng không có nhìn rõ ràng.
Oanh!
Hai chân con thỏ đột nhiên đạp đến trên Mộc Ngư, lực lượng vô cùng khổng lồ phảng phất như một tòa Thái Cổ Thần Sơn sụp đổ, để cho tiểu hòa thượng vốn còn rất đắc ý quái kêu một tiếng, thân thể đột nhiên bắn ra, sau đó thân hình con thỏ cực kỳ linh hoạt, lại bay lên một cước đá vào trên đầu tiểu hòa thượng, tiểu hòa thượng bị hung hăng đập vào trên đại điện, phát ra thanh âm ầm ầm.
- Con thỏ này... Thực con mẹ nó... Quá bưu hãn rồi!
Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ khiếp sợ của đối phương, giờ phút này tiểu hòa thượng bị một con thỏ khi dễ, bọn hắn lập tức không cách nào bình tĩnh, đồng thời vọt lên.
Ầm ầm!
Tịch Diệt Ma Luân tản mát ra vầng sáng mịt mờ, loát về phía con thỏ, Khương Tư Nam cầm hai thanh tiên kiếm, kéo lê vạn đạo kiếm quang, tràn ngập khắp đại điện.
Bọn hắn đều cảm thấy con thỏ này quỷ dị, cực kỳ không dễ chọc, căn bản cảm giác không đến tu vi cụ thể, cứ như vậy trống rỗng xuất hiện ở trong dược điện, lộ ra cực kỳ kỳ dị.
Bang bang!
Nhưng mà con thỏ kia thật sự là quá bưu hãn rồi, hoặc là nói tốc độ của con thỏ quá nhanh, phảng phất như thuấn di, sau một khắc con thỏ lập tức liền tránh né Tịch Diệt thần quang cùng kiếm quang vô tận, trực tiếp xuất hiện ở bên người Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn, vươn hai cái đùi thỏ.
Nhưng chính là hai cái đùi thỏ này, lập tức để cho Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn da đầu run lên, còn chưa kịp trốn tránh, đã bị con thỏ một cước đạp ở trên lồng ngực, bị một cỗ cự lực đánh úp lại, hung hăng quẳng đi ra ngoài!
Rầm rầm rầm!
Khương Tư Nam, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng ở trước mặt con thỏ thậm chí ngay cả lực trở tay cũng không có, rất nhanh đã bị đánh mặt mũi bầm dập, nằm trên mặt đất rầm rì gọi không ngừng.
Tốc độ của con thỏ thật sự là quá nhanh, nhanh đến ba người bọn hắn ngay cả thời gian phản ứng cũng không có.
Lực lượng con thỏ thật sự là quá lớn, trước trước sau sau là một chiêu kia, nhưng mà ba người bọn hắn căn bản ngăn cản không nổi, phảng phất như bị Cửu Thiên thần chùy cuồng bạo oanh kích thân thể, mặc dù không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng mà đau đớn lại để cho ba người bọn hắn nhe răng trợn mắt.
- Biết rõ thỏ gia lợi hại chưa? Tranh thủ thời gian cút ra ngoài cho ta, nếu không thỏ gia sẽ không hạ thủ lưu tình!
Con thỏ rơi vào trên một bệ đá trong đại điện, trong tay lại xuất hiện một củ cà rốt, một bên ăn, một bên dương dương đắc ý nhìn đám người Khương Tư Nam nói.
- Con thỏ này thật đúng là thành tinh rồi! Như thế nào lợi hại như vậy?
Khương Tư Nam nhe răng trợn mắt, sắc mặt hết sức khó coi, cảm giác được rất biệt khuất, lại bị một con thỏ khi dễ.
Tiểu hòa thượng hai mắt bầm đen, trên đầu trọc cũng xanh một khối tím một khối, hắn giờ phút này nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cái con thỏ này ta xem căn bản không phải là Yêu thú, mà là... Linh Dược!
- Cái gì?
Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn giật mình, đồng thời hoảng sợ nói.
- Đúng vậy, ta đoán có lẽ là Linh Dược, xác thực nói là một cây Thánh Dược! Chúng ta cũng biết Linh Dược chia làm cửu phẩm, phía trên còn có Linh Dược Tuyệt phẩm, Linh Dược Vương phẩm, nhưng mà trên Linh Dược Vương phẩm, Linh Dược đoạt thiên địa tạo hóa, sẽ đạt tới một loại tình trạng không thể tưởng tượng nổi, xưng là Thánh Dược!
