Ầm ầm!
Như một tiếng kinh lôi, từ trong cung điện thứ chín vang lên, mọi người đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu, trong nháy mắt tất cả đều sắc mặt đại biến.
Cung điện thứ chín ở cao nhất, đã bị Ma khí nồng đậm nhuộm dần, ở trong nháy mắt nổ tung lên, vô số thần mang màu đen bắn về phía tứ phương, hắc ám dày đặc lập tức che lấp tất cả tinh thần!
Chỗ phong ấn đầu lâu Ma Tôn, vậy mà vào lúc này, xuất hiện dị biến!
Ở sâu trong lòng đất Thần Ma cổ chiến trường, trong cung điện tĩnh mịch.
Tất cả Hắc y nhân, đều chứng kiến trên tế đàn, thân hình không đầu phát ra thần quang, giờ phút này đột nhiên run rẩy thoáng một phát, phảng phất như dài ra một viên đầu lâu hư ảo, hơn nữa có một ma diện dữ tợn mà khủng bố chậm rãi ngưng tụ ở trên không tế đàn.
- Đầu lâu của Ma Tôn đại nhân đã phá vỡ phong ấn, ha ha ha ha... Ma Tôn đại nhân trở về đã không có người có thể kháng cự, chúng ta đi! Ẩn nhẫn nhiều ngày như vậy, rốt cục đến lúc chúng ta ra tay rồi, đi giết sạch những Nhân tộc cùng Yêu tộc trong Thần Ma cổ chiến trường kia!
- Đúng vậy, Nguyên Anh Nguyên Thần của Nhân tộc cùng Yêu tộc, đều là mỹ vị, ta phảng phất như đã nghe thấy được loại hương vị mỹ diệu kia rồi!
- Ám Ma tộc chúng ta cuối cùng sẽ trở thành bách tộc đệ nhất Hoàng tộc, toàn bộ đều ở một trận này, giết cho ta!
Ba Hắc bào nhân cầm đầu hô, tất cả Hắc bào nhân ở trong đại điện đều lộ ra kích động cùng cuồng nhiệt, đồng thời cung kính thi lễ Ma Tôn không đầu một cái, sau đó hóa thành vô số đạo hắc quang, phảng phất như thúc dục Truyền Tống Trận Pháp nào đó, lập tức biến mất ở trong đại điện.
...
- Vương Vũ Thần, đầu lâu Ma Tôn đã phá vỡ phong ấn, nếu ngươi không ở trước khi nó trở về, thân thể viên mãn diệt tàn thể của hắn, lúc này đây hạo kiếp ngươi căn bản ngăn không được!
Tiểu Đinh Đan ghé vào trong ngực Vương Vũ Thần, thanh âm có chút trầm thấp nói.
Giờ phút này, Vương Vũ Thần đã hoàn toàn tập trung vào hang ổ của Ma Tôn, ngay ở sâu trong cung điện dưới lòng đất, nhưng mà thời điểm hắn muốn đi vào trong cung điện, lại bị ma trận bên ngoài chặn bước chân.
Ma quang tung hoành, sương mù cuồn cuộn, phân không rõ phương hướng, chung quanh tất cả đều là hư ảnh Yêu Ma quỷ quái, ở trong đại trận ngưng tụ thành một sát cơ vô tận, đánh về phía Vương Vũ Thần.
Oanh!
Toàn thân Vương Vũ Thần tản mát ra một cỗ thanh quang, lưu ly không rảnh, cả người phiêu nhiên như tiên, không quản những Ma quang kia chút nào, tất cả đều ở bên ngoài ba trượng trở nên gió êm sóng lặng, hoàn toàn tiêu tán.
Con mắt hắn quang mang thâm thúy, phảng phất như có một loại chấn động bất hủ, có thể xem thấu Thời Gian trường hà, xem thấu vô căn cứ, hắn ở trong đại trận giẫm bước mà đi, Ma quang không cách nào cận thân, nhưng mà hắn phảng phất như cũng sa vào một vòng tròn kỳ quái, không cách nào phá trận.
Giờ phút này hắn nhíu mày, thở dài một hơi nói:
- Đầu lâu Ma Tôn rốt cục phá phong mà ra sao? Những người ở Thanh Long Điện kia chỉ sợ không cách nào ngăn cản, bất quá cũng may Vương giả của Chân Cương giới đã phá vỡ Thần Ma cổ chiến trường, có thể ngăn cản một thời gian ngắn a? Ta phải tăng thêm tốc độ rồi!
Hắn hơi cau mày, có một loại lo âu, sau đó trên người cũng bắt đầu có một loại sương mù mờ ảo tán phát ra.
Tiểu Đinh Đan lo lắng nhìn hắn một cái nói:
- Trên người của ngươi nghiệp lực lại gia tăng lên, Ma Tôn xuất thế là định số, sẽ có người đi thu thập hắn, ngươi cưỡng ép nhúng tay, chỉ làm ngươi càng lún càng sâu a...
Vương Vũ Thần lơ đễnh nói:
- Tu Chân giả truy đuổi Thiên Đạo, cũng không phải muốn chỉ lo thân mình, cũng phải vì chúng sinh làm một ít sự tình, đại trượng phu có cái nên làm có việc không nên làm, trách nhiệm cứu vớt thế giới này, đúng là vẫn còn phải rơi vào trên vai của ta!
Vương Vũ Thần cười nhạt một tiếng, con ngươi hắn lập tức trở nên đạm mạc, phảng phất như có vô số phù văn thoáng hiện, như Khai Thiên Tích Địa, cực kỳ huyền diệu, con ngươi lập tức bắn ra một đạo thanh quang, cưỡng ép xuyên thủng ma trận.
- Chúng ta đi!
Thanh âm của Vương Vũ Thần có chút mỏi mệt, sắc mặt trở nên tái nhợt, có thể thấy được đồng thuật thần thông vừa rồi với hắn mà nói cũng là gánh nặng thật lớn, ôm Tiểu Đinh Đan, phóng về phía trong đại điện.
...
Trước thông đạo Thần Ma cổ chiến trường.
Ầm ầm!
Vô số phù văn nổ tung, Linh khí cuồn cuộn phún dũng, thần quang rừng rực mà chói mắt, loại lực lượng trói buộc Vương giả lập tức tiêu tán.
Tuy sắc mặt Trọng Lê Trận Vương có chút tái nhợt, nhưng mà trong ánh mắt cũng lộ ra thần sắc kích động nói:
- Chư vị, vốn ta tưởng rằng còn phải vài ngày mới có thể phá vỡ lực lượng giam cầm, nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy đã phá vỡ...
Trọng Lê Trận Vương lời còn chưa nói hết, bỗng nhiên biến sắc nói:
- Không tốt, đầu lâu Ma Tôn đã phá phong ấn, chư vị mau theo ta tiến đến, nhất định phải ở trước khi Ma Tôn triệt để thức tỉnh, đánh chết hắn!
Một đám Vương giả nốn là mặt lộ vẻ vui mừng, giờ phút này cũng ánh mắt biến đổi, không cần suy nghĩ, theo Trọng Lê Trận Vương bước vào trong Thần Ma cổ chiến trường.
Thanh Long Điện.
Chứng kiến cung điện thứ chín đột nhiên nổ tung, tất cả mọi người như nghĩ tới điều gì, trong ánh mắt lập tức lộ ra thần sắc sợ hãi cùng khiếp sợ.
- Cái này... đầu lâu Ma Tôn làm sao có thể nhanh như vậy liền phá vỡ phong ấn? Chúng ta căn bản không có đụng chạm đến phong ấn a?
Kỷ Vân Thâm giờ phút này cũng đã mất đi vẻ trấn định, trong ánh mắt có chút kinh hoảng thì thào tự nói.
- Là ngươi? Khương Tư Nam, nhất định là ngươi phá vỡ Ma Tôn phong ấn, ngươi cái này là muốn làm cho cả Chân Cương giới diệt vong sao?
Kỷ Vân Thâm lập tức thấy được Khương Tư Nam, run rẩy chỉ vào hắn, trong thanh âm tràn đầy phẫn nộ cùng vẻ kinh hoảng.
Khương Tư Nam trào phúng nhìn hắn một cái nói:
- Cho tới bây giờ, ngươi vẫn không quên giội nước bẩn lên người của ta, Ngũ Hành Thánh Tông các ngươi thật không hổ là đệ vô sỉ tông môn nhất thiên hạ a! Nếu không phải các ngươi không đi trấn áp phong ấn, hết lần này tới lần khác ở đây vây công chúng ta, có thể xảy ra chuyện như vậy sao? Ta chẳng muốn cùng ngươi nói nhảm, chúng ta đi!
Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, trực tiếp gọi Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng, tính cả tám tượng đá khí tức ngập trời, bay về phía cung điện cao cao.