- Mỗi một cây Thánh Dược đều là tồn tại cực kỳ khó tìm, một khi xuất thế, toàn bộ Chân Cương giới chỉ sợ đều sôi trào, hơn nữa Thánh Dược đã diễn sinh ra linh tính, thậm chí có thể hóa thành sinh linh, tuy nói Thánh Dược ở trong lịch sử Chân Cương giới, đã có mấy ngàn năm không có xuất hiện qua, nhưng mà Thần Ma cổ chiến trường này không giống, nhất là Dược điện là Tây Linh Thú Sơn lưu lại, xuất hiện một cây Thánh Dược có lẽ không tính quá khoa trương!
Con thỏ kia không biết từ nơi này móc ra một củ cải trắng, ăn cực kỳ vui sướng.
- Con thỏ ăn củ cải trắng?
Khương Tư Nam cảm giác được đầu của mình có chút chuyển không kịp, không nghĩ tới ở trong dược điện không có kiếm được cái gì, ngược lại đụng phải một con thỏ.
Còn nữa, củ cải trong tay nó sao nhìn quen mắt như vậy?
- Hắn con mẹ nó, kia đâu phải củ cải, đây rõ ràng là Linh Dược Tuyệt phẩm Tam Diệp Huyết La Chi, vậy mà cầm Linh Dược Tuyệt phẩm làm đồ ăn vặt, con thỏ này chà đạp Linh Dược như vậy?
Khương Tư Nam nhịn không được tuôn ra một câu nói tục, khóe miệng có chút run rẩy.
Bên cạnh tiểu hòa thượng cùng Đoan Mộc Hàn cũng giống như vậy, đều đối với con thỏ trước mắt sinh ra hiếu kỳ thật lớn.
- Các ngươi đến cùng là người nào? Nơi này là địa bàn của thỏ gia, các ngươi tranh thủ thời gian cút ra ngoài cho ta, bằng không thì đừng trách thỏ gia ta không khách khí!
Con thỏ kia lặp lại một câu, củ cải trong tay bị nó thuần thục ăn xong, sau đó nó lại lấy ra một trái cây đỏ thẫm ăn tiếp.
- Đây là... Linh Dược Tuyệt phẩm Xích Dương Linh Quả?
Khương Tư Nam chứng kiến con thỏ lại lấy ra một Linh Dược Tuyệt phẩm, trong nội tâm lập tức rú thảm một tiếng, hận không thể đi lên đoạt lấy, sau đó nói cho hắn biết Linh Dược Tuyệt phẩm không phải ăn như vậy.
Nhưng mà con thỏ kia chỉ khinh miệt liếc nhìn bọn hắn, gặm xong trái cây, lại lấy ra một đóa dị hoa thanh sắc...
Linh Dược chuẩn Vương phẩm Thanh Hoa Ngọc Dương hoa!
Con mắt Tiểu hòa thượng đỏ bừng lên, so với con mắt của thỏ còn muốn hồng, thở hổn hển hét lớn:
- Khương đại ca, ta rốt cuộc biết Linh Dược trong này đều đi nơi nào rồi, khẳng định đều bị con thỏ kia ăn hết, thậm chí trên người nó còn cất giấu rất nhiều, con thỏ chết bầm này ăn nhiều Linh Dược như vậy, chúng ta bắt nó hầm ăn, hiệu quả khẳng định không kém Linh Dược Vương phẩm bao nhiêu!
Con thỏ nghe được tiểu hòa thượng nói muốn ăn nó, lập tức sợ hãi kêu lên một cái, lỗ tai dựng lên, trừng tròng mắt nhìn tiểu hòa thượng nói:
- Này, con lừa trọc, ngươi muốn ăn thỏ gia? Ngươi cũng dám nói ngươi muốn ăn thỏ gia? Thỏ gia rất mang thù, ngươi nhất định phải chết, ngươi tuyệt đối chết chắc rồi!
- Ta nhẫn ngươi đã lâu rồi, ngươi cái con thỏ chết bầm này, xem ta làm sao thu thập ngươi!
Tiểu hòa thượng cũng nhịn không được nữa, lập tức nhảy dựng lên, cầm lên Mộc Ngư, dùng sức đập tới con thỏ kia.
Mộc Ngư bị hắn thúc dục, tản mát ra từng sợi Phật Quang, lộ ra cực kỳ thánh khiết, hơn nữa lực lượng mênh mông, tựa hồ muốn thoáng cái nện con thỏ kia thành phấn vụn.
Nhưng mà con thỏ kia không tránh không né, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh thường, chân sau đột nhiên bật lên, hóa thành một đạo thần quang, tốc độ nhanh đến ngay cả Khương Tư Nam cũng không có nhìn rõ ràng.
Oanh!
Hai chân con thỏ đột nhiên đạp đến trên Mộc Ngư, lực lượng vô cùng khổng lồ phảng phất như một tòa Thái Cổ Thần Sơn sụp đổ, để cho tiểu hòa thượng vốn còn rất đắc ý quái kêu một tiếng, thân thể đột nhiên bắn ra, sau đó thân hình con thỏ cực kỳ linh hoạt, lại bay lên một cước đá vào trên đầu tiểu hòa thượng, tiểu hòa thượng bị hung hăng đập vào trên đại điện, phát ra thanh âm ầm ầm.