Như một tiếng kinh lôi, từ trong cung điện thứ chín vang lên, mọi người đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu, trong nháy mắt tất cả đều sắc mặt đại biến.
Cung điện thứ chín ở cao nhất, đã bị Ma khí nồng đậm nhuộm dần, ở trong nháy mắt nổ tung lên, vô số thần mang màu đen bắn về phía tứ phương, hắc ám dày đặc lập tức che lấp tất cả tinh thần!
Chỗ phong ấn đầu lâu Ma Tôn, vậy mà vào lúc này, xuất hiện dị biến!
Ở sâu trong lòng đất Thần Ma cổ chiến trường, trong cung điện tĩnh mịch.
Tất cả Hắc y nhân, đều chứng kiến trên tế đàn, thân hình không đầu phát ra thần quang, giờ phút này đột nhiên run rẩy thoáng một phát, phảng phất như dài ra một viên đầu lâu hư ảo, hơn nữa có một ma diện dữ tợn mà khủng bố chậm rãi ngưng tụ ở trên không tế đàn.
- Đầu lâu của Ma Tôn đại nhân đã phá vỡ phong ấn, ha ha ha ha... Ma Tôn đại nhân trở về đã không có người có thể kháng cự, chúng ta đi! Ẩn nhẫn nhiều ngày như vậy, rốt cục đến lúc chúng ta ra tay rồi, đi giết sạch những Nhân tộc cùng Yêu tộc trong Thần Ma cổ chiến trường kia!
- Đúng vậy, Nguyên Anh Nguyên Thần của Nhân tộc cùng Yêu tộc, đều là mỹ vị, ta phảng phất như đã nghe thấy được loại hương vị mỹ diệu kia rồi!
- Ám Ma tộc chúng ta cuối cùng sẽ trở thành bách tộc đệ nhất Hoàng tộc, toàn bộ đều ở một trận này, giết cho ta!
Ba Hắc bào nhân cầm đầu hô, tất cả Hắc bào nhân ở trong đại điện đều lộ ra kích động cùng cuồng nhiệt, đồng thời cung kính thi lễ Ma Tôn không đầu một cái, sau đó hóa thành vô số đạo hắc quang, phảng phất như thúc dục Truyền Tống Trận Pháp nào đó, lập tức biến mất ở trong đại điện.
...
- Vương Vũ Thần, đầu lâu Ma Tôn đã phá vỡ phong ấn, nếu ngươi không ở trước khi nó trở về, thân thể viên mãn diệt tàn thể của hắn, lúc này đây hạo kiếp ngươi căn bản ngăn không được!
Tiểu Đinh Đan ghé vào trong ngực Vương Vũ Thần, thanh âm có chút trầm thấp nói.
Giờ phút này, Vương Vũ Thần đã hoàn toàn tập trung vào hang ổ của Ma Tôn, ngay ở sâu trong cung điện dưới lòng đất, nhưng mà thời điểm hắn muốn đi vào trong cung điện, lại bị ma trận bên ngoài chặn bước chân.
Ma quang tung hoành, sương mù cuồn cuộn, phân không rõ phương hướng, chung quanh tất cả đều là hư ảnh Yêu Ma quỷ quái, ở trong đại trận ngưng tụ thành một sát cơ vô tận, đánh về phía Vương Vũ Thần.
Oanh!
Toàn thân Vương Vũ Thần tản mát ra một cỗ thanh quang, lưu ly không rảnh, cả người phiêu nhiên như tiên, không quản những Ma quang kia chút nào, tất cả đều ở bên ngoài ba trượng trở nên gió êm sóng lặng, hoàn toàn tiêu tán.
Con mắt hắn quang mang thâm thúy, phảng phất như có một loại chấn động bất hủ, có thể xem thấu Thời Gian trường hà, xem thấu vô căn cứ, hắn ở trong đại trận giẫm bước mà đi, Ma quang không cách nào cận thân, nhưng mà hắn phảng phất như cũng sa vào một vòng tròn kỳ quái, không cách nào phá trận.
Giờ phút này hắn nhíu mày, thở dài một hơi nói:
- Đầu lâu Ma Tôn rốt cục phá phong mà ra sao? Những người ở Thanh Long Điện kia chỉ sợ không cách nào ngăn cản, bất quá cũng may Vương giả của Chân Cương giới đã phá vỡ Thần Ma cổ chiến trường, có thể ngăn cản một thời gian ngắn a? Ta phải tăng thêm tốc độ rồi!