- Con thỏ này... Thực con mẹ nó... Quá bưu hãn rồi!
Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ khiếp sợ của đối phương, giờ phút này tiểu hòa thượng bị một con thỏ khi dễ, bọn hắn lập tức không cách nào bình tĩnh, đồng thời vọt lên.
Ầm ầm!
Tịch Diệt Ma Luân tản mát ra vầng sáng mịt mờ, loát về phía con thỏ, Khương Tư Nam cầm hai thanh tiên kiếm, kéo lê vạn đạo kiếm quang, tràn ngập khắp đại điện.
Bọn hắn đều cảm thấy con thỏ này quỷ dị, cực kỳ không dễ chọc, căn bản cảm giác không đến tu vi cụ thể, cứ như vậy trống rỗng xuất hiện ở trong dược điện, lộ ra cực kỳ kỳ dị.
Bang bang!
Nhưng mà con thỏ kia thật sự là quá bưu hãn rồi, hoặc là nói tốc độ của con thỏ quá nhanh, phảng phất như thuấn di, sau một khắc con thỏ lập tức liền tránh né Tịch Diệt thần quang cùng kiếm quang vô tận, trực tiếp xuất hiện ở bên người Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn, vươn hai cái đùi thỏ.
Nhưng chính là hai cái đùi thỏ này, lập tức để cho Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn da đầu run lên, còn chưa kịp trốn tránh, đã bị con thỏ một cước đạp ở trên lồng ngực, bị một cỗ cự lực đánh úp lại, hung hăng quẳng đi ra ngoài!
Rầm rầm rầm!
Khương Tư Nam, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng ở trước mặt con thỏ thậm chí ngay cả lực trở tay cũng không có, rất nhanh đã bị đánh mặt mũi bầm dập, nằm trên mặt đất rầm rì gọi không ngừng.
Tốc độ của con thỏ thật sự là quá nhanh, nhanh đến ba người bọn hắn ngay cả thời gian phản ứng cũng không có.
Lực lượng con thỏ thật sự là quá lớn, trước trước sau sau là một chiêu kia, nhưng mà ba người bọn hắn căn bản ngăn cản không nổi, phảng phất như bị Cửu Thiên thần chùy cuồng bạo oanh kích thân thể, mặc dù không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng mà đau đớn lại để cho ba người bọn hắn nhe răng trợn mắt.
- Biết rõ thỏ gia lợi hại chưa? Tranh thủ thời gian cút ra ngoài cho ta, nếu không thỏ gia sẽ không hạ thủ lưu tình!
Con thỏ rơi vào trên một bệ đá trong đại điện, trong tay lại xuất hiện một củ cà rốt, một bên ăn, một bên dương dương đắc ý nhìn đám người Khương Tư Nam nói.
- Con thỏ này thật đúng là thành tinh rồi! Như thế nào lợi hại như vậy?
Khương Tư Nam nhe răng trợn mắt, sắc mặt hết sức khó coi, cảm giác được rất biệt khuất, lại bị một con thỏ khi dễ.
Tiểu hòa thượng hai mắt bầm đen, trên đầu trọc cũng xanh một khối tím một khối, hắn giờ phút này nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cái con thỏ này ta xem căn bản không phải là Yêu thú, mà là... Linh Dược!
- Cái gì?
Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn giật mình, đồng thời hoảng sợ nói.
- Đúng vậy, ta đoán có lẽ là Linh Dược, xác thực nói là một cây Thánh Dược! Chúng ta cũng biết Linh Dược chia làm cửu phẩm, phía trên còn có Linh Dược Tuyệt phẩm, Linh Dược Vương phẩm, nhưng mà trên Linh Dược Vương phẩm, Linh Dược đoạt thiên địa tạo hóa, sẽ đạt tới một loại tình trạng không thể tưởng tượng nổi, xưng là Thánh Dược!
- Mỗi một cây Thánh Dược đều là tồn tại cực kỳ khó tìm, một khi xuất thế, toàn bộ Chân Cương giới chỉ sợ đều sôi trào, hơn nữa Thánh Dược đã diễn sinh ra linh tính, thậm chí có thể hóa thành sinh linh, tuy nói Thánh Dược ở trong lịch sử Chân Cương giới, đã có mấy ngàn năm không có xuất hiện qua, nhưng mà Thần Ma cổ chiến trường này không giống, nhất là Dược điện là Tây Linh Thú Sơn lưu lại, xuất hiện một cây Thánh Dược có lẽ không tính quá khoa trương!
/1619
|