Hắn hơi cau mày, có một loại lo âu, sau đó trên người cũng bắt đầu có một loại sương mù mờ ảo tán phát ra.
Tiểu Đinh Đan lo lắng nhìn hắn một cái nói:
- Trên người của ngươi nghiệp lực lại gia tăng lên, Ma Tôn xuất thế là định số, sẽ có người đi thu thập hắn, ngươi cưỡng ép nhúng tay, chỉ làm ngươi càng lún càng sâu a...
Vương Vũ Thần lơ đễnh nói:
- Tu Chân giả truy đuổi Thiên Đạo, cũng không phải muốn chỉ lo thân mình, cũng phải vì chúng sinh làm một ít sự tình, đại trượng phu có cái nên làm có việc không nên làm, trách nhiệm cứu vớt thế giới này, đúng là vẫn còn phải rơi vào trên vai của ta!
Vương Vũ Thần cười nhạt một tiếng, con ngươi hắn lập tức trở nên đạm mạc, phảng phất như có vô số phù văn thoáng hiện, như Khai Thiên Tích Địa, cực kỳ huyền diệu, con ngươi lập tức bắn ra một đạo thanh quang, cưỡng ép xuyên thủng ma trận.
- Chúng ta đi!
Thanh âm của Vương Vũ Thần có chút mỏi mệt, sắc mặt trở nên tái nhợt, có thể thấy được đồng thuật thần thông vừa rồi với hắn mà nói cũng là gánh nặng thật lớn, ôm Tiểu Đinh Đan, phóng về phía trong đại điện.
...
Trước thông đạo Thần Ma cổ chiến trường.
Ầm ầm!
Vô số phù văn nổ tung, Linh khí cuồn cuộn phún dũng, thần quang rừng rực mà chói mắt, loại lực lượng trói buộc Vương giả lập tức tiêu tán.
Tuy sắc mặt Trọng Lê Trận Vương có chút tái nhợt, nhưng mà trong ánh mắt cũng lộ ra thần sắc kích động nói:
- Chư vị, vốn ta tưởng rằng còn phải vài ngày mới có thể phá vỡ lực lượng giam cầm, nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy đã phá vỡ...
Trọng Lê Trận Vương lời còn chưa nói hết, bỗng nhiên biến sắc nói:
- Không tốt, đầu lâu Ma Tôn đã phá phong ấn, chư vị mau theo ta tiến đến, nhất định phải ở trước khi Ma Tôn triệt để thức tỉnh, đánh chết hắn!
Một đám Vương giả nốn là mặt lộ vẻ vui mừng, giờ phút này cũng ánh mắt biến đổi, không cần suy nghĩ, theo Trọng Lê Trận Vương bước vào trong Thần Ma cổ chiến trường.
Thanh Long Điện.
Chứng kiến cung điện thứ chín đột nhiên nổ tung, tất cả mọi người như nghĩ tới điều gì, trong ánh mắt lập tức lộ ra thần sắc sợ hãi cùng khiếp sợ.
- Cái này... đầu lâu Ma Tôn làm sao có thể nhanh như vậy liền phá vỡ phong ấn? Chúng ta căn bản không có đụng chạm đến phong ấn a?
Kỷ Vân Thâm giờ phút này cũng đã mất đi vẻ trấn định, trong ánh mắt có chút kinh hoảng thì thào tự nói.
- Là ngươi? Khương Tư Nam, nhất định là ngươi phá vỡ Ma Tôn phong ấn, ngươi cái này là muốn làm cho cả Chân Cương giới diệt vong sao?
Kỷ Vân Thâm lập tức thấy được Khương Tư Nam, run rẩy chỉ vào hắn, trong thanh âm tràn đầy phẫn nộ cùng vẻ kinh hoảng.
Khương Tư Nam trào phúng nhìn hắn một cái nói:
- Cho tới bây giờ, ngươi vẫn không quên giội nước bẩn lên người của ta, Ngũ Hành Thánh Tông các ngươi thật không hổ là đệ vô sỉ tông môn nhất thiên hạ a! Nếu không phải các ngươi không đi trấn áp phong ấn, hết lần này tới lần khác ở đây vây công chúng ta, có thể xảy ra chuyện như vậy sao? Ta chẳng muốn cùng ngươi nói nhảm, chúng ta đi!
Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, trực tiếp gọi Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng, tính cả tám tượng đá khí tức ngập trời, bay về phía cung điện cao cao.
/1619
